Hồi Đầu

Chương 13




Khi Trầm Trạch Nam đưa tôi về đến nhà thì tôi đã không tỉnh táo được nữa, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể nghe rõ hắn nói gì.

Tôi cảm giác được hắn đặt tôi lên giường sau đó dùng khăn ướt lau mặt cho tôi.

Tôi nhíu mày, né tránh tay hắn rồi lầm bầm một câu, “Khó chịu quá.”

Trầm Trạch Nam cúi xuống hôn tôi, “A Kỳ ngoan nào, em giúp anh lau người sẽ không khó chịu nữa.”

Tôi mở to hai mắt nhìn hắn, chỉ thấy trước mặt mọi thứ loạn xạ, có nhiều Trầm Trạch Nam thật.

“A Kỳ, vừa rồi anh nói gì anh nhớ không?” Trầm Trạch Nam bất thình lình đến gần sát trước mặt tôi, “Không thể nói mà không giữ lời đâu đấy.”

Tôi gật đầu, thật ra căn bản không hiểu Trầm Trạch Nam đang nói gì.

“A Kỳ, em thật vui quá.” Trầm Trạch Nam không ngừng hôn môi tôi, hơi thở nóng hổi phả lên mặt.

Tôi thấy ngưa ngứa, rụt cổ một cái.

“A Kỳ… A Kỳ…” Trầm Trạch Nam vẫn gọi tên tôi, thanh âm như vậy làm tôi cảm giác thật dịu dàng.

Thế là tôi ôm lấy thân thể hắn, đơn giản chỉ muốn đáp lại hắn một lần, “Trạch Nam.”

Giọng nói Trầm Trạch Nam nhất thời ngừng lại, sau đó tôi liền cảm giác được cả người bị hắn đè xuống dưới, quần áo từng lớp được cởi bỏ.

Tiếp theo sau đó là một cơ thể vô cùng nóng bỏng kề sát.

Tôi mơ mơ màng màng biết sắp phát sinh cái gì, nhưng không có cảm giác kháng cự, một khắc ấy tôi chợt nghĩ, hình như ở bên Trầm Trạch Nam cũng rất tốt.

Đôi môi Trầm Trạch Nam lướt một đường hôn từ cổ xuống, tựa hồ mỗi tấc da thịt trên người tôi hắn đều muốn lưu lại dấu ấn.

Đột nhiên tôi cảm giác phân thân mình được ngậm vào một nơi rất ấm áp, trong nháy mắt cơ thể tôi run lên một hồi.

“Trầm Trạch Nam…” Tôi gọi tên hắn, nhưng không biết nói gì.

“Đây là lần đầu tiên em làm chuyện này, nếu anh đau liền nói em biết.” Nói xong Trầm Trạch Nam lại tiếp tục ngậm vào nhả ra.

Tôi bấu lấy drap giường, có một loại khoái cảm không thể nhịn được.

Thời gian trước đây thác loạn cùng phụ nữ, tôi chưa bao giờ bắt họ khẩu giao cho mình, lúc cùng Diệp Du hắn cũng chưa từng làm vậy với tôi, nên loại cảm giác này là lần đầu tiên tôi có được.

Trầm Trạch Nam ngậm nuốt thật lâu mới nhả ra, tôi vì đạt khoái cảm nên khóe mắt ngấn một tầng nước mắt sinh lý, Trầm Trạch Nam dùng tay quệt giúp tôi, sau đó đột nhiên nhớ ra điều gì rồi chạy ù vào phòng tắm, qua một lúc hắn liền bước ra.

Lập tức tôi cảm giác được Trầm Trạch Nam lại áp sát vào mình, hắn hôn môi tôi, một luồng hương thơm ngát mùi hoa quả tràn vào miệng.

Tôi nghĩ một chút, mùi vị thật giống kem đánh răng nhà mình.

Trầm Trạch Nam dịu dàng hôn tôi thật sâu, vừa hôn vừa dùng tay vuốt ve khắp cơ thể, tôi bắt đầu không chịu nổi nữa siết chặt tay Trầm Trạch Nam.

“A Kỳ, đừng nóng vội, tới ngay.” Trầm Trạch Nam nâng thân mình lên, đỡ lấy phân thân của tôi, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Tôi cảm giác hạ thể của mình được một thứ gì đó trơn ướt bao bọc lấy, dù hơi chặt nhưng không hề khô khốc chút nào, cho nên không có gì khó chịu.

“A… A Kỳ! A Kỳ!” Trầm Trạch Nam kêu lên, trong ngữ điệu mang theo chút ẩn nhẫn đau đớn.

Rồi không lâu sau hắn cũng dần tăng tốc độ, trên người tôi nhấp nhô lên xuống.

Tôi ôm lấy hắn trở mình, nắm quyền chủ động.

“A Kỳ,” Trầm Trạch Nam xoa mặt tôi, “Cuối cùng em đã có được anh.”

Trầm Trạch Nam vuốt ve tôi với cử chỉ vô cùng thành kính và nghiêm cẩn, cứ như tôi là bảo bối trân quý biết bao nhiêu đối với hắn, trong khoảnh khắc ấy tôi thấy tim mình tựa hồ đập lệch đi một nhịp, cảm thấy mình đã yêu thích hắn đôi chút rồi.

Làm đến thời điểm cao trào, tôi định rút ra theo thói quen thì bị Trầm Trạch Nam ôm ghì lại, “A Kỳ, anh bắn vào trong đi… Em muốn anh…”

Bị hắn ôm như thế không nhúc nhích được, tôi liền phóng thích toàn bộ bên trong cơ thể hắn.

Tôi vô lực nằm nhoài lên người hắn thở hổn hển, sau đó bất tri bất giác cứ như vậy thiếp đi.