Đến khi Hanada Saharuna bước vào cơ quan, liền nhìn thấy thanh tra Megure đang nghiêm túc nói chuyện cùng một vị cảnh sát lạ mặt.
Cô đi đến chỗ ngồi của mình, vừa mới buông túi xách xuống, Sato Miwako đối diện đã vẫy tay với cô.
"Hanada, hôm nay có một vụ án đặc biệt, chúng ta phải hợp tác với cảnh sát địa phương để giải quyết. Đây là lần đầu em tiếp xúc với chuyện này đúng không, cố gắng học hỏi nhé." Sato Miwako nói.
Hanada Saharuna đã sớm nhận được tin từ chỗ Okawa Shidai nên cũng không ngạc nhiên, cô hướng về phía Sato Miwako làm động tác cúi đầu: "Em sẽ theo sát tiền bối ạ!"
Bởi vì biên độ quá lớn, cô không cẩn thận đụng phải túi xách trên bàn, đồ đạc trong túi rơi ra đầy đất. Trong đó có một cái ví tiền xa lạ khiến cho Hanada Saharuna chú ý, cô đột nhiên mở to hai mắt.
Á! Đêm qua lúc cô lục lọi vật tùy thân của Amuro Tooru, sau đó thuận tay đút luôn ví tiền của anh vào túi xách của mình! Tên kia không một xu dính túi, buổi sáng hôm nay phải đi bộ về sao?
Hanada Saharuna vội vàng xoay người nhặt lại, nhưng đúng lúc này một chiếc cà vạt màu đen đã lướt qua trước mặt cô, bàn tay xương khớp rõ ràng nhanh nhẹn nhặt ví tiền lên.
"Xùy, Hanada, ví tiền của cô trông nam tính phết nhỉ?" Đỉnh đầu truyền đến thanh âm quen thuộc, lông tóc Hanada Saharuna chợt run lên.
Xong đời, là cái tên Matsuda Jinpei năng lực quan sát MAX điểm kia!
Hanada Saharuna nhanh chóng nhét đồ đạc trên đất vào trong túi, sau đó ra vẻ trấn định ngẩng đầu.
Matsuda Jinpei một thân tây trang đen đút tay vào túi quần, tay kia cầm ví tiền đứng đánh giá cô. Cho dù không thấy đôi mắt phía sau kính râm của anh, nhưng Hanada Saharuna biết chắc chắn tên này đang dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô.
"Cái này gọi là phong cách unisex! Bây giờ đang là mốt đấy, có nói thì anh cũng không hiểu đâu!" Hanada Saharuna duỗi tay đoạt lấy ví tiền về.
Matsuda Jinpei thuận thế buông tay, nhìn cô vội vàng nhét ví tiền vào trong túi xách, khẽ nhướng mày: "Ồ ~ Vậy sao?"
Anh không nói gì nữa, chỉ cười khẩy một tiếng rồi xoay người trở về ghế của mình.
Hanada Saharuna có chút đứng ngồi không yên, biểu cảm đó là sao, rốt cuộc là tên này có tin hay không? Chết tiệt, tại sao lại là Matsuda Jinpei phát hiện ra chứ, rõ ràng những người khác đều rất dễ lừa mà!
Sato Miwako thấy một màn như vậy, an ủi nói:
"Hanada, không cần để ý Matsuda đâu. Tên đó suốt ngày chỉ biết mặc một bộ vest đen, ngay cả cà vạt cũng không có mấy cái, vừa nhìn là biết mù thời trang...... Nhưng mà bây giờ ví tiền nam tính đang là mốt thật sao?"
Mặt Hanada Saharuna cứng lại, giật giật khóe miệng cười nói: "Đúng vậy, cái này.....Hình như gọi là ví tiền của bạn trai gì đó á?"
Ngay lúc cô đang chuẩn bị đổi chủ đề, thanh tra Megure dùng sức vỗ vỗ bàn tay hô lên: "Mọi người dừng lại chút, tất cả nhìn tôi đây!"
Mấy người Hanada Saharuna lập tức im lặng.
Thấy lực chú ý của mọi người đều đã tập trung hết trên người mình, Megure Juzo bắt đầu tiến vào việc chính: "Có lẽ hôm qua vài người đã thấy vụ này trên mạng rồi, lại có nạn nhân mới bị The Gravedigger bắt đi, đây đã là vụ án thứ ba của chúng! The Gravedigger chính là sát nhân biến thái chuyên nhốt người bị hại vào trong một không gian kín khiến bọn họ tắc thở mà chết!
Nạn nhân lần này là Narihisago Muku, một nữ sinh cấp 2, cô bé đã bị nhốt hơn 12 tiếng rồi! Thời gian sống sót tối đa của những nạn nhân mà The Gravedigger sát hại là 52 tiếng đồng hồ, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa! Cần phải nhanh chóng tìm được vị trí của cô bé!"
"Sau đó thì sao? Cảnh sát địa phương hợp tác cùng chúng ta, như vậy hẳn là nên chia sẻ chút manh mối chứ?" Matsuda Jinpei cắn mẩu thuốc lá, nhìn về phía vị cảnh sát lạ mặt đứng cạnh Megure Juzo: "Lúc trước tên sát nhân liên hoàn này vẫn luôn để cho cảnh sát địa phương phụ trách. Mấy vụ án trước không tìm chúng ta, bây giờ lại đột nhiên tới gõ cửa, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt nào phải không?"
Giọng điệu vẫn kiêu ngạo như cũ.
"Matsuda!" Megure Juzo lớn tiếng quát. Tên này không thể thu liễm một chút được sao? Về điểm này ngay cả Hanada cũng khá hơn cậu ta nhiều!
Vị cảnh sát bên cạnh vươn tay ra cản ông, anh ta bình tĩnh nhìn về phía Matsuda Jinpei thành khẩn nói: "Đúng như anh thanh tra đây nói, chúng tôi thật sự không còn cách nào khác mới tìm tới tổng bộ. Lần này người bị hại là con gái của đồng sự chúng tôi...."
"Ồ? Là bởi vì con gái của đồng nghiệp nên mới đặc biệt coi trọng à, những nạn nhân trước đó chả là gì hết?" Matsuda Jinpei nhướng mày.
"Không phải như thế!" Một người đàn ông tóc hồng mắt xanh đẩy cửa bước vào, ngữ khí vội vàng nói: "Muku đúng là con gái của tôi, nhưng chúng tôi chưa từng coi rẻ mạng sống của bất kỳ ai! Lần này cầu xin tổng bộ hỗ trợ, là bởi vì chúng tôi đã bắt được The Gravedigger!"
"!!" Cả văn phòng ồ lên.
Biểu tình của Matsuda Jinpei và Sato Miwako có chút biến đổi, vị cảnh sát tóc hồng này không phải là người quen sao? Thì ra nạn nhân Narihisago Muku là nữ sinh bọn họ cứu được từ tay The Challenger à.....Em gái kia hình như cũng thảm quá rồi đó? Sao suốt ngày gặp phải tội phạm giết người vậy?
Takagi Wataru tuy gặp được người quen cũng rất kinh ngạc, nhưng anh vẫn đưa ra nghi vấn: "Nếu đã bắt được thì chỉ cần thẩm vấn đối phương, bắt khai ra nơi nhốt nạn nhân là được rồi không phải sao? Hay là đối phương không chịu nói?"
Nếu là vậy thì cũng nên tìm chuyên gia đàm phán tới chứ, sao lại đến tổng bộ bọn họ?
Narihisago Akihito lắc đầu: "Tối hôm qua lúc Muku xuất hiện trên phát sóng trực tiếp, chúng tôi liền nhận được một cuộc điện thoại nặc danh. Người đó chỉ đích danh The Gravedigger, còn nói chúng là một cặp tội phạm gồm một nam một nữ, nữ là thủ lĩnh, còn nam là kẻ chấp hành!
Chúng tôi chạy tới thì bắt được ả phụ nữ, tiếc là lại để tên đàn ông kia tẩu thoát được. Thông qua thẩm vấn, ả ta đã thừa nhận chuyện bắt cóc, nhưng lại tỏ vẻ mình cũng chỉ quan sát qua video chứ không hề biết tên kia giấu người ở chỗ nào!"
Vị cảnh sát lạ mặt bên cạnh tiếp lời anh: "Chúng tôi đã quan sát camera, xác định tên kia đã trốn đến Tokyo, cho nên mới đến tổng bộ xin chi viện!"
"Nếu đã biết tên của phạm nhân rồi thì hẳn là có ảnh chụp chứ? Sau đó chỉ cần đăng ảnh hắn lên bản tin rồi tiến hành truy vết là được." Sato Miwako nói.
Thanh tra Megure gật đầu: "Việc này tôi đã giao cho Shiratori, nhưng bởi vì thời gian cấp bách, cho nên tôi yêu cầu tất cả mọi người cùng nhau hành động! Chia thành ba người một tổ tiến hành điều tra! Mọi người chú ý, phạm nhân lần này cực kỳ hung tàn, dưới tay đã có vô số mạng người. Nhất định phải cẩn thận, đừng để hắn có cơ hội bắt được người dân vô tội làm con tin!"
"Rõ --!!"
Hanada Saharuna giơ lên tay: "Thanh tra Megure, tôi muốn xin trợ giúp từ bên ngoài! Tôi kiến nghị hãy để ngài Mori gia nhập điều tra, với năng lực của ông ấy nói không chừng sẽ phát hiện manh mối trong video phát sóng trực tiếp, giúp chúng ta có thể nhanh chóng xác định được vị trí của Narihisago Muku!"
Megure Juzo ngẩn người, sau đó lập tức gật đầu: "Cô nói đúng, tôi sẽ gọi cho Mori đến hỗ trợ!" Dù sao thì nơi nào có án mạng thì nơi đó cũng sẽ có bóng dáng tên kia, gọi đến trước cũng như nhau cả.
- ------------------------------------
".....Thanh tra Narihisago, anh đừng lo lắng quá, chúng tôi nhất định sẽ giúp anh tìm được con gái mình." Hanada Saharuna an ủi Narihisago Akihito.
Narihisago Akihito cười khổ, hiện giờ con gái còn không có tin tức, làm sao anh có thể yên tâm được: "Cảm ơn cô thanh tra Hanada. Nhưng mà đến giờ vẫn không có bất kỳ manh mối nào, tôi thật sự không thể bình tĩnh được."
Matsuda Jinpei ngậm thuốc lá đi đằng trước xem phát sóng trực tiếp trên điện thoại, im lặng không nói gì.
Vì để cho việc điều tra được hiệu quả hơn, bọn họ quyết định chia thành các tổ gồm một cảnh sát địa phương + hai cảnh sát tổng bộ cùng nhau hành động. Dù sao thì cảnh sát địa phương cũng hiểu biết nhiều về The Gravedigger hơn, cho nên càng dễ dàng phát hiện dấu vết còn sót lại.
Lúc này tổ ba người bọn họ đang tìm kiếm trên con phố được phân công. Nhưng qua hai tiếng rồi vẫn chưa phát hiện được gì.
Cứ như này thì chẳng giải quyết được gì mất.....Hanada Saharuna nghĩ thầm.
"Matsuda, anh có phát hiện gì chưa?" Hanada Saharuna bước đến bên người Matsuda Jinpei, cúi đầu nhìn phát sóng trực tiếp trên di động của anh.
Trong video, Narihisago Muku đang ôm đầu gối lặng lẽ ngồi trong một không gian bị đóng kín. Bóng đèn huỳnh quang màu xanh lục chiếu sáng một phần xung quanh, có thể nhìn ra cô bé đang bị nhốt bên trong của một cái thùng hình tròn. Đây là dạng phát sóng trực tiếp một chiều, người xem có thể quan sát động thái của người trước camera, nhưng nạn nhân lại không thể tương tác với người ngoài.
".....Cái này là thùng gỗ sao? Nhưng bên trong hình như lại phủ một lớp sơn kim loại." Hanada Saharuna hỏi.
Matsuda Jinpei cắn cắn mẩu thuốc lá: "Em ấy đang di chuyển."
"Cái gì?!" Narihisago Akihito nghe vậy lắp bắp kinh hãi, vọt lên trước mặt Matsuda Jinpei: "The Gravedigger vẫn luôn chôn sống người bị hại ở một vị trí nhất định, lần nào chúng tôi cũng đều đào được nạn nhân từ đất lên! Thế này không giống với phương thức hành động của chúng!"
Hơn nữa Narihisago Muku trong video rõ ràng không hề nhúc nhích, căn bản không thể nhìn ra cô bé đang bị di chuyển.
"Tư duy theo quán tính, ngu ngốc." Matsuda Jinpei cười hừ một tiếng.
- ------------------------------------
Bên trong Sở Cảnh sát đô thị.
"Cái gì? Cháu nói nạn nhân đang bị di chuyển đi sao?!" Megure Juzo la lớn.
Vị cảnh sát địa phương cấp trên của Narihisago Akihito cong lưng nhìn cậu bé trước mặt: "Cháu bé, cháu chắc chắn chứ?"
Edogawa Conan mặc áo vest nhỏ ngẩng đầu lên nói bằng giọng trẻ con: "Đúng vậy! Mọi người xem đi, ánh sáng của bóng đèn huỳnh quanh bên cạnh chị ấy vẫn luôn nhấp nháy. Nếu đang ở một nơi cực kỳ vững vàng thì chắc chắn sẽ không có hiện tượng bóng đèn chớp động như vậy. Từ đó suy ra có thể chị ấy đang ở một chỗ không hề ổn định!"
Hôm nay là ngày khai mạc triển lãm khoa học kỹ thuật của tập đoàn Suzuki. Mori Ran là bạn thân của Suzuki Sonoko, cho nên cả nhà Mori Kogoro đương nhiên cũng nhận được thư mời.
Lúc ba người đang chuẩn bị ra ngoài, Mori Kogoro lại đột nhiên nhận được cuộc gọi xin giúp đỡ của thanh tra Megure. Mạng người quan trọng, cho nên Mori Kogoro liền bảo Mori Ran và Edogawa Conan đến triển lãm khoa học kỹ thuật trước, chờ ông giải quyết xong sự việc sẽ tạt qua sau. Nhưng Edogawa Conan làm sao có thể mặc kệ án mạng, cậu lập tức túm lấy Mori Kogoro đòi đi theo, còn dùng tay dùng chân bám lên người ông không buông. Mori Ran và Mori Kogoro không còn cách nào khác, chỉ có thể để Edogawa Conan đi theo ông, còn Mori Ran một mình đến triển lãm trước.
Edogawa Conan không hổ là vai chính, rất nhanh đã phát hiện manh mối trong video phát sóng trực tiếp.
Cậu chỉ vào video, giải thích với nhóm người lớn đứng xung quanh: "Sở dĩ không nhìn ra là vì camera đã được đặt cố định bên trong vật chứa chị ấy. Camera chuyển động theo vật chứa, mắt thường nhìn vào sẽ không phát hiện ra nó đang chuyển động! Nhưng bóng đèn huỳnh quang kia lại làm bại lộ điểm này!"
Cấp trên của Narihisago Akihito trừng lớn mắt, nhịn không được duỗi tay xoa đầu Edogawa Conan: "Cháu bé thật thông minh!"
Edogawa Conan đáp lại anh ta bằng nụ cười ngọt ngào, Megure Juzo cũng khen ngợi: "Đứa nhỏ Conan này rất nhạy bén, luôn phát hiện ra được những thứ ngoài ý muốn."
Mori Kogoro đắc ý nhếch khóe miệng: "Thằng nhóc này vẫn luôn đi theo tôi, ít nhiều cũng phải học được chút da lông chứ!"
Ha hả, dám nói như vậy thật sao? Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết.
"Đi theo Mori-sensei đúng là học được rất nhiều điều hay ho~ " Thanh niên da ngăm tóc vàng đứng một bên nhiệt tình cổ vũ.
Edogawa Conan câm nín quay đầu nhìn về phía Amuro Tooru.
Lúc bọn họ lái xe đến Sở Cảnh sát lại gặp Amuro Tooru ở giữa đường. Nhìn anh mặc đồ đen từ đầu đến chân, Edogawa Conan liền đoán ngay ra được chắc hẳn anh lại vừa dùng thân phận Bourbon làm gì đó.
Cậu gọi đối phương lại, Amuro Tooru nói mình quên mang theo ví tiền, cho nên chỉ có thể đi bộ về nhà. Biết bọn họ đang định đến Sở Cảnh sát hỗ trợ, anh tỏ vẻ mình cũng muốn đến giúp đỡ, nhưng trước hết phải về thay quần áo đã.
Amuro Tooru mượn tiền Mori Kogoro để gọi xe về xong liền vẫy tay từ biệt bọn họ, ai ngờ đến lúc bọn họ bước chân vào Cục Cảnh sát đã thấy anh thay xong một bộ quần áo thoải mái khác đứng chờ ở tầng 1.
......Tên này bật hack sao? Về nhà thay quần áo một chuyến còn nhanh hơn cả bọn họ?! Edogawa Conan không thể tin nổi, ngưởi thanh niên Furuya Rei này lại một lần nữa đổi mới nhận thức của cậu về anh.
Sau đó đối phương tự nhiên thuận lý thành chương đi theo Mori Kogoro vào Sở Cảnh sát, hơn nữa cũng tham dự vào điều tra vụ án này.
"Nếu nạn nhân đang chuyển động, vậy thì có phải là do The Gravedigger đang di dời vị trí của cô bé không? Nói như thế thì hẳn là chúng ta nên tập trung điều tra những chiếc xe có tải trọng lớn....." Mấy người thanh tra Megure và Mori Kogoro cùng nhau thảo luận.
Edogawa Conan thấy mọi người đều không để ý đến mình, kéo kéo góc áo Amuro Tooru.
Amuro Tooru thuận thế khom lưng: "Conan, có chuyện gì sao?"
Edogawa Conan dùng tay che miệng thì thầm bên tai anh: "Anh Amuro, vừa nãy lúc em gặp anh, phát hiện quần áo anh hơi nhăn, trên lưng còn nếp gấp. Tuy mùi rượu trên người anh rất nặng, nhưng lại thoang thoảng một mùi tinh dầu thơm......Đó là loại tinh dầu an thần hương trà rất được nữ giới ưa chuộng dạo gần đây."
Trong đôi mắt to tròn của cậu lóe lên một tia sáng: "Tối hôm qua anh qua đêm ở nhà cô gái nào sao?"
Đồng tử Amuro Tooru hơi co lại.
※※※※※※※※※※※※※※※※