Hôn Nhân Đỉnh Cấp

Chương 358: KHÔNG TIN TƯỞNG LẦM NGƯỜI




Sau một tiếng, Cao Bân trở về bệnh viện.

“Đã đưa cô Hứa an toàn trở về trường học.”

“Ừ, gần đây hẳn là Lý Hằng sẽ sắp xếp người vào, anh đổi một nhóm bảo vệ, để lại người của anh ta.” Lý Thế Nhiên nói.

“Thế nhưng, có thể rất nguy hiểm hay không?” Cao Bân lo lắng.

Nếu như người của Lý Hằng tiếp cận Lý Thế Nhiên, an toàn của anh thì phải làm sao bây giờ…

“Đề phòng một chút là được.”

“Tôi đã biết.”

“Sếp Lý, chuyện lần này, Tần Nhi cũng tham dự, những dư luận trên mạng kia chính là do cô ta phát tán ra.” Cao Bân đưa báo cáo điều tra đến.

Lần này dư luận mãnh liệt nhằm vào Lý thị như thế, lại thêm người bệnh cũng bị kích động, mấy loại thuốc mới của Lý thị đều hứng chịu sự ảnh hưởng khác nhau.

Mặc dù bây giờ Lý thị đã giải thích, nhưng trong thời gian ngắn chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ.

“Ừ, cô cũng không tạo nổi sóng gió gì, đem chứng cứ giao đến cục cảnh sát, tội danh phỉ báng cũng không thoát được.” Âm thanh của Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói.

Ba ngày sau, Hứa Như thấy được tin tức Tần Nhi bị bắt giữ.

Không nghĩ tới lời đồn ở trên mạng lại là do cô ta.

Sau khi Tần thị bị phá sản, cô ta cũng không ngồi yên.

Chỉ là, một mình cô ta cũng không có khả năng bố trí được chuyện như vậy.

Phía sau khẳng định còn có người khác.

Hứa Như giận tái mặt, đã vài ngày rồi cô không đi bệnh viện, cũng không biết Lý Thế Nhiên đã ra viện chưa.

Ngày mai là thứ sáu, bây giờ còn chưa có tin tức nghỉ học, vậy ngày mai anh sẽ lên lớp sao?

Hứa Như để điện thoại di động xuống, lại không cẩn thận … Lập tức nhấn vào số điện thoại của Lý Thế Nhiên.

“Hửm?” Thời điểm âm thanh quen thuộc truyền đến, Hứa Như giật nảy mình…

Nhìn màn hình cuộc gọi đang hiển thị, khóe mắt cô như rút gân.

Làm sao lại gọi cho Lý Thế Nhiên chứ!

“Em gọi nhầm.” Cô cầm điện thoại di động lên.

“Không hỏi xem tình huống của tôi, hả?” Tiếng nói của Lý Thế Nhiên có chút khàn khàn.

Hứa Như đã nhận ra: “Anh bị cảm?”

“Không biết.”

“Thân thể của chính anh, anh còn không biết sao?” Hứa Như giận dữ.

“Không biết.”

Hứa Như: “…”

Thật sự là làm cho cô rất lo lắng!

“Ngày mai anh sẽ lên lớp sao?” Hứa Như hỏi.

“Muốn gặp tôi sao?” Lý Thế Nhiên lại hỏi.

“Học sinh ở Đại học Lâm Hải rất muốn gặp anh.” Hứa Như đánh trống lảng qua câu hỏi của Lý Thế Nhiên.

“Tôi là hỏi em”. Lý Thế Nhiên cường điệu.

“Em… Em không liên quan.” Giọng điệu của Hứa Như thản nhiên.

“Ừ, vậy thì không đến lớp.” Giọng điệu của Lý Thế Nhiên cũng rất thản nhiên.

Hứa Như: “…”

Tại sao lại có cảm giác Lý Thế Nhiên rất tùy hứng.

“Vậy anh nghỉ ngơi thật tốt.”

Dứt lời, Hứa Như cúp điện thoại rất nhanh.

Ở bệnh viện.

Lý Thế Nhiên nghe âm thanh cúp máy ở trong điện thoại di động, sắc mặt dần dần trầm xuống.

Cao Bân rất nhanh đã đi đến: “Sếp Lý, bên phía bệnh viện hỏi, bao giờ thì anh xuất viện?”

“Một tháng sau.”

Cao Bân: “…”

Boss đang nói đùa sao?

Đối đầu với ánh mắt không thể tin được của Cao Bân, Lý Thế Nhiên khó có được mà lộ ra nụ cười trêu đùa: “Làm cho cái chân này của tôi cũngbị thương.”

Cao Bân dường như muốn khóc ngất, Anh ta nào dám!”

Lúc đầu đã bày ra vụ tai nạn xe cộ, trong lòng anh ta rất run sợ, thật vất vả hiện tại Lý Thế Nhiên sắp ra viện, vẫn còn muốn làm cho mình bị thương.

Loại hành vi này anh ta xem không hiểu…

Nhưng mà, đương nhiên cũng không dám chất vấn.

“Sếp Lý, tôi để y tá bó thạch cao cho anh trước, anh cũng đừng giày vò nữa.”

Lý Thế Nhiên gật đầu: “Ừ, cũng được.”

Chờ làm xong hết tất cả, anh chụp hai cái chân bị thương, đăng lên facebook.

Hứa Như đã cài đặt facebook của Lý Thế Nhiên ở chế độ xem trước, nhưng Lý Thế Nhiên gần như không đăng facebook, bởi vậy cô cũng đã quên đi rất lâu rồi.

Cho đến vừa rồi, thấy được Lý Thế Nhiên đăng facebook, không có lời gì, chỉ có hai cái chân quấn thạch cao cồng kềnh…

Tại sao nhìn có vẻ nghiêm trọng hơn nhiều so với trước đó.

Lúc này, Lăng Diệu vừa trở về, xích lại gần trông thấy điện thoại của Hứa Như: “Đây là ai vậy?”

“Lý Thế Nhiên.”

“Phụt!” Lăng Diệu nhịn không được cười ra tiếng: “Thật sao? Lý Thế Nhiên bị thương nghiêm trọng như vậy?”

“Tớ cũng không biết, lúc trước anh ấy chỉ bị thương một chân, hiện tại tại sao cả hai chân đều bị thương…”

“Sẽ không phải là do Lý Hằng động tay chân chứ?” Lăng Diệu là biết một chút tranh đấu ở nhà họ Lý.

Nếu như Lý Thế Nhiên xảy ra chuyện gì, Lý Hằng là người có lợi lớn nhất.

“Lý Hằng?” Hứa Như nhớ lại nhân vật này, dường như… Anh ta là anh trai của Lý Thế Nhiên.

Nhưng quan hệ của hai người thật sự không tốt.

“Ừm, Lý Thế Nhiên bây giờ ở bệnh viện, tớ nghĩ chuyện gần đây của Lý thị chính là do Lý Hằng náo loạn, cũng không biết Lý Thế Nhiên lúc nào mới có thể xử lý anh ta.” Lăng Diệu nói thầm

Hứa Như lo âu cau mày, nhìn chằm chằm ảnh chụp này, cuối cùng vẫn thoát ra facebook.

Chỉ là một ngày này khó có thể chuyên tâm học, Bạch Sơn thậm chí còn tức giận.

“Hứa Như, tôi vừa nói cái gì!”

Hứa Như lấy lại tinh thần, gương mặt ảo não.

“Thật xin lỗi, giáo sư, hôm nay trạng thái của em không tốt lắm.”

“Về sớm một chút đi, ngày mai lại tới.”

Hứa Như cụp mắt, gõ gõ đầu của mình, nhưng cái bóng Lý Thế Nhiên từ đầu đến cuối vẫn luôn không tiêu tan ở trong đầu của cô.

Vừa đi ra phòng học, Bạch Sơn lại gọi cô lại: “Tại sao Lý Thế Nhiên lại nhập viện?”

“À, là xảy ra tai nạn xe cộ ạ.”

“Thay tôi đi thăm cậu ta một chút, chuyển đạt ý thăm hỏi của tôi.”

“Vâng, giáo sư.”

Ở bệnh viện.

Vệ sĩ ở bên ngoài phòng bệnh nhìn thấy Tần Nhi, lập tức đi vào báo cáo: “Sếp Lý, cô Tần đến đây.”

Nghe vậy, sắc mặt của Lý Thế Nhiên vẫn lạnh lẽo, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

“Ừ, để cho cô ta đi vào.”

Tần Nhi là vừa vặn mới được nộp tiền bảo lãnh ra ngoài, liền lập tức chạy tới đây.

“Lý Thế Nhiên, chuyện này không có liên quan với tôi.” Tần Nhi đứng ở trước mặt anh.

Lý Thế Nhiên không ngước mắt lên, vẫn như cũ chăm chú nhìn bản bút ký ở trước mặt.

“Tôi là bị sai sử, những bê bối kia của Lý thị không phải do tung thả ra, tôi nào có lá gan này!” Tần Nhi giải thích.

“Lời này của cô không phải là nên nói với cảnh sát sao? Nói với tôi cũng vô dụng.”

Tần Nhi nghiêm mặt, căn bản cũng không có ai tin tưởng cô ta.

Hiện tại tất cả chứng cứ đều là chỉ hướng cô ta, không hề có một chút quan hệ với Lý Hằng.

“Người từ đầu đến cuối hãm hại Lý thị, là Lý Hằng.”

“Cho nên, cô là bị anh ta hãm hại?” Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói.

Tần Nhi im lặng.

“Tôi là bị anh ta lợi dụng, nhưng những bê bối kia, thật sự không có liên quan với tôi.”

“Cô tìm tôi để làm gì.” Đáy mắt của Lý Thế Nhiên hiện lên sự không kiên nhẫn.

“Tôi muốn chỉ ra Lý Hằng.”

“Cô cấu kết cùng Lý Hằng, cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, cô muốn thoát tội, là không có khả năng.”

Tần Nhi run rẩy, không nghĩ tới chuyện mà Lý Thế Nhiên đã biết, so với cô ta nghĩ còn rất nhiều.

Cô ta thành lập quan hệ với Lý Hằng, là đã rất lâu trước đó.

“Cô cố ý để Hứa Như hiểu lầm quan hệ giữa cô và tôi, cũng là do Lý Hằng?” Lý Thế Nhiên hỏi.

“Đúng vậy.”

Nghe vậy, Hứa Như đang định đẩy cửa đi vào dừng lại một chút.

Không nghĩ tới sẽ nghe được lời nói này.

Lúc trước cô chỉ coi là Lý Thế Nhiên là cố ý bao che Tần Nhi, nhưng bây giờ xem ra, dường như người kia là Lý Hằng, mà cũng không phải là Lý Thế Nhiên?

Giờ phút này, tâm tình căng thẳng của cô dễ chịu hơn không ít.

Cô không tin tưởng lầm người.