Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 411: Vạn niên linh trì, bại lộ!




Lớp lửa trên mặt thần bí nhân tan dần, lộ ra gương mặt Hồng Thiên Tôn râu tóc đỏ rực.

"Mộ Dung gia từ khi tiểu tử kia đến, thực lực thay đổi chóng mặt, hai năm nay bồi dưỡng được mười mấy võ tông, trong đó không ít đạt đến trung giai và cao giai, một phần tộc nhân tư chất thấp kém cũng tấn nhập võ sư…" Hồng Thiên Tôn tỏ vẻ ngưng trọng, mắt hiện rõ nét hồ nghi.

"Hiệu quả thực lực tăng nhanh cơ hồ với toàn tộc Mộ Dung, hơn nữa tinh anh càng tăng tiến rõ rệt. Công hiệu của linh dược không thể đạt mức như thế." Linh dược, đặc biệt là loại trân quý có hiệu quả rõ rệt thì rất khó kiếm. Đừng nói là Mộ Dung gia nhỏ nhoi, dù Thương gia tài phú thông thiên cũng không thể cho tộc nhân dùng linh dược theo kiểu vô hạn chế.

Nếu chỉ xuất hiện một ít người thực lực tăng cao thì lão đã hoài nghi do linh dược của Diệp Phong được Thương gia tặng để đề thăng thực lực cho Mộ Dung gia. Nhưng hiện tại nhận được lợi ích cơ hồi là mọi tộc nhân Mộ Dung gia thì buộc lão phải nghi ngờ.

Thực lực của nhiều người tăng lên như thế, chỉ có một nguyên nhân. Là Mộ Dung gia có nơi tu luyện sánh với cực phẩm linh mạch, thành ra toàn bộ tộc nhân đều được hưởng lợi.

Bất quá... linh mạch hiệu quả như thế tại Nam chiêm Bộ châu cơ hồ đều nằm trong tay Liệt Hỏa tông. Hà huống tốc độ tăng trưởng thực lực của Mộ Dung gia quá đáng sợ. Chỉ hai năm ngắn ngủi mà quy mô gần sánh được với Liệt Hỏa tông. Hồng Thiên Tôn thầm đánh giá, nơi tu luyện thế này chỉ có cao hơn linh mạch bản tông trở lên.

"Mộ Dung gia... thật ra có bảo bối gì? Còn có phát hiện kinh nhân gì khác không?" Lòng lão chợt dấy lên ý hưng phấn. Lão đang rầu ruột vì không có cớ đối phó Mộ Dung gia, nếu chứng thực được suy đoán thì Mộ Dung gia là thế lực trong địa hạt mà có nơi tu luyện thần bí khiến cả Liệt Hỏa tông thèm muốn, lão chỉ cần lấy lý do lợi ích tông môn mà có thể xuất thủ.

Chỉ cần đủ lợi ích, tin rằng mấy đại lão trong tông môn sẽ không vì một mối uy hiếp hư vô phiêu diêu mà cản trở lão.

"Tra rõ nguyên nhân thực lực Mộ Dung gia tăng vọt, bản tôn coi như thành công… Ha ha ha!" Hồng Thiên Tôn cười vang lao lên không, thân hình biến mất ở cuối chân trời.

oOo

"Thiên tôn, đây là tin tức đệ tử thu thập được mấy ngày nay tại Mộ Dung thành. Mời thiên tôn xem qua." Một võ tôn cầm một tập tin tức, cung kính đưa cho Hồng Thiên Tôn.

Sắc mặt Hồng Thiên Tôn thoáng lạnh, đón lấy tin tức đọc kỹ.

"À, hai năm trước, Mộ Dung gia từng cải tạo thiên niên linh trì, được tiểu tử có quan hệ với Thương gia trợ giúp linh thạch nên bố trí tối đỉnh cấp tụ linh đại trận..."

"Linh trì sau khi cải tạo thì phạm vi tăng mấy chục lầ, linh khí dưa thừa." Hồng Thiên Tôn hơi nhướng mày, giọng hơi lạ: "Mộ Dung gia chia linh trì làm ba lớp, nơi tu luyện ở lớp ngoài cũng có hiệu quả ngang với thiên niên linh trì trước đó."

"Không thể nào." Người thường có lẽ không hiểu về đỉnh cấp tụ linh đại trận, Hồng Thiên Tôn hiểu rõ như lòng tay.

Được gọi là đỉnh cấp vì hiệu quả tụ tập linh khí vượt xa trận pháp khác. Hiệu quả tụ linh ở giữa trận kiểu này thập phần bá đạo, cơ hồ một nửa linh khí được tụ lại trong phạm vi không đầy một phần mười cả trận thế, nồng độ đó xứng danh nghịch thiên.

Những tụ linh trận pháp khác tuy vòng ngoài và ở giữa có khác về nồng độ linh khí nhưng không rõ ràng như với đỉnh cấp tụ linh đại trận. Nói trắng ra, tinh hoa lớn nhất của trận pháp này là ở trung tâm.

Nồng độ linh khí vòng ngoài cùng thiên niên linh trì của Mộ Dung gia cũng đạt mức này thì ở khu vực trung tâm nhất, nồng độ còn tới mức nào. Hà huống phạm vi linh trì rộng như vậy. Chỉ có một giải thích là tổng lượng linh khí vượt xa Hồng Thiên Tôn tưởng tượng!

"Trong tụ linh đại trận này không chỉ có thiên niên linh ngọc tinh hoa!" Hồng Thiên Tôn quả quyết.

"Tựa hồ Mộ Dung gia bảo vệ bí mật về thiên niên linh trì mới rất chặt chẽ. Ngay cả phần lớn thành viên trong tộc cũng không biết hiệu quả tu luyện của vòng giữa và trong cùng. Những kẻ được vào đó tu luyện đều bưng kín miệng bình, không tiết lộ nửa câu."

"Trông coi chặt chẽ thế này càng chứng tỏ linh trì mới lập có vấn đề." Hồng Thiên Tôn cười âm lạnh: "Thiên niên linh ngọc tinh hoa, tông môn có lẽ không hứng thú… Bất quá nơi tu luyện thế này, trừ bản môn cấm địa - - Hỏa viêm động thì không đâu so được. Tin rằng chỉ cần mở được bí mật này, mọi thứ đều như ta mong muốn… Mộ Dung gia, các ngươi không còn ung dung bao lâu nữa."

Tin tức còn bao quát cả thông tin về Diệp Phong. Hồng Thiên Tôn liếc qua, không chú ý lắm.

Có thể thực lực của gã đấu được với võ tôn. Nhưng lão là chuẩn võ hoàng - - thiên tôn, có gì phải sợ một tiểu tử chưa ráo máu đầu? Dù gã là thiên tài tu luyện thì ít nhất hiện giờ vẫn chưa uy hiếp được đến lão.

Thân phận gã cũng đáng chú ý. Lão chỉ đối phó Mộ Dung gia chứ không phải gã, nếu gã cố ý đứng về phía đối phương thì gã có thể lùi thêm một bước, để nữ nhân của gã, tôn nữ của Mộ Dung Yên giữ được tính mạng. Mọi thàn viên đích hệ khác của Mộ Dung thị… đều phải mất mạng vì nhưng gì Mộ Dung Yên từng làm.

"Ý thiên tôn là Mộ Dung gia có trong tay tu luyện thánh địa?" Một võ tôn thủ hại nghi hoặc.

"Chính thế, bằng không lấy gì giải thích cho việc Mộ Dung gia đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả võ sư, võ tông như thế?" Hồng Thiên Tôn khẽ hừ lạnh: "Bản tôn gần như xác định chỗ này từng là thiên niên linh trì của Mộ Dung gia. Nhưng nguyên nhân linh trì thay đổi thì cần điều tra thêm."

"Thuộc hạ nguyện ý tự đến điều tra." Một võ tôn khác xin đi.

Hồng Thiên Tôn vỗ bàn đứng phắt dậy: "Bất tất. Mộ Dung gia hiện giờ thực lực không tệ, còn cả tiểu tử phiền hà có quan hệ với Thương gia nữa. Nếu các ngươi đi, bị ngăn cản đã đành, còn đả thảo kinh xà. Bản tôn sẽ tự đi chuyến này."

oOo

Phía bắc Mộ Dung thành, trong sơn cốc do núi đá nứt tạo thành, cách ngôi thành không đầy năm dặm.

Diện tích sơn cốc không lớn, nhưng khá sâu, nơi chính giữa cách mặt đất hơn năm mươi trượng. Sơn cốc chỉ có một lối vào khá dễ dàng, do Mộ Dung gia phái trọng binh trông coi. Rìa sơn cốc cũng có không ít tháp canh giám thị nhất cử nhất động ở bình nguyên gần đó.

Nơi đây là căn cơ của Vô Song môn và Mộ Dung gia - - vạn niên linh trì.

Trung tâm tụ linh đại trận thiết lập ở chỗ sâu nhất trong sơn cốc. Trận pháp vận hành áp chế linh khí vạn niên linh ngọc tinh hoa hút được ở độ cao hai mươi thước. Đá ở đáy cốc bị tạc thành những đường đan nhau chằng chịt, hình thành một thế giới rộng lớn dưới đó, mỗi thông đạo và động huyệt đều dày đặc thiên địa linh khí, thập phần thích hợp tu luyện.

Trên tầng không sơn cốc, cách chừng hơn trăm thước quanh năm có hơi sương xám xịt bao phủ. Nếu cường giả tôn cấp trở lên bay qua mà không quan sát kỹ cũng khó lòng biết trong sơn cốc phía dưới là bảo địa dư thừa linh khí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nhưng hôm nay có một bóng đen từ từ bay đến phía trên sơn cốc. Là Hồng Thiên Tôn.

Hồng Thiên Tôn chuẩn bị kỹ càng nên không phát ra khí thế thiên tôn, còn hiệu quả của tụ linh đại trận khiến bọn Diệp Phong ở trung tâm linh trì không hề phát giác đối phương tới. Nơi này vốn là chỗ Mộ Dung gia bố trí thiên niên linh trì cũ nên lão rất dễ dàng tìm tới.

"Ồ… quả nhiên hơi cổ quái. Với khả năng tỏa linh của cực phẩm tụ linh trận mà không che giấu được hết năng lượng. Xem ra trong sơn cốc này còn có kỳ bảo tụ linh nào đó." Hồng Thiên Tôn nheo mắt trầm tư.

"Nếu bản tôn xông xuống tất bị tôn giả trong trận phát giác khí tức. Tuy Mộ Dung gia không ai là đối thủ của bản tôn nhưng trước khi có chứng cứ thì không nên khinh cử vọng động. Phải thu hút chú ý của người trong trận, để bản tôn xác định một phen xem sao." Lão xác định chủ ý, tay phải ngưng tụ một cây hỏa diễm đao cực lớn.

Đó bản lĩnh đặc hữu của thiên tôn. Tuy họ không có khí trường ngưng tụ lĩnh vực, nhưng có thể bằng bào nguyên lực tự thân thi triển thủ đoạn thuộc lĩnh vực. Phổ thông tôn giả phát ra nguyên lực năng lượng nhưng không thể hoàn toàn khống chế, chỉ dùng để phát ra công kích hủy diệt trong một lần. Nhưng thiên tôn có thể khống chế nguyên lực ngoài thân thể, như khống chế lĩnh vực cực nhỏ, ảo hóa vô vàn, ngưng kết mà không tan.

"Đi." Hồng Thiên Tôn khẽ quát, hỏa diễm đao bay vút ra, vẽ một đường vòng cung trên không rồi chém gục toàn bộ tháp canh, tiếp đó chém vào vách đá ở lối vào sơn cốc khiến cả sơn cốc rung lên.

Không gian quanh Hồng Thiên Tôn dao động quỷ dị, che kín thân ảnh. Nếu không nhìn kỹ, khó lòng phát hiện được lão.

Tiếng nổ ở cốc khẩu khiến hộ vệ Mộ Dung gia cảnh giác. Chúng nhân náo loạn một lúc rồi trở lại trật tự, bắt đầu tìm kiếm tứ phía. Đó là gây hấn quá rõ với Mộ Dung gia. Hà huống chỗ này là sợi dây mẫn cảm nhất nối liền Vô Song môn và Mộ Dung gia. Một toán cường giả tỏa đi, nhưng họ sao phát hiện được một thiên tôn trên không?