Trong một tháng trôi lạc vào Việt Nam anh đã đi khắp nơi để học tiếng
của người Việt.Chỉ trong 1 tháng ngắn ngủi không hiểu lý do gì mà anh
đã học được Tiếng Việt nhanh đến như vậy và nói chuyện như 1 người việt
nam thực thụ.Tuy nhiên anh không hiểu vì sao anh lại lạc đến đây 1 đất
nước xa lạ mà anh chưa đặt chân đến bao giờ.Anh chỉ nhớ anh gặp một vụ
tai nạn khi ở hàn quốc và mở mắt ra lại thấy nơi này.Và bây giờ anh là 1 hồn ma.
-CÔ kia!Cô là ai đấy?-anh hỏi
-Mắt vẫn không rời khỏi quyển truyện cô nói:Trần Mỹ Linh mọt sách ngôn tình tìm có chuyện gì?
-Cô nghe tôi nói sao?-anh thắc mắc
-Tôi không điếc cũng không lãng tai -Lúc này cô mới bỏ cuốn truyện xuống để xem cái tên đã quấy rối cô.
Khi ngước lên nhìn thì cô thấy 1 người rất là Xênh trai,mặt chữ điền,mắt nâu, chân mày lá liễu, tóc vuốt vuốt y như hình mẫu gọi là Soái Ca
trong truyện ngôn tình cô vừa đọc.Cô bất chợt đỏ mặt quay đi.
-Anh làm gì ở đây vậy?Đây là lãnh địa của tôi đấy nhé!-cô khẳng định
-Cô thấy tôi à!Đây là ở đâu?-anh chau mày hỏi
-Anh đang ở trung tâm Sài Gòn đấy anh bị ngu à!
-Bộ anh là ma hả?Tại sao tôi lại không thấy anh,anh đứng như pho tượng trước mặt tôi cơ mà.-cô xoay người lại chau mày nói
-Tôi là 1 hồn ma đấy!1 tháng rồi không ai nhìn thấy tôi, họ cứ đi xuyên
qua người tôi,không ai nghe tôi nói hay chạm được tôi cả.-anh giải thích
-Vậy sao?Ôi sợ quá!Đúng là 1 tên điên khùng.Đã phá tôi đọc truyện lại
còn dọa ma tôi à!Tui tuy sợ ma nhưng khi nghe anh nói anh là ma thì mọi
khái niệm hình ảnh về 1 con ma đáng sợ đều bay mất rồi.Làm gì có 1 con
ma đẹp trai vậy chứ mơ à!-cô nói với giọng khinh thường
-Cô không tin?
-Đúng!Thì sao nào?Tôi chạm được anh,nghe anh nói,thấy được anh,lại là 1
người đẹp trai đến như vậy thì làm sao anh là 1 hồn ma được nhỉ?Anh nói
như vậy có heo mới tin anh đấy!
-Tôi cũng không hiểu tại sao cô lại nhìn thấy tôi,nghe tôi nói,còn chạm
được tôi.Theo tôi nghỉ có lẽ cô có thể giúp tôi về nhà.-anh thắc mắc nói
-Nhà anh ở đâu?-cô hỏi
-SEOUL Hàn Quốc.
-Gì cơ?Thì ra Hồn ma Soái Ca đến từ hàn quốc ư!Sao anh nói Tiếng Việt hay vậy-cô mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh
-Thì sao?Cô sao thế!Nếu cô giúp tôi.Sau khi tôi trở về tôi sẽ hậu tạ cô thật hậu hĩnh.-anh tỏ vẽ đắt ý
-Tôi nói giúp anh bao giờ nhỉ?-cô hỏi với vẻ mặt ngu không thể tả
-Cô.....Thôi được rồi.Nhà cô ở đâu đưa tôi về đi tôi đói rồi!
Nói rồi anh thẫn thờ bước đi.
-Hứ!Anh là ai mà ra lệnh cho tôi chứ - cô tiếp tục đọc truyện không màng đến câu nói của anh
-Tôi sẽ thực hiện cho cô 3 điều ước.-anh dừng lại nói
-Thật sao?-cô hớn hở buông cuốn truyện xuống
-Nào giờ tôi đọc truyện cổ tích chỉ thấy ông bụt hoặc ông tiên cho 3
điều ước thôi chứ đời nào thấy ma cho 3 điều ước chuyện lạ khó
tin...!-cô nói với vẻ tò mò ,khó tin
-Không tin thì thôi nhá!
-Thôi được rồi tôi đồng ý!Nhưng với 3 điều kiện.!-cô nói