Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 67




Edogawa Conan một mình đi trên đường về nhà tiến sĩ, cậu biết có người đang theo dõi mình, nhưng cậu cũng không khẩn trương, bởi vì người theo dõi phía sau hoàn toàn không thèm che giấu thân phận.

Mắt thấy sắp đến nhà tiến sĩ, Edogawa Conan cuối cùng cũng không nhịn được nữa. 

Cậu dừng chân lại, sau đó xoay người về sau hô lớn: "Thanh tra Hanada, đừng như vậy nữa! Em chắc chắn sẽ không nói ra ngoài mà!"

Cho nên đừng có ăn mặc giống mấy kẻ khả nghi, trốn ở trong góc dùng ánh mắt kỳ quái giám sát cậu nữa! Đúng thật là! Rõ ràng là cảnh sát mà, sao còn muốn kiêm luôn cả stalker vậy?! 

Edogawa Conan vừa dứt lời đã bị "suỵt——" một tiếng kéo vào con hẻm nhỏ. Ngay sau đó Hanada Saharuna bịt kín mít từ đầu đến chân dùng tay đập lên bức tường bên người cậu.

Hai người cứ như vậy nhìn nhau vài giây, giọng nói mơ hồ của cô từ dưới khẩu trang truyền ra: "Không hổ là Conan, thật nhạy bén." 

Không, là do trình bám đuôi của chị quá gà mờ. Trừ ba người Ayumi ra, ngay cả Haibara cũng phát hiện. Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết, nhưng cậu sẽ không nói cho thanh tra Hanada cái này đâu, miễn cho cô bị đả kích.

Edogawa Conan thở dài một hơi thật sau, vô cùng bất đắc dĩ: "......Thanh tra Hanada, nếu đã đáp ứng giữ bí mật giúp chị rồi, em sẽ không đem chuyện chị giơ móng hổ lên hô ban ngày là cộng sự của chính nghĩa nói cho....."

Cậu còn chưa dứt lời đã bị Hanada Saharuna xù lông lên che miệng lại: "Mau xóa kí ức đó ra khỏi đầu em đi! Vĩnh viễn đừng khôi phục lại!"

"....." Edogawa Conan không còn gì để nói: "Thanh tra Hanada, nếu đã cảm thấy xấu hổ như vậy thì lúc trước chị nói ra làm gì....." 

Đến giờ cậu cũng chẳng hiểu nổi ý nghĩa của câu nói đó.. 

"Nhóc thì hiểu cái gì! Người ta nói làm như vậy có thể tăng khí thế, tăng hiệu quả đánh bại được ác linh!" Hanada Saharuna dậm chân, "Trong phim đều diễn như vậy mà!"

Trên thực thế, chính là bởi vì phim ảnh đều diễn như vậy, cho nên mấy người lớp diễn xuất mới kiên trì muốn Hanada Saharuna làm. Dùng lời của bọn họ thì là —— nếu đã diễn thì diễn cho trót, có lẽ sẽ được cộng thêm điểm. 

Thế mà lại đúng là như vậy.

Buổi sáng ngày hôm sau, mấy người Hanada Saharuna liền nhận được thông báo của hệ thống.

【Hệ thống: Thông báo, bài kiểm tra diễn xuất số 4 —— "Tình nhân ai rồi cũng chết trong đêm kinh hoàng ở suối nước nóng" tổng cộng được 75 điểm, đạt đủ tiêu chuẩn. Nữ quỷ [Số 14] được 20 điểm, người chết [Số 13] được 15 điểm, [Số 18] được 15 điểm, [Số 34] được 15 điểm, [Số 1] và [Số 12] có công chi viện, thưởng 5 điểm. 

Chú ý: Điểm số đạt được cho những lần kiểm tra thành công có thể cộng dồn cho những lẫn không thành công.】

Hanada Saharuna không ngờ chi viện còn có thể được điểm! Hơn nữa lớp trưởng làm người chỉ đạo bên ngoài cũng có điểm, coi như là tìm được một lối thoát. Dù sao thì với thân phận hamster đó cậu thật sự có rất nhiều hạn chế. Làm động vật diễn kịch đã khó, huống chi đến giờ còn không rút được xuất diễn nào có động vật, cho nên lớp trưởng vẫn chưa hề có một điểm nào trong tay.

Bọn họ không muốn lớp trưởng bởi vì làm hỏng một cảnh mà bị đưa vào không gian trừng phạt đâu! Bọn họ không muốn rời xa lớp trưởng!

Kết thúc hồi ức, Hanada Saharuna nhìn Edogawa Conan hung tợn nói: "Cho nên nhóc đã hiểu chưa? Chị đây cũng là vì bị buộc phải bất đắc dĩ thôi!"

Edogawa Conan nhìn Hanada Saharuna bằng con mắt cá chết, tuy rằng lúc trước cảm thấy lý do thoái thác của cô có hơi mờ ám, nhưng nhìn bộ dáng này của cô thì xem ra cũng không hẳn là vậy.

Dù sao thì nếu biết sẽ thấy thẹn đến mức này chắc chắn đã không hô lên như vậy đâu nhỉ? Bà chị này vì chuyện đó mà theo dõi cậu mấy ngày nay luôn rồi.

Edogawa Conan thật sự vô cùng bất đắc dĩ, vì sao những người lớn cậu quen đều vậy chứ.

Cậu vươn tay vỗ vỗ bả vai Hanada Saharuna, an ủi nói: "Yên tâm đi thanh tra Hanada, dù sao thì nói chuyện này ra ngoài em cũng không được lợi gì.....Nhưng mà." Cậu ngẩng đầu lên nở nụ cười xán lạn: "Không phải trước đó chị rất kiêu ngạo nói thám tử trung học đều là hữu danh vô thực thôi sao, em cảm thấy những lời đó có hơi quá phiến diện, anh Hattori vẫn còn đang giận dỗi đó. Thanh tra Hanada có phải nên tỏ chút thái độ không?" 

Khóe mắt Hanada Saharuna giật giật, thằng nhóc này quả nhiên thù siêu dai. 

"A? Nhưng mà chị vẫn phá được án mạng trước mà?" Hanada Saharuna dời tầm mắt, còn lâu cô mới dễ dàng nhận thua!

"Thanh tra Hanada vốn đã sớm lấy được ảnh chụp chứng cứ từ những du khách khác, trước khi Yoshikawa Masato bị giết chị đã theo dõi Kikuta Daichi rồi, đúng chứ?" Edogawa Conan chống nạnh không phục nói: "Chị ăn gian!"

Ánh mắt Hanada Saharuna lập loè có chút chột dạ. Trên thực tế cô không chỉ gian lận một hai bước thôi đâu, mà còn đứng ở vạch đích luôn ấy.

Thấy Hanada Saharuna nhìn trời nhìn đất chỉ có cậu là không nhìn, Edogawa Conan hừ một tiếng móc điện thoại từ trong túi quần ra: "Nếu thanh tra Hanada đã chơi xấu, vậy thì không thể trách em...."

Hanada Saharuna liếc mắt nhìn thấy cậu mở tệp ghi âm ra, trong đầu loé lên một tia sáng, hoảng sợ mở to hai mắt: "Đậu xanh! Tiểu quỷ này còn ghi âm lại nữa?!"

Lúc trước Hattori Heiji bởi vì lo lắng cho Toyama Kazuha, quên mất mình vẫn đang nói chuyện điện thoại với Edogawa Conan, bị đầu dây bên kia ghi âm lại câu "Mày muốn làm gì Kazuha của tao", sau đó thì bị Edogawa Conan dùng nó để uy hiếp. Chuyện này cô vẫnnhớ vô cùng rõ ràng! 

Edogawa Conan cầm di động nhìn Hanada Saharuna, gương mặt non nớt tràn ngập vẻ âm hiểm xảo trá: "Hắc hắc ~ Thanh tra Hanada phản ứng cũng nhanh nhạy đó ~" 

Trước mắt Hanada Saharuna tối sầm, cô vội nắm lấy cổ tay cậu: "Nhóc dám?! Mau xóa nó đi!" 

Edogawa Conan dùng bàn tay khác che điện thoại lại: "Còn lâu! Trừ phi thanh tra Hanada rút lại những lời trước đó! Bằng không em sẽ đưa cái này cho anh Amuro nghe!" 

"Vì cái gì lại cho tên đó nghe?! Chị đây không liên quan gì đến hắn hết!" Hanada Saharuna bắt lấy ngón tay Edogawa Conan, ý đồ muốn bẻ chúng ra. 

Cô không dám dùng sức quá mạnh, sợ không cẩn thận lại bẻ đứt tay cậu. Nhưng Edogawa Conan vẫn gắt gao nắm lấy di động không chịu buông, vì vậy hai người cứ thế giằng co nhau, từ đấu võ biến thành đấu võ mồm. 

"Ai bảo thanh tra Hanada sợ anh Amuro như vậy chứ? Muốn đánh rắn thì phải đánh bảy tấc!" Edogawa Conan mở đầu công kích. 

"Được lắm! Thằng quỷ con này thế mà lại âm hiểm như vậy? Tuổi nhỏ không học hành mà lại đi uy hiếp người lớn phải không? Xem chị đây dạy dỗ nhóc thế nào!" Hanada Saharuna nghiến răng nghiến lợi nói.

"A! Thanh tra Hanada chị làm gì đó! Không được tét mông em! Bằng không em không chỉ gửi file ghi âm này cho anh Amuro đâu, mà còn cho tất cả mọi người ở Sở Cảnh sát nữa!"

"Hừ, nếu vậy thì chỉ có thể lấy độc trị độc! Đừng để chị tụt quần chụp mông nhóc lại!" 

"Chị dám?! Đồ cảnh sát biến thái quấy rối tình dục!" 

"Có cái gì mà không dám? Mau xóa file ghi âm đi!" 

Hanada Saharuna vươn tay giả vờ muốn tụt quần Edogawa Conan xuống, giây tiếp theo cổ tay cô đã bị một bàn tay khác dùng sức chế trụ. Cơn đau từ cổ tay truyền đến khiến cô nhíu mày. 

"Tôi cảm thấy hành vi của cô không hay cho lắm." Một giọng nam trầm thấp từ phía sau vang lên. 

Hanada Saharuna quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn đeo kính tóc màu nâu nhạt đang đứng phía sau. 

Cô khẽ nheo mắt lại, Okiya Subaru, thân phận sau khi giả chết của Akai Shuichi. Tên này đứng ở sau lưng cô từ lúc nào, cô thế mà lại không phát hiện?

"Anh làm tôi đau đó, có thể buông tay được chưa?" Hanada Saharuna nhướng mày: "Cẩn thận tôi tố cáo anh tội quấy rối tình dục." 

"Tôi cảm thấy hành vi vừa rồi của cô càng xứng với tội danh này hơn, không phải sao?" Okiya Subaru híp mắt, nói rồi anh quay đầu nhìn Edogawa Conan một cái: "Nhóc con, không sao chứ?" 

Edogawa Conan vội vàng chạy vào giữa hai người, duỗi tay kéo Okiya Subaru ra: "Anh Okiya! Thanh tra Hanada và em đang đùa nhau thôi! Chị ấy không phải người xấu đâu ạ!" 

Okiya Subaru nhướng mày: "Ồ, không ngờ đây lại là một cảnh sát đấy." 

Giọng điệu vô cùng âm dương quái khí. 

Gân xanh trước trán Hanada Saharuna nảy lên, lập tức gạt phăng tay anh ra: "Không nghe thấy chúng tôi đang đùa giỡn sao? Còn không buông ra?!" 

Okiya Subaru thuận thế buông tay, trở về bộ dạng mắt híp hiền lành như thường: "Xin thứ lỗi cho, nhưng mà hành vi của cô đúng là dễ khiến người khác hiểu lầm. Tôi cảm thấy cho dù có thân thiết cũng nên có chừng mực." 

Hanada Saharuna cười nhạo một tiếng, hơi hếch cằm lên đánh giá anh một chút: "Ồ? Anh đang dạy đời tôi đấy sao?"

Lời này vừa cất lên, bên tai Edogawa Conan bỗng dưng phảng phất tiếng trống trận. 

Tiếp xúc với Hanada Saharuna vài lần đã đủ để cậu hiểu rõ tính cách cô ra sao, bà chị này rõ ràng không dễ ăn chút nào. Nhìn cách cô trả thù anh Amuro tàn nhẫn bao nhiêu là biết! 

Thấy mọi chuyện sắp không xong, cậu vội vàng cười haha đẩy Okiya Subaru sang một bên: "Sao có thể chứ? Nhất định là thanh tra Hanada gặp ảo giác rồi! Đúng, là ảo giác!" Nói rồi cậu điên cuồng nháy mắt ra hiệu với anh: "Không phải Okiya-san nói mới nấu cà ri bò nên muốn mang sang cho bọn em nếm thử sao? Nhóm Genta sắp tới nhà tiến sĩ rồi, anh mau về lấy đi! Bọn em mong chờ lắm đó!" 

Okiya Subaru bị Edogawa Conan đẩy đi liếc mắt nhìn Hanada Saharuna một cái, nhưng cũng không kháng cự: "Được rồi, nếu nhóc đã nói như vậy......."

"Thanh tra Hanada, gặp sau nhé!" Edogawa Conan không quay đầu lại mà la lớn: "Anh Okiya, nhanh lên chút!"

Rất nhanh con hẻm nhỏ chỉ còn lại mình Hanada Saharuna, cô ôm ngực bực bội nhìn hướng hai người rời đi. Tên Akai Shuichi này thật đáng ghét.....Tại sao mấy người ở thế giới này đều thích thuyết giáo như vậy chứ?! 

Đúng lúc này, di động của Hanada Saharuna vang lên. Cô nhìn nhìn màn hình hiển thị, trên đó ghi là "Quản gia Hanada". 

Gì? Nhà bọn họ còn có quản gia sao? Hanada Saharuna có chút nghi hoặc. Tiểu sử nhân vật mà hệ thống phát cho rất dài, cô mới đọc lướt qua một chút, đại khái chỉ biết giả thiết của thân phận này là mất cả cha lẫn mẹ, người thân duy nhất là ông nội cũng vừa qua đời được một thời gian, tóm lại chính là thảm vô cùng.

Còn nhân vật quản gia này thì cô lại không chú ý tới, bây giờ cũng không hiểu vì sao tự dưng lại gọi điện cho mình. 

Hanada Saharuna tiếp điện thoại, quản gia bên kia nói hôm trước vừa mới bị trật eo, cần phải tĩnh dưỡng khoảng 6 tháng đến 1 năm, công việc thu thuê mà ông nội Hanada giao phó chỉ có thể tạm thời để cho cô xử lý. Ông ấy hy vọng chiều nay có thể gặp cô để giải thích kỹ càng hơn một chút. 

Hanada Saharuna trừng lớn mắt, quỷ gì vậy, cô còn phải đi thu tiền nhà?

※※※※※※※※※※※※※※※※