Học Viện Vampire (Vampire Royal High)

Chương 45-2: Tình cảm Của Rin (2)




Lúc ấy, cô liệu có biết rằng đã có 2 ánh mắt đang nhìn về phía cô, theo dõi cô từ đầu. 1 ánh mắt lạnh lùng, vô cảm và 1 ánh mắt hiền hoà nhưng xen vào đó là một chút lạnh lùng. Từng lời nói của Rin và từng lời của bài hát, 2 người đều hiểu được cả, nhưng lại giống như về một điểm rằng, bài hát đó–Rin dành cho ai??? Cô đàn cho ai và tình cảm cô dành cho ai??? Một dấu chấm hỏi to xuất hiện trên gương mặt đẹp của hai chàng trai, hai con người làm chủ thế giới Máu lạnh – Ngang Tàn – Lạnh lẽo này, nhưng có ai biết rằng họ đã phải lòng một thiên thần trước mặt, mà thiên thần ấy lại chính là một cô gái loài người bình thường????!! Muốn tranh giành nhau để có được trái tim của cô, muốn được sống như những con người bình thường để có thể ở bên cô mãi mãi, và sẽ luôn muốn giết chết những kẻ muốn cướp cô khỏi tay của họ. Dù cho phải hy sinh như thế nào đi chăng nữa, tình cảm của họ giành cho cô vẫn luôn tràn đầy.........

Nhưng họ không hề biết rằng tình cảm cô dành cho ai???! Là ai một trong hai người đây??!

"Rin,..Người em yêu là ai???!!"

Rin nhẹ nhàng cầm bản nhạc và bước khỏi phòng, sau đó lại vang lên hai tiếng của hai chàng trai

"Cũng nghe sao...??" Kenji lên tiếng nhảy xuống dưới

Zen thì tựa lưng vào cửa sổ, ánh mắt vô hồn như không muốn quan tâm

"Bài hát đó của Rin,..anh có nghĩ giống tôi không???!" Kenji nhếch miệng nói

"Thì sao...??" Zen nói với giọng lạnh lùng, ánh mắt khẽ nhắm lại

"Tình cảm mà Rin dành cho một trong hai chúng ta.." Kenji ngồi lên chiếc đàn
"Thắc mắc lắm sao..??" Zen nhếch miệng nói, ánh mắt lạnh lẽo vẫn nhắm lại, nhưng thật ra thì trong lòng anh vẫn là một dấu chấm hỏi to đùng...

"Tôi đã nói rồi, tôi sẽ dành được trái tim của Rin trước, đã nói sẽ làm được"

"Vậy thì cứ thử xem, xem ai sẽ là người đầu tiên.." Zen khoanh tay lại, ánh mắt nhìn ra bên ngoà

"Nếu như tôi không lầm thì tôi và anh cũng giống nhau thì phải....ĐỀU YÊU CHUNG MỘT NGƯỜI CON GÁI, ĐÚNG KHÔNG ZEN????!" Kenji nhìn về phía Zen

"Vậy thì sao??"

"Vậy, sao chúng ta không cùng tham gia trò chơi này...Ai sẽ dành được trái tim của cô ấy trước, người thua sẽ rút khỏi cuộc đời của cô ấy mãi mãi" Kenji tà ác nói

"Được thôi! Tôi chấp nhận lời thách đấu này...."

Kenji cười khẩy rồi quay đi " Anh thật là giống mẹ anh, Sakamaki Zen, cái gì cũng giống bà ấy..., luôn dùng sự lạnh lùng ấy để che dấu đi cảm xúc của mình, chưa từng để cảm xúc tràn ra bên ngoài.." Nói xong, Anh liền biến mất

Zen khé nhíu mày, hắn vừa nhắc tới mẹ anh sao??!! Cứ mỗi lần thấy ai nhắc tới bà ấy, anh lại khó mà kiềm chế cảm xúc của mình lại!!! Hắn nói anh giống bà ấy sao???! Phải, anh không phủ nhận hắn sai!! Giống, cái gì cũng đều giống!!!? Luôn dùng cái gọi là Bất cần – Ngang tàn – Lạnh lùng để mà che đi hết cảm xúc thật của bản thân, cũng như đứng trước Rin anh luôn toát ra vẻ Lạnh lùng không hề ấm áp hay đối diện với chính cảm xúc, tình cảm thật sự của bản thân mình??! Muốn ôm nhưng lại không thể, muốn nói nhưng lại không nói nên lời??!! Anh chỉ sợ rằng, một ngày nào đó cô cũng sẽ biến mất giống như Ayumi vậy, biến mất mãi mãi để rồi anh lại bơ vơ, cô đơn, và cứ tiếp tục sống trong thế giới đơn độc mà lạnh lẽo này,.... Lúc ấy, Anh biết sống như thế nào đây??!!!! Muốn được tin tưởng, muốn được yêu nhưng lại không dám...........ĐẾN GẦN TỚI NÓ

TRÒ CHƠI NÀY AI SẼ THẮNG ĐÂY??? AI SẼ LÀ NGƯỜU DÀNH ĐƯỢC TRÁI TIM CỦA RIN ĐÂY???? TRÒ CHƠI NÀO CŨNG SẼ CÓ NGƯỜI THẮNG, KẺ THUA... MỘT NGƯỜI KHÔNG DÁM ĐỐI DIỆN VỚI CẢM XÚC, VỚI TÌNH CẢM CỦA MÌNH VÀ MỘT NGƯỜI SẼ PHẢI GIẾT CHẾT NGƯỜI MÌNH YÊU??!!? RIN – CÔ LÀ CON CỜ QUAN TRỌNG NHẤT TRONG VÁN CỜ NÀY....

Xin lỗi mn nha, vì chap này hơi ngắn nhưng Ad chắc chắn sẽ đền bù lại cho mn!!! CHÚC MN CÓ MỘT KỲ NGHỈ HÈ THẬT TUYỆT VỜI NHÉ!!!!!❤️❤️❤️❤️❤️😊😊😊☺️☺️