Hôn Nhân Đỉnh Cấp

Chương 516




CHƯƠNG 516

Hứa Như nhớ đến lời nói lúc nãy của Lý Thế Nhiên, cô vẫn còn nhớ kỹ bộ dạng khó khăn của Lý Hằng vào ngày hôm qua, đường đường là con trai cả nhà họ Lý, bây giờ lại bỗng nhiên bị bốc ra chỉ là một đứa con riêng.

“Hiện tại… Lý Hằng đang ở cục cảnh sát hả?” Hứa Như hỏi.

Ngày hôm nay trong bệnh viện đều đang bàn luận chuyện của Lý thị, sau khi buổi họp báo kết thúc không bao lâu, Lý Hằng lại bị bắt, mà năm giờ chiều nay Hằng Vũ chính thức tuyên bố phá sản, hoạt động của công ty này chỉ vỏn vẹn duy trì trong hai tháng.

“Ừ, anh ta phạm phải không ít tội.” Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói.

Mặc dù Lý Phàm đã sớm kết tội anh ta, nhưng mà Lý Thế Nhiên cũng đã có rất nhiều điểm yếu của anh ta, mỗi một chuyện được công bố đều đủ để Lý Hằng phải thân bại danh liệt.

Đi lên tầng cao nhất, ở trong phòng đã có một nhân viên trang điểm, ở bên cạnh có đặt mấy bộ lễ phục xinh đẹp lấp lánh.

“Anh không chịu nói sớm với em.” Hứa Như nhỏ giọng nói thầm, nếu không thì cô cũng sẽ không vội vàng trang điểm.

Ban đầu, Hứa Như chỉ trang điểm rất nhạt, hiển nhiên là kỹ thuật của thợ trang điểm lại cao siêu hơn, cũng không ảnh hưởng đến lớp trang điểm nhạt ban đầu của cô, cho nên trang điểm lại một chút, nhan sắc của Hứa Như lại càng thêm quyến rũ.

Chọn một bộ lễ phục màu xanh nước biển đậm, ở phía trên được tô điểm bằng những ngôi sao lấp lánh, mang đôi giày cao gót, Hứa Như ngơ ngác đứng trước gương.

Có một loại cảm giác như bị mê hoặc.

Mái tóc mềm mại được thợ trang điểm tạo hình gợn sóng, xõa lưa thưa trên xương quai xanh, lộ ra vẻ xinh đẹp.

Lúc này, trên cổ lại có một cảm giác lạnh buốt đánh tới, Hứa Như nâng mắt lên, ánh mắt thâm tình của Lý Thế Nhiên lập tức khắc sâu vào đáy mắt cô.

Trên tay anh cầm một sợi dây chuyền kim cương nạm ngọc bích đeo vào cổ cô, đồng thời, nụ hôn dịu dàng rơi bên tai cô.

Thật là nhột.

Hứa Như ngượng ngùng nhìn vào gương, màu sắc của viên ngọc bích cùng với chiếc váy tô điểm cho nhau, da thịt mịn màng của cô trắng đến phát sáng, sự kinh diễm trong đáy mắt dần dần được phóng đại.

Có một loại cảm giác không giống như là mình.

“Lý Thế Nhiên, đây quả thật là em hả…” Hứa Như không quen cho lắm.

“Đúng vậy, là người phụ nữ của anh.” Nói dứt lời, Lý Thế Nhiên ôm cô, nghiêng người đẩy Hứa Như đến trước gương, hôn lên đôi môi được son môi đỏ của cô.

Thợ trang điểm cùng với trợ lý đã thức thời rời khỏi từ lâu, trong phòng yên tĩnh, chỉ còn lại âm thanh hô hấp của hai người quấn quýt nhau.

Hứa Như chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, Lý Thế Nhiên luôn có cách để giày vò cô.

“Đã muộn lắm rồi, anh còn không chịu đi xuống nữa.” Hứa Như đẩy ngực anh ra, thật sự rất sợ bây giờ Lý Thế Nhiên có thể làm một lần.

Thật là, cái con sói bất cứ lúc nào cũng có thể phát tình…

Ánh mắt của Lý Thế Nhiên âm trầm, lúc này, Hứa Như trong mắt anh dù có mặc lễ phục nhưng mà đã sớm không có mảnh vải che thân.

Có ngọn lửa đang bùng cháy trong mắt anh.