Edit: Packha03
Quý Thanh Vãn danh tiếng không tồi, năm đó xuất đạo với thân phận người mẫu, sau vài lần đi các show thời trang được ống kính để ý tới nhan sắc, cả đôi mắt độc nhất vô nhị kia.
Sau khi ảnh chụp được tung lên mạng, hoàn toàn trở nên nổi tiếng.
Buổi chiều ghi hình cũng không coi là sớm, sau khi ghi hình xong sẽ trực tiếp cắt nối biên tập, cuối cùng đúng tám giờ sẽ được phát sóng.
Lúc trước thông báo những khách quý được ghi hình, các fans sớm đã chờ đến ngày được phát sóng.
Mà lần này Quý Thanh Vãn quay quảng cáo phim điện ảnh, nhưng nữ chính không phải là cô.
Dù sao cũng là cấp bậc ảnh đế, ảnh hậu, cho nên vai trò của cô chỉ có tác dụng tuyên truyền.
Đánh qua đánh lại, đoạn cuối của phim là cô chết.
Nhưng nhan sắc của cô vẫn được chú ý đến, quan sát tỉ mỉ lại buổi ghi hình, nhớ đến đoạn người MC kia hỏi, đột nhiên có điểm không đúng.
Không chừng không phải chú ý đến nhan sắc của cô, mà chính là muốn tạo hiệu quả CP* giữa cô và Tô Trạch cho người xem và fans hâm mộ.
*Couple: cặp đôi
Chuyện CP này nói ra cũng chẳng sao cả, dù sao cũng chỉ là phán đoán của khán giả, cũng không phải là ở bên nhau thật.
Vương Vi Diễm bên này sau khi nhận được tin tức, không thể nào không để ý đến Weibo, ngược lại còn cảm thấy đây là chuyện tốt, đánh bậy đánh bạ lại khiến Quý Thanh Vãn thêm độ hot.
Nhưng mà tin tức CP qua đi một giờ, một Blogger giải trí trên Weibo đột nhiên tuôn ra tin tức, Quý Thanh Vãn trực tiếp được đẩy lên Hot search.
Trong chùa Ngự m, di động Quý Thanh Vãn đột nhiên vang lên tiếng của Hạ Hạ, "Hiện tại trên Hot search đề là đăng tin chị và Tô Trạch."
Quý Thanh Vãn nhíu chặt lông mày, "Bị tuôn ra với tiêu đề là gì?"
Hạ Hạ nuốt nuốt nước miếng, đọc từng chữ trên máy tính bảng: " Chàng sinh viên trẻ Tô Trạch và nữ thần Quý Thanh Vãn thể hiện tình cảm trên sân khấu, có động tác thân mật sau hậu trường và Chuyện tình cảm hư hư thực thực được đưa ra ngoài ánh sáng."
Quý Thanh Vãn chú ý tới từ ngữ tiêu đề, cười không chút tức giận, "Cái gì mà thân mật sau hậu trường? Chị cùng Tiêu Triết có động tác thân mật nào sao?"
Hạ Hạ sờ sờ cái mũi, "Em quên nói, trên Weibo còn đăng mấy ảnh chụp."
Quý Thanh Vãn nghe vậy đuôi lông hơi nhíu lại, rơi khỏi giao diện cuộc trò chuyện, click mở bảng Hot search Weibo, liếc mắt một cái liền thấy được hot search kia.
# Quý Thanh Vãn & Tô Trạch
Phía trên có có biểu tượng ngọn lửa ????.
Cô quét mắt, tìm được bài Weibo đăng tin, click mở ra nhìn ảnh chụp "thân mật", Quý Thanh Vãn đột nhiên cười.
Hạ Hạ xuyên thấu qua màn hình di động nghe được tiếng cô cười, sau lưng chợt lạnh, "Vãn tổng, chị cười cái gì vậy?"
Quý Thanh Vãn mở Weibo cận thận, vừa muốn trả lời, điện thoại được Vương Vi Diễm gọi đến.
"Hot search em đọc chưa?" Vương Vi Diễm đi thẳng vào vấn đề hỏi.
"Em xem rồi." Quý Thanh Vãn gật đầu.
Vương Vi Diễm nhíu mày: "Chuyện ảnh chụp của em là thế nào?"
"Buổi chiều Tô Trạch đến chỗ em nói lời cảm ơn em trên đài đã chiếu cô cậu ta.
Khả năng bị chụp lúc đó, nhưng Hạ Hạ cũng ở bên cạnh, chắc đã bị camera cắt đi."
Những bức ảnh trên Hot search kia là ảnh Tô Trạch đến phòng thay đồ của cô, nhìn ảnh chụp có thể nhận ra là ảnh chụp lén, trực tiếp bỏ qua Hạ Hạ đứng bên cạnh cô.
Nhưng cho dù độ phân giải kém, nhưng mặt cô và Tô Trạch vô cùng rõ ràng.
Trong bức ảnh còn chụp đúng lúc cô đang rủ mắt, được viết thành biểu tình cô đang thẹn thùng.
Quý Thanh Vãn nếu không phải người trong cuộc, có khả năng thiếu chút nữa cô cũng tin lời này, nhưng cô biết lúc đó hoàn toàn là buồn ngủ không chịu nổi, nên mới rũ mắt xuống.
Vương Vi Diễm nghe cô giải thích, híp híp mắt, "Bị chụp ở trong phòng hóa trang?"
Vậy thì có chút vấn đề.
Trong phòng hóa trang cơ bản đều là nhân viên công tác, mọi chuyện lớn bé cơ bản đều biết.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cho nên không ai rảnh đi làm chuyện chụp lén này.
Trừ phi có người muốn tự biên tự diễn vở kịch.
Muốn nhờ Quý Thanh Vãn để lăng xê độ nổi tiếng.
"Việc này em chờ tin tức của chị, sau ngày mai hãy đăng weibo nói rõ ràng, còn lại sẽ do chị giải quyết." Vương vi diễm nhanh chóng quyết định cho cô.
"Vâng chị." Quý Thanh Vãn cười lên tiếng, biết Vương Vi Diễm đã đoán được mọi chuyện
Sau khi tắt điện thoại, Quý Thanh Vãn tin tưởng rằng Vương Vi Diễm có thể giải quyết tốt mọi chuyện, hơn nữa chuyện này cũng không gây chuyện gì lớn.
Cô làm như không có chuyện gì, chậm rãi mở weibo.
Ngón tay click mở hot search "tình yêu công khai" kia, nhìn dưới khu bình luận có fans của cô và fans Tô Trạch.
Fans của cô đối với chuyện này rất bình thường, đều nói nếu là sự thật thì chúc phúc cho cô.
Nhưng có người không tin, cảm thấy chuyện này không thể giải thích được, hơn nữa cũng không nhìn ra được cô thích Tô Trạch.
Trái lại fans Tô Trạch lại cảm thấy Quý Thanh Vãn không xứng với Tô Trạch, cảm thấy Quý Thanh Vãn không xứng với "con trai" của họ, mắng trâu già gặm cỏ non.
Hai bên fans bắt đầu chửi nhau không ngừng.
【 Trâu già gặm cỏ non?! Exm? Tô trạch nhà mấy người là cọng hành nào vậy?】
【 Quý Thanh Vãn dựa vào cái gì mà xứng với A Trạch? Chỉ là một người mẫu không hơn không kém, lớn lên cũng chẳng có gì nổi bật.
】
【 Tôi cười ỉa lầu trên, Vãn tổng chúng tôi lúc xuất đạo trong nháy mắt đã hạ gục tất cả giới người mẫu có biết hay không? Hơn nữa không biết lúc đó Tô Trạch mấy người còn đang ở xó nào đâu.】
【 Quý Thanh Vãn cũng không phải thực sự nổi tiếng, liệu có phải dựa vào A Trạch để cọ nhiệt độ không?】
【 Nói thật, tôi cũng không thấy Vãn tổng thích tô trạch ở điểm nào, trong video tôi cũng chỉ để ý đến gương mặt không góc chết ấy.
Còn cái vấn đề người MC kia nhắc đến có phải ngốc quá không?】
*** ***
Trên mạng khẩu chiến hai bên không ngừng, sau khi lướt vài bình luận, Quý Thanh Vãn cảm thấy bên ekip bên Tô Trạch hiện giờ hẳn rất vui vẻ, có thêm độ nổi tiếng là lợi ích lớn nhất.
Cô cảm thán một tiếng, Hạ Hạ bên này lại đột nhiên gọi điện thoại cho cô, vừa mới bắt máy liền truyền đến tiếng hét, "Vãn tổng!"
Quý Thanh Vãn bị cô nàng kêu đến lỗ tai phát đau, bất đắc dĩ đem điện thoại kéo xa một chút, "Lại lên hot search?"
"Không phải, không phải!" Hạ hạ kích động nói: "Em vừa mới nhận được thông báo, chị đoán xem là cái gì!"
Nghe thấy được giọng nói hoàn toàn bất đồng với giọng nói hoảng loạn khi nãy.
Hiện tại giọng điệu hoàn toàn mang theo vui vẻ kích động.
Quý Thanh Vãn lười suy nghĩ, không để ý hỏi lại, "Rốt cuộc là chuyện gì?"
"Chị được tạp chí 《 cyan 》 mời chụp ảnh!!" Hạ hạ khó nhịn vui sướng hô to.
Quý thanh vãn ngẩn người, "Tạp chí 《 cyan 》?"
Hạ hạ điên cuồng gật đầu, "Chính là tạp chí 《 cyan 》 nổi tiếng đó chị!"
"Như thế nào họ lại tìm tới chị?" Quý thanh vãn bị âm thanh cô nàng hoàn hồn lại.
Có thể chụp ảnh bìa cho tạp chí 《 cyan 》 đều là những nhân vật không bình thường, Quý Thanh Vãn cũng biết tạp chí này.
Cũng biết được những người chụp ảnh cho tạp chí đều là nghệ sĩ có máu mặt trong giới, vậy mà lúc này lại tìm đến cô?
Có điểm giật mình.
"Em cũng không biết, nhưng chị Vương nói là trong họa có phúc."
Quý Thanh Vãn nghe xong hiểu rõ vấn đề, tạp chí 《 Cyan 》 hẳn là nhìn thấy Hot search của cô, mà cô có khả năng bị nhìn trúng yêu cầu của họ.
Nhắc tới điều này, Hạ Hạ nhớ lại chuyện Hot search, vẫn còn căm giận nói: "Buổi tối hôm nay chúng ta bị bắt lăng xê cho người khác, cũng may không bị thua thiệt!"
Quý Thanh Vãn buồn cười nói: "Tiểu trợ lý của chị cũng không ngốc nha."
"Em đi theo chị cũng mấy năm nay, mấy cái kỹ xảo này em vẫn có thể nhìn ra được." Hạ Hạ hừ nhẹ.
Quý Thanh Vãn ngáp một cái, gật gật đầu, "Đúng đúng, là em thông minh."
"Còn có em nhìn mấy cái bình luận kia, cái gì mà trâu già gặm cỏ non? Rõ ràng mượn chị lăng xê, còn dám nói chị như thế, rõ ràng là tên Tô Trạch kia kéo chị lăng xê được không?"
"Lại mấy bức ảnh chết tiệt kia, mắt những người đó bị mù hay sao? Biểu tình thẹn thùng? Cái này cũng nghĩ ra được? Còn mắng chị không xứng với tên Tô Trạch kia, em nhổ vào! A a a a a! Càng nói càng tức mà!"
Cô nàng âm thanh lải nhải bên tai, ngoài cửa phòng âm thanh lá cây thổi, có điểm thôi miên người khác.
Quý Thanh Vãn nằm nghiêng trên giường, vừa nghe vừa ngẫu hứng đáp lại vài tiếng.
Nhưng cảm thấy mí mắt ngày càng nặng, cơn buồn ngủ lại dần đánh úp.
Hạ Hạ nói được một nửa, nhận thấy không có âm thanh đáp lại của đối phương, cô nàng chần chời nhẹ giọng gọi một tiếng, "Vãn tổng?"
Không ai đáp lại.
Hạ Hạ đoán được người đối diện có thể là ngủ rồi.
Trong khoảng thời gian này đi theo bên người Quý Thanh Vãn, xác thật cảm thấy cô thực sự mệt mỏi, hiện tại có thể dễ dàng nghỉ ngơi, vẫn hy vọng cô có thể ngủ ngon.
Hạ Hạ yên lặng không tiếng động tắt cuộc trò chuyện, chúc cô ngủ ngon.
Tối hôm qua không biết khi nào ngủ quên mất, ngày hôm sau buổi sáng lúc 8 giờ, Quý Thanh Vãn mới từ từ tỉnh lại.
Khó có khi cảm giác được ngủ thoải mái, cô có điểm không quen, hơn nữa hôm qua còn mơ thấy chuyện không hay, nhưng ký ức bây giờ đã có điểm mơ hồ.
Cô nằm trên giường đắp chăn, nhìn lên trần nhà phát ngốc, sau đó chậm rãi ngồi dậy, sờ điện thoại để bên cạnh, nhìn màn hình sáng ngời, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy tin nhắn Hạ Hạ gửi cho cô.
【 Vãn tổng, tạp chí 《 Cyan 》 đã gửi hợp đồng cho em, em nhìn qua không có vấn đề gì.
Chờ lát nữa khi nào chị tỉnh lại có thể xem qua, nếu cảm thấy không có vấn đề gì ngày mai chị có thể trở về ký hợp đồng.】
Quý Thanh Vãn đầu óc có chút chậm, quét đến nhìn đến "tạp chí 《 Cyan 》", mới nhớ lại tối qua xảy ra chuyện gì.
Đây chính là ý trời.
Dậy sớm tâm tình thoải mái, Quý Thanh Vãn sau khi hồi phục lại tinh thần cúi đầu trả lời lại tin nhắn, sau đó khóa màn hình điện thoại, đứng dậy hướng buồng vệ sinh đi đến.
Sau khi rửa mặt xong, Quý Thanh Vãn đổi quần áo, mở cửa ra khỏi phòng, theo bản năng nhìn đến phòng bên cạnh, thấy cửa vẫn còn đóng lại gắt gao.
Cô nghĩ lại tính tình của vị thiếu gia kia, hẳn là đến trưa mới có thể tỉnh.
Cô thu hồi lại tầm mắt, xoay người đóng lại cửa phòng, cất bước hướng đến viện Quý lão thái thái ở.
Lần này đến chùa Ngự m, hoàn toàn là để gặp bà nội.
Còn những người khác, cô một chút cũng không nghĩ đến, dù sao nhìn thấy nhau cũng bới móc hoạnh họe.
Lãng phí thời gian.
Hà tất gì phải làm khó nhau,
Bà nội Quý là người dễ tính, lại cực tin Phật.
Chùa Ngự m để cho cô ở nơi yên tĩnh của điện, nhưng cũng là nơi gần với Phật đường nhất.
Quý Thanh Vãn chỗ ở cách điện chính không xa, chỉ vài hành lang là đến nơi.
Khi cô cất bước vào, đúng lúc đó bà nội Quý đang phơi nắng.
Lão thái thái đưa lưng về phía cửa, tự nhiên sẽ không nhìn thấy cô, người hậu bên cạnh đang định lên tiếng thông báo.
Quý Thanh Vãn lập tức lấy tay ý bảo dừng lại, chậm rãi bước đến, còn đi chưa được mấy bước, người đưa lưng với cô bỗng quay đầy nhìn lại, cười nói, "Con muốn dọa bà đây sao?"
Quý Thanh Vãn bị đoán trúng, khẽ cười một tiếng, đi đến gần bà nội, tò mò hỏi, "Làm sao bà lại phát hiện ra con?"
"Ta đây tuy già rồi, nhưng vẫn có thể nhìn mặt đoán ý.
Hơn nữa con vừa mới đến, bà có thể ngửi thấy mùi hương trên người nha đầu con." Bà nội Quý cười, vươn tay chỉ cái mũi của cô.
"Con có thể có mùi gì, bà nội không lừa con chứ?" Quý Thanh Vãn ngòi ở bên ghế đá, tiếp nhận chén trà người hầu đưa đến, uống một ngụm.
Bà nội Quý nhìn thấy gương mặt gầy của cô, nhíu mi nói, "Con dạo này không ăn cơm à? Không thì sao lại gầy đi nhiều như vậy?"
"Con có ăn mà, bà đừng lo lắng." Quý Thanh Vãn cười trấn an bà.
Bà nội Quý rõ ràng không tin, nhẹ trách cứ nói, "Lúc trước kêu con đừng đi theo con đường này, con cố tính muốn đi."
Quý Thanh Vãn nghe vậy không để ý, cười một tiếng, "Con sao có thể cả đời ở nơi này với bà.
Sẽ có một ngày con phải đi thôi."
Bà nội Quý không biết nghĩ đến cái gì, chau mày nói, "Ba con..."
Mới vừa nói ra hai chữ này, bà cũng cảm thấy không ổn, liền nhẹ giọng đổi chủ đề hỏi cô đã ăn sáng chưa?
Nghe thấy cô trả lời còn chưa ăn, lập tức phân phó người của Trai Đường chuẩn bị đồ ăn.
Quý Thanh Vãn Sau khi ở chỗ này giải quyết bữa sáng, cùng với bà nội nói chuyện một lát, sau đó đứng dậy cầm theo bữa sáng ở thiền điện cho vị thiếu gia ở phòng bên cạnh.
Lúc cô chuẩn bị bước vào sân, liền nghe được âm thanh của người đàn ông, giống như đang nói chuyện điện thoại.
"Tôi còn có thể đi chỗ nào được? Còn không phải đã nói với cậu đi trải nghiệm cuộc sống người phàm à?"
"Còn tưởng là lời nói vui đùa, cậu còn trách tôi?"
"Rồi rồi nói sau, nếu cậu có thể tới đây cũng được.
Mang cho tôi cái gì đó đuổi muỗi."
Có thể là đối phương nhắc tới cái gì, người đàn ông nhíu mày mày, âm thanh rõ ràng có chút bực bội và không kiên nhẫn, "Nơi này mẹ nó nhiều muỗi quá."
Quý Thanh Vãn: "......"
Tác giả có lời muốn nói:
Thịnh Mỹ Ngọc mỉm cười: "Muỗi nhiều quấy nhiễu tôi nghĩ đến vợ:)"
Muỗi: "Ngại quá, nồi này tôi không cõng!!!"
~ Hết chương 4 ~.