Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 35: 35: Thiên Cương Sát Lục Kiếm






Lâm Thần sau khi phục hồi, tất tẩy đều chuẩn bị tốt, hắn chuẩn bị đi về tế đàn thị vị nữ tử này kéo lại: " Nè ta nói, ta cho ngươi nhiều linh thạch, lại giúp đỡ ngươi nhiều như vậy, ngươi tính lấy gì báo đáp ta?"
Hắn nghe xong liền ngẩn người, quả thật chuyện này hắn cũng suy nghĩ qua, nhưng hiện tại hắn cũng không biết báo đáp thế nào phải đạo, thấy vậy cô nàng liền mĩm cười nói:" Đơn giản, chỉ cần ngươi chịu dạy ta trận đạo là xem hoà nhau!"
Lâm Thần ngẩn người :" Chỉ như vậy thối sao ?" Cô nàng xinh đẹp liền gật đầu." Được ta đồng ý, đợi sao khi ta thu cái này hoả diễm nhất định đem trận đạo truyền cho cô! "
Cô nàng mỹ nữ liền vui vẻ phấn khích, Lâm Thần nhìn cô nàng vui vẻ tự nhiên bản thân trong lòng một tia hạnh phúc loé qua, nhưng nhanh chóng hắn quay người đi về phía tế đàn, đứng trước Vô Tận Dung Hoả hắn trầm mặt, quả thật đây là một canh bạc ăn cả ngã về không, nhưng không phải lúc này thì bao giờ, hắn hạ quyết tâm tay niệm chú phá vỡ hào quang phòng hộ quanh Vô Tận Dung Hoả, màn bao phủ bị phá vỡ thời điểm một luồng hoả nhiệt quét ngang qua hắn, như muốn đẩy hắn ra xa, tay phải hắn giơ lên, vận chuyển [Hỗn Độn Chân Kinh] bao phủ tay phải thọt vào đoá lửa Vô Tận Dung Hoả đang cháy bùng giữa tế đàn.

Cô nàng thận trọng quan sát Lâm Thần nhưng khi thấy hắn bỏ tay hảo diễm, liền hoảng sợ:"Hắn sao liều lĩnh như vậy ?"
Lâm Thần tay phải được bao phủ bởi linh lực đang trong Vô Tận Dung Hoả tìm đến hoả chủng trung tâm, chính là trái tim sinh mệnh của Vô Tận Dung Hoả, thiên hoả hay địa hoả đều mạnh mẽ hơn hoả diễm bình thường vì bọn chúng đều từ thiên địa dưỡng dục mà ra đều từ một mần chủng nhỏ nhoi trải qua năm tháng tuế nguyệt mà dần dần trở nên mạnh mẽ, thiên hoả áp đảo địa hoả do hoả chủng của bọn chúng mạnh hơn so với địa hoả.


Lúc này, Lâm Thần dùng hồn lực xác định đến vị trí hoả chủng mà đem ra, hoả chủng của Vô Tận Dung Hoả có màu hoàng kim lấp lánh hình dạng một viên kim châu to bằng ngón cái.

Lâm Thần cầm trên tay hoả chung nhay chóng nhảy vào Âm Dương Diễn Hoá Trận, bên trong trung tâm mà yên toạ, đem viên hảo chủng mà nuốt vào miệng.

Nuốt hoả chủng vào trong toàn thân hắn nhưng muốn bốc cháy, gắng gượng hai tay bắt ấn:
- Thiên địa âm dương, nghịch chuyển càn khôn, thái dương chuyển cửu âm...!Diễn!
Lập tức trận đồ toả ra âm khi cực hàn bao phủ người hắn áp chế hoả lực trong cơ thể hắn, buông tay hắn liền vận chuyển [Hỗn Độn Chân Kinh] đem hoả chủng luyện hoá.

Tu vi nhanh chóng bùng nổ, từ hai trăm chu thiên hơn bắt đầu đạt tới hai trăm năm mươi...!ba trăm...!ba trăm lẻ một...!ba trăm năm mươi...!thẳng tới ba trăm sáu mươi lăm chu thiên, đạt tới Thiên Luân cực hạn ba trăm sáu mươi lăm chu thiên, đang hướng Dung Linh Kỳ đột phá, bỗng lúc này hoả diễm mất khống chế, dường như hoả chủng Vô Tận Dung Hoả cảm nhận được nguy hiểm liền đột phá vòng vây, bắt đầu thiêu đốt kinh mạch Lâm Thần.

Hắn đau đớn tột cùng, hàn khí xung quanh của Âm Dương Diễn Hoá Trận bị hoả nhiệt phát ra từ người phát ra đem bốc hơi hết, trận pháp, nhung trận pháp không có phá đi.

Cô nàng đang đứng cạnh quan sát hắn thì cảm thấy điều bất thường, quả nhiên toàn thân hắn liến cháy, hoảng sợ cô không biết làm sao, thì Lâm Thần đau đớn rào thét, bạo phát ra một luồng khí đánh tan mọi thứ xung quanh, cô nàng cũng vì thấy mà bị đánh bật ra xa.

Lúc này Lâm Thần dần mất đi kiểm soát, toàn thân như hoả diễm thiêu đốt, hắn có chút hối hận, vì đã xem thường cái này hoả diễm...!Hắn bắt đầu bạo phát cả người ngươi một cây đuốc di động, lúc này kim sắc quyển trục toả ra ánh hào quang vàng kim đem cơ thể hắn bọc lại, đồng thời kim sắc quyển trục cũng mở ra toàn diện đem cái hoả diễm đang không ngừng thiêu đốt thân hắn, đem đi hấp thụ vào trong, Vô Tận Dung Hoả dường như phát giác được kim sắc quyển trục sinh ra áp lực, liền bạo phát toàn bộ sức mạnh ra, lúc này hắn đã mất toàn bộ ý thức.

Cuộc giằng co giữa hoả hung Vô Tận Dung Hoả cùng kim sắc quyển trục không ngừng căng thẳng một cái không ngừng thôn phệ một cái không ngừng bạo phát chống trả, hắn ở giữa vô cùng đau đớn.

Cô nàng như muốn lại giúp nhưng không biết phải làm sao, nếu như tiến vào cô cũng bị cái này hoả diễm dinh lấy, nhưng cứ vậy hắn sẽ chết.
Bỗng lúc này, từ dưới dòng dung nham liền gợn sóng, trồi lên một đầu xích mãng xà, cô nàng hôt lên: " Dung Lân Mãng! Ngũ giai đỉnh phong yêu thú"
Cô nàng chậc, bất đắc dĩ lắc đầu, rút một thanh kiếm từ trong túi trữ vật ngăn cản, Dung Linh Mãng toàn thân vây giáp màu xám tro, đầu mọc sừng nhọn dài hơn 10 mét nơi sinh sống chủ yếu là dưới dung nham nóng chảy, là sinh vật do dung nham thai nghén.


Cô chém một đường vào ngang bụng nó, vết cắt sắc lẻm, vết chém của lục giai kiếm kèm theo một cái khá cao kiếm pháp đã tạo ra vết thương không nhỏ cho nó.

Chưa dừng ở đó, cô nàng rút ra một tấm phù màu đen, các hoạ tiết đều màu đỏ:"Thiên linh, Địa linh, Nhân linh, cấp cấp như luật lệnh...!Canh Kiếm Phù, đi!"
Sau khi niệm chú, cô nàng phóng lá bùa đi, nó liền hoá thành một luồng sáng màu vàng kim, bao quanh thanh kiếm trên tay nàng, cô nàng liền dùng kiếm được bao quanh bởi ánh sáng vàng kim đâm về phía trước:" Địa giai cực phẩm vũ kỹ! Thiên Cương Sát Lục Kiếm pháp, Đệ nhị thức, Canh Cương Trảm ..."
Một đường canh kiếm dài chém đứt ngang Dung Linh Mãng, khiến nó bị chém đứt ra làm hai, mà rơi rớt lên mặt đất, sau khi tung chiêu toàn thân cô mệt lã người:" Quả nhiên miễn cưỡng sử dụng thức thứ hai có chút quá sức may mà có Canh Kiếm Phù nếu không...!Còn tên kia, liệu có chết không ?"