Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 358: Đừng Ác Như Vậy Chứ 3




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

Đám Lý Khả Nghi ở đầu bên kia đã cười đến mức sắp ngất đi. Mạc Dư Tiệp ôm bụng, sắp không thở nổi nữa.

Quá vui rồi.

Sau đó ngay cả tiền trợ cấu, học phí nhà trẻ cũng tính ra.

Cố Thừa Diệu không nghe nổi nữa, giơ chân quét qua người Tống Lãng: "Cút đi con bê. Đừng có nói linh tinh. Tôi cũng đã đặt một bình Remy Martin Louis XIII ở chỗ Thanh Hiên, vẫn chưa mở, hôm nay các cậu được lợi rồi."

Lại là một tràng tiếng hừ tương đối khinh bỉ.

Có điều rõ ràng nhỏ hơn vừa rồi không ít. Mọi người trêu đùa, trên mặt lại là sự chúc phúc thật lòng nhất. Đều vui mừng cho Cố Thừa Diệu.

Diêu Hữu Thiên cũng vui vẻ vô cùng, chỉ thiếu không cười đến đau bụng.

,

Đám người này, thật sự là chơi cùng nhau mới phát hiện, có thể tán dóc, có thể náo nhiệt như vậy.

Có điều căn phòng bao này náo nhiệt như thế, có một người từ đầu đến cuối lại không mở miệng.

Cô nhìn anh trai nhà mình, vỗ tay Cố Thừa Diệu, đi đến bên cạnh Diêu Hữu Quốc ngồi xuống: "Anh cả."

,

"Chúc mừng." Diêu Hữu Quốc xoa đầu Diêu Hữu Thiên, vẻ mặt yêu chiều cứ giống như lúc nhỏ.

Có điều trong mắt anh, đã có thêm mấy phần tang thương: "Anh lại sắp làm cậu rồi đấy."

"Đúng vậy." Diêu Hữu Thiên gật đầu, Diêu Hữu Quốc lại sắp làm cậu rồi. Hữu Gia, Hữu Quyền cũng dự định kết hôn rồi.

Chỉ có anh cả ——

,

"Anh cả. Tư Nhiễm nhất định sẽ quay về."

"Ừm. Anh biết." Giọng nói của Diêu Hữu Quốc thản nhiên, Từ Tư Nhiễm là người mềm lòng nhất, cô ấy không nỡ bỏ ba mẹ cô ấy, giải sầu kết thúc, thì sẽ quay về. Anh biết.

Dáng vẻ này của anh, Diêu Hữu Thiên nhìn mà khó chịu, đưa tay ra ôm anh: "Anh cả. Anh phải sống thật tốt."

"Anh sẽ làm vậy." Diêu Hữu Quốc chớp mắt, vỗ vai Diêu Hữu Thiên: "Bây giờ em đã mang thai, phải tự chú ý sức khỏe. Những chỗ này mặc dù là của người nhà, có điều sau này vẫn nên bớt đến đi."

"Cảm ơn anh cả. Em biết rồi."

Diêu Hữu Thiên còn muốn nói gì đó, người đã bị Cố Thừa Diệu kéo lên.

"Thiên Thiên." Cô ôm anh trai nhà mình quá lâu, Cố Thừa Diệu cũng sẽ ghen: "Bây giờ thân phận của em không như trước nữa, phải ngủ sớm. Anh đưa em về ngủ trước nhé."

,

Lần này Diêu Hữu Thiên không từ chối. Cô hiểu quá rõ sức ảnh hưởng của dưỡng thai và sức khỏe tốt của người mẹ đối với con rồi.

"Anh cả, em đi trước." Chào hỏi từng gười trong phòng bao.

Lại bảo Cố Thừa Kỳ nhất định phải chăm sóc thật tốt cho mấy chị em nhà mình. Lúc này mới