Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 25




Làm bạn với một vị phu nhân ưu nhã có lễ và một chuyện rất vui vẻ, đặc biệt hơn khi vị phu nhân này biết được những chuyện của cha đỡ đầu của mình lúc nhỏ.

“ Từ khi năm tuổi Sirius đã trở thành đứa trẻ đứng đầu trong nhà Black, thiên phú pháp thuật của thằng bé là tốt nhất. Đến trước khi tiến vào Gryffindor vẫn là con cưng của gia tộc. " Thanh âm của Narcissa mang theo hoài niệm.

“Là Gryffindor hay Slytherin thật sự quan trọng như vậy sao?" Harry nhỏ giọng hỏi, cậu thật sự khó tưởng tượng được bộ dáng của Sirius thích cười lớn sinh hoạt ở Slytherin.

“Nếu là đứa trẻ khác có lẽ sẽ không nghiêm trọng như vậy, nhưng là Sirius thì lại không như thế." Narcissa cúi đầu nhìn ảnh chụp trong tay, đó là ảnh chụp của bọn họ khi còn nhỏ, Sirius và Regulus bị ba cô bé vây ở giữa. Lúc ấy Sirius đã có nụ cười mang theo ánh mặt trời của Gryffindor.

“ Gia tộc Black ở thế hệ này chỉ có năm người chúng ta, dì, Bella và Ann đều là nữ hơn nữa chỉ là chi thứ, mà Regulus thì từ nhỏ cũng chỉ đi theo phía sau Sirius, ánh sáng của nó hoàn toàn bị Sirius che đi, Sirius là người thừa kế mà mọi người chú ý. Dì nghe mẹ của dì nói, khi cô Walburga nghe tin Sirius bị phân vào Gryffindor dường như đã ngất xỉu ngay lập tức, gia tộc Black là gia tộc Slytherin cổ xưa nhất, một gia tộc như vậy không có khả năng để một Gryffindor đến làm chủ. Đặc biệt vào lúc đó, học viện đại biểu cho tất cả."

“Cho nên Sirius đã bị gia tộc vứt bỏ?” Harry hỏi, cậu đột nhiên rất muốn biết, bức tranh về gia tộc Black trong miệng Sirius có phải là tất cả sự thật không.

“Cũng không hoàn toàn là như thế, nguyên nhân Sirius bị xóa tên khỏi gia tộc là từ nhiều phương diện, mà chủ yếu là bởi vì trốn nhà đi. " Narcissa nói, sau đó khép lại album trêи tay, lại cầm lấy một quyển khác.

“Cho nên, thật ra ba mẹ Sirius cũng không lạnh nhạt như Sirius nghĩ?”

“A, dì cũng không biết Sirius đã nói gì với cháu. Nhưng việc chú và cô yêu Sirius là không thể nghi ngờ, nhưng bọn họ cũng cực kỳ thất vọng, đặc biệt là sau khi nó trốn nhà bỏ đi. Từ trước đến giờ dì vẫn chưa bao giờ thấy chú Orion tức giận như vậy, cô Walburga cũng là người cứng rắn, hôm sau Sirius đã bị gia tộc xóa tên. Chú Alphad đã rất lo một mình Sirius sẽ không sống được nên đem cho thằng bé một ít tiền, kết quả cũng bị chú Orion xóa tên."

“Như vậy còn dì thì sao? Dì nghĩ gì về Sirius?"

“ Cậu ấy là em họ của dì.” Narcissa nói.

Harry ngẩn người, sau đó cười, “ Nhất định Sirius cũng nghĩ như vậy." Cậu nói.

“Ha hả, cậu ấy đã nói với dì, lần trước cậu ấy đến. Cậu ấy còn nói cho dì và Lucius một vài bí mật nhỏ cực kỳ đáng ngạc nhiên. Nói thật ra, lúc nhận được thư của cậu ấy hy vọng có thể đến làm khách dì cũng rất ngạc nhiên, cũng không biết có chuyện gì, bất quá mọi thứ đều thực tốt, Sirius đã trưởng thành. Nhưng mà phẩm vị của cậu ấy với cú mèo vẫn tệ như vậy." Narcissa cười nói, một chút cũng không để ý việc mình đã từng lo lắng cho Sirius.

Harry nghĩ tới con Pigwidgeo mà Sirius đưa cho Ron lần trước, cực kỳ đồng ý với lời nói của Narcissa.

So với không khí hòa thuận vui vẻ ở phòng ngủ, thì không khí ở thư phòng lại có chút quá mức nghiêm túc.

“ Anh thật sự cho rằng Kẻ Được Chọn kia sẽ là đối thủ của chủ nhân?" Lucius nhìn Snape vừa mới ngồi xuống liền trực tiếp vào vấn đề cái kia chúa cứu thế sẽ là chủ nhân đối thủ?”

“ Anh cho rằng cậu ta không phải sao?” Bậc thầy độc dược lấy tư thái trầm ổn hơn Lucius trả lời.

Lucius trầm mặc một chút.

“Severus, tôi biết lập trường của anh, vẫn luôn biết, nhưng anh cũng là bạn tốt nhất của tôi, cha đỡ đầu của Draco. Nói thật cho tôi biết, anh thật sự cho rằng lập trường của anh là đúng sao?"? Quý tộc bạch kim lớn ngắt ngao nhìn chằm chằm bạn tốt của mình, không cho phép anh ta trốn tránh.

“Lucius, anh còn nhớ rõ lúc trước vì sao anh đi theo người kia, vì sao lại đề cử tôi với hắn không?" Snape thản nhiên đón nhận ánh mắt Lucius, bình tĩnh nói.

“Đương nhiên nhớ rõ.” Lucius nói.

“ Vậy, nếu cho anh cơ hội lựa chọn một lần nữa, anh vẫn sẽ lựa chọn như vậy sao? Người đó thật sự có thể kiến Slytherin trở nên huy hoàng sao? Thật sự có thể mang vinh quang cho tôi và anh sao? Đúng vậy, Lucius, tôi kiên định với lập trường của tôi. Tôi cho rằng anh cũng cần chọn lại lập trường của anh."

“Hiện tại không giống như trước đây, Severus, tính cách của hắn anh cũng biết, loại pháp thuật nguy hiểm khi càng làm hắn trở nên tồi tệ hơn, tôi không thể đem cả gia tộc Malfoy kéo xuống vũng bùn."

“Tin tưởng tôi, Lucius, hắn sẽ không có cơ hội.”

“ Anh thật sự tin tưởng đám Gryffindor đó như vậy?"

“Đúng vậy, tôi tin tưởng Harry Potter cũng tin tưởng Dumbledore, nhưng không chỉ có những Gryffindor đó, Lucius, không chỉ bọn họ. Còn có anh và tôi.”

“Nếu anh kiên trì, Severus.” Lucius nói, anh dẫn đầu phá bỏ ánh nhìn của hai người, hơi hơi nhắm mắt.

“ Tôi cần một sự bảo đảm, Severus." Lucius đột nhiên lại nói, “Nhưng không phải đến từ anh, tôi giả thiết Kẻ Được Chọn mà anh đặt kỳ vọng biết dùng lời thề bất khả bội." ( Chỗ này mình cũng khá thắc mắc, lời thề bất khả bội - Fidelius Charm hay còn gọi là bùa trung tín là bùa mà ba mẹ của Harry đã sử dụng để chọn Peter thành người giữ bí mật, nhưng cũng có chỗ bảo lời bất khả bội là Unbreakable Vow - lời thề bất diệt, dùng để hai phù thủy lập lời thề với nhau, người phá vỡ lời thề sẽ phải chết. Ở chỗ này mình nghĩ ý tác giả là Unbreakable Vow.)

“Đương nhiên, tôi nghĩ cậu ta sẽ không từ chối.” Severus nói, một bên tính toán đứng lên.

Quý tộc bạch kim lớn lại ngăn anh lại.

“Vì sự hợp tác của chúng ta.” Lucius dùng đũa phép gõ gõ lên bàn, hai ly rượu vang đỏ liền xuất hiện.

Severus nhướng mày, anh dùng ánh mắt hiểu rõ mà liếc Lucius một cái, sau đó cầm lên ly rượu hơi nâng lên, uống một ngụm.

Quý tộc bạch kim lớn hơi xấu hổ mà thanh thanh yết hầu, cũng cầm ly rượu lên.

“Như vậy, trước khi thời gian thích hợp đến." Severus mang theo ý trêu chọc nói, đồnh thời ám chỉ mà nhìn về phía tủ sách.

“ Ồ, Severus, anh có thể thông cảm, Cissy cần một người để tâm sự, có một vài đề tài không thích hợp để nói với tôi hay những phu nhân quý tộc kia." Lucius tỏ vẻ mắt điếc tai ngơ với ý trêu chọc của bạn thân, nhìn về phía tủ sách làm cử chỉ 'xin cứ tự nhiên'.

Khi các quý ông cho rằng đã đến thời gian thích hợp mà đi đến phòng ngủ, đề tài của Narcissa và Harry đã chuyển đến trêи người Draco.

“A? Có vẻ thời gian khá chuẩn." Severus nhỏ giọng nói.

Lucius cực kỳ không quý tộc mà ra vẻ không nghe thấy, trực tiếp đi về phía Cissy của anh.

“ Anh nghĩ, anh cần mượn Harry trong chốc lát, em cảm thấy không phiền chứ?" Lucius, vừa mới đối xử thô lỗ với bạn tốt của mình, lúc này lại biểu rất lịch sự.

“Đương nhiên, nếu Harry đồng ý.” Narcissa cười nói, đồng thời nhìn về phía Harry.

“Nga, được, ý cháu là, cháu không có ý kiến." Harry vì bị Malfoy lớn gọi tên thánh nên sững sờ nhanh chóng nói.

Quá trình thành lập lời thề bất khả bội diễn ra nhanh chóng và thuận lợi, Snape nghiễm nhiên mà trở thành người làm chứng.

“ Ngài Malfoy, ngài có nguyện ý giúp tôi lấy được cúp vàng Hufflepuff —— Trường Sinh Linh Giá của Voldemort hay không?” Harry đứng đối diện với Lucius, nắm lấy tay ông ta

“Tôi nguyện ý.”

“Ngài có nguyện ý sau này, sẽ giúp chúng tôi khi đối mặt với Voldemort hay không?"

“Tôi nguyện ý.”

“ Ngài có nguyện ý cố gắng đứng về phía tôi và giáo sư Dumbledore khi không có sự tổn hại nào đối với lợi ích của gia tộc Malfoy không?"

“......” Lucius hơi hơi nhướng mày nhìn Harry, Harry kiên định nhìn lại ông.

“Tôi nguyện ý.” Lucius cuối cùng nói.

“Như vậy, Harry, cậu có sẵn sàng trợ giúp bảo vệ lợi ích của gia tộc Malfoy trong tình huống cần thiết, cố gắng hết sức của cậu giữ gìn mạng sống và thanh danh của người nhà Malfoy không?" Lucius hỏi.

“Tôi nguyện ý.” Harry nói.

Tia sáng màu đỏ mỏng manh biến mất trong làn da của hai người, hai người buông tay đối phương.

Harry cảm thấy tay mình có chút ngứa, điều này làm cậu có chút khó chịu mà nhăn mũi, cậu không biết quý tộc bạch kim lớn có cảm giác như vậy không, nhưng đối phương có vẻ như không có sự bối rối nào.

“Như vậy, vì thực hiện hứa hẹn của tôi.” Lucius nói, anh đi đến phía sau bàn làm việc lớn, kéo ra ngăn tủ lấy ra một túi da rồng.

“Đây là…” Harry hoang mang nhìn cái túi kia.

“ Cúp vàng Hufflepuff?! Ngài đã lấy nó từ đầu?" Kẻ Được Chọn kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

Lucius cười khẽ với phản ứng của Harry.

Harry cảm thấy bản thân đã tự bán mình, Severus một tay tiếp nhận cái túi từ tay Lucius, một tay xách theo cậu học sinh thích ồn ào của mình, khách khí nói lời tạm biệt với vợ chồng Malfoy, mang Harry trở về Hogwarts.

“Cho nên, từ đầu ngài Malfoy đã quyết định đứng về phía chúng ta." Sau khi trở lại văn phòng độc dược, Harry hỏi giáo sư của cậu.

“Nếu hôm nay cậu không làm anh ta cảm thấy hài lòng, anh ta sẽ đem cái cúp này về lại Gringotts —— kho bạc của anh ta. Thật không biết tại sao anh ta lại thấy hài lòng khi cậu chỉ biết ngu ngốc mà ăn thịt bò." Bậc thầy độc dược ghét bỏ mà nhìn tên nhóc Potter trước mặt, thật giống như anh thật sự cảm thấy đối phương thật vô dụng.

Harry bị ghét bỏ mà phồng miệng nghĩ nghĩ, nhưng lại không nghĩ được câu phản bác nào.

“Nếu tôi là cậu, tôi sẽ uống nhiều sữa bò hơn, nghĩ lại đời trước của cậu. Nếu đời này cậu còn như thế, thì cho dù cậu có hơn hai mươi tuổi đi nữa, khi cậu đứng cạnh tôi thì người khác vẫn sẽ cho rằng cậu là học sinh của tôi." Snape lại nói.

“ Em vốn dĩ là học sinh của thầy… ” Harry so với sữa thì lại thích nước bí đỏ hơn nhăn mặt giống như Dumbledore không được ăn kẹo mà lẩm bẩm.

Sau đó Kẻ Được Chọn thiếu niên kén ăn lại một lần nữa bị giáo sư độc dược ném ra khỏi văn phòng.