Sau khi ném Edogawa Conan ra ngoài, Hanada Saharuna tiến lên kéo Toyama Kazuha và Hirayama Mio dậy, tay cô ấy vẫn còn nắm chặt lấy mẹ mình.
"Thật là, giờ này mà còn ngẩn người cái gì!" Hanada Saharuna 1 vác 3, thành công đẩy 3 người ra khỏi phòng: "Được rồi, mấy người mau tìm một phòng trốn đi! Trước khi chúng tôi gọi ngàn vạn lần đừng mở cửa!"
"Nhưng mà, Heiji cậu ấy......" Toyama Kazuha lo lắng quay đầu nhìn vào trong, vừa vặn nhìn thấy Hattori Heiji vì không kịp né mà bị tóc của nữ quỷ cắt vào mặt, tim cô đột nhiên nhảy dựng lên.
"Yên tâm đi, sẽ không có việc gì đâu! Thằng nhóc kia mạng lớn lắm!" Ngay cả cô còn chưa chết, làm gì đến phiên nhóm vai chính chết? Hanada Saharuna khuyên: "Hai người kia giao cho em bảo hộ, nhớ đừng để cho họ chạy loạn, nếu đụng phải thứ kia cẩn thận lại như kết cục của Kikuta Daichi!"
Từ sau khi nữ quỷ xuất hiện, Miyoko vẫn luôn nhìn vào cô ấy chằm chằm đột nhiên lẩm bẩm tự hỏi: "Đó là Yuu-chan của tôi sao?"
Nói xong những lời này, trên mặt bà hiện lên một loại cảm xúc điên cuồng, tránh thoát khỏi tay Hirayama Mio muốn chạy vào phòng, trong miệng còn kêu lên Yuu-chan Yuu-chan.......Giây tiếp theo sau đó liền bị Hanada Saharuna đánh ngất.
Hanada Saharuna đỡ Miyoko, một lần nữa đẩy cho Hirayama Mio, nhìn thẳng vào cô ấy nói: "Mau đưa bà ấy đi đi.......Đó không phải là người thân của các người, nó chỉ là thứ do oán hận hợp thể mà thành thôi."
【 Hanada Saharuna [1]: Hình như tôi vừa nói được một câu siêu ngầu! Nghe rất có cảm giác cảnh sát trừ tà phải không!
Lớp trưởng [12]:...... Hanada, bà có thể nhập diễn như vậy thật tốt quá.】
Lớp trưởng lại một lần nữa chân thành hy vọng Hanada Saharuna đừng nếm thử đam mê gì không nên dính phải, tốc độ sa đọa của cô thật sự quá nhanh......
Hirayama Mio ôm chặt Miyoko, nhìn chằm chằm quái vật tứ chi vặn vẹo trong phòng.
Toyama Kazuha đặt tay lên vai cô: "Hirayama-san, chúng ta đi thôi!"
Hirayama Mio gật đầu, cùng Toyama Kazuha mỗi người một bên đỡ Miyoko nhanh chóng đi xuống tầng dưới.
Nhìn ba người rời đi, Edogawa Conan bị Hanada Saharuna ném ra cửa nhưng không chạy hỏi cô: "Giờ phải làm sao đây, thanh tra Hanada?"
Hanada Saharuna nhìn Amuro Tooru đang cầm súng lấy được từ trên người Yamamura Misao nhắm vào Shino Mako, mỗi phát súng đều trúng điểm yếu hại nhưng cũng vô dụng trong phòng, lắc đầu: "Tóm lại vẫn nên dẫn nó ra ngoài trước, ở trong phòng chúng ta bị yếu thế, nếu còn tiếp tục tính mạng mọi người sẽ gặp nguy hiểm....."
Lời cô nói còn chưa dứt, quần chúng ăn dưa Mihara Kazuto và Nakajima Shisuke đã đột nhiên nhảy ra, trên tay họ mỗi người cầm một cái giá chữ thập, một chuỗi Phật châu, lao nhanh về phía nữ quỷ.
"Xem thánh giá của ta đây! Amen!" Mihara Kazuto bổ nhào về phía người ma nữ, giơ thánh giá lên hung hăng chọc xuống.
Nakajime Shisuke một phen giật phăng chiếc vòng tay, ném những hạt Phật châu rơi rụng vào nữ quỷ, trong miệng còn lớn tiếng kêu lên: "Ác linh tiêu tán! A di đà phật!"
"......" Vì để đi chết các người cũng liều mạng quá nhỉ? Hanada Saharuna nhịn không được giật giật khóe miệng, còn nữa, gào cái lời thoại này mà không thấy xấu hổ chút nào sao?!
Mori Kogoro, Hattori Heiji và Amuro Tooru đang đấu với nữ quỷ đều bị thao tác của hai người làm cho ngơ ngác, ba người lập tức dừng tay, ánh mắt sắc bén toàn bộ biến thành hạt đậu: "A?"
【 Mihara Kazuto [13]: Mau! Số 14, mau ném bọn tôi ra ngoài! Chờ đến khi bọn tôi chạy thì lập tức đuổi theo!
Shino Mako [14]: OK! 】
Hành vi của hai người đã chọc giận nữ quỷ, nó gào một tiếng lên quăng hai người bay ra ngoài khiến lưng bọn họ đập mạnh vào lan can cầu thang.
Mihara Kazuto và Nakajima Shisuke hét lên, xiêu vẹo chạy xuống tầng dưới: "A a a a chết tiệt! Sao lại không có hiệu quả chứ! Chạy mau a a a!"
Hai người họ thành công kéo lòng thù hận của nữ quỷ, nó hoàn toàn không để ý tới ba người Mori Kogoro nữa, nhanh chóng bay xuyên qua mọi người đuổi theo.
"...... Xem ra chúng ta không cần dẫn nó ra nữa rồi." Hanada Saharuna nói.
Lúc này Mori Kogoro cùng Amuro Tooru, Hattori Heiji cũng chạy ra, Hattori Heiji dùng mu bàn tay lau máu trên mặt, nôn nóng nói: "Hai tên ngốc kia làm cái gì vậy?! Sao lại khiêu khích nó! Bọn họ ngại mệnh quá dài sao?!"
Đúng vậy, chính là ngại mệnh quá dài đó. Hanada Saharuna dời tầm mắt, trong lòng ha hả hai tiếng.
"Conan, thứ đó chạy đi đâu rồi?" Amuro Tooru truy vấn hỏi.
Edogawa Conan chỉ xuống dưới tầng: "Nó đuổi theo hai người kia rồi!"
"A! Đúng là phiền phức!" Mori Kogoro tuy nói vậy nhưng lại dẫn đầu chạy về hướng đó: "Chờ giải quyết xong thứ kia, nhất định phải dạy dỗ bọn họ một trận! Không biết mấy kẻ chạy loạn trong phim đều chết trước sao?!"
"Thứ đó rốt cuộc là cái gì? Hoàn toàn đao thương bất nhập! Chúng ta đánh lâu như vậy nó cũng không hề mảy may bị thương!" Hattori Heiji đi theo phía sau Mori Kogoro, vừa chạy vừa phát điên, "Nếu cứ chạy xuống như vậy, thể lực của chúng ta không còn giữ được bao lâu nữa!"
"Còn là cái gì nữa? Chẳng phải là nữ quỷ sao?!" Mori Kogoro cạn lời: "Lại còn xoay đầu 180 độ, lại còn điều khiển tóc, giống nữ quỷ trong phim kinh dị như đúc còn gì!"
"Nhưng mà trên đời này sao có thể có quỷ?! Chưa từng nghe qua!" Hattori Heiji nói.
"Mi cũng tận mắt nhìn thấy rồi đó? Nếu đấy không phải nữ quỷ thì còn cách giải thích nào nữa không?!" Mori Kogoro chống nạnh nhìn Hattori Heiji, "Tiểu tử, trên thế giới này có biết bao sinh vật mà chúng ta không rõ. Người tuyết này Kappa này thủy quái Venice này, không thể bởi vì chưa nhìn thấy mà phủ nhận toàn bộ chứ?"
"Không, thủy quái Venice không phải thật, đó chỉ là mánh lới của người dân địa phương dùng để hấp dẫn du khách thôi." Edogawa Conan một bên vừa chạy vừa giải thích.
"Tôi cảm thấy giờ không phải lúc để thảo luận thật giả." Amuro Tooru lộ ra biểu tình nghiêm túc: "Trọng điểm là chúng ta phải làm thế nào để giải quyết được thứ kia. Đến giờ vẫn chưa có bất kỳ công kích nào hữu hiệu, giống như Hattori-kun nói vậy, sớm muộn gì chúng ta cũng có hao hết sức lực. Đến lúc đó tất cả mọi người sẽ chết!"
Hanada Saharuna không tham gia vào cuộc đối thoại này, cô liếc mắt nhìn mấy người một cái rồi lặng lẽ mở kênh chat trong não ra.
【 Hanada Saharuna [1]: Nhóm thám tử đang tụ tập ở một chỗ, mau nghĩ cách tách họ ra! Tôi không muốn nói cái lời thoại đáng xấu hổ kia trước mặt nhiều người như vậy!
Aoi Takeo [18]: Dễ ợt! Xem đây!】
Giây tiếp theo, hướng nhà ăn truyền đến một tiếng hét thất thanh. Sắc mặt mọi người biến đổi, đang muốn chạy tới thì một tiếng kêu ở hướng khác lại vang lên.
"Này này! Đây không phải là trái hướng nhau sao? Con quỷ kia còn có thể phân thân?!" Đầu Mori Kogoro chảy đầy mồ hôi lạnh.
"Ngài Mori! Ông và anh Amuro đi về phía nhà ăn, tôi Conan và Hattori sẽ chạy sang bên kia!" Hanada Saharuna lập tức nói.
Tuy rằng số mệnh đã buộc phải mất mặt, nhưng mẹ nó mất mặt trước Amuro Tooru thì không được!
Không đợi bọn họ trả lời, Hanada Saharuna đã không chút do dự xách Edogawa Conan lên chạy ra xa.
"Nè nè nè! Từ từ đã!" Hattori Heiji vội vàng đuổi theo.
"....Thanh tra Hanada đúng là hấp tấp thật......" Mori Kogoro cảm thán.
"Mori-sensei, chúng ta mau đi thôi." Amuro Tooru tuy rằng cũng rất muốn phun tào việc Hanada Saharuna đến lúc này mà còn có thể vô tư như vậy, nhưng tình huống trước mặt đã không còn có thời gian cho bọn họ trì hoãn nữa.
- ------------------------------------
Nhà ăn, Aoi Takeo đang cùng Shino Mako giằng co, trên mặt là biểu tình không biết sợ là gì: "Đến đây đi! Tôi sẵn sàng rồi! Cho tôi thống khoái đi!"
Shino Mako quỳ rạp trên đất nhìn Aoi Takeo gật gật đầu, móng tay bén nhọn cào loạn xạ trên mặt đất. Tia sáng lóe lên trong nháy mắt, chỉ một giây sau, cổ Aoi Takeo đã lìa khỏi người.
【 Aoi Takeo [18]: Oh yeah! Tôi lãnh cơm hộp thành công! Cuối cùng cũng không phải diễn nữa! Làm một nhành hoa bay bay theo gió ~~
Mihara Kazuto [13]: Thôi đi, biết ông diễn xong rồi, đừng có ở đó mà khoe khoang, bọn tôi còn phải diễn nữa....Số 14, giờ tôi đang ở bể tắm nam! Mau tới! Tôi chờ bà đó baby!
Shino Mako [14]: Chuyển phát Mako, không lo chậm trễ! Chờ tôi xử lý xong thi thể của Takeo liền đến tiễn ông về quê!】
Trong khi ba người đối thoại trong đầu, Amuro Tooru và Mori Kogoro cũng đã chạy tới.
Vừa vặn nhìn thấy cảnh Aoi Takeo đầu rơi máu chảy, Amuro Tooru vội vàng giữ chặt lấy Mori Kogoro trốn ra sau cửa nhà ăn.
Mori Kogoro mở to hai mắt, dùng khẩu hình nói với Amuro Tooru: "Con quỷ kia còn giết người!"
Amuro Tooru nghiêm túc gật gật đầu: "Tốc độ của nó cũng càng ngày càng nhanh, hình như nó đang làm gì đó trên thi thể, chúng ta qua đó xem!"
Thế giới Conan vốn dĩ là một thế giới khoa học thuần trinh thám, các yếu tố thần quái xuất hiện có khả năng sẽ gây ảnh ưởng đến việc phá án của nhóm thám tử trong tương lai. Lớp trưởng tỏ vẻ phải hợp lý hóa thứ tác động đến chủ tuyến này, bằng không sẽ liên lụy đến những bài kiểm tra sau của họ.
Vì thế mấy người bọn họ đã thảo luận, quyết định để thi thể ba người Takeo biến mất, trên mặt đất cũng lưu lại ký hiệu đặc thù, lấy cái này để phân loại ra "Tử vong bình thường" và "Tử vong kiểu thần quái".
Đồng thời cũng thông qua miệng của Hanada Saharuna, khẳng định với nhóm thám tử rằng tỉ lệ xuất hiện sự kiện thần quái là vô cùng vô cùng ngẫu nhiên. Chỉ khi ở hiện trường lưu lại ký hiệu đặc thù thì mới đúng là có ma quỷ hoành hành.
Còn cái ký hiệu đặc thù kia, trừ phi lớp biểu diễn lại xui xẻo bốc được kịch bản thần quái lầnnữa, bằng không thì cả đời này cũng sẽ không xuất hiện thêm lần thứ hai.
Mà giờ phút này, Shino Mako đang xử lý thi thể của Aoi Takeo. Chỉ thấy trên người cô tỏa ra một làn khói đen dày đặc cuốn lấy thân thể và đầu Aoi Takeo. Trong tiếng nhai nuốt chói tai, 5 phút sau, trên mặt đất đã trống rỗng không một vết tích.
Mori Kogoro đứng sau cửa che miệng lại, sợ tới mức da gà đều nổi lên. Nữ quỷ kia lại còn ăn thi thể?!
Shino Mako xử lý sạch sẽ xong xoay người đi ra ngoài, không để ý phía sau còn có Mori Kogoro và Amuro Tooru, trực tiếp bò đến hướng bể tắm.
Qua hai phút, xác định nữ quỷ không xuất hiện nữa, Mori Kogoro và Amuro Tooru mới chậm rãi bước ra.
Amuro Tooru đỡ Mori Kogoro hai chân mềm nhũn đến vị trí mà Aoi Takeo ngã xuống, chỉ thấy trên mặt đất có một hoa văn phức tạp đang tỏa ra khói đen.
Amuro Tooru lấy điện thoại ra chụp lại: "Biểu tượng này có ý nghĩa gì đây?"
Mori Kogoro đỡ đầu gối, sắc mặt xanh mét nói: "Tóm lại không phải là cái gì tốt đẹp...... Chẳng lẽ không gì có thể áp chế được con quỷ kia sao.......Khoan đã! Tôi nhớ dùng muối có thể đuổi được quỷ!"
Hai mắt ông sáng lên, đứng thẳng người dậy: "Đây chính là nhà ăn, phòng bếp cách nơi này không xa, chúng ta có thể đến lấy muối thử xem!"
Muối có thể đuổi quỷ chỉ là truyền thuyết, Amuro Tooru cảm thấy mức độ đáng tin không cao. So với những thứ không rõ ràng như vậy, anh càng cảm thấy ký hiệu mà nữ quỷ lưu lại đáng để quan tâm hơn.
Vì thế khi Mori Kogoro đi lấy muối, Amuro Tooru mở google ra tìm tòi tin tức liên quan đến ký hiệu kia, nhưng hoàn toàn không có kết quả. Lúc sau anh lại tra một chút về chuyện nữ quỷ, nhưng cũng chỉ ra một vài chuyện ma quái bình thường, Amuro Tooru cảm thấy cũng không đáng tin lắm.
Đúng lúc này, Mori Kogoro thắng lợi trở về. Chỉ thấy trên đầu ông là một cái khăn rắc đầy muối, túi áo sơ mi nhét đầy những gói muối còn nguyên, trên tay cầm một lọ muối to, mặt đầy đắc ý nhìn Amuro Tooru.
"...... Mori-sensei, có phải hình như hơi nhiều rồi không?" Amuro Tooru trầm mặc vài giây nói.
"Amuro-kun, cái này gọi là vũ trang đầy đủ! Con quỷ kia mạnh như vậy, tôi phải trang bị cho thật tốt! Đúng rồi, cho cậu cái này!" Mori Kogoro nói, rút một con dao phay ra đưa cho Amuro Tooru, lại cầm một gói muối nhét vào trong tay anh: "Súng cậu lấy ở chỗ Yamamura đã dùng hết đạn rồi. Tay trần không đối phó được với thứ kia! Cầm lấy con dao này đi, tuy không phải vũ khí gì mạnh nhưng ít ra có còn hơn không! Nếu tóc của nó lao đến cậu có thể dùng để cắt đứt! Tốt xấu gì cậu cũng là đầu bếp mà, kinh nghiệm hẳn cũng phong phú chứ?"
Không, Mori-sensei, trên đời này không có đầu bếp nào lại dùng dao phay cắt tóc nữ quỷ cả.....
Amuro Tooru cố nhịn xuống, nhìn Mori Kogoro, giật giật khóe miệng nói: "Cảm ơn, Mori-sensei."
"Không cần cảm ơn!" Mori Kogoro đắc ý xua tay, "Tôi cũng cầm một con dao gọt hoa quả rồi!"
Đúng lúc này, nơi xa lại truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, Amuro Tooru quay đầu: "Bên đó là hướng của nhóm Conan!"