Hàn Quốc
Đạo Kỳ Huyền không biết Nhan Như đã bị Đông Phương Mặc bắt đi, bởi vì Nhan Như không có cách nào để thông báo cho anh.
Hơn nữa, thầy Nam Kha cũng không biết Nhan Như đã bị người khác bắt đi, chỉ nghĩ cô dã gặp người quen hoặc đi đâu đó.
Ngày hôm sau, triển lãm tranh chính thức bắt đầu, Nhan Như vẫn chưa đến gian hàng, Nam Kha cảm thấy có chút kỳ lạ, gọi điện cho Nhan Như, nhưng điện thoại di động của Nhan Như đã tắt máy.
Anh không khỏi thắc mắc, tại sao Nhan Như đến đây để tham gia triển lãm nghệ thuật mà điện thoại di động của cô lại tắt? Cũng có thể là do cô ngủ quên trong khách sạn hoặc có thể là cô đã bị ốm?
Nghĩ vậy, buổi trưa, thầy Nam Kha tranh thủ thời gian đến khách sạn nơi Nhan Như ở, lúc đó anh mới biết đêm qua Nhan Như không về khách sạn, mọi người cũng không biết coi đã đi đâu.
Nam Kha bất đầu lo lắng, liên tục gọi điện cho Nhan Như, nhưng anh không thể gọi được, anh không có số điện thoại nhà của Nhan Như ở Hàn Quốc, anh thậm chí còn không biết Nhan Như quen ai ở Hàn Quốc.
Nhưng may mắn là Nhan Như đã từng nói với anh hầu hết các bức tranh của cô đều được bán trong phòng tranh của Hoa Hiên, vì vậy Nam Kha nhanh chóng gọi điện đến phòng tranh Hoa Hiên và nhờ họ tìm cách thông báo cho gia đình hoặc bạn bè của Nhan Như là cô đã biến mất ở Paris .
Phòng tranh Hoa Hiên cũng không biết nhà của Nhan Như ở đâu, chứ đừng nói đến số điện thoại nhà của cô, họ thường liên lạc với Nhan Như qua điện thoại di động, vì vậy họ cũng không biết được thông tin của Nhan Như.
Một tuần sau, cuộc thi ba lê của Tiểu Mao Vũ kết thúc, Đạo Kỳ Huyền gọi điện lại cho Nhan Như thì thấy máy vẫn tắt, anh liền bối rối, vội nhờ mọi người tìm số điện thoại của Nam Kha ở Paris, Pháp.
Việc Nhan Như mất tích được Nam Kha kể lại, vài ngày trước Nam Kha đã thông báo cho phòng trang Hoa Hiền, anh cho rằng phòng tranh Hoa Hiên đã thông báo cho người thân hoặc bạn bè của Nhan Như rồi.
Nhan Như mất tích!
Đối với Đạo Kỳ Huyền, đây chắc chắn là một chuyện lớn, anh lập tức liên lạc với Park Yongjun, hai người thảo luận và phân tích kỹ lưỡng, cuối cùng đi đến kết luận sự mất tích của Nhan Như có liên quan đến bốn người.
Thứ nhất, Đông Phương Mặc, bởi vì Tịch Mộ Như ở Nhất Mộ Như dù sao cũng chỉ là đồ giả, tuy trông giống hệt nhau nhưng giữa con người với con người luôn có một số chi tiết rất khó bắt chước, hơn nữa Đông Phương Mặc không dể bị lừa như vậy.
Thứ hai, Nam Cung Tần, một tên ôn dịch ở Singapore, có thế lực không kém gì Đông Phương Mặc, đặc biệt, trong ba năm qua, anh ta đã lọt vào top 10 người giàu nhất Singapore nhờ cuộc hôn nhân với Thượng Quan gia.
Thứ ba, Lãnh Lôi Đình, kẻ không thể coi thường trêи biển cả, một con cáo già trong bóng tối, chủ sòng bạc ngầm chuyên cho vay nặng lãi, anh ta luôn nghĩ cách bắt Tịch Mộ Tuyết, bây giờ là khuôn mặt của Nhan Như, lại tình cờ là khuôn mặt của Tịch Mộ Tuyết.
Thứ tư, Đông Phương Tuấn, nói một cách chính xác, là Đông Phương Mai, người này đang tranh đấu với Đông Phương Mặc, bây giờ ngoài mặt thì bà ta đã đánh bại Đông Phương Mặc, thậm chí còn nắm lấy tập đoàn Đông Phương, bà ta biết rất rõ Tịch Mộ Như trong Nhất Thốn Mặc là ai.
Trong bốn người này, bất cứ ai trong số họ đều không nhịn được khi nhìn thấy Nhan Như, có lẽ họ đều muốn có được Nhan Như, nhưng mục tiêu của họ lại khác nhau.
Vậy, Nhan Như đã gặp ai ở Paris? Ai đã đưa Nhan Như đi?