Vũ Quốc.
Jiraiya đang mãi mê nhớ lại chuyện lúc,chợt tiếng la của Konan làm hắn giật mình,chỉ thấy konan toàn thân ướt đẫm.Khuôn mặt hoảng hốt nói:
-Thầy Jiraiya...Nagato và Yahiko đang đang gặp rắc rối.
Jiraiya giật mình đáp:
-Dẫn đường đi Konan.
Mưa xối xả rơi trên nền đất,có hai đứa bé đang ngồi mệt lã trên mặt đất.Cách chúng 5m là một xác chết ninja,quanh thân hắn một vũng máu.Lúc này Jiraiya và Konan đã chạy tới,Jiraiya vội vàng đỡ Yahiko mà hỏi:
-Chuyện gì xảy ra thế này.
-Tên ninja này bắt tụi em phải đưa thức ăn và của cãi cho hắn.vì thế Nagato...
Jiraiya nhìn xác tên ninja nhíu mày suy nghĩ:
"Hắn là trung nhẫn làng thạch...làm thế nào mà Nagato có thể giết hắn được.."
Jiraiya quay sang phải nhìn đang ngồi thở dốc Nagato mà rụt mắt lại,hắn ngẩn người lẩm bẩm:
"Đôi mắt đó là....không...không thể nào.Hình bóng đó..hoa văn đó,mình không thể nào tin được.Con mắt đó là một trong tam nhãn cao quý nhất Rinnegan.Lục đạo tiên nhân được tôn sùng như ông tổ của giới ninja,tuyên truyền ngài có con mắt Rinnegan,nhờ nó mà ngài đã phát minh ra nhẫn thuật như ngày hôm nay.
Nghĩ đến đây hắn chợt nhớ đến nhẫn gì cóc trưởng lão đã từng nói,hắn sẽ tiếp tục lang thang viết truyện và sẽ nhận một người làm học trò.Người này sẽ thay đổi toàn bộ nhẫn giới.
Nhưng dạo gần đây cóc trưởng lão lại nói tương lại trở nên mù mịt đến không rõ ràng,cho nên những điều tiên đoán trên có thể sẽ không thành sự thật.Hắn nghe được như thế cũng xém quên mất,giờ thì hắn có thể xác định Nagato là đứa con của số mệnh.
Thi hồn giới.Viện nghiên cứu và phát triển.
Trong căn phòng nghiên cứu,có vài tử thần đang mãi mê thảo luận xem nên làm gì.Họ là những ninja của Không chi Quốc,giờ họ chết trở thành tử thần của đội số 12.Phó đội trưởng của họ là Garuda,hắn được tử thần nơi đây bầu lên làm đội phó,là nhờ khi còn sống cũng từng thống lĩnh ninja Không cho Quốc.
Đám người họ xuống đây gần một tháng rồi,mà vẫn chưa xác định nên nghiên cứu thứ gì.Nhưng họ cũng làm được vài thứ công cụ khi còn sống,đang đám người mãi mê thảo luận.Bổng có một thanh niên tóc bạc kéo cửa phòng đi vào.
Garuda thấy thế vội vàng chào hỏi:
-Ngài là...
Người đến gãi đầu hỏi:
-Ngươi là...
-Ngài là...
Hai người có một câu hỏi hoài làm đám tử thần xung quanh cũng chảy mồ hôi mà nghĩ:
""Móa vô vấn đề chính đê".
Garuda chào hỏi một phút mà đối phương vẫn không giới thiệu,không biết dân lầy hay dân ngu đây.Hắn lắc đầu xui ý nghĩ rồi trực tiếp giới thiệu:
-Tội là phó đội trưởng của phiên đội số 12,xin chỉ giáo nhiều.
-Chỉ giáo thì không dám.Nhưng mà chửi thì dám.....hừm,xin giới thiệu tôi là người coi quản trung tâm 46.Hatake Gintoki,xin đừng chỉ giáo gì hết.
Nghe đến đây Garuda cũng ngờ ngợ,hắn mới xuống đây nhiều cái chưa quen lắm.Nghe cái tên trung tâm là thấy là lạ,chẵng lẻ ở đây cũng có trại tâm thần,nên gọi là trung tâm cho nó sang.
Đứng bên cạnh hắn một thuộc hạ thấy thế,liền biết hắn mới ở trển xuống,chắc chưa rõ ràng đành kề tai nói:
-Trung tâm 46,là nơi cai quản luật pháp của Thi Hồn Giới.
Garuda nghe thế mới uýnh lên,vội vàng cúi người nói:
-Chào ngài,tôi mới xuống còn nhiều điều chưa biết xin thứ lỗi cho.
Nghe thế Gintoki gãi đầu đáp:
-Không có gì,tôi đến đây là nhờ các anh giúp giùm cho.
Nói đến đây Gintoki lấy một tờ giấy,bên trong vẽ một cái hộp nhỏ hình chữ nhật,nhìn nó mỏng lét mà là lạ.Nếu ai là người trái đất nhìn kỹ,dù ngu lắm cũng đoán được là cái gì.Vâng đây cái điện thoại di động Iphone,còn Iphone mấy thì không biết.
Sở dĩ có thể nhận được không phải vì hình vẽ chiếc điện thoại mà do cái nhãn mác hình trái táo,bị cắn một góc.Mà nhìn đoán được nó là gì,cái hình vẽ còn tệ hơn mấy em mẫu giáo vẽ nữa là.Bố thằng nào nhìn mà hiểu được.
Garuda cũng thế,nhìn mãi mà không hiểu là cái quỷ gì.Bí quá nên đành hỏi:
-Xin lỗi ngài đây là cái gì?
-À nó là điện thoại di động.