Hokage Siêu Thần

Chương 110: Có phải đây là lời tỏ tình




Tsunade nhìn thấy Gintoki nhìn bạn học phía sau cảm thấy buồn bực.Người ta là nam đâu phải nữ mà cứ nhìn chằm chằm như thế,chẳng lẽ chơi chung với Orochimaru riết rồi gay không chừng.

Nghĩ đến đây chợt trong đầu hiện lên hình ảnh Gintoki và Orochimaru đang trần truồng ôm nhau,chỉ nghĩ đến đây Tsunade chợt máu mũi dân trào.Phải nói hầu hết con gái đều có máu hũ nữ,Tsunade cũng không ngoại lệ.

Đang lúng túng Tsunade chợt nghe phía sau đồng học hỏi:

-Không giới thiệu cho biết sao Tsunade.

Nghe thế Tsunade mới ngẫng đầu nhìn người bạn đồng học.Anh ta tên là Dan,là người học cùng khóa y liệu nhẫn thuật với nàng.Sỡ dĩ Tsunade muốn học nó,là một phần cảm thấy trên chiến trường y liệu nhẫn thuật mới quan trọng cỡ nào.

Còn phần còn lại là nghe Jiraiya nói Gintoki rất thích con gái mặc đồ y tá,không biết là Gintoki có thích thật không hay do Jiraiya hắn thích nên nói thế.Nhưng Tsunade cũng quyết định học y liệu nhẫn thuật,mà đứng bên cạnh nàng Dan.

Chính là học trưởng của nàng,anh ta cũng thường chỉ dạy nàng nhiều thứ.Nên hai người thường đi chung với nhau,đến nỗi người quen biết luôn cảm thấy hai người đẹp đôi.Đang mãi mê suy nghĩ Tsunade,chợt nghe giọng nói trầm thấp của Gintoki phát ra:

-Chào,Tôi là Gintoki rất vui vì quen biết.

Dan nghe thế mới giật mình nói:

-Cậu là bạch dạ xoa,khắp nhẫn giới đều biết nghe danh cậu.Thật ngưỡng mộ,tôi là Dan rất hận hạnh khi biết cậu.

Nói đến đây Dan đưa tay bắt tay Gintoki tỏ vẻ lịch sự.

Gintoki thấy thế cũng thuận thế bắt tay,rồi đáp:

-Chào,tay anh rất mịn đấy.

Một câu nói đầy mật mờ làm Dan toát mồ hôi lạnh,mà nghĩ:

"Tên này chẳng lẽ gay".

Chưa kịp hắn nghĩ nhiều,Gintoki chợt nâng càm hắn nói:

-Không chỉ da mịn,mà tóc cũng rất đẹp.I like it.

Đứng bên cạnh Tsunade chợt khuôn mặt đỏ lên,đủ loại hình ảnh của hai người hiện ra trong đầu nàng.Chợt cảm thấy mũi nóng rát,thì mới nhận ra mình đã chảy máu mũi từ bao giờ.

Mà đứng bên cạnh ba người Hashirama trầm tư rồi nói:

-Đây chẳng lẽ là câu Đức phật đã từng nói"hãy yêu thương kẻ thù".Gintoki đã vận dụng nó một cách hoàn hảo,để cho kẻ địch yêu chính mình,rồi lạc hướng giới tính.

Tobirama mới vỗ trán nói:

-Đây không phải là "hãy yêu thương kẻ thù",mà là biến thái.Đợi kẻ thù yêu mình,thì thằng đó cũng thành Gay con mẹ nó rồi.

Mà người trong cuộc Dan,lại cảm thấy ớn lạnh vô cùng.Hắn vộ vàng nhìn đang che mũi Tsunade nói:

-Xin lỗi nhé Tsunade,anh chợt nhớ nhà còn có chuyện gấp.Nên không đi ăn với em được.

Nói xong Dan vội vàng chạy,với tốc độ chỉ trong hoạt hình Tom và Jerry mới thấy.Nhìn thấy Dan chạy trốn Gintoki mới hài lòng,rồi nhìn Tsunade nói:

-Định ăn trưa à,tôi cũng đói rồi.Cùng ăn đi.

Tsunade còn đang bở ngỡ vì Dan chạy trốn.Giờ nghe Gintoki nói mới giật mình nghĩ:

"Chẳng lẽ Gin,hành động nãy giờ chỉ là ghen bộc phát".

Nghĩ đến đây Tsunade lại cười như con điên,làm ông nội và ông chú của nàng đều che mặt lại.Họ phát hiện cháu gái mình sao mê trai thế này,chỉ là gọi đi ăn trưa thôi mà cười như con điên thế này.Hashirama cảm thấy khó hiểu nói:

-Chẳng lẽ thời nay con gái đều thế.

Tobirama nghe thế chợt bật cười đáp:

-Không biết con gái thời nay ra sao.Nhưng đệ biết cháu rễ của mình là ai rồi,đi thôi huynh trưởng.

Nghe thế Hashirama,nhìn cháu gái đang cười hí hửng.Gintoki thì búng trán nàng phàn nàn,hắn chợt nhớ đến vợ mình rồi lẩm bẩm:

-Hi vọng kì này gặp được Minto.

Bốn giờ chiều Konoha.

Dưới ánh chiều tà đẹp đẽ,có đôi trai gái đang đi trên đường.Đến mười lăm phút sau,họ lại dừng trước cổng có in gia huy Senju nhất tộc,chàng trai mới lên tiếng nói:

-Đến rồi đấy.Vào đi thôi.

Tsunade lưỡng lự hồi lâu rồi nói:

-Hôm nay hẹn hò rất vui.

-Đã nói không phải hẹn hò rồi mà.

Nhìn thấy Gintoki khuôn mặt hơi hồng,Tsunade chợt cảm thấy hạnh phúc.Nàng chợt chỉ bên phải nói:

-Có phụ nữ không mặc đồ kìa.

Nghe thế Gintoki quay sang phải.Nhưng chưa kịp hắn phản ứng một bờ môi mềm mại chạm vào miệng hắn,khi hắn vừa hoàn hồn.Chỉ nghe tiếng nói của Tsunade từ trong nhà vọng ra:

-Môi cậu khô quá,tôi thoa cho đó.Không cần cảm ơn.

Nghe thế Gintoki vội vàng chùi môi đáp:

-Phi.. ai cần.

Nhưng nói đến đây,hắn chợt thấy buồn cười.Một luồng hạnh phúc dân trào mà khó hiểu,đúng như câu nói"Khoái thấy mẹ mà bày đặc".