Hội Chứng Lệ Thuộc Pheromone

Chương 42: C42: Chương 42




Phu nhân nhà Chu thấp giọng hỏi: "Sao Tiểu Miên ăn ít thế?"

Chu Đình nhìn bóng dáng Chu Miên, ngữ khí không nghe ra vui buồn: "Người trong lòng nhắn tin, đến cơm cũng không muốn ăn."

"Người trong lòng?" Phu nhân Chu ngẩn ra, nói: "Ý con là Tiểu Miên có… người yêu?"

Chu Đình nhàn nhạt "Vâng" một tiếng.

Phu nhân Chu thắc mắc: "Sao mẹ chưa từng nghe thấy em nó nhắc đến nhỉ?"

Thần sắc Chu Đình bình tĩnh: "Chờ đến Chu Miên thấy thời cơ thích hợp thì nhất định em ấy sẽ nói với bố mẹ."

Màn hình khóa điện thoại Ngư Lam nhảy ra một hàng thông báo như này: Đối tượng thầm mến đã gửi một tin nhắn.

Hắn đổi nickname Chu Miên thành "Đối tượng thầm mến".

Sẽ sớm thành "Đối tượng yêu công khai" thôi.

Chủ là không biết khi nào mới thành "Bạn trai".

Đối tượng thầm mến: "Hôm nay bố mẹ tôi về nhà, tôi cũng vừa mới ăn tối xong thôi."

Siêu Cá: "Thế giờ cậu có rảnh không?"


Đối tượng thầm mến: "Có, sao thế?"

Ngư Lam chống cằm, ghé vào trên giường chat với Chu Miên.

"Nói chuyện tí đi."

"Nãy mẹ tôi vừa nói với tôi là hôm nay Kho tài nguyên pheromone tìm được một Omega có độ tương thích với tôi cao đến 76%."

"76% có cao lắm không?"

Nhìn tin nhắn Ngư Lam gửi đến, đồng tử Chu Miên co lại, bàn tay cầm điện thoại khẽ run run.

Đại đa số độ phù hợp pheromone giữa AO cũng chỉ ở trong khoảng 60 - 65, thậm chí còn có trường hợp thấp hơn.

76% thực sự là một con số rất cao.

Kể cả cha mẹ anh cũng chỉ có 72%.

Trong mắt Chu Miên tràn ngập cảm xúc đen tối mờ mịt.

Ngư Lam… sẽ chọn Omega sao?

Hay vẫn chấp nhận tiếp tục ở lại bên cạnh anh như giờ?

Dù sao việc hai Alpha ở bên nhau cũng chỉ là số ít, thậm chí còn không được những người giữ quan niệm truyền thống chấp nhận.

Yêu cầu vứt bỏ rất nhiều thứ.

Về mặt lý trí, Chu Miên rất rõ ràng anh hẳn là nên tôn trọng lựa chọn của Ngư Lam, chỉ là anh cũng không rõ mình có thật sự giữ đủ bình tĩnh hay không.

—- Sau những lần ấy, những khi Ngư Lam chủ động đi về phía anh.

Chu Miên nhẹ nhàng nhắm mắt lại, yết hầu lăn lăn, sau đó đáp: "Ừ. Rất cao."

Ngư Lam đánh mấy chữ vào ô chat: "Nhưng tôi chỉ muốn cậu thôi."

Do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn xóa hết.

Lại đánh tiếp: "Thế độ tương thích 95% của bọn mình là cao cỡ cấp bậc trần nhà hả?"

Nhưng trên thực tế thì độ phù hợp pheromone giữa hai Alpha cũng không ảnh hưởng gì cả, những trường hợp mắc hội chứng lệ thuộc như Ngư Lam đã là đặc biệt cá biệt rồi.


Chu Miên nhìn tin nhắn hắn gửi, đồng tử đen nhánh đè nén xuống.

Ngư Lam ngây thơ lại vô tri, anh có thể nhân cơ hội dẫn dắt Ngư Lam, khiến Ngư Lam ỷ lại hắn càng sâu nặng hơn, về sau cũng sẽ không rời khỏi anh.

Nhưng cuối cùng Chu Miên vẫn buông xuống toàn bộ lợi thế trong tay mình.

Khiến Ngư Lam thanh tỉnh, được tự do chọn lựa.

Đối tượng thầm mến: "Sức hấp dẫn giữa Alpha và Omega mạnh hơn giữa Alpha và Alpha rất nhiều."

Đối tượng thầm mến: "Đánh dấu tạm thời Omega có độ tương thích cao hẳn là có thể chữa được bệnh của cậu."

Ngư Lam không ngờ Chu Miên sẽ nói như vậy.

—- Về căn bản, hắn hoàn toàn không nghĩ đến quyết định này.

Đầu Ngư Lam nhất thời nóng lên, lách tách đáp lại: "Tôi không muốn ở chung với Omega."

"Chúng ta cứ như giờ không tốt sao?"

Ngư Lam gần như là cấp bách truy vấn: "Hay là cậu không muốn?"

"Đối tượng thầm mến" không trả lời ngay.

Khung chat hiển thị "Đối phương đang nhập tin nhắn…"

Tốc độ Chu Miên đáp tin nhắn của hắn luôn luôn cực kỳ nhanh, không hiểu sao lần này hơn một phút trôi qua vẫn không thấy gì.

Trái tim Ngư Lam thắt lại, hắn vô thức cắn môi, cảm giác như thể đang chờ đợi bị tuyên án.


—- Giờ Ngư Lam mới ý thức được rằng lúc nãy hắn nhất thời máu dồn lên não nói ra câu kia đã chưa suy xét đến khả năng Chu Miên cự tuyệt hắn.

Nhỡ chẳng may, Chu Miên cũng không muốn dây dưa mập mờ với một Alpha thì phải làm sao giờ?

Hầu hết những Alpha mà hắn biết đều thích Omega.

Bộ não vốn dĩ đang phát sốt của Ngư Lam lập tức lạnh xuống như bị dội nước đá.

Hắn cúi đầu nhìn màn hình, hiện tại không thể thu hồi tin nhắn kia được nữa.

Ngư Lam "A" một tiếng, đụng đụng đầu vào tường.

Nội tâm cực kỳ cực kỳ hối hận.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc điện thoại rung lên.

Trái tim Chu Miên xoắn chặt lại.

Hắn mở to mắt nhìn phán quyết Chu Miên ban xuống.

—-

Đối tượng thầm mến: "Tôi nguyện ý mà."