Edit: Diệp Lưu Cát
Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày gặp Bố Luân Đặc cũng đã đến.
Bố Luân Đặc là một người đàn ông sang trọng ngoài 50 tuổi, ông đã làm việc với Mộ Diễn Đình nhiều năm qua, Bố Luân Đặc vô cùng ngưỡng mộ vẻ đẹp anh tuấn và tài năng quyết đoán của Mộ Diễn Đình, bởi vậy, lần này đến Trung Quốc, ông cũng đưa con gái của ông là Jenny đi cùng. Mục đích chính là để giới thiệu cho Mộ Diễn Đình.
Lashel là nhà hàng lớn nhất của khách sạn Pháp ở đây, trong phòng vip, Bố Luân Đặc cùng con gái ngồi trước bàn ăn, trông mong lấy trông mong chờ Mộ Diễn Đình đến.
Tất nhiên, không phải Mộ Diễn Đình đến muộn, mà là bọn họ ở ngay trong khách sạn nên mới đến sớm 10 phút.
"Cha, Mộ tiên sinh thực sự có sức hấp dẫn như vậy sao? Đợi chút nữa, con phải tìm hiểu thật kĩ."
Jenny cắn môi, lời nói có chút tò mò.
Cô là người đứng đầu thời trang quốc tế, từng gặp qua nhiều chàng trai nhưng không ai lọt vào mắt của cô cả.
Mộ Diễn Đình được cha khen ngợi nhiều lần, càng khiến bản thân cô cảm thấy thích thú.
Bố Luân Đặc cười hòa nhã:"Đương nhiên, cha lừa con làm gì. Nhưng gia đình Mộ tiên sinh là người phương Đông, không thích phụ nữ phóng khoáng, con cần phải nhớ rõ bớt phóng túng, đừng để người ta lưu lại ấn tượng không tốt."
"Cha yên tâm, con đây nhiệt tình, không người đàn ông nào không thích."
Jenny tràn đầy tự tin, âm thầm quyết tâm, muốn cho Mộ Diễn Đình quỳ gối dưới váy của cô.
"A..."
Bố Luân Đặc cười nhẹ một tiếng, không nói gì.
Chỉ chốc lát sau, cửa từ bên ngoài được người gõ mở. Ngay sau đó, một người đàn ông và một người phụ nữ được sự chỉ dẫn của phục vụ đi vào.
Người đàn ông cao lớn uy vũ, người phụ nữ như con chim nhỏ nép bên cạnh, hai người cùng nắm tay bước vào, nhìn thế nào cũng là trời sinh một cặp.
Thật đẹp trai!
Nhìn thấy Mộ Diễn Đình, vẻ mặt khinh thường của Jenny nhanh chóng thay đổi, hoàn toàn không thể tin được, mẫu người lý tưởng của cô đang xuất hiện, cư nhiên xuất hiện rõ ràng ở ngay trước mắt, hơn nữa người này, còn được cha cô khen không dứt miệng...
Tuy nhiên, người phụ nữ mảnh khảnh đang nắm tay Mộ Diễn Đình là ai?
Không phải cha nói Mộ Diễn Đình không có bạn gái sao?
Jenny nheo mắt lại, ánh mắt không tốt dừng trên người Thần Ngàn Ấm.
Còn Bố Luân Đặc, lại có chút lúng túng.
Mộ Diễn Đình đã nói trước sẽ không đưa ai đến cuộc hẹn, nhưng vạn lần Bố Luân Đặc cũng không ngờ là Mộ Diễn Đình lại dẫn theo phụ nữ tới, thật xấu hổ.
Rất nhanh, Mộ Diễn Đình cùng Thần Ngàn Ấm đi tới bàn ăn:"Đã lâu không gặp."
"Mộ tiên sinh, rất vui được gặp lại cậu. Vị này là?"
Mặc dù trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng Bố Luân Đặc vẫn giữ thái độ hòa nhã, cười hỏi.
"Đây là bà xã tôi, Thần Ngàn Ấm. Cô bé, vị này chính là Bố Luân Đặc tiên sinh, còn có con gái ông ấy, thiên kim tiểu thư Jenny."
Mộ Diễn Đình tự nhiên giới thiệu.
Mặc dù Mộ Diễn Đình chưa từng gặp Jenny, nhưng anh cũng biết vì Bố Luân Đặc nói tối nay sẽ dẫn con gái theo.
Thần Ngàn Ấm mỉm cười gật đầu:"Rất vui được gặp hai người, Bố Luân Đặc tiên sinh, Jenny tiểu thư. Mong chỉ giáo nhiều hơn."
Sắc mặt Bố Luân Đặc lặng đi, đáy mắt dị sắc, tự đáy lòng nói:"Xin chào, Mộ phu nhân. Không nghĩ mấy tháng ngắn ngủi không gặp, Mộ tiên sinh đã kết hôn, chúc mừng chúc mừng."
"Cảm ơn."
Mộ Diễn Đình trầm giọng đáp, một bên săn sóc giúp Thần Ngàn Ấm kéo ghế.
Đợi sau khi Thần Ngàn Ấm ngồi xuống, anh mới ngồi xuống bên cạnh cô, từ đầu đến cuối, Mộ Diễn Đình không hề liếc nhìn Jenny, người đang chăm chú nhìn từng hành động của anh.
Thần Ngàn Ấm không ngốc, ngược lại cô còn đặc biệt mẫn cảm.
Vừa bước vào cửa, cô liền cảm nhận được thái độ thù địch không tầm thường, rất rõ ràng, là từ người ngồi đối diện cô tỏa ra, tiểu thư Jenny.