Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 235: Chương 240




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Một câu nói khiến cả ba giáo viên cùng cứng đờ.
Nhất là cô Đặng, gần như cô hoàn toàn không ngờ lại bị Doanh Nguyệt Huyê3n chất vấn như thế.
Thầy Từ nhíu mày.
Ông vừa mới biểu dương Doanh Nguyệt Huyên có tiến bộ trong thành tích, th1ì con bé này đã cho ông một đòn thế
này.

Hơn nữa, bọn họ cũng chỉ mới đang thảo luận, còn chỉ tiêu tham dự thuộc về ai thì vẫn 9còn chưa có quyết
định cuối cùng.
Đương nhiên, thầy Từ cũng cho rằng, cả Thanh Trí không có ai thích hợp hơn Doanh Tử K3hâm.
Nếu để người khác đi, vòng thi trong nước vẫn có thể ung dung dẫn đầu, vì dù sao trường Trung học Thanh Trí
cũng l8à một trong ba trường trung học xuất sắc của nước Hoa.

Nhưng đến vòng thi quốc tế thì sẽ rất nguy hiểm.
Tổ trưởng tổ Vật lý là người đầu tiên phản ứng lại, dường như ông cũng bị chọc cho bật cười: “Cái này, em Doanh
Nguyệt Huyên ạ, em có biết mình đang nói cái gì không? Lạm quyền ấy à?” “Em biết.” Doanh Nguyệt Huyên hơi
chau mày, có phần khó hiểu với thái độ của thầy tổ trưởng tổ Vật lý: “Cho nên em mới muốn hỏi xem, tiêu chuẩn
bình xét của chỉ tiêu này là gì.”
“Nếu em nhớ không nhầm thì, cuộc thi này cực kỳ quan trọng, phạm vi tham dự là tất cả các trường cấp ba và
trường công lập trên toàn thế giới.” “Thanh Trí đại diện cho trình độ giáo dục cao nhất nước Hoa, cho nên việc lựa
chọn người tham dự càng cần phải cẩn trọng đúng không?” Chiều hôm qua, lớp xuất sắc đã có bạn thảo luận về
chuyện này.
Đây là một cuộc thi học thuật có tính quốc tế.
Tên đầy đủ của nó là cuộc thi Khoa học Quốc tế, tên tiếng Anh là International Science Competition, viết tắt là ISC.
Hiện nay ISC vẫn là cuộc thi duy nhất trên thế giới sử dụng tên tổng quát là “khoa học”.
Cho nên lĩnh vực được đề cập đến trong ISC không chỉ bao gồm Toán, Lý, Hóa, Sinh, Thiên văn học, Ngôn ngữ,
Tâm lý học, Khảo cổ học, Khoa học máy tính, vân vân.
Bất kỳ một bộ môn nào được xếp vào khoa học thì đều sẽ xuất hiện trong đề thi của ISC.
ISC giống như một kỳ thi tổng hợp của các cuộc thi khác như IOI (cuộc thi Olympic Tin học Quốc tế), IMO (cuộc thi
Olympic Toán học Quốc tế).
Bởi vì yêu cầu về mảng kiến thức rộng lớn, cho nên ban đầu ISC chỉ là một dự định trên giấy, mãi vẫn chưa thể thực
hiện được
Đến tận năm nay, cuộc thi ISC lần thứ nhất mới được quyết định ngày chính thức, đồng thời đăng thông báo trên
các trang web học thuật lớn.

Ngoài Đại học Norton, các trường đại học cao đẳng nằm trong tốp 10 thế giới cũng
tham gia tổ chức cuộc thi này.
Đại học Đế đô tuy vẫn chưa thể chen chân vào tốp 10, nhưng bởi vì là trường có địa vị cao nhất nước Hoa nên cũng
đặc biệt được mời đến tham dự, cộng thêm Tổ chức Học thuật Quốc tế, toàn bộ trên đây là những người đứng ra
kêu gọi và tuyên truyền cho cuộc thi học thuật lần này, đồng thời đưa ra lời khiêu chiến với thanh thiếu niên ở khắp
mọi quốc gia trên thế giới.
Tất nhiên, cho dù thiên tài đến mấy cũng không thể tinh thông hết mọi tri thức trên đời, kiểu gì cũng có điểm mù.
Cho nên đến cuối cùng sẽ lập thành một nhóm 6 người, tiến hành thi vòng chung kết.
Chuyện về ISC, Doanh Nguyệt Huyên còn biết sớm hơn các bạn học sinh trong lớp xuất sắc.
Bởi vì hồi còn ở châu u, cô ta từng gia nhập một nhóm nghiên cứu, đàn anh trong nhóm đã tiết lộ trước với cô ta.
Đàn anh nói đáng tiếc là anh ta đã tốt nghiệp trường cấp 3 vào đại học rồi, không còn tư cách tham gia cuộc thi,
bằng không sẽ tuyệt đối không bỏ lỡ.
Cho nên Doanh Nguyệt Huyên hiểu rất rõ, hội đồng giám khảo sẽ phân chia chỉ tiêu cho các trường cấp ba và
trường công lập ở mỗi nước.
Sau đó sẽ do nội bộ trường tự tiến hành bình xét, chọn lựa học sinh thích hợp tham gia.
Chỉ tiêu này là có thể đi thẳng đến vòng thi quốc tế, miễn các vòng thi sơ khảo và phúc khảo.

Doanh Nguyệt Huyên
biết trường Trung học Thanh Trì chắc chắn có thể lấy được chỉ tiêu, nhưng lại không ngờ rằng chỉ có duy nhất một
suất.

Còn trường công Ellan mà cô ta đi trao đổi đợt trước thì có đến mười chỉ tiêu.

Nhưng cô ta chỉ là một học sinh
trao đổi ngắn hạn, không phải học sinh trường Ellan, nên không đủ tư cách chiếm một suất của trường.
Doanh Nguyệt Huyên biết mình không so được với những học sinh xuất sắc của trường Ellan, nhưng ở Thanh Trí,
cô ta đều có kém ai.
Sau khi Chung Tri Vãn thôi học, cô ta đã trở thành người đứng đầu khối.

Nhưng vì sao lúc cô Đặng cân nhắc lựa
chọn người cử đi thi, lại không hề nhắc đến cô ta?
Nếu như là một học sinh khác của lớp xuất sắc, thì cô ta cũng không đến mức phản ứng dữ dội như vậy.

Ít nhất,
học sinh lớp xuất sắc đều là tinh anh, có đủ năng lực tham gia ISC.
Nhưng Doanh Tử Khâm ư?
Doanh Nguyệt Huyên không tìm ra được lý do.
Nhưng cô ta cũng hiểu, trong khoảng thời gian một năm cô ta không có ở Thanh Trí, cô Đặng vẫn luôn rất quan
tâm đến Doanh Tử Khâm.
Đem tặng thứ quý giá như suất tham gia thi ISC cho Doanh Tử Khâm, không phải là ích kỷ lạm quyền thì là gì?
Cô Đặng dần bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn Doanh Nguyệt Huyên hàm chứa sự thất vọng.
Những tính cách bà ôn hòa, không hề nổi giận, vẫn rất bình tĩnh nói: “Vậy là em cho rằng tôi đang ích kỷ lạm
quyền?” “Vâng.” Doanh Nguyệt Huyên bị ánh mắt của cô giáo làm cho giật thót: “Nhưng cũng có thể là em đã
trách nhầm cô Đặng, cho nên em mới mong cô nói thử xem tiêu chuẩn là gì.”
“Chuyện này còn chưa có kết luận chính xác, làm sao nói với em được?” Tổ trưởng tổ Vật lý chắp tay sau lưng:
“Nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn, cho dù gửi danh sách đến chỗ hiệu trưởng thì thầy ấy cũng sẽ chỉ chọn
bạn Doanh Tử Khâm mà thôi, đã hiểu chưa?”
Ngoài Doanh Tử Khâm ra, còn có ai đạt được điểm tuyệt đối với đề thi của lớp xuất sắc nữa chứ?
Cũng may em ấy không phải là giáo viên, nếu không thì ông chắc cũng mất việc.
Trái tim Doanh Nguyệt Huyện lạnh dần đi: “Nếu như đây là quyết định của các thầy cô giáo, vậy thì em tôn trọng,
nhưng đồng thời, em cũng có quyền được nghi ngờ.”
“Chỉ tiêu tham gia ISC rất quý giá, em không muốn còn chưa cạnh tranh thì đã đánh mất, em hy vọng có thể cho
em một cơ hội cạnh tranh công bằng.”
Cô ta nói xong, cúi chào ba thầy cô giáo rồi rời khỏi phòng làm việc.
“Thế này là.” Tổ trưởng tổ Vật lý không thể lý giải nổi, mãi lâu sau mới chậm chạp lên tiếng: “Có phải em ấy không
biết khoảng cách giữa mình và Doanh Tử Khâm không?”
Đúng là Doanh Nguyệt Huyên đã đứng đầu kỳ thi thử lần này, còn hơn người đứng thứ hai mười mấy điểm, so với
bản thân trước đây thì tiến bộ vô cùng lớn.

Nhưng nếu để cô ta làm đề thi của lớp xuất sắc, thì cũng chỉ ở trình độ
của Chung Tri Vãn, hoàn toàn không có khả năng đạt điểm tuyệt đối.
Bọn họ cũng là vì nghĩ cho mặt mũi của trường và nước Hoa, nên mới cử Doanh Tử Khâm đi.
Nhưng có thể đánh bại các trường công lập bên phía châu Âu hay không thì thật không ai dám chắc.
Bọn họ nhận được tin bên phía châu Âu có mấy học sinh trung học đã tham gia nhóm nghiên cứu khoa học quốc
gia.
“Ai biết được?” Cô Đặng lắc đầu: “Có thể em ấy vừa mới từ châu Âu trở về, chưa nắm rõ tình hình, nếu em ấy đã
đưa ra yêu cầu này, thì đến lúc đó chúng ta cứ nói một tiếng với chủ nhiệm giáo vụ.”
“Cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.” Thầy Từ gật đầu: “Nhưng mà, tôi cũng có thể hiểu được tâm trạng của em ấy,
dù sao thì quan hệ của em ấy và Doanh Tử Khâm… cũng khá phức tạp.”
“Thôi được rồi, chuyện nhà của người ta, anh cũng đừng hóng hớt làm gì.” Tổ trưởng tổ Vật lý đứng dậy: “Vợ con
tôi còn đang đợi ở nhà, tôi đi trước nhé.”
***
Nhà họ Ôn.
Doanh Tử Khâm dựa vào số pha, nhìn máy tính bảng đặt trên bàn trà.
Trên màn hình là web ẩn của diễn đàn NOK.
Cô lại một lần nữa phải dùng đến nick clone đã bỏ đi.
Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên.
Gần như cùng lúc cô online, trên khung bạn bè nhảy ra một dòng tin tức.
Là độc dược sư đứng thứ ba nào đó chuyên đi bán kem chống nắng ở bờ biển thuộc phạm vi quản lý của gia tộc
Bevin.
[Mời bạn uống viên thuốc]: Hu hu hu, đại thần, người ta đợi đại thần đến hao mòn, hức.
Doanh Tử Khâm nhìn chữ “hức” cuối câu, hơi trầm ngâm.
Máy chuyển đổi và phiên dịch tự động của diễn đàn NOK cũng đỉnh ghế, lại còn phiên dịch được cả ngữ điệu của
người nói.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Tìm anh mua ít đồ.
[Mời bạn uống viên thuốc]: Được, đại thần, xin cứ nói, bây giờ tôi lập tức thay đồ chạy đến nhà cô.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Thuốc độc mà anh mới nghiên cứu chế tạo ra.
[Mời bạn uống viên thuốc: Cái đó thì không được, đúng là tôi mới chế tạo ra một loại thuốc độc mới, nhưng mà
chưa làm xong thuốc giải, chết người như chơi đấy.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Không sao, có bản là được.
[Mời bạn uống viên thuốc]: Được thôi, đại thần, bởi vì không có thuốc giải nên chỉ tính là bán thành phẩm, tôi tặng
cô miễn phí, nhưng mà đại thần này, tôi nhờ cô giúp một việc được không?
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Nói.
[Mời bạn uống viên thuốc]: [Háo hức.jpg][Mừng hớn hở.jpg] [Mời bạn uống viên thuốc]: Tôi có một người bạn cũ,
là một cao thủ dịch dung, đi nhận nhiệm vụ đến tòa nhà tổng bộ của IBI, kết quả là giờ ngồi bóc lịch luôn trong đấy
rồi, kỹ thuật máy tính của cô cao siêu như vậy, có thể giúp tôi xâm nhập vào trong cứu cậu ấy ra không?
[Mời bạn uống viên thuốc: Thật không dám giấu, tôi đã liên hệ thử với lão đại của Liên minh hacker ẩn danh rồi, cơ mà chán đời lắm, thôi đừng nhắc nữa, gan anh ta bé bằng củ lạc, tôi vừa mới nhắc đến IBI cái là anh ta đã xách quân
lên chạy rồi, hèn không tả nổi.
Nhìn thấy câu này, Doanh Tử Khâm hơi nhướng mày.
Ảnh mắt cô rời khỏi màn hình máy tính, dừng lại trên người người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
Nắng tháng chín ấm áp mà không nóng nực, mang theo gió nhẹ hiu hiu.
Ánh nắng xuyên qua kẽ hở tán lá, phủ lên áo sơ mi trắng của anh những mảng bóng rời rạc, chập chờn, loang lổ.
Anh đang cúi đầu đọc sách, ngón tay thon dài miết lên một trang sách, tóc mái đen ngắn trước trận khẽ lay động
trong gió.

Dung mạo anh tuấn, phong thái trang nhã.
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này.
Quá đỗi yên bình và xinh đẹp, khiến người ta không đành lòng phá vỡ.
Doanh Tử Khâm ngước mắt lên, giọng điệu bình thảm gọi một tiếng, mang theo sự biếng nhác nhàn nhã.
“Trưởng quan.” “Có người nhờ em giúp xâm nhập vào hệ thóng an ninh của các anh, anh thấy thế nào?”