Khi Lâm Thần trở về, hắn đi vào thì thấy Lý Sơn đã ngủ say trên giường.
Hắn mỉm cười rồi cũng đi vào chỗ giường mình,nhưng không ngủ hắn bắt đầu tiến vào tu luyện.
Sáng hôm sau, Lâm Thần dậy rất sớm hắn đi tới kêu Lý Sơn dậy, đồng thời bảo hắn đi tìm Diệp Mộng Cầm, sẵn ghé ngang bảo Lâm Vân cùng Lâm Chi các nàng tập trung tại phòng, hắn có việc cần thông báo.
Một lúc sau, mọi người đều tập trung tại phòng hắn, sau đó hắn thông báo hắn muốn đi Thần Ma Chiến Trường, lập tức Diệp Mộng Cầm liền phản đối không thôi, Lý Sơn cùng Lâm Vân, Lâm Chi đều ngơ ngác không biết nơi đó là nơi nào.
Sau khi nghe Mộng Cầm giải thích thì cả bọn đều phản đối nhưng Lâm Thần mặc mọi người phản đối ý hắn đã quyết thì không hề thay đổi, thời gian hắn đi nhanh nhứt là sáu tháng, chậm nhứt là một năm.
Thời gian này hắn nhờ Mộng Cầm chiếu cố mọi người,và dĩ nhiên không thể Vân Mộng Các chịu thiệc hắn dùng 2 đan phương Bát phẩm Đấu Linh Đan đan phương cùng Phá Kiếp Đan đan phương ra trao đổi thời gian mà ba người bọn họ ở nhờ.
Diệp Mộng Cầm bất lực đành mặc hắn, nhưng khi hắn đem ra 2 tờ đan phương bát phẩm thì nàng ban đầu từ chối nhưng Lâm Thần thuyết phục nàng đành miễn cưỡng nhận, cha nàng Diệp Tu cũng đạt tới thất phẩm đỉnh phong rất nhanh sẽ đạt tới bát phẩm, hai cuộn đan phương này rất thích hợp cho cha nàng tham ngộ, dù sao đan phương bát phẩm chỉ có ở Đan Khí Tháp mới có và dĩ nhiên nó được trông giữ rất cẩn thận và nhận lấy đan phương nàng cũng đồng ý với yêu cầu của hắn, đồng thời nàng cũng đem các vật tư mà hắn nhờ Lý Sơn mang cho nàng tìm đến đưa cho hắn, Lâm Thần nhận xong đó bảo mọi người ra ngoài, hắn cần bế quan chuẩn bị, trước khi mọi người ra ngoài, hắn bảo Lý Sơn nếu được hãy tìm cách tham gia cuộc tranh đấu lần này, lấy danh ngạch đi Tinh Thần Bí Cảnh để rèn luyện.
Không cần Lâm Thần nói Lý Sơn cũng đồng ý với Diệp Tu đại diện cho Vân Mộng Các tham gia đại hội, còn về Lâm Vân và Lâm Chi thì tu vi thấp không nên tham gia.
Mộng Cầm cũng dẫn hắn đến môt thạch thất để bế quan.
Vào bên trong, hăn lấy ra viên huyết ngọc mà hắn có được từ Lệ Vô Thiên của Địa Ngục Ma Tông.
Lâm Thần nhìn viên huyết ngọc này mĩm cười nói:" Hừm, không ngờ tại đây, ta vậy mà tìm được một viên Huyết Hồn Ngọc, cái gì mà Bạo Huyết Thạch một đám không biết nhìn hàng, lần này tiện nghi cho ta, haha!"
Theo Thiên Địa Dị Chí Toàn Thư ghi lại, Huyết Hồn Ngọc là do huyết tinh của hàng vạn ức con người sau khi chết đi ngưng kết mà thành lại trải qua hàng vạn năm tuế nguyệt hấp thụ tinh hoa của trời đất lại được đại địa nơi mà âm khi cường thịnh uẩn dưỡng mà thành một khối ngọc to cỡ nắm tay, có màu đỏ tươi như máu, gọi là Huyết Hồn Ngọc.
Đây chính là chí bảo đối với Ma đạo tu sĩ vì Huyết Hồn Ngọc có thể luyện ra chí cường ma bảo Huyết Hồn Anh.
Lâm Thần nhìu Huyết Hồn Ngọc đặt trên bàn mĩm cười:"Nếu bây giờ Huyết Hải Chí Tôn thấy viên Huyết Hồn Ngọc này nhứt định sẽ đỏ mắt mà chiếm đoạt bằng được.
Nếu bây giờ,ta luyện nó thành Huyết Anh thì sau này gặp lại hắn không biết cảm tưởng như thế nào a ?"
Người mà Lâm Thần nhắc tới chính là một trong những Chí Tôn tại thượng giới, chính là một trong những kẻ vây sát hắn năm đó.
Hắn dùng huyết hải sát khí mà chứng đạo, một ma tu cuồng sát, năm đó tại thượng giới hắn không ngừng truy tim cái này thạch ngọc nhưng mà công cốc không tìm ra vì thế hắn điên cuồng chém giết tạo ra một nguỵ huyết anh, mặc dù chỉ là hàng giả nhưng khi hắn cùng huyết anh hợp kích cũng khiến các Chí Tôn khác một phen đau đầu.Thậm chí gần như vô địch cùng cảnh giới.
Lúc này, Lâm Thần nhìn huyết ngọc mà ngẫm nghĩ :" Muốn luyện tế Huyết Anh cần một đại lượng huyết tinh của ngươi luyện nó, tới khi Huyết Hồn Ngọc cảm nhận được tim mạch thì xem như thành công, nhưng sau này muôn nuôi dưỡng hắn cần phải không ngừng hấp thụ huyết tinh.
Ta có nên không đây ?" Đắn đo một hồi rồi hắn dứt khoát nói." Chỉ cần tăng lên thực lực mặc kệ ma tu hay chính đạo ta mặc kệ, huống chi chính ma là do ta phân định ai dám cùng ta phán xét."
Nói đoạn, hắn cắn ngón trỏ cho máu chảy ra, dùng máu tươi của hắn vẽ lên mặt đất một trận đồ án, năm đó khi giao chiên cùng Huyết Hải Chí Tôn, mất bảy ngày bảy đêm mới chiến thắng được hắn, đồng thời cũng cướp luôn bảo điển tu luyện của hắn nhờ vậy mà hắn mới có thể biết được cách tế luyện Huyết Anh.
Năm đó, hắn vì tìm cách luyện ra Hồn Anh, mà tìm đến Huyết Hải Chí Tôn mong muốn từ Huyết Anh tìm ra phương pháp luyện ngưng luyện Hồn Anh trong truyền thuyết, sau một phen khổ chiến hắn mới miễn cưỡng thắng mà hắn chỉ được xem thuộc tại chỗ.
Sau khi vẽ xong, hắn đặt Huyết Hồn Ngọc giữa tâm trận pháp, sau đó tại mạch máu hắn cắt xuống một dòng máu tươi không ngừng chảy xuống tưới lên Huyết Hồn Ngọc,một phút rồi lại mười phút, máu của hắn cũng không ngừng chảy xuống, đầu óc của hắn có chút choáng váng, nhanh chóng lấy ra một viên Bồi Huyết Đan mà uống vào, huyết tương trong cơ thể nhanh chóng được phục hồi, hắn tiếp tục tưới máu cho Huyết Hồn Ngọc.
Một canh giờ trôi qua, máu của hắn không ngừng chảy ra hắn đã phục dụng hơn 30 viên Bồi Huyết Đan, vượt qua cái mà hắn chuẩn bị từ trước.
Lúc này, Lâm Thần có hơi hối hận khẽ than:" Rốt cuộc khi nào thì đủ không lẽ đã sai cách, không đúng, trước đây ta đã nghiên cứu kỹ, chẳng lẽ sai lầm..." lúc này bỗng nhiên huyết ngọc có phản ứng nó nhấp nháy, thấy vậy hắn vô cùng hài lòng, bỗng huyết ngọc như cái động không đay điên cuồng hấp thụ huyết tinh từ người Lâm Thần, hắn hoảng hốt muốn rút tay lại nhưng không được, bất lực cứ vậy huyết nhục trong người cứ như vậy bị Huyết Hồn Ngọc hấp thụ, lúc này kim sắc quyển trục liền toả ra một ánh hào quang kim sắc chiếu sáng cả căn phòng, qua độ năm mười phút thì tắt liệm.
Lúc này, Lâm Thần vì mất quá nhiều máu đã ngất xỉu tại chỗ, còn viên ngọc kia sau khi hấp thụ đại lượng huyết tương từ Lâm Thần lại bị kim sắc quyển trục bí ẩn chiếu rọi hào quang thì lúc này, nó bắt đầu rục rịch biến đổi, nó hấp thụ các huyết tương vung vãi trên nền nha sau đó từ từ chuyển đổi, bắt đầu hình thành một phôi thai sau dần dần hoá thành một đứa trẻ dần dần mọc ra chân tay tứ chi đầy đủ mắt mũi miệng...