Buổi tiệc của Mộ Thị được chiêu đãi trên du thuyền.
Lăng Duật không hề nói cho Tịnh Kỳ biết rằng hắn cũng đến đó, cũng không có ý để cô làm bạn đồng hành.
Lăng Duật khoác lên mình bộ vest đen và chiếc áo sơ mi cùng màu, nhìn hắn có chút tâm tối, nhưng lại mang khí chất không ai bằng.
Bên cạnh hắn là Trương Tuệ Minh cô ta cũng là tóc búi cao trên người là chiếc đầm dạ hội màu trắng toát lên sự sang trọng của cô ta.
Cả hai người họ bước vào buổi tiệc khiến nhiều ánh mắt nhìn họ đầy ngưỡng mộ.
Nhưng cũng có người nhận ra đây không phải là Lăng Phu Nhân được báo chí đưa tin.
Gương mặt của Trương Tuệ Minh vô cùng đắc ý khi nhìn thấy những gương mặt ganh ghét ngưỡng mộ của các cô gái ở buổi tiệc.
“ Lăng Duật! ” Tần Vũ Phong cầm ly rượu vang lại chổ Lăng Duật đang đứng cùng Trương Tuệ Minh.
Hai người họ là bạn thân nhưng tính khí lại khác nhau một trời một vực.
Tần Vũ Phong có một cô vợ nhỏ ở nhà, anh nâng như bảo bối không cho ai động, chỉ bắt cô nàng ở nhà vì sợ ra ngoài liền bị tẩy não.
“ Trương Tiểu Thư cũng đến sao? ” Tần Vũ Phong quét mắt qua nhìn cô ta, anh ta vốn không ưa gì Tuệ Minh mà.
“ Tần Tổng! ” Trương Tuệ Minh gật đầu nhẹ nhìn Tần Vũ Phong.
Lăng Duật nhếch môi nhìn Tần Vũ Phong “ Không dẫn bảo bối nhà cậu đến sao? ”
“ Bảo bối nhà tôi không thích đến mấy chổ này, giao du với người không tốt sẽ làm hư cô ấy ” Tần Vũ Phong nói xong còn nhìn sang Trương Tuệ Minh.
Đột nhiên từ xa truyền đến tiếng xôn xao của mọi người.
Khiến ba người họ cũng quay đầu.
Mộ Cẩn Phong cùng Khương Tịnh Kỳ bước vào, anh ta còn cẩn thận nâng tà váy dài phụ cô vì sợ cô vấp té, hành động của anh ta đối với cô vô cùng dịu dàng.
Trái ngược lại với Trương Tuệ Minh, Khương Tịnh Kỳ mặc lên người chiếc váy dạ hội màu đen huyền bí, tôn lên được nước da trắng và cả vốc dáng của cô.
Khương Tịnh Kỳ ngẩn đầu một cái liền thấy Lăng Duật đang nhìn mình một cách vô cùng khó chịu khiến cô có chút sững lại, liếc nhìn sang bên cạnh liền thấy Trương Tuệ Minh đi cùng hắn nụ cười trên môi cô liền nhòa đi.
“ Lăng Duật! đó chẳng phải vợ yêu nhà cậu sao? sao lại đi cùng Mộ Cẩn Phong rồi? ” Tần Vũ Phong thắc mắc, anh ta thừa biết chuyện của Lăng Duật chỉ là thắc mắc tại sao Tịnh Kỳ lại đi cùng tên đó thôi.
Lăng Duật đang tức điên người, hắn gạt tay Tuệ Minh ra, bàn tay xiết chặt ly rượu ánh mắt muốn giết người nhìn về phía cô.
Khương Tịnh Kỳ cũng không muốn để ý đến hắn, hắn đi cùng người khác được thì cô cũng có thể.
“ Kỳ Kỳ! em sang bên đó muốn ăn gì thì lấy nhé, anh lên sân khấu phát biểu một chút ” Mộ Cẩn Phong nhẹ nhàng nói với Tịnh Kỳ, anh chỉ tay vào bàn đồ ăn phía trước.
Cô gật đầu mỉm cười vui vẻ càng khiến Lăng Duật ở phía xa tức điên lên và người cũng tức không kém hắn chính là Trương Tuệ Minh.
Cô ta cứ tưởng mình nổi bật nhất rồi hoá ra còn gặp cô, mà cô còn là vợ của Lăng Duật nữa.
Hôm nay cô ta nhất định diệt trừ cô.
“ Chào mọi người! tôi là Mộ Cẩn Phong rất cảm ơn mọi người đến dự buổi tiệc thành lập của Mộ Thị.
Nây giờ du thuyền sẽ ra khơi chúc mọi người có một đêm vui vẻ ”
Tiếng vỗ tay không ngừng vang lên.
Mộ Cẩn Phong cúi đầu chào mọi người xong liền bước xuống, anh ta muốn tìm cô.
Nhưng khách quá đông vừa khó tìm được cô lại còn bị bọn sếp tổng mời rượu.
Khương Tịnh Kỳ đang cầm ly nước ép cam đứng bên ngoài ngắm mặt biển về đêm.
Đột nhiên phía sau cô lại có giọng nói vang lên một cách lạnh đến thấu xương.
“ Giỏi thật! còn đến được đây lại còn đi cùng Mộ Cẩn Phong của Mộ Thị ” Lăng Duật vòng tay ôm lấy cô, hắn còn hôn lên hõm cổ cô.
“ Lăng Duật anh buông ra trước đã ở đây đông người đừng như vậy ” Khương Tịnh Kỳ khổ sở quay người đẩy nhẹ anh ra.
Lăng Duật nhướn mày vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô ở trước mặt hắn “ Tôi là chồng em, bọn họ còn dám nói gì sao? ”
“ Nhưng hôm nay anh đi cùng bạn gái cũ của anh ” Khương Tịnh Kỳ cười khổ nói với anh, cô thật sự không muốn nhắc đến chuyện của anh chút nào.
Lăng Duật vừa định nói tiếp nhưng tiếng chuông điện thoại của anh vang lên.
Là Tần Vũ Phong gọi xem ra có chuyện rồi.
“ Một tí đợi tôi, tôi cùng em về nhà ” Lăng Duật nhìn cô lạnh lùng nói.
Khương Tịnh Kỳ chỉ biết thở dài cười trừ.
Cô xoay người ngắm nhìn phong cảnh tối tăm mịch mù như cuộc sống của cô hiện tại vậy.
Nhưng cuộc sống này hình như không muốn buông tha cho cô, chiếc du thuyền vừa dừng lại giữa biển, thì lại có người đến tìm cô nhưng lần này lại là Trương Tuệ Minh.
“ Cô là vợ Lăng Duật sao? ” Trương Tuệ Minh cầm ly rượu vang trên tay vẻ mặt khinh thường nhìn Tịnh Kỳ.
Khương Tịnh Kỳ xoay người nhìn cô ta, vẻ mặt cô vô cùng chán ghét “ Thì sao? ”.
“ Tôi nói tốt nhất cô nên xa anh ấy ra, nếu không đừng trách tôi ” Trương Tuệ Minh nhìn thấy cô bình thản cô ta có chút tức giận nói.
“ Chồng tôi cô bảo tránh xa là tránh xa thế nào? ” Khương Tịnh Kỳ nhíu mày nhìn cô ta một cách chán ghét, lời nói không hề kiên dè với cô ta.
“ Tôi....Tôi nhất định khiến anh ấy yêu tôi lúc đó tôi sẽ cho cô sống không bằng chết ” Trương Tuệ Minh bắt đầu nổi điên khi nhìn thấy cô không hề sợ cô ta mà còn nói lại nữa.
Khương Tịnh Kỳ không muốn quan tâm nữa, cô nhếch mép bước lướt ngang cô ta.
Nhưng cô ta vốn không cam tâm, cô ta còn chưa nói xong sao cô dám bỏ đi vậy chứ..