Hôn Nan Tòng

Chương 7




Quay đầu lại,Hàn Cảnh Thần thấy trong mắt của nữ chính chỉ có nụ cười thản nhiên,chẳng lẽ vừa rồi hắn hoa mắt sao?Hay là kĩ năng diễn xuất của cô đã đến mức thượng thừa?Nữ chủ chẳng lẽ không phải là một đóa Bạch Liên Hoa sao,tại sao lại có thuộc tính ẩn mình như thế,chẳng lẽ bây giờ,trong ngôn tình,chị ngôn tình không tâm cơ độc ác thì không chiếm được anh ngôn tình sao?Thật ra là đang âm thầm tính toán thời gian gặp gỡ tổng tài sao?
Chắc không phải đâu,có lẽ hắn suy nghĩ nhiều rồi.Lâu lâu động não hơi quá rất không tốt.
Hai người tuy cùng KTX nhưng lại không cùng Khoa,nên Hàn Cảnh Thần muốn đi tìm khoa của hắn,nhưng trước đó phải cắt đuôi tên thiếu gia này đã,khoa tài chính to đùng ở kia không tìm cũng thấy.
"Tôi qua bên này nhé."Hàn Cảnh Thần chỉa chỉa tay
Lâm thiếu gia lãnh đạm nói:"Ừ" một tiếng,tiêu sái rời đi
Cứ thế đi sao?
Khóe miệng Hàn vú em co rút kịch liệt..
Hàn vú em mải mê tìm chỗ cho mình,không để ý mọi người đều đang nhìn mình bằng ánh mắt kì lạ.Nhìn dai đến mức Hàn Cảnh Thần ngồi xuống rồi vẫn cứ nhìn,trong đầu không ngừng có suy nghĩ quay cuồng:Đây là sinh viên mới,người này vừa rồi còn đi cùng Lâm Nhị thiếu..Nhưng mà sao lại là khoa điện ảnh?Có phải ngài chuẩn bị nâng đỡ,giúp đỡ không nha?Nhị thiếu ngươi xem,khoa điện ảnh thực sự không có gì đáng giá,đáng đầu tư,ngài xem,tôi ở khoa luật,tôi ở khoa tài chính,tôi ở khoa ABC,...XYZ
Thật ra thì,ở trong giới,Lâm gia và Hoàng Phủ tài phiệt căn bản là cùng một địa vị.
Nói đến đây,không thể không giới thiệu thêm một chút tình tiết,bối cảnh của Gặp gỡ tổng tài hàng tỉ tỉ
Trong truyện có tổng cộng bốn gia tộc,mà Đại học Hoàng Phủ này đa phần là do tập đoàn tài chính Hoàng Phủ đầu tư,ngoài ra còn có Lâm thị,Lục thị,Hàn thị.Vậy mà Hàn Tứ thiếu Hàn Cảnh Thần lại không ý thức được mình chính là Hàn Tứ thiếu của Hàn thị,nhưng dù thế thì khả năng hắn trở thành người thừa kế là không bao giừ xảy ra,hắn cũng không biết tầm ảnh hưởng của Hàn thị trong giới đến đâu,hơn nữa,cái chính ở đây là Hoàng Phủ thị!!!!!
Tuy biết là có Hàn thị,nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ Hàn thị là Hàn gia...
Bối cảnh của các gia tộc đều rất cường hãn,hầu như thầu hết các ngành nghề trong nước.Hoàng Phủ thị khỏi nói,nào là chế tác thuyền,nào là cùng hợp tác với chính phủ về vấn đề vũ khí.Còn Lâm thị,bối cảnh gia tộc này phần lớn nghiêng về giới hắc đạo,dưới trướng có rất nhiều anh em đệ tử,đánh chiếm địa bàn,nhưng không được phơi bày ra ánh sáng,tuy rằng bây giờ đã bành trướng từ trong tối ra ngoài sáng nên cách thức "ngoại giao" tranh chấp địa bàn cũng phần nào được thay đổi và không còn bạo lực như trước.
Sự thật là Lâm Nhị thiếu còn là một thiếu gia của hắc đạo...
Nên trong trường,có biết bao nhiêu người muốn xây dựng mối quan hệ với Lâm Dịch Phong,vì khi đó,tiền đồ của bọn họ sẽ xán lạn hơn bao giờ hết,chỉ cần dựa vào Lâm Nhị thiếu,có khi gia tộc của bọn họ cũng vì thế mà đi lên ấy chứ.
Điều này cũng giải thích sáng nay,khi mà Lâm Nhị thiếu đi ăn sáng,lại có nhiều người tự nguyện nhường chỗ như vậy.Còn Hàn Cảnh Thần,tuy hắn họ Hàn,Hàn gia cũng có rất nhiều những kẻ xu nịnh bám theo,nhưng hắn vừa trở về đó không lâu,cũng chưa ai biết hắn là Tứ thiếu của Hàn gia,đến cả hắn cũng chưa biết kia mà.
Gia tộc lớn,tài phiệt,...tất cả những thứ này chỉ có trong tiểu thuyết,hắn không có cơ hội được giáp mặt,vào được Đại học này đã là quá cao siêu rồi,hắn không đòi hỏi gì hơn.
Đại học Hoàng Phủ có thêm một thiếu gia,chẳng sao cả,nhưng dù gì Lâm Đại thiếu lại rất cưng chiều cậu em trai bé nhỏ này,cho nên,sau này vị Lâm Nhị Thiếu này có tiếng vang lớn đấy.
Khai giảng lúc nào cũng nhàm chán như nhau,đầu tiên là mấy lãnh đạo cấp cao đọc một phần khai mạc,chào mừng dài lê thê lướt thướt,sau đó lại đến một sinh viên thay mặt cho các tân sinh đọc một đoạn dìa lướt thướt lê thê.Nhưng mà bởi vì Khoa Điện Ảnh ít người đến đáng thương..cho nên..không ai lên cả.
Hàn Cảnh Thần nhàm chán đánh giá mấy bạn học ngồi cạnh mình,số sinh viên ở khoa điện ảnh chưa lên đến 100 người,được chia ra thành nhiều lớp,vậy suy ra mỗi lớp có khoảng 20~30 người.Đúng là ít đến không thể ít hơn,có lẽ vậy mà dễ lấy học bổng hơn,Hàn Tứ thiếu tỏ vẻ...khoa điện ảnh thật ra cũng không áp lực chút nào đâu!
Trời ạ,Hàn Tứ thiếu tha thiết muốn lấy học bổng,chuyện này truyền ra ngoài không sợ người ta cười cho thối mũi hay sao?Hàn Tứ thiếu thân mến,cậu phải tự giác tí đi,phải tuân thủ quy định của truyện – Thiếu gia chưa bao giờ yêu cầu học bổng.
Sau hai tiếng,lễ khai giảng kết thúc tốt đẹp đúng như dự kiến,thầy cô giáo đưa sinh viên của mình về giảng đường của khoa,tuy khoa điện ảnh không trọng yếu nhất,ít sinh viên nhất,nhưng giảng đường không thể nói là nhỏ được.Đúng là đại học chỉ dành cho nha giàu có khác,ngay cả giảng đường cũng toát lên vẻ cao cấp chuyên nghiệp,khiến người ta tán dương không thôi.
Đám người cùng khoa với Hàn Cảnh Thần lúc nãy cũng nhìn thấy một màn vừa rồi,nhưng bọn họ đều thấy Hàn Cảnh Thần không có làm ra cảm xúc,lời nói,cử chỉ nào dư thừa nên cũng không dám tiến lên mà nịnh bợ một phen.Thế nên là từ đầu đến cuối chẳng ai nói với hắn câu gì,cho đến lúc Hàn Cảnh Thần "chậm chạp" đi làm quen với mấy vị bạn học ngồi cạnh.Mấy bạn học ngồi cạnh tỏ vẻ:Người hầu của Lâm Nhị thiếu nói nhiều quá.
Không biết Hàn em mà biết trong mắt người khác mình chỉ xứng đáng làm người hầu của Lâm Nhị thiếu thì có tức giận không nữa,tiếp đó,Hàn gia sẽ ra một cái cáo thị:
"Hàn Cảnh Thần – Hàn Tứ thiếu gia:Từ trần"
Hưởng thọ 18 tuổi."
Giờ phút này,Hàn Cảnh Thần vẫn còn ù ù cạc cạc,cũng may là Lâm Dịch Phong cũng chẳng rảnh đến mức quan tâm việc người khác nhìn mình như thế nào.Mang tiếng là thân với Lâm Nhị thiếu,mọi người vây quanh trò chuyện với hắn cũng đông hơn,cách nói chuyện cũng dễ thở hơn,tuy vậy,trong mắt vẫn ánh lên tia bực tức,âm thầm tự hỏi: "Hắn chẳng có gì đặc biệt,chói lọi hơn những người khác,mà bọn họ lại quây vào xu nịnh.."
Chắc là ảo giác,nhất định là ảo giác!!
Giáo viên có lòng nhắc nhở đôi điều,nào là phòng học,phòng tập ở chỗ nào khu nhà mấy,đáng chú ý nhất là thắng sau là kỉ niệm 1 năm thành lập trường,khoa bọn hắn phải chuẩn bị một tiết mục đặc biệt để chào mừng,cũng là cơ hội để tất cả sinh viên trong khoa thể hiện tài năng của mình.
Kỉ niệm 1 năm thành lập trường ư.!??
Không còn gì để bàn cãi,không còn gì để nghi ngờ,đây chắc chắn 100% là nội dung cẩu huyết nam chính nữ chính gặp nhau,thôi,mình vẫn nên tránh đi thì hơn,không có tham gia biểu diễn gì sất,mình vẫn nên làm một khán giả tận tâm thôi.
Nói đi cũng phải nói lại,mấy gia tộc giàu có đều biết rằng nếu con mình vào trường này mà sau ra trường làm diễn viên thì tốt nhất là nên vào trường Điện ảnh còn hơn,với cả cái trường này,khoa Điện ảnh không phải là chủ lực.Thế nên,nhiều cậu ấm cô chiêu mới chọn theo học âm nhạc chuyên nghiệp,cái này không liên quan gì đến diễn xuất cả.Âm nhạc chuyên nghiệp bao gồm rất nhiều lĩnh vực,lựa chọn đa dạng phong phú vô cùng:Ví dụ như thanh nhạc,hay học chơi các loại nhạc cụ phổ biến và thông dụng.Điều này rất là tốt vì nó hoàn toàn không có áp lực khi tốt nghiệp và hậu tốt nghiệp,chỉ học chơi mấy loại nhạc cụ kia cũng có thể hạ bút thành văn rồi.
Ây~~ Ngôn tình,tổng tài nào chẳng như vầy chớ.
Quyết định trong một tháng tới đây trở thành một con người tinh anh,cố gắng phấn đấu học tập để lấy kiến thức,Hàn Cảnh Thần tạm thời không có tính toán gì nhiều,hắn xem xét sách vở và lịch học,chỉ số hạnh phúc bạo phát a~
Lễ khai giảng trùng với ngày chủ nhật nên sau khi kết thúc,trường học cũng không sắp xếp để cho sinh viên học tiếp,vậy nên buổi sáng sau khi kết thúc hoạt động thì buổi chiều được tự do,Hàn Cảnh Thần quyết định buổi trưa sẽ giải quyết ở nhà ăn.
Xe đạp của hắn để trong nhà xe khang trang hoa lệ,đối với hắn mà nói,chỉ cần để chỗ nào mà không bị mất trộm là được.Mặc dù không phải tiền của hắn,nhưng nếu bị mất trộm cũng cảm thấy đau lòng.(chém bừa đấy)
Nhưng lúc hắn chuẩn bị tra khóa vào dây,thì bỗng thấy xung quanh đều là những khuôn mặt lạ hoắc,đây rõ ràng không phải sinh viên của khoa biểu diễn,là sinh viên khoa nào nha,chạy sang đây làm loạn làm cái gì?Thầy giáo của các cậu không dặn dò các cậu là không được chạy loạn sao?Chạy loạn sẽ bị mẹ mìn bắt đấy!!
Kệ đi,dù dì cũng chẳng liên quan đến mình,nhưng mà bọn họ đang chuẩn bị đến gần,chuẩn bị bao vây lấy mình,..ơ,nhưng người ở giữa..không phải là người sáng nay hành hạ hắn đến khổ hay sao!!
Hàn Cảnh Thần khóe miệng giật giật liên hồi,mới ngày đầu khai giảng đã chia bè kết phái,đàm đúm ăn chơi,cậu ta không phải nên học hành chăm chỉ hay sao,cậu là gia giáo thiếu gia chứ có phải hắc bang thiếu gia đâu mà đòi.
Một người nhuộm tóc đến dị hợm,ăn mặc khó hiểu mang theo bộ mặt nghiêm túc,đưa tay,nói:"Nhị Thiếu,mời"
Lâm Nhị Thiếu còn chẳng thèm liếc lấy một cái,nhìn hắn,nói :"Tôi đói rồi,đi ăn"
Hàn Cảnh Thần:"..."
Tại sao đàn ông con trai đáng từng này tuổi rồi cứ thích coi mình là trẻ con mà đòi ăn thế nhỉ?
Còn mấy anh chàng tóc xanh tóc đỏ bên cạnh,Hàn Cảnh Thần cứ nhìn mãi,mặc dù không phải đều tạo hình theo kiểu côn đồ,nhưng tóc đúng kiểu bảy sắc cầu vồng,nhà trường không phải là có nội quy rõ ràng hay sao,cũng không bao giờ cho mấy phần tử kiểu này từ ngoài vào?Chẳng lẽ đồng học??
Sau khi ngốc ngốc mở khóa,ngốc ngốc nhìn lên,mấy người kia đã chạy về phía nhà ăn trước,chỉ còn lại hai người bọn họ,Hàn Cảnh Thần trực tiếp tò mò: "Cùng khóa với chúng ta à? (Thật ra ý là cùng là tân sinh à nhưng tớ chỉnh vậy cho thoát)
Lâm Nhị thiếu: "Ừ"
Cứ thế,hai người giữ im lặng cả một đường.
Nếu như cùng khóa,vậy không cần phải lo sợ rồi,hơn nữa mấy người đó có vẻ như coi Lâm Nhị thiếu là đại ca,che chở cho bọn chúng.Ai uuuu~~ Lúc này Hàn vú em đang buồn rầu.
Lúc bọn họ đến nhà ăn vẫn còn sớm,nên không đông người,rất nhanh liền có cơm để ăn,là đàn ông con trai,ăn cơm cũng an tĩnh chứ không ồn ào tám chuyện.Cho đến tận lúc mà Hàn Cảnh Thần ăn xong,hắn mới nhớ ra sáng nay thầy giáo nói gì,chắc hẳn người này không có lên biểu diễn rồi.
Rồi hắn tự nhiên lại nhớ một chuyện trọng yếu.
"Đúng rồi,chúng ta còn một anh chàng Đinh Triết Lỗi,cậu có biết không?"
Lâm Nhị thiếu: "Hắn đang ở..."
Hàn Cảnh Thần: "?"
Lâm Nhị thiếu: "Hắn đang ngủ trong KTX"
Hàn Cảnh Thần giật mình:"Ý cậu là hắn cứ ru rú trong KTX không tới lễ khai giảng hả?"
Lâm Dịch Phong nói:"Cậu kỳ ghê,cái này thường thôi mà,nếu như cậu không giục,tôi cũng chẳng thèm đến."
Cho nên mới nói là,anh chàng Đinh Triết Lỗi kia vẫn luôn cắm cọc ở KTX làm biếng,sao hắn lại không phát hiện?Hay là vô duyên?
Trời ạ mấy cô cậu này,tuân thủ nội quy một tí sẽ chết hả? Trông ra dáng học sinh tí đi.
Hàn Cảnh Thần đỡ trán.
4 giờ chiều,Hàn Cảnh Thần đang ngồi trên salon đọc sách cuối cùng cũng gặp mặt được Đinh Triết Lỗi,ừm,rất cao ngạo,anh ta ném ánh nhìn như có như không vừa phía Hàn Cảnh Thần,nhưng nhìn thấy Lâm Dịch Phong lại thành thật hô lên: "Nhị thiếu"
Sự phân biệt đối xử này khiên Hàn Cảnh Thần tức sôi máu,thật soái mà ôm giường,cuối cùng,bởi vì ôm đến không thoải mái cũng không bỏ được soái.Nổi giân với người lạ đúng là hơi xấu hổ.
Cứ thế,cuộc sống đại học ly kỳ bắt đầu.
Một tuần sau,Hàn Cảnh Thần cũng biết Đinh Lỗi Triết là một sinh viên triển vọng Khoa Âm Nhạc.
Hai tuần sau,Hàn Cảnh Thần biết được Lâm Dịch Phong là Nhị thiếu hắc bang trong truyền thuyết,anh trai hắn là Bang chủ,hiện tại đang từ ám sang dương,cũng chính là tẩy trắng.
Ba tuần sau,Hàn Cảnh Thần phát hiện,trong lịch sử những người nổi tiếng tốt nghiệp từ trường gồm có Hàn Đại thiếu chưa trải qua ngải tư cự chiếu (cầu cao nhân),không chỉ có thế,còn có ảnh chụp năm đó của nam chính Hoàng Phủ Quân Ngạn cùng Lâm Dịch Văn,những cái khác hắn không biết,dù sao lúc này,ánh mắt của họ vẫn còn trong veo,nhưng mà,Hàn Cảnh Thần cảm thám,đây nên là tiểu thuyết đam mỹ thì hợp hơn.
Hoàng Phủ Quân Ngạn,lúc này đã cơ mặt cứng ngắc,nụ cười gường gượng,vậy lớn lên phải làm sao a?
Đối với cự chiếu(help me) trầm mặc thật lâu,giống như Hoàng Phủ Quân Ngạn,sẽ đều trưởng thành.
Tuần thứ 4 dưới đây,kỉ niệm 1 năm,nội dung chính thức bắt đầu.
Nam chính,nữ chính. [Nến đỏ]
Trăm năm hạnh phúc.Sớm sinh quý tử!
Rảnh thì lên cày cày cày,lấp lấp lấp..
Má ôi sắp thi HK rồi!!!
Hoàng Phủ chuẩn bị lên sàn.~~~
7 trang word.
Mọi người có thể lên Wordpress đọc mà,ở bên này tui cập nhật chậm ghê lắm