Hokage Chi Uchiha Akira

Chương 9: Chương 9: Kunoichi




Ánh mắt của Akira nhìn qua cửa xổ thấy được người nam nhân mang theo một cây đèn bước lên phòng. Vừa đi người đó vừa nói: “Kurenai-chan, sau này con sẽ ở phòng này!”
Akira thấy được hai bóng đen hiện rõ lên cửa xổ, đồng thời hắn nghe được âm thanh be bé của Kurenai phát ra: “Vâng!”
“Xoạt!”
Cảnh cửa xổ màu trắng được mở ra ngoài. Akira thấy được cô bé Kurenai đang đứng ở trên một cái bàn đem cánh cửa mở ra. Thấy được Akira đang đứng ở trước cửa xổ nhìn mình thì khuôn mặt của cô bé xuất hiện một nụ cười. Không biết lúc nào thì trên mái tóc của cô bé đã cài một đóa hoa giấy do chính Akira gập. Bàn tay Akira đưa lên vẫy vẫy thì cô bé cũng mỉm cười vẫy vẫy hắn.
Vị thanh niên dưới ba mươi tuổi Yuuhi Shinku đang bê mấy món đồ chăn nệm vào nơi này, miệng liên tục mở miệng dặn dò Yuuhi Kurenai bất chợt ánh mắt của vị thanh niên này nhìn ra ngoài sau đó có vài phần ngạc nhiên nói: “Ô, là cháu sao Akira!?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười mở miệng nói: “Chú Shinku. Xem ra sau này chúng ta là hàng xóm rồi. Hy vọng chú sẽ chiếu cố nhiều hơn!”
Trên khuôn mặt gầy gò của vị thanh niên kia xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng nói: “Akira, cháu thật khách khí! Sau này Kurenai nhà chú cũng cần cháu chiếu cố nhiều hơn”
Đầu Akira nhẹ nhàng cúi xuống gật đầu mỉm cười nhìn về phía bé gái Yuuhi Kurenai nói: “Vâng!”
Ánh sáng bình minh chiếu lên trên làng Lá chiếu rọi lên ba chiếc bức tượng tạc khuôn mặt Hokage tại trên vách đá. Một cậu bé ngồi lẳng lặng ở trên cao, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía mặt trời. Đôi mắt hắn lóe ra màu tím nhàn nhạt. Sau khi mặt trời lên cao thì hai mắt cậu bé nhắm lại, miệng thở ra một hơi trọc khí. Hắn mở ra đôi mắt, đôi mắt lóe ra một chút ánh sáng màu tím đồng thời xuất hiện tám cái câu ngọc. Chỉ trong tích tắc câu ngọc biến mất, đồng tử lại trở lại bình thường.
Đôi môi cậu bé hơi mím lại, ngay sau đó mở miệng nói: “Nhanh tới chỗ nữ lão sư Tsunade thôi!” Một lượng lớn chakra tập trung vào trên chân của Akira, thân mình Akira vọt nhanh giống như gió. Ánh mắt hắn liếc về phía bụi cây, theo lý hướng mà người giám sát nhìn là đằng sau lưng hắn, có lẽ người này sẽ không phát hiện được gì.
Một lão nhân trên đầu đeo cái mũ lớn và chữ “Hỏa” khá là to đang ngậm tẩu thuốc nhìn về phía quả cầu đặt ở trên bàn. Trên quả cầu rõ ràng có hình bóng của một cậu bé mười tuổi với mái tóc màu bạch kim đang phóng đi. Lão già hơi nheo mắt lại, trong mắt lão già thốt lên vẻ tò mò cũng nghi vấn.
Tại một nơi rộng rãi, một thanh niên đứng yên tại đó, một bóng hình nữ nhân xinh đẹp với mái tóc vàng được buộc đuôi gà đang đi về phía hắn. Hai tay của nàng được đút vào ống tay áo. Thấy được Akira thì nàng chỉ lướt qua sau đó lên tiếng nói: “Đi theo ta!”
Khóe miệng Akira liên tục giật giật, theo lý mà nói không phải là sẽ hỏi sở thích hoặc yêu ghét gì đó khi trở thành hạ nhẫn (genin) hay sao. Tại sao nàng lại không hỏi hắn một câu nào mà chỉ yêu cầu hắn nhanh chóng đi theo nàng. Akira cười khổ một tiếng.

Hai người theo mấy đoạn vòng vèo sau đó dừng lại tại một bệnh viện Ninja. Có mấy vị y nhẫn thấy được Akira cùng Tsunade đều cung kính chào: “Đại nhân Tsunade!” Tsunade chỉ bình thản gật đầu một cái.
Hai người dọc theo con đường tiến vào một căn phòng, một vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính đang ở một căn phòng ngồi cặm cụi dùng một cái gùi dã thuốc. Trên bàn còn đặt mấy loại dược thảo. Trong đó có một vài vị y nhẫn giả đang giúp đỡ. Thấy được sự xuất hiện của Tsunade thì tất cả đều kinh ngạc sau đó ngay lập tức mở lời cung kính chào hỏi: “Đại nhân Tsunade”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng gật đầu. Ánh mắt nàng quét về phía vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính, mái tóc màu đen ngang vai nói: “Furofuki-san, đây là học trò của tôi!” Đồng thời ánh mắt của nàng cũng hướng về phía Akira lên tiếng nói: “Uay, Akira mau đến đây!”
Akira mỉm cười nhìn về phía đám kunoichi (y nhẫn giả) nói: “Mọi người buổi sáng tốt lành, em là Uchiha Akira. Hân hạnh được gặp mặt mọi người trong lần đầu tiên!” Một câu xã giao từ miệng của hắn phát ra. Quả thực ở nơi này mỗi lần phải mở miệng chào hỏi như vậy quả thực làm cho Uchiha Akira có cảm giác có chút phiền phức.
Có mấy vị kunoichi nhìn về phía Akira với ánh mắt tò mò. Một người trong đó mỉm cười nhìn về phía Akira tò mò nói: “Cậu chính là Akira, đệ tử mới của ngài Tsunade!?”
Akira mỉm cười đáp lại: “Vâng!”
Tsunade nhẹ nhàng nhắm mắt lại một cái sau đó nhìn về phía Furofuki nói: “Furofuki, ta muốn hắn trở thành một y nhẫn giả. Về phần dạy hắn thực hành sẽ do cô đạm nhiệm!?”
Nghe được lời này thì Furofuki nâng lên mắt kính của mình nói: “Vâng!”
Hai người Tsunade cùng với Furofuki dẫn theo Akira tới một phòng học chuyên viên dành cho kunoichi. Đó là một phòng học khá rộng rãi cùng với các bể cá chứa đựng những con cá. Một đám học sinh có bằng tuổi, có thấp tuổi hơn cũng có lớn tuổi hơn Akira đang ở đó học tập y thuật trở thành một kunoichi. Một đám ninja trong đó phần lớn chính là nữ đang học tập y thuật.
Muốn trở thành một kunoichi xuất sắc thì điều kiện ban đầu đó chính là lượng chakra. Lượng chakra quá ít không có cách nào trở thành một kunoichi cả. Lượng chakra nhiều ít quyết định thành tựu của một kunoichi sau này. Thứ hai chính là khả năng không chế chakra. Yêu cầu của một kunoichi đó chính là khả năng khống chế chakra cực mạnh hơn xa so với bình thường. Thứ ba chính là thiên tính của chakra. Thường thường các loại chakra có thiên tính hỏa cùng với phong thì có vài phần ảnh hưởng tới khả năng chữa trị trong đó thủy thuộc về thuộc tính chữa thương tốt nhất. Tuy nhiên thiên tính chakra ảnh hưởng không quá nhiều đến khả năng chữa trị của một kunoichi.
Một đám người ngẩng đầu lên nhìn về phía ba người thì cực kỳ kinh ngạc. Một người trong đó lên tiếng hô lớn: “Là đại nhân Tsunade a, là đại nhân Tsunade…” Sau đó một đám nháo nhào mở miệng gọi nhau.
Furofuki mở miệng quát lạnh nói: “Tất cả mọi người im lặng!” Nhất thời tất cả mọi người trở nên im lặng. Furòuki ho khan nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Đây là học sinh mới của lớp chúng ta!”
Bàn chân Akira nhẹ nhàng bước tới sau đó mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: “Chào mọi người, tôi là Uchiha Akira. Sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!”

“Ê…” Một thiếu nữ trong nhòm mở miệng nhỏ giọng. Sau đó một đám thiếu nữ cũng nhỏ giọng bàn tán với nhau. Đủ các lời bán tán xì xầm to nhỏ.
Furofuki cùng Tsunade dẫn theo Akira tiến vào một cái bàn lớn. Theo lệnh của Furofuki thì rất nhanh có một người mang theo một con cá chạy tới. Con cá hoàn toàn còn sống được đặt trước mặt ba người Akira. Ánh mắt Tsunade tùy ý quét qua con cá đang dãy đành đạch trên mặt giấy chứa các ký tự, sau khi đám ký tự sáng lên thì con cá chở lên im lặng không có bất cứ phản ứng gì tại trong lúc này nàng mở miệng nói: “Một kunoichi đó là sử dụng chakra tác dụng làm cho tế bào tăng khả năng hoạt hóa nhờ đó tăng tốc độ khôi phục thương thế. Các tế bào sinh ra sẽ đem vết thương liền lại. Điều này yêu cầu khả năng khống chế chakra cực kỳ chuẩn xác…” Tsunade bắt đầu một tràng giảng giải cho Akira. Sau khi nàng giảng giải xong thì nhìn về phía Akira hỏi: “Nhớ toàn bộ chưa?” Đầu Akira nhẹ nhàng gật một cái. Tsunade nhìn về phía Furofuki nói: “Bắt đầu đi!”
Đầu Furofuki nhẹ nhàng gât xuống, bàn tay đưa về phía con cá, từ trên bàn tay của nàng sáng lên một lượng chakra đặt phía trên mặt con cá. Ngay sau đó vài phút con cá bắt đầu dãy đành đạch sống lại. Trong lúc này Furofuki thở phào ra một hơi. Nàng nhìn về phía một cô bé khá xinh đẹp có mái tóc màu vàng nói: “Mebuki, mang một con cá khác nữa đến đây!”
“Vâng!” Cô bé gái tóc vàng có vài phần xinh xắn với mái tóc được chải chuốt rất tỉ mỉ có con mắt màu xanh lá trong lúc này mở miệng đáp lại. Hiện giờ Akira đứng trước một cái bàn cùng với một cuộn giấy. Cô bé ngay lập tức bắt lại một con cá tuy nhiên Akira nhìn thấy được hình như con cá này nhỏ hơn so với con cá mà Furofuki dùng nhiều thì phải.
Con cá được đặt lên bàn của Akira, ngay sau đó mảnh giấy sáng lên đem con cá nhanh chóng im lặng. Việc mà Akira cần làm bây giờ là kiểm soát được chakra đem con cá đánh thức. Khóe miệng Akira xuất hiện một nụ cười tự tin, ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Khi cô bé rút lui thì ánh mắt nhìn về phía Akira giống như đắc ý thắng lợi.
Bàn tay Akira đặt lên trên con cá, một lượng chakra được hắn điều động lên bàn tay, chakra bắt đầu phát ra ánh sáng nhẹ nhàng. Một lượng rất nhỏ chakra được truyền vào cơ thể của con cá. Chakra ru tẩu khắp mọi nơi. Hắn y theo Furofuki đã thực hành làm y nguyên như vậy. Tuy nhiên hắn rất tỉ mỉ và cẩn thận dù sao đây cũng là lần đầu tiên.
Phạch! Phạch!
Chỉ khoảng năm phút sau ngay lập tức con cá phát ra tiếng dãy đành đạch. Nhất thời toàn bộ đám học sinh ở đây trợn tròn mắt nhìn về phía Akira. Khóe miệng Furofuki liên tục giật giật nhì về phía Akira. Từ miệng Akira thở ra một hơi lên tiếng nói: “Cô Tsunade, em làm có đúng không?” Trên trán của Akira xuất hiện một giọt mồ hôi nhỏ.
Hiển nhiên trong lòng nàng bây giờ đang gào lên: “Ha… nhất định phải xem đồ đệ do ngài Tsunade một trong sannin có gì khác biệt? Mình không tin hắn có thể làm được. Nhất định phải làm hắn bẽ mặt trước ngài Tsunade!”
“Akira, cậu làm tốt lắm! Cũng coi như tạm được!” Tsunade mở miệng đáp lại lời của Akira. Tuy nhiên trong lòng thầm nghĩ: “Tên quỷ nhỏ này chẳng lẽ là quái vật hay sao? Một thiên tài muốn nắm bắt được thuật y nhẫn cũng cần tốn đến ba tháng thời gian trở lại. Hắn làm sao mà vừa mới bắt đầu có thể làm được liền như vậy. Cái này sợ rằng ngay cả mình cũng không bằng hắn!”
Nghe được lời này thì tất cả mọi người trợn tròn mắt nhìn về phía Tsunade nói: “Như vậy mà vẫn còn là được hay sao?”
Furofuki nâng lên mắt kính của mình sau đó nhìn về phía mọi người nói: “Được rồi chúng ta tiếp tục!”
Tsunade vẫn ở một bên lẳng lặng quan sát Akira thực hành. Trong một thoáng thời gian ngắn, một hình bóng nam tử hiện lên trên thân thể của Akira. Đôi mắt của Tsunade lúc này tràn ngập yêu thương. Khi mà Akira quay sang nhìn về phía nàng cười nhẹ nhàng thì bất chợt Tsunade mở miệng nói: “Dan…”

“Cô Tsunade…” Akira mở miệng khiến cho Tsunade giật mình tỉnh lại mộng. Akira chỉ vào mấy con cá cười nói: “Cô Tsunade xem một chút thành quả của em xem như vậy có được chư? A, Dan!? Dan gì cơ?”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng lắc lắc, nàng mở miệng nói: “Không, không có gì!” Nàng nhìn về phía mấy con cá liên tục dãy đành đành. Hiện giờ rõ ràng Furofuki đã đổi mấy loại cá khác nhau đồng thời kích thước nhỏ hơn cho Akira. Tsunade mỉm cười nói: “Làm tốt lắm, tiếp tục!”
Furofuki mang theo một con cá chỉ bé bằng cổ tay tới đưa cho Akira. Akira bắt đầu tập trung chakra lên con cá. Trán hắn cả người vã mồ hôi, hắn điều khiển lượng chakra từ từ đầu nhập vào con cá. Mọi người trợn tròn nhìn về phía Akira quan sát hắn giống như sợ hắn sẽ xảy ra việc gì vậy. Con cá bắt đầu giãy dụa tuy nhiên chỉ trong một thoáng tăng lên lượng chakra rất nhỏ thì ngay lập tức con cá mắt trắng dã nằm gục xuống không nhúc nhích.
“Hài…” Akira thở ra một hơi dài. Hắn lắc lắc đầu của mình. Ngay sau đó nhìn về phía Furofuki hỏi: “Cô Furofuki, em có thể hay không lấy thêm con cá khác để luyện tập!”
Nghe thấy vậy đám người đều há hốc miệng nhìn về phía Akira. Một số người không cẩn thận khiến cho lượng chakra tăng lớn, con cá dãy đành đạch trở thành im bặt, mắt trắng dã. Furofuki nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Cậu… cậu vẫn còn đủ chakra hay sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn cười nói: “Hẳn có thể đủ dùng ba lần nữa đi!”
“Cái gì!” Tất cả mọi người đều đồng thời mở miệng lên tiếng hỏi.
Một nữ kunoichi lên tiếng hỏi bạn bên canh nói: “Này, này… thật sự cậu ấy mới đến đây lần đầu sao?”
Cô bé bên cạnh nói: “Ai biết được, có lẽ cậu ấy đã được cô Tsunade dạy trước đi!”
Một người khác lại nói: “Cậu ấy so với mình còn nhỏ tuổi hơn a!”
Con thứ hai cũng bị Akira làm ắt trắng dã, con thứ ba cũng là trắng dã đến con thứ tư thì Akira cực kỳ tập trung vào con cá này. Ngay sau đó hắn thở phù ra một hơi nhìn về phía con cá đang dãy đành đạch, hắn cười nói: “Ha… tuyệt!” Cả người hắn ướt đẫm mồ hôi.
Hắn lùi về phía sau có vài phần lảo đảo, một bàn tay vươn tới đem Akira lắm tới. Phải nói cơ thể của Akira có lượng chakra cực kỳ khủng khiếp. Phải nói rằng hắn mới có mười tuổi mà thôi, lượng chakra của hắn không thua kém một jounin chút nào có khi lại nhiều hơn. Kết hợp với năng lượng của trường sinh quyết đem thân thể và tinh thần nhanh chóng khôi phục. Thân thể và tinh thần nhanh chóng khôi phục thì đồng nghĩa lượng chakra sẽ khôi phục nhanh hơn.
Đầu Akira tựa vào một thứ gì đó rất mềm mại, Akira nghe được âm thanh giống như chuông bạc vang lên vô cùng êm tai vô cùng nhẹ nhàng nói: “Làm tốt lắm, rất xứng đáng làm học trò của ta!”
Akira ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc vàng, Akira mỉm cười nói: “Cô Tsunade, có ai nói với cô là cô rất xinh đẹp hay không?” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười bình thản nhẹ nhàng. Ánh mắt chăm chú nhìn về phía Tsunade, ánh mắt không mang chút háo sắc nào mà là sự hân hoan, khen thưởng.
Nghe được lời này không hiểu sao Tsunade lại hơi đỏ mặt ngay sau đó mở miệng nói: “Nghỉ ngơi đi! Đem chakra khôi phục sau đó chúng ta tiếp tục!” Ánh mắt Tsunade nhìn về phía đám người kia sau đó nói: “Được rồi, mọi người tiếp tục đi!”

Akira bắt đầu ngồi xếp bằng, hắn đem trường sinh quyết vận chuyển đem lượng chân khí ôn hòa nhanh chóng đem mệt mỏi trong cơ thể xua tan. Rõ ràng sau khi cơ thể đạt đến tình trạng mệt mỏi thì cơ bắp có một chút tăng trưởng ngay cả tinh thần lực cũng là như thế. Chỉ trong thời gian ngắn thì Akira lại ngồi dầy mở miệng nói: “Được rồi!” Hắn cảm giác được chakra đã khôi phục hoàn toàn.
Bất chợt Furofuki lại mở miệng nói: “Được rồi, tất cả mọi người dừng lại. Đã tới giờ cơm rồi!” Khóe miệng Akira liên tục giật giật.
Ánh mắt Tsunade mang theo vài phần kinh ngạc và khiếp sợ nhìn về phía Akira ngẫm nghĩ: “Lượng chakra không những nhiều đến khủng khiếp mà ngay cả tốc độ khôi phục chakra cũng như vậy. Tên quỷ nhỏ này thực sự là một kẻ quái thai. Hắn mới mười tuổi đã như vậy, vậy thì sau này lớn lên chẳng khác nào một con vĩ thú không đuôi ư?”
Tại một phòng ăn lớn tại bệnh viên, nơi y sinh học tập. Akira đưa một cái mâm ra được đám đầu bếp chuyên phục vụ nơi này đem thức ăn mục lên trên phần thực đơn của Akira. Mặc dù lượng cơm của một ninja khá cao nhiều hơn so với người thường rất nhiều nhưng Akira vốn tu luyện lại là nội gia quyền thế nên lượng cơm so với ninja lại cao hơn rất nhiều.
Ánh mắt hắn nhìn về phía lượng thức ăn thì thở dài một hơi. Đem đám thức ăn để tới bán. Hắn bắt đầu ăn nhồm nhoàm. Hiển nhiên Tsunade không biết từ lúc nào đã chạy đi đâu mất dạng rồi. Akira cũng không muốn tìm nàng bởi vì hiện giờ hắn rất đói. Nhìn tốc độ ăn của Akira khiến cho đám người ở đây đều kinh ngạc há hốc miệng lại.
“Cạch”
Bất chợt một tiếng nho nhỏ vang lên. Một khẩu phần ăn được đặt lên trên mặt bàn. Một cô bé có vài phần xinh đẹp tiến vào bên cạnh Akira ngồi xuống. Ánh mắt Akira tùy tiện nhìn về phía nàng thì thấy cô bé mở miệng nói: “Akira, mình có thể ngồi tại chỗ này được không?”
Ánh mắt Akira nhìn về phía cô bé tóc vàng này, cô bé này không phải tên là Me… me… bu gì đó hay sao? Akira mở miệng nói: “Tùy tiện đi!”
Cô bé nhanh chóng ngồi xuống sau đó mỉm cười nhìn về phía Akira nói: “Mình là Mebuki, Haruna Mebuki…”
“Uchiha, Uchiha Akira!” Akira mở miệng lạnh lùng nói. Ngay chỉ trong thời gian ngắn thì số lượng thức ăn của Akira đã bị hắn chén sạch.
Mebuki hoàn toàn kinh hãi nhìn về phía sức ăn của Akira. Bởi vì sức ăn của Akira cực lớn khiến cho nàng cực kỳ kinh ngạc. Ngoài ra các món ăn của hắn gọi chứa cực nhiều năng lượng. Mặc dù sức ăn của ninja rất lớn nhưng họ vẫn có khả năng bị béo phì. Thế nên giữ vóc dáng của mình thật tốt cũng chính là điều cần làm của Akira. Tuy nhiên sức ăn của Akira hoàn toàn khủng khiếp khiến cho Mebuki bất đắc dĩ cười hahaha đối với Akira. Trong lòng thì thầm nghĩ: “Hắn ăn nhiều như vậy tại sao thân hình không có chút nào phát phì?” Phải biết dù là nam đi nữa thì lượng thức ăn ăn nhiều như vậy cũng đã biến thành con lợn béo tuy nhiên thân hình Akira lại rất cân đối không có gầy cũng chẳng có béo. Mebuki nhìn ra mặc dù đầu hắn có chút to nhưng ngày sau tuyệt đối chính là một mỹ nam tử.
“Nè…” Bất chợt Mebuki nhỏ giọng nói với Akira đồng thời trên mặt xuất hiện một nụ cười nói: “Nếu cậu không ngại có thể dùng phần của mình!”
Đầu Akira lắc lắc, hắn mỉm cười nhàn nhạt nhìn về phía Mebuki nói: “Không cần, mình ăn như vậy đã đủ!” Tuy nhiên hắn nói xong thì bụng hắn phát ra tiếng rột rột khiến cả đám người ở đây đều trợn tròn mắt lại. Akira gãi gãi sống mũi bình thản cười trừ nói: “Không có gì! Chắc tại sáng nay mình chưa có ăn gì ấy mà!”
“A, hahaha…” Trên khuôn mặt của Mebuki xuất hiện một nụ cười trừ nói: “Vậy sao?”