Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 368: Chương 376




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Cùng lúc này, tất cả máy quay tập trung vào Vân Hòa Nguyệt cũng chuyển vị trí.

Bàn nâng đặt cây đàn dương cầm
cũng dần chuyển vào trung tâm sân khấu3.
Trong số đó có một góc máy chiếu thẳng vào người đang chơi đàn.
Bất kể là fan hâm mộ đến hiện trường tiếp ứng, hay là xem trực ti1ếp ở nhà, đều nhìn thấy rất rõ khuôn mặt của cô
gái.
Một đôi mắt phượng long lanh ướt át, trong trẻo rạng ngời.

Từng đường nét trên gương m9ặt toát lên vẻ xa cách, lại
thêm phần biếng nhác.

Mái tóc đen dài thường ngày cũng đã được tạo kiểu, mấy lọn tóc được nhuộm màu lam đậm
càng làm nổ3i bật làn da trắng sứ của cô, đẹp đến hớp hồn người đối diện.
Vị trí của các huấn luyện viên chiếu thẳng vào sân khấu, trái tim Hứa Đường C8hu đã hoàn toàn mất khống chế,
đập thình thịch liên hồi, không thể dừng lại được.
Không thể phủ nhận, có những người, chỉ cần đứng một chỗ thôi cũng có thể phát sáng.
Bên dưới sân khấu càng tĩnh mịch như tờ, tất cả mọi người đều quên cả vỗ tay, trân trần nhìn cô gái đến thất thần.
Trần Lê gần như không thể tin nổi, lần đầu tiên thất thổ: “Sao có thể như vậy được?!”
Doanh Tử Khâm không phải là một thiên tài học hành ư?
Vì sao về lĩnh vực dương cầm cũng không hề thua kém dân chuyên nghiệp?
Ánh mắt của Diệp Hi cũng thay đổi hoàn toàn, cô ta đột ngột co ngón tay lại, túm lấy áo Trần Lê, giọng run lên:
“Chị Lê, sao lại là cô ta?”
Lúc này Trần Lê đầu còn tâm trạng trả lời Diệp Hi, cô ta chỉ cảm thấy tay chân mình lạnh toát.
Bởi vì không lâu trước đó, cô ta vừa mới cho blogger phát tán thông cáo lên mạng.
Nhưng giờ đây, người chơi đàn lại chính là Doanh Tử Khâm.
Làm sao đây?
Fan hâm mộ bên dưới cuối cùng cũng hoàn hồn, ai nấy phát rồ, khắp nơi tràn ngập tiếng gào thét.
“A á á á á!”
“Chồng ơi á á á!”
“Cút! Đây là vợ tôi!”
Người như thế nào sẽ có sức hút nhất?
Vừa có ngoại hình vừa có thực lực.
Nhưng quan trọng nhất là, không chỉ có một kiểu tài năng.
Doanh Tử Khâm vừa lộ mặt thì bảng tổng phiếu đã có sự biến đổi.
“Trước buổi công diễn, chắc hẳn mọi người đều đã biết, cô Doanh là khách mời hỗ trợ của Hòa Nguyệt” Với tư cách
là một trong số những người khởi xướng nhóm nam, Tạ Mạn Vũ phụ trách dẫn chương trình: “Nhưng mà hôm nay
cô Doanh có chút việc riêng, cho nên mới đến trễ”
Cô ấy quay xuống hàng ghế khán giả, khẽ mỉm cười: “Nhưng đây là một bất ngờ, có phải không nào?”
Tiếng hò hét bên dưới càng thêm cuồng nhiệt.
“Tôi cũng thấy rất bất ngờ” Tần Linh Du lúc này cũng lên tiếng, cô ấy nhướng mày cười: “Không ngờ cô Doanh còn
biết chơi cả đàn dương cầm nữa, xem ra vẫn là mắt tôi tinh tường, đã chọn trước cô Doanh cho vai nữ chính trong
MV của mình”
“Không thì, không biết sau khi chương trình hôm nay phát sóng, sẽ có bao nhiêu người đến giành người với tôi
nữa”
Fan hâm mộ lại được một phen phấn khích.
Bình luận chạy ào ào.
[Vãi nồi!!! Chồng tôi với vợ mới của tôi sắp hợp tác trong MV ca nhạc?]
[Tôi chết đây, tôi chết đấy, đây là thần tiên hợp tác còn gì, ai có thiên sứ hộ tâm đan cho xin viên nào.]
[Bé Du, Doanh bảo, mama yêu các con!]
Cái đám anti ban nãy bảo người chơi đàn chắc chắn không phải Doanh thần đi đâu rồi? Sao không thấy thò mặt ra?
Tưởng idol mình giỏi lắm chắc? Còn không phải dựa vào khách mời hỗ trợ? Thật ngại quá, Doanh thần của bọn này
còn giỏi hơn *cười mỉm chi*]
Trần Lê nghe thấy thế, lập tức biến sắc, nghiến răng nghiến lợi: “Cái con Tần Linh Du này!”
Câu nói kia của Tần Linh Du nghe thì có vẻ bình thường, chỉ đang tương tác với Doanh Tử Khâm mà thôi.

Nhưng
thực tế với tương tác này, fan của Tần Linh Du cũng sẽ bỏ phiếu cho Vân Hòa Nguyệt.
Đây chính là hiệu ứng fan hâm mộ.
Fan của Tần Linh Du có thể nói là những fan hâm mộ trung thành nhất trong giới giải trí, phần lớn đừng nói là trèo
tường thích người khác, mà cùng lúc thích hai người còn không có.
Truyền thông Thiên Hành đã từng tiến hành nghiên cứu đặc biệt đối với hiện tượng này, cuối cùng phát hiện ra là
vì chỉ số nhan sắc của Tần Linh Du quá cao, khiến mắt thẩm mỹ của fan hâm mộ cũng được nâng lên theo, dẫn tới
việc rất khó vừa mắt với người khác.
“Tiếp theo, xin nhường lại thời gian cho cô Doanh” Tạ Mạn Vũ nói: “Mời”
Vân Hòa Nguyệt đưa mic cho cô.
“Cảm ơn mọi người” Doanh Tử Khâm trước giờ nói chuyện với bên ngoài đều rất kiệm lời, không nói thừa một chữ
“Hôm nay có phần vội vàng, mong mọi người bỏ phiếu cho Vân Hòa Nguyệt.”
Sau khi khách mời trợ giúp biểu diễn xong, đều sẽ nói vài lời giúp thí sinh lôi kéo phiếu bầu.
Đến cả nam thần tượng hàng đầu như Hoa Dận, ít nhất cũng nói mất một phút, tình cảm rất chân thành.

Như vậy
mới có thể động viên fan hâm mộ đi bỏ phiếu.
Thế nhưng, câu nói này của Doanh Tử Khâm chẳng khác gì không nói, còn rất qua loa.
Tuy vậy cũng không ngăn được số phiếu bầu của Vân Hòa Nguyệt tăng lên nhanh chóng.

Lúc trước, sau khi tiếng
đàn xuất hiện, lượt vote của Vân Hòa Nguyệt đã bắt đầu tăng lên rồi.
Chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi, cô đã lội ngược dòng ngoạn mục, trực tiếp tăng vọt 4 triệu phiếu.
Bảng xếp hạng tất nhiên cũng đã có sự biến động.

No.

1 Vân Hòa Nguyệt 36.093.849
No.

2 Phong Đồng 35.492.812
Hoa Dận cũng đang ngồi dưới sân khấu, sau khi nhìn thấy thứ tự xếp hạng mới, ánh mắt anh ta không khỏi thay
đổi.
Người quản lý ở bên cạnh thở dài: “Quả nhiên, chuyện tôi lo nhất đã xảy ra rồi”
Thực lực của Vân Hòa Nguyệt đủ mạnh, vốn dĩ đã có đủ sức debut ở vị center với số phiếu bầu cách biệt hoàn toàn
với những người phía sau.
Cho dù có Hoa Dận giúp đỡ kêu gọi phiếu bầu, thì Phong Đồng cũng không thể vượt qua Vân Hòa Nguyệt quá xa,
nhưng ít nhất có thể đè lên trên.
Thế nhưng bây giờ lại mọc ra thêm một Doanh Tử Khâm, cộng với thể lực của Tần Linh Du, căn bản là không còn
cơ hội lật ngược thế cờ.
Có thể nói, vòng công diễn thứ hai này đã định xong kết cục sinh tử.
Cuối cùng “Thanh Xuân 202” sẽ cho debut nhóm 7 người, vị trí center và đội trưởng chỉ có thể thuộc về Vân Hòa
Nguyệt.
Người quản lý lắc đầu, lại nói: “Chỉ cần cậu ta ra mắt thì chắc chắn sẽ là thần tượng tốp đầu”
Vừa ra mắt liền trở thành thần tượng tốp đầu, tính đến thời điểm này cả nước Hoa cũng mới chỉ có Tần Linh Du
làm được.
Vẻ mặt Hoa Dận mập mờ không rõ, anh ta tắt điện thoại, giọng điệu lãnh đạm: “Công ty sẽ không dễ dàng bỏ qua
chuyện này.”
Bản thân anh ta cũng xuất thân từ show tuyển chọn tài năng, hình tượng trùng với Vân Hòa Nguyệt.

Tương lai
giữa hai người chắc chắn sẽ xảy ra tranh giành tài nguyên, chuyện ấy đối với anh ta mà nói không phải là một tin
tốt.
Anh ta 20 tuổi debut, 22 tuổi thành đỉnh lưu, năm nay 25 tuổi, không thể không nói là mọi thứ đã bắt đầu có dấu
hiệu đi xuống rồi.

Nếu như lại thêm sự tấn công của Vân Hòa Nguyệt, thì chỉ e chẳng mấy chốc anh ta sẽ mất đi chỗ
đứng của mình.
Người quản lý gật đầu, nhắc nhở: “Tuyệt đối không thể đi theo hướng của Trần Lê, cô ta cũng quá tự tin, ngày nào
cũng lên bài giẫm đạp bôi nhọ người khác.”
“Diệp Hạ thảm thật, bản thân vốn đã chẳng có đầu óc rồi còn đụng phải Trần Lê
“Sau chương trình ngày hôm nay, Diệp Hi chắc sẽ hoàn toàn rớt khỏi vũ đài đỉnh lưu rồi”
Tuy cùng là nghệ sĩ dưới trướng Truyền thông Thiên Hành, nhưng không cùng lĩnh vực, Hoa Dận và Diệp Hi cũng
không có giao lưu gì.
Anh ta không hề quan tâm: “Đi thôi”
Người quản lý gật đầu, cùng anh ta rời đi.
***
Tiếp theo là phần công bố xếp hạng, Doanh Tử Khâm bước xuống khỏi sân khấu.
Cô có phòng trang điểm riêng, sau khi tẩy trang xong, cô định ra ngoài ăn ít đồ.
Lúc này bên má đột nhiên thấy nóng.
Doanh Tử Khâm ngẩng đầu.
Phó Quân Thầm cầm một cốc nước hoa quả nóng ghé vào mặt cô, rồi lại nhét vào trong lòng cô một cái túi sưởi tay.
“Bạn nhỏ, không được chủ quan.” Anh đứng thẳng người dậy, đôi mắt đào hoa cong lên: “Sao hôm nay còn mặc
váy nữa vậy? Chẳng phải là không thích à?”
“ồ” Doanh Tử Khâm hơi ngừng lại, ánh mắt phiêu du: “Bởi vì đột nhiên phát hiện mặc váy cũng khá đẹp”
Nguyên nhân khiến trước giờ cô không thích mặc váy là bởi vì không tiện hành động.

Đến giày cũng chỉ thích đi
loại để bằng.
Phó Quân Thâm lùi về phía sau một bước, mắt thoáng nheo lại, anh khẽ cười: “Đúng là khá đẹp”
Cô bé mặc một bộ váy liền thân màu đen, thân hình hoàn hảo, không hề thua kém siêu mẫu quốc tế.

Quả nhiên
không còn là bạn nhỏ nữa rồi.

Doanh Tử Khâm cầm áo khoác lông vũ lên: “Đi thôi, em đói rồi.”
Sau khi rời khỏi giới cổ võ, cô đã quay về khách sạn ngủ thẳng đến tối, cũng may cuối cùng vẫn đến kịp.
“Anh nghe thấy có người gọi em là.” Phó Quân Thâm rất tự nhiên đón lấy túi xách trong tay cô, cùng cô sánh bước
đi ra bên ngoài, nửa cười nửa không: “Chồng.”
Anh ngồi bên dưới hàng ghế khán giả, tiếng hò hét của fan hâm mộ xung quanh đinh tai nhức óc.
“Anh cũng có thể gọi” Bước chân của Doanh Tử Khâm hơi khựng lại, lông mày nhướng lên: “Em không để ý đầu”
“Thế sao được?” Phó Quân Thâm thủng thẳng: “Anh muốn gọi em là v..”
“Doanh bảo!” Một giọng nói tràn đầy kinh ngạc và mừng rỡ vang lên: “Doanh bảo, đúng là chị thật rồi”
Phó Quân Thâm bị cắt ngang, nghiêng đầu nhìn theo nơi phát ra âm thanh.
Đó là một học sinh cấp 2, đôi mắt cô bé sáng rực: “Doanh bảo, ban nãy em đã thấy chị chơi đàn rồi, chị thật là giỏi”
Nói rồi, cô bé rút ra một cuốn sổ ghi nhỏ, ngại ngùng nói: “Em là fan mới của chị, có thể ký tên cho em được không
ạ?”
Cô bé vừa mới tan học đã đến đây đứng chờ, không ngờ lại chờ được thật.
Doanh Tử Khâm nhận lấy bút, ghi ra tên mình.
Fan hâm mộ nhỏ mắt sáng như sao, bàn tay nắm chặt: “Doanh bảo, mama yêu con!”
Hét xong, cô bé sung sướng ôm lấy cặp sách chạy biển.
Doanh Tử Khâm hơi trầm ngâm giây lát: “Hình như em ấy nhỏ hơn em”
Mí mắt Phó Quân Thâm rủ xuống, môi anh cong lên: “Fan mẹ, dù sao cũng tốt hơn fan bạn gái” Doanh Tử Khâm
lườm anh một cái: “Em không thấy thế”
Cuối cùng cô cũng hiểu vì sao lúc Thương Diệu Chi nhìn thấy fan gọi mình là con trai, lại có dáng vẻ câm nín như
thế.
Cô cũng không chấp nhận nổi.
***
Chương trình công diễn lần này vô cùng thuận lợi, kết quả vượt qua dự liệu của tổ sản xuất.

Công diễn kết thúc, hot
search nổ ầm ầm, toàn bộ 10 vị trí đầu tiên đều bị “Thanh Xuân 202” chiếm giữ.
#Doanh Tử Khâm, thần tiên chơi đàn#
#Doanh Tử Khâm, Tần Linh Du, hợp tác MV ca nhạc#
#Doanh thần đúng là thần#
[Tôi tuyên bố, ngoài bé Du ra, cuối cùng tôi cũng có thể thích thêm người khác rồi.]
[Học đã giỏi còn biết chơi đàn, thần tiên muội muội!]
[Doanh Tử Khâm xinh đẹp quá mức cho phép rồi!!!]
Khác với buổi hòa nhạc ở thành phố Hộ và chương trình “Chấp nhận hình phạt của thần học đi!”, tin tức chỉ lan
truyền trong một phạm vi nhỏ.
Đây là lần đầu tiên, Doanh Tử Khâm hoàn toàn bộc lộ trước mặt đại chúng.
Tin tức trong giới giải trí truyền đi rất nhanh, sức nóng trên mạng ngay lập tức dâng lên mức cao nhất.
Doanh Tử Khâm vừa quay về khách sạn đã nhận được một cuộc điện thoại.
“Trò Doanh!” Trong điện thoại là tiếng Tả Lê đang nghiến răng ken két: “Sao em còn biết chơi cả dương cầm thế?”
Anh ta đã tuyệt vọng hoàn toàn rồi, anh ta đã quen với loại quái vật gì vậy?
Thế này có còn là người nữa không?
Chẳng qua anh ta chỉ nhiệt huyết dâng trào mà lên mạng ngó chơi, cuối cùng lại phát hiện ra một bất ngờ?
Doanh Tử Khâm ngáp dài một cái: “Đấy là do thầy không xem thời sự đấy chứ?
Tuy cô đã bảo Tần Linh Yến xóa hết tất cả video cô chơi ba bản nhạc của Vera Holtz, đồng thời cấm trên mạng lan
truyền những video liên quan đến buổi hòa nhạc hôm đó.
Nhưng nếu tìm kiếm tên cô ở trên mạng thì trong số các từ khóa gợi ý vẫn có hai chữ “dương cầm”.
Tả Lê bị chặn họng, anh ta hừ một tiếng: “Được được được, dù sao em cũng là phó giáo sư của khoa chúng tôi,
không chạy đi đầu được nữa”
Vừa nói dứt lời, anh ta liền bị cô tuyệt tình cúp máy.
Doanh Tử Khâm để điện thoại sang một bên, đặt chế độ miễn làm phiền, đi vào trong nhà tắm tắm rửa.
***
Một bên khác, hiện trường buổi biểu diễn.
Ký giả và đảm săn tin đã bao vây nơi này vòng trong vòng ngoài, ai nấy đều sẵn sàng máy quay, rục rịch không
yên.
Thực ra bọn họ đến để chặn Doanh Tử Khâm, nhưng Doanh Tử Khâm rời đi quá sớm, còn có Phó Quân Thâm che
chở cho nên không thể nào bắt được.
Nhưng điều đó cũng không ngăn cản bọn họ tiếp tục chờ.
Bởi vì trong số 10 hashtag đầu tiên trên bảng hot search, có hai cái lệch quẻ là do Trần Lê mua cho Diệp Hi.
#Diệp Hi, chữa cháy#
#Vân Hòa Nguyệt, lừa đảo fan hâm mộ#
Tuy hai hashtag này không trực tiếp nhắc đến Doanh Tử Khâm, nhưng trong thông cáo đều âm thầm chỉ trách, cư
dân mạng đều có thể nhìn ra được.
Vốn dĩ nếu mọi chuyện suôn sẻ theo kế hoạch của Trần Lê thì đúng là cũng có ích.

Nhưng cho đến khi Doanh Tử
Khâm xuất hiện thì hai hot search này lại biến thành trò cười.
Cư dân mạng được một phen châm biếm hả hê.
[Tôi đã bảo mà, ai lại đang cố dắt mũi dư luận thế, ồ hóa ra là chủ nhà chị Diệp Hi.]
[Chị chữa cháy cơ đấy, xin hỏi chị đủ trình không?]
[Tố chất của Diệp đỉnh lưu chỉ có thể này thôi ấy hả? Hết lần này đến lần khác ăn vạ đại thần học thuật.] Tin tức sốt
dẻo thế này đương nhiên là cánh phóng viên sẽ không bỏ qua.
Lúc này, có một tay săn ảnh hét lớn: “Ra rồi, ra rồi!”
“No” một cái, tất cả phóng viên đều ùa đến.
Diệp Hi suýt nữa bị đè bẹp, vệ sĩ vội vàng chạy lên, bảo vệ cô ta.
Trần Lê mặt mày sa sầm: “Thật xin lỗi, nghệ sĩ của chúng tôi không tiếp nhận phỏng vấn, xin nhường đường”
Thế nhưng, cánh phóng viên căn bản không thèm để ý đến Trần Lê, bọn họ di toàn bộ míc đến trước mặt Diệp Hi.
“Xin hòi Diệp Hi, cái gọi là chữa cháy của cô là thế này ấy hà?”
“Xin hỏi Diệp Hi, có cư dân mạng đã bóc ra đám blogger này và đám blogger đặt điều bôi nhọ Doanh thần lần trước là cùng một bọn,
thời gian đăng nhập cũng giống nhau, có liên quan đến cô không?”
“Xin hỏi Diệp Hi, chuyện lần trước vẫn chưa dạy cho cô một bài học à? Có phải cô ngứa mắt với Doanh thần không? Tôi hỏi hộ cư
dân mạng thôi, cô thấy mình xứng chắc?”
Diệp Hi nghe từng câu chất vấn, sắc mặt dần tái nhợt đi, trên trán tha mồ hôi lạnh.