Con ma nhỏ nghe được lời của tôi nói, đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, quay đầu cẩn thận tưởng tượng lại, giống như đúng là như vậy.
Đúng là con ma hư, khi còn sống ức hiếp, ép chết bà nội, sau khi chết còn muốn báo thù, người như vậy nên hạ xuống mười tám tầng địa ngục.
Vì làm cho cậu bé hoàn toàn cắt đứt ý định báo thù trong đầu, tôi chỉ vào cửa phòng, nói: “Bây giờ suy nghĩ kỹ, bà nội của cậu có phải treo cổ ở trên tay cầm cửa?”
Cậu bé ma nhìn thấy nắm tay của, rơi vào suy nghĩ, sau đó, lại ôm đầu đau khổ thét chói tai.
“Tôi muốn báo thù, tôi muốn báo thù, vì sao không cho tôi báo thù!”
Hừ, đúng là không có thuốc nào cứu được!
Lúc này đây, tôi không chút nào nương tay. Đem ô Âm Dương mở ra, thả ra tinh khí của mặt trời, đánh tan hồn phách của con ma.
Có lẽ có rất nhiều người cảm thấy được tôi làm vậy không đúng, như vậy sẽ cho chính mình tích ác nghiệt, thế nhưng là tôi đối với ma quỷ ác mà nói, thật sự một chút cảm tình cũng đều không có.
Đem bọn họ tiêu diệt, đỡ sau này đi hại người gây tai họa, coi như là một loại tích đức.
Mà đối với việc tôi tiêu diệt con ma này, Ngụy Kim Kim một chút phản ứng cũng không có. Tôi tôi đoán anh ta không phải là không hiểu việc tôi tiêu diệt hồn ma này, mà chính là bởi vì anh ta sợ tới mức đầu óc trống rỗng, không kịp phản ứng.
Tôi nhìn về phía anh ta khinh thường nói: “Tốt rồi, những thứ không sạch sẽ ta đã giúp anh thanh lý rồi, không cần ngồi dưới đất tiểu ra quần nữa, mau đứng lên rửa sạch đi.”
Ngụy Kim Kim nuốt một ngụm nước miếng, dùng tay áo không ngừng chà lau mồ hôi lạnh trên trán, “Nó, nó, nó đi rồi sao?”
“Đi rồi.” Tôi bóc ra một mảnh kẹo cao su, chắc chắn nói.
Có thể không đi sao, hồn phi phách tán rồi.
Ngụy Kim Kim lúc này mới bò lên, thở dài hai cái, nói: “Tôi đợi lát nữa phải đi tắm rửa cả người một cái, trên người bẩn quá.”
“Làm gì mà đợi lát nữa rửa? Anh không ngửi được mùi vị khai mù trong quần hay sao?” Tôi tức giận nói.
Ngụy Kim Kim lắc lắc đầu, nói: “Vợ của tôi còn đang tắm rửa, tôi phải chờ cô ấy tắm xong, mới có thể đi tắm rửa đi.”
Aaa, khó trách tôi không có nhìn thấy Trần Kha, thì ra là đang tắm rửa. Cũng không kỳ lạ vì sao tôi lúc đầu muốn chạy lên tầng, Ngụy Kim Kim lại phản ứng lớn như vậy, thậm chí muốn đến đánh tôi.
Hiểu rồi, vợ của người khác, ức hiếp không được. Đương nhiên, tôi cũng không có cái ham mê đó.
Vì thế tôi cất ô Âm Dương, ngồi ở trên ghế sô pha kiên nhẫn chờ đợi. Khi ra ngoài tổng cộng mang hai lá bùa thu quỷ, bây giờ đã dùng một tờ, cũng chỉ còn lại một tờ, phải sử dụng thật tốt, nếu như không nghĩ đến việc chuẩn bị, đã có gì để đối phó với Tát Sa Bà rồi. Quan trọng nhất chính là, tôi bây giờ ngoại trừ biết Tát Sa Bà đang có thể điều khiển cát, đều không biết nên đối phó với Bà ta như thế nào, cũng không biết bà ta sợ hãi cái gì.
Nếu lá bùa thu quỷ không thể đối phó, vậy phải làm sao bây giờ.
Đã tới nước này rồi, đi bước nào tính bước ấy vậy.
Tôi ngồi ở trên ghế so pha, mà Ngụy Kim Kim đi thay quần áo, cũng ngồi chờ. Về phần Khâu Lâm, anh ta từ đầu đến cuối không dám vào trong nhà, vẫn ở bên ngoài ngồi ở ghế xe chờ, dù sao thì ngoại trừ tôi, còn có ai thích cả ngày cùng những thứ không sạch sẽ này tiếp xúc?
Tích tắt, đồng hồ trên tường đã đảo qua một vòng.
Ai cũng nói con gái tắm rửa rất lâu, chuyện này tôi có thể hiểu, nhưng mà lâu cũng không thể lâu thế này được, đã một giờ rồi, vẫn còn tắm rửa?
Tôi hỏi Ngụy Kim Kim: “Vợ anh bình thường tắm rửa bao lâu?” Ngụy Kim Kim nhìn nhìn, nói: “Cũng tầm khoảng một giờ, cô ấy bình thường như vậy, tắm rửa lâu, chờ một chút.”
Lâu, tôi thật sự bội phục tắm lâu như thế. Ngẫm lại lần đầu tiên thấy cô ta, đi trường đua ngựa, trước đó còn muốn trang điểm, có thể nhìn ra cô gái này đỏng đánh ra vẻ như nào.
Được, vậy thì chờ đi, dù sao tôi cũng không có việc gì, tôi chỉ là tới để phòng ngừa Tát Sa bà tác oai tác quái, bây giờ Ngụy Kim Kim ở cạnh bên người tôi, nói như vậy Tát Sa Bà hẳn là cũng không có lá gan lớn như vậy để đến nhà hại người.
Dù sao hai người đàn ông dương khí vẫn là có đủ, và lớn, hơn nữa tôi vừa mới tiêu diệt Con ma nhỏ đó, cũng là cảnh cáo Tát Sa Bà, không nên hành động thiếu suy nghĩ, tôi cũng không phải là ngồi không.
Đi qua nửa giờ, nơi này một chút chuyện cũng không có, tất cả đều rất bình thường.
“Tình huống đều ok.” Tôi tương đối hài lòng, xem ra Tát Sa Bà là biết khó mà lui, rời khỏi rồi.
Tôi sờ sờ cái trán, bởi vì ở trong trạng thái khẩn trương, khiến cho người đổ toàn mồ hôi, cái trán ướt đẫm.
Đứng dậy vào WC.
Cái nhà này đều có nhà WC ở hai tầng, nhưng mà chỉ có tầng 2 có phòng tắm.
Tôi mở ra vòi nước WC, muốn lấy chút nước lạnh rửa mặt, để làm cho mình tỉnh táo một chút, nhưng mở vòi ra, không có lấy một giọt nước
Chuyện gì xảy ra đây, vòi nước bị hỏng sao?
Tôi nhìn nhìn vòi nước, phát hiện bên trong có một khối gì đó cứng rắn mắc ở bên trong.
“Cái gì vậy?” Tôi thò tay móc ra, nhưng không nghĩ đến, sờ mó dưới, phát hiện hóa ra là một khối hạt cát to chặn vòi nước lại.
Làm sao hạt cát lại xuất hiện ở trong vòi nước? Lòng tôi đầu thầm kêu không ổn, Yát Sa Bà không có đi, mà là rất có thể đã bắt đầu tấn công.
Tôi chạy nhanh chạy ra WC, nhìn đến Ngụy Kim Kim đang ngồi ở sô pha hút thuốc, dáng vẻ rất bình thường.
Không đúng, cho tới bây giờ tôi đều quên một điều. Mục tiêu của Tát Sa Bà cũng không chỉ là Ngụy Kim Kim, còn có Trần Kha. Ngụy Kim Kim không có việc gì, không có nghĩa là Trần Kha cũng không có việc gì.
Tát Sa Bà sẽ không giống như chúng tôi, có thể kiên nhẫn chờ Trần Kha tắm rửa xong, bà ta mặc kệ mọi việc, cho dù là đang tắm rửa, cũng sẽ xuống tay.
Suy nghĩ lại Trần Kha đã tắm rửa hai giờ đồng hồ mà chưa có đi ra, tôi càng ngày càng cảm thấy được việc này có chút quái dị.
Đột nhiên, tôi nghĩ, vòi nước bị hạt cát chặn rồi, đó không phải là nước không lưu thông sao? Tầng 1 cũng như vậy, thế tầng 2? Nếu tầng hai vòi nước cũng bị tắc, không chảy ra nước, Trần Kha tắm cái gì?
Tiến được thêm một bước suy luận, Trần Kha không tắm được, vẫn còn không ra, có thể là do cô ấy đã gặp chuyện.
Tôi vểnh tai nghe, quả nhiên phát hiện kỳ quái.
Nhớ rõ khi tôi vừa mới tới, tôi còn có thể nghe được tầng hai có tiếng nước, ào ào, vậy chứng minh Trần Kha ở bên trong tắm rửa. Mà bây giờ, tôi đã không nghe được tiếng nước, nói rõ Trần Kha đã tắm xong rồi.
Tôi bây giờ hy vọng Trần Kha là tắm xong rồi, ra phòng tắm, trở lại phòng ngủ ở tầng 2, không xuống dưới, không có nói cho chúng tôi biết. Chứ không phải giống tôi suy đoán như vậy, gặp phải cái gì ngoài ý muốn.
Tôi nói với Ngụy Kim Kim: “Này, anh nghe xem, tiếng nước trên tầng đã ngừng, anh mau đi xem một chút, vợ ngươi có phải là tắm xong rồi hay không, rồi anh đi tắm rửa.”
Thực ra là tôi muốn cho anh ta đi lên xác nhận một chút xem vợ anh ta có phải gặp chuyện không may hay không.
Vốn loại chuyện này hẳn là tôi đến làm, bởi vì nếu Tát Sa Bà thật sự ở trên đó, có thể gây bất lợi với Ngụy Kim Kim. Nhưng là bây giờ tình huống đặc thù, vợ anh ta tắm rửa, anh ta sẽ cho tôi lên kiểm tra sao? Ha ha.
Nghe xong lời của tôi nói, Ngụy Kim Kim dụi tàn thuốc, đi bước một bước lên cầu thang.