Ngồi tê đít đầu giường, tôi N+1 lần nghiêm túc tự hỏi Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên liệu có thể ở cùng một chỗ.
Chăm chú nhiệt tình này đến mức Cao Phàm mỹ nam đi tắm mà tôi cũng không đếm xỉa tới, bởi vậy có thể thấy được, tôi chăm chú biết bao nhiêu!
Bởi vì Cao Phàm có thói quen ngủ trần, cho nên tắm rửa xong hắn luôn chỉ vây một cái khăn tắm rồi trong phòng tự nhiên du tẩu. (du tẩu: chạy, đi lại)
Mãi cho đến khi cảm giác lãnh thổ bên cạnh lõm xuống, tôi mới để ý đến trên khuôn mặt tuấn tú của Cao Phàm xem ra đã viết lên mấy chữ "Anh rất không hài lòng" rất to.
"Tiểu Nhã thân mến, mấy ngày nay, trên giường anh, trước mặt anh, em luôn nghĩ đến chuyện của người đàn ông khác, anh sẽ ghen nha!" Cao Phàm tiến sát tới mặt tôi nói từng chữ một.
Hê. . . . . . Mấy ngày nay liên tục nghĩ đến chuyện Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên, quả thật, có chút lơ là hắn.
Hơn nữa. . . . . . Trong vòng vài ngày mà liên tục nghĩ đến một chuyên, có phải là hiệu suất quá thấp? Kiểm điểm nên kiểm điểm.
"Còn nữa chính là. . . . . ." Cao Phàm tiếp tục nói: “Gì em đến thăm xong chưa? Đã lâu rồi không có ôm em!" Giọng nói kia, có loại ai oán nói không nên lời.
À . . . . . Đây cũng trong những nguyên nhân làm cho Cao Phàm rất không hài lòng.
Tôi tinh tế đánh giá Cao Phàm, mái tóc ẩm ướt trước mắt, dần chuyển đên đôi mắt đen thẳm, chiếc mũi cao thẳng, môi mỏng khêu gợi, xương quai xanh mê người, lồng ngực rắn chắc, cái eo hoàn mỹ, xuống chút nữa, á, ngại quá, cái tuyệt vời nhất bị chặn mất rồi.(^^)
Tôi nuốt nước bọt ừng ực, thật muốn mạng mà, hấp dẫn chết người như vậy tôi làm sao có thể chịu nổi chứ!
Hơn nữa, ý chí không kiên định luôn luôn là một trong các khuyết điểm lớn nhất của tôi.
Còn nữa, người ta là phụ nữ bình thường, hormone tiết ra là bình thường mà.
Mà không, tôi toàn thân cao thấp, từ tâm lý đến sinh lý, không có chỗ nào mà không có nhu cầu mạnh mẽ. (éc)
Cao Phàm hình như đã nhìn thấu ý nghĩ của tôi, lúc này, ôn nhu đem kính mắt của tôi tháo xuống đặt trên tủ đầu giường, toàn bộ thân mình hướng tôi đè xuống, hơi thở nóng hổi phun trên mặt tôi, môi mỏng khêu gợi hạ xuống đôi môi tôi, hai tay càng hết sức chủ động tự nhiên cởi bỏ nút áo ngủ của tôi.
Bất quá, tốc độ này cũng quá chậm đi, vì vậy tôi quay sang làm chủ công.
Không phải vấn đề công thụ sao, tôi không ngại làm công đâu .
Tình cảm mãnh liệt thiêu đốt cả đêm, ngày hôm sau tôi rõ ràng lần đầu tiên không thấy có cảm giác mệt nhọc, nhiều lắm thì yết hầu có chút khàn khàn thôi, xem ra nhờ Cao Phàm chịu khó, cố gắng kéo tôi làm vận động, thể lực của tôi được rèn luyện tốt đã tăng lên đáng kể.
Suy nghĩ thật lâu, rốt cục cảm thấy nhất thiết phải cùng Bàng Chính Vũ mặt đối mặt nói chuyện, vì vậy, ỷ mình là Tổng giám đốc phu nhân, tôi, trốn việc rồi đi luôn!
Tôi hẹn Bàng Chính Vũ tại"Cách điệu" gặp mặt, dù nói thế nào cũng là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha, huống chi tôi còn biết chắc không cần để tôi tính tiền.
Hai người chúng tôi mặt đối mặt ngồi xuống, tôi như cũ uống một ly Chocolate Milkshake, Bàng Chính Vũ uống cà phê, hơn nữa còn là cà phê đen nguyên chất, ặc. . . . . .Thật đúng là phù hợp với hình tượng của hắn trong khoảng thời gian này .
Tôi vừa uống Chocolate Milkshake vừa đánh giá hắn.
Nói thật, thằng nhóc này thật sự là càng nhìn càng đẹp, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn thân phận có thân phận, coi như là một trong những cực phẩm, tuy nhiên cùng Cao Phàm nhà tôi vẫn có chút thua kém. ( đúng là tình yêu làm người ta mù mắt, haiz^^)
Nhưng tôi hiểu nổi, một cực phẩm như vậy sao lại thích tự ngược như thế?
Đúng vậy, theo hắn miêu tả cùng Mạc Tuyên một chỗ thì đánh nhau, thì phải là ngược đãi. Mạc Tuyên càng không đếm xỉa đến hắn, càng trừng hắn, hắn ngược lại càng vui vẻ theo đuổi người ta, đây không phải thích ngược đãi thì là cái gì?
Tuy là như thế, nhưng tôi vẫn ủng hộ Bàng Chính Vũ , bất kể là trên tinh thần hay là hành động.
"Anh nói tiểu Nhã à, vợ chồng các em cũng quá ân ái đi?" Bàng Chính Vũ mập mờ nói, lại sử dụng cái cằm xinh đẹp hất hất ý bảo tôi xem cổ mình đi.
Đùa gì đấy, nếu tôi cúi đầu xuống có thể trông thấy cổ của mình, vậy tôi là thánh sao? Vì vậy tôi tranh thủ thời gian lấy ra cái gương tuỳ thân của phụ nữ.
Phải gió à, một cái ô mai xinh xắn lại quang minh chính đại xuất hiện trên cổ tôi như vậy, nhưng lại không được che lại.
Nhìn nhìn Bàng Chính Vũ, tôi lựa chọn thái độ không dấu diếm, dù sao tất cả mọi người là người một nhà, còn người ta cũng đã phát hiện, tôi lại che đến che đi, còn có ý nghĩa gì nữa?
"Thằng nhóc thối, đây là anh hâm mộ chứ gì ! Phi lễ chớ nhìn, biết không?" Tôi da mặt dày phản kích nói.
Thói quen rất đúng sát phạt vài câu, chúng tôi bắt đầu nghiêm túc tiến vào chủ đề gặp mặt hôm nay.
"Mạc Tuyên nhà em không phải là xử nữ." Tôi đột nhiên toát ra một câu.
"Anh cũng đâu có phải là xử nam gì. . . . . ." Bàng Chính Vũ ngơ ngác phản xạ có điều kiện loại trở về tôi một câu.
Éc. . . . . . Cũng đúng. . . . . . Hiện tại có ai quy định nhất định xử nữ mới xứng với xử nam đâu!
"Em đây chỉ đơn giản là phân tích một chút tình huống Mạc Tuyên nhà em thôi. Đứa con gái kiên cường này đúng chuẩn thích mềm không thích cứng, mới đây còn phát hiện mình là tiểu tam (người thứ 3), nhưng em phát hiện, cô ấy không còn dính líu tới loại tình cảm này nữa. . . . . ." Tôi đồng tình nhìn Bàng Chính Vũ, tiếp tục nói: “Cho nên, theo em, cơ hội anh bị lây nhiễm AIDS là rất thấp."
Trông thấy Bàng Chính Vũ tại im lặng cười khổ, tôi nhịn không được an ủi: "Bất quá anh vẫn còn cơ hội mà, bởi vì người đàn ông đầu tiên nữ chính đụng phải tuyệt đối không phải là nam chính!"
Nghe tôi nói xong..., Bàng Chính Vũ hai mắt tỏa sáng hỏi: "Ai nói ?"
"Em nói !"
". . . . . ."
Phản ứng gì đấy, dù thế nào đây cũng là tôi theo phần đông trong tiểu thuyết tổng kết mới ra tới định luật.
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào, em sẽ giúp anh một tay !" Tôi đấm ngực cam đoan.
Vì vậy, tôi thật sự rất cố gắng giúp bọn họ tạo cơ hội gặp mặt.
Vì vậy, tôi rất chịu khó trốn việc đi Sở Hành Chính tìm Mạc Tuyên, đương nhiên luôn lôi kéo Bàng Chính Vũ ba người.
Vì vậy, Mạc Tuyên nhìn thấy tôi đồng thời nhất định sẽ trông thấy Bàng Chính Vũ.
Nhưng mà, hiệu quả không tốt lắm, Mạc Tuyên vẫn chưa cho Bàng Chính Vũ sắc mặt tốt, ngoại trừ mặt lạnh chính là trừng mắt, trong nội tâm của tôi sốt ruột không thôi, thế mà hết lần này tới lần khác Bàng Chính Vũ còn làm một bộ thỏa mãn, thật sự là quá đủ rồi, thích ngược thì càng bị ngược thôi.
Đến cuối cùng, tôi còn thực sự còn kê đơn để cho bọn họ gạo nấu thành, nhưng nghĩ lại, hiện tại là xã hội nào, yêu hay không yêu cũng không có quy định phải nhất định cùng một chỗ, aiz, thật sự là khó giải quyết.
Cũng may liệt nữ sợ nhất triền lang những lời này vẫn có chút độ tin cậy, nhờ Bàng Chính Vũ kiên trì không ngừng cố gắng , Mạc Tuyên đã bắt đầu có thói quen Bàng Chính Vũ tồn tại, mặt lạnh đã chuyển thành mặt không biểu tình, trừng mắt đã chuyển thành coi thường, ặc, đây coi như là bước tiến triển tốt đi . . . . . .(liệt nữ sợ triền lang: cô gái cương trực sợ nhất mấy anh chàng bám dai như đỉa:]])
Chủ nhật, cũng thời gian chúng tôi đi thư giãn và ăn chơi.
Hôm nay, khó được tiếp viên hàng không An Thiến từ nước Pháp hoa lệ bay trở về, vì vậy ba người chị em tốt chúng tôi thương lượng nhoáng cái quyết định cũng đi ra ngoài High một đêm.
Các bạn còn nhớ chỗ lần trước ba người chúng tôi từng đến không?
Lần này chỗ chúng tôi đến cũng không khác gì chỗ kia mấy, khác biệt chỉ là người bên trong không phải trai bao mà là vũ nữ thoát y, duy nhất giống nhau chính là, bọn họ đều làm công việc lột quần áo.
Ba người hủ nữ chúng tôi vẻ mặt hưng phấn ngồi ở cạnh sân khấu, chờ vũ nữ thoát y tới biểu diễn.
Lần này tình huống chiến đấu cũng y như lần trước, một lát sau, mọi người đã đem sân khấu vây lại ba tầng ba tầng ngoài, khác nhau là, lần trước lần trước là mấy thím hai đói khác đổi lại thành mấy chú ba bỉ ổi + đói khát.
Ánh sáng dần tối, tập trung vào chính giữa sân khấu.
Tôi nói, bọn họ có cần phải làm y chang vậy sao? Không có chút mới mẻ nào.
Lúc này, từ trên võ đài bay lên một mỹ nhân, một mỹ nhân có gương mặt thiên sứ và dáng người ma quỷ.
Hoá trang tinh xảo, dáng người tỷ lệ hoàn mỹ, da thịt trắng nõn, có chút cười dâm đãng, không ngừng làm cho những chú ba bỉ ổi kia điên cuồng, mà ngay cả ba đứa con gái chúng tôi cũng vì kinh diễm mà tim lỡ một nhịp.
Vũ nữ thoát y này mặc một loại sườn xám màu đen cách tân gợi cảm đến cực điểm, sườn xám xẻ cách eo thon nhỏ vài cm, vừa nhấc chân liền có thể như ẩn như hiện nhìn thấy nội y gợi cảm bên trong.
Vũ nữ phong tình vạn chủng chính là đi đến chính giữa sân khấu hơi gần phía trước ôm cây cột thép trước mặt, kéo mạnh tay, rút ra, một đầu đen nhánh lượn sóng lượn sóng, càng kéo nàng càng hấp dẫn.
Vũ nương khẽ vuốt cây cột, tựu giống như đem cây cột trở thành một mãnh nam mà tiến hành biểu diễn.
Vũ nương hai tay bắt lấy cây cột, khẽ liếm cây cột đồng thời dùng dáng ngưỡi xinh đẹp của mình cùng cây cột tiến hành thân mật nhất, thong thả, triền miên tiếp xúc.
Mọi người xin tha thứ tư tưởng CJ của tôi mà không cách nào nữa tiếp tục miêu tả trận này múa cột phấn khích, tôi chỉ có thể nói, múa điệu này làm tôi nóng cả mũi là được rồi.
Nhảy hết một một điệu, vũ nữ ngồi ở một bên trên một cái ghế đơn độc bắt đầu màn trình diễn chính —thoát y vũ.
Đầu tiên là giày cao gót, tiếp theo là tất lưới, lại đến sườn xám. . . . . .
Rõ ràng là rất bình thường hơn nữa là động tác thường làm mỗi ngày, nhưng dưới điệu bộ của nàng trông thật gợi cảm, YY.
Lập tức làm cho tôi có loại xúc động muốn quay về làm cho Cao Phàm xem.
Rốt cục thoát hết chỉ còn quần áo nhỏ, xem ra điên cuồng đêm nay cũng đã sắp đến.
Mỹ nhân từ trên ghế ưu nhã đứng lên, hai mắt tản mát ra tia câu dẫn, phong tình vạn chủng hất đầu, lúc mọi người đang bị đầu tóc gợn sóng xinh đẹp hấp dẫn, nội y khêu gợi cũng tùy ý mà rơi xuống, đợi mọi người nhìn chăm chú nhìn lên, nửa người trên của nàng có thể xem như trống rỗng, nhưng bởi có tóc dài che trước ngực, bởi vậy càng thấy gợi cảm. . . . . .
Phát hiện mấy chú ba hèn mọn bên cạnh thở hổn hển, mặt mũi đỏ lên, tôi chỉ có thể cảm thán, mỹ nhân à, cô thật là chuyên nghiệp nha. . . . . . Nhìn chúng tôi cả nam lẫn nữ bị cô hấp dẫn hết . . . . . .
Xem buổi thoát y vũ này thấy ba người chúng tôi chính là nhiệt huyết sôi trào, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng rực nha!
Chuyện kể rằng, đêm nay không chỉ thoát nội y không, mà là có một người rất may mắn được vuốt ve vũ công.
Ai mà tốt số như vậy ?
Đáp án dĩ nhiên là. . . . . .
Tôi!
Lúc tôi đang ngơ ngác nhìn vũ nữ hướng tôi đi tới , tay của tôi ra vẻ bị bắt lấy và kéo lên, sau đó chạm đến đến một làn da mềm mại vừa phải và gợi cảm. . .
Đợi lúc tôi kịp phản ứng nhìn lên trên, đột nhiên nhìn thấy một điều kì lạ, một thứ không nên xuất hiện trên người mỹ nhân - trái cổ!
Thử hỏi có mỹ nhân nào lại có trái cổ rõ ràng như một người đàn ông như thế không ?
Vì vậy. . . . . . Tôi hiểu được. . . . . . Người này. . . . . . Vũ nữ thoát y làm cho tôi nhiệt huyết sôi trào cả đêm . . . . . . Hẳn là vũ 1/2 nữ thoát y mới đúng. . . . . .
Tôi bị lôi đến hoàn toàn làm không ra bất kỳ phản ứng nào, chỉ cảm thấy tay mình lại dán trước ngực người ta.
Suy nhược hỏi một câu, loại tình huống này, là tôi ghẹo cô ta hay cô ta ghẹo tôi đây?