Học Viện Phản Diện

Chương 102: “dịch Hoan Trở Về”






Edit: Pi sà Nguyệt
Dịch Nhiên cảm thấy phức tạp và sợ hãi khi thấy hình ảnh mình đánh nhau với Dịch Hoan lúc trước…
Anh nào biết… cái bẫy này nó phức tạp vậy đâu chứ! Kẻ thù của anh là chính anh… Mẹ nuôi của anh lại
là… Thi Ân!
Anh nhìn hình ảnh mình tức giận rời đi, nhìn ánh mắt Dịch Hoan nhìn mình trong phòng mà trái tim
nặng trĩu, Thi Ân có giận không?
Trong ảo cảnh, sau khi anh rời đi, Dịch Hoan bị Phi Liêm mang về tổ chức, cô bảo người trong tổ
chức cứu Lục Nhiên đang thoi thóp về, cô sẽ không nhận cái tội lớn này, cô phải hỏi rõ Lục Nhiên,
ngoài hắn thì không ai có cơ hội đặt bẫy cô cả.
Cả đường đi cô chẳng nói gì, cô đi theo Phi Liêm vào phòng giam.
“Cô không muốn giải thích gì à?” Phi Liêm hỏi cô, “Cô có thể giải thích với tôi.”
“Không có.” Dịch Hoan ngồi giữa lồng thủy tinh nói thẳng: “Không cần giải thích cái gì cả, nếu tôi
đoán không sai từ lúc Lục Nhiên bảo Triệu Đường bị hiệu trưởng Thi Thành của Học viện Phản diện hại
đã bắt đầu đặt bẫy tôi rồi.” Cô nhìn Phi Liêm hỏi ông, “Tôi bảo Lục Nhiên nhờ tổ chức dẫn linh hồn
của Triệu Đường đầu thai vào nhà tốt, có phải hắn chưa nói gì với tổ chức không?”
Phi Liêm nhìn cô đáp: “Đúng vậy, tổ chức không biết chuyện của Triệu Đường.”
Dịch Hoan lại hỏi: “Thế linh hồn của Triệu Đường vốn không đầu thai mà ở trong tay Lục Nhiên đúng
không?”
“Chuyện này tôi không rõ lắm nhưng tổ chức sẽ điều tra rõ ràng.” Phi Liêm nói.
“Tôi lại hỏi ông, lần này ông xuất hiện như này, có phỉa là…” Mặt Dịch Hoan không tốt lắm, “Hồn
phách bị tôi hút kia là của Triệu Đường thật hả?”
Phi Liêm gật nhẹ đầu, “Hẳn vậy, tổ chức đang tra nhưng tổ chức không có người làm nhiệm vụ nào đến
thế giới đó làm nhiêm vụ trong thân thể Triệu Đường cả, cô chắc đã nuốt linh hồn của Triệu Đường
rồi, cô đoạt xác của người thường.

Dịch Hoan, cô và tôi đều biệt quy định này cô đặt ra để quản lý
những người có dị năng của tổ chức, quy định sẽ bị giam trong một trăm năm.”
“Mịa.” Mặt Dịch Hoan trắng bệch, cô chửi thề, sốt ruột muốn chết, cô không ngờ mình làm nhiều nhiệm
vụ như vậy rồi mà vẫn bị người cô tin tưởng nhất đặt bẫy, Lục Nhiên làm tới mức này mà không để lại
đường lui cho mình à? Hắn không sợ cô khiến hắn hồn phách biến mất luôn hả?
Phi Liêm nhìn cô muốn nói mà thôi, sau đó đành bảo: “Bây giờ cô không cần vào phòng giam, tổ chức
còn chưa điều tra rõ, cô chỉ cần ở lại căn cứ là được.”
“Đợi sau khi Lục Nhiên tỉnh dậy thì sẽ điều tra rõ thôi, nếu là hắn làm thật, là hắn giữ linh hồn
của Triệu Đường rồi trả về thì tôi đã phạm vào quy định thật.” Cô ngẩng đầu nhìn Phi Liêm, “Tôi sẽ
bị giam ở đây một trăm năm đúng như quy định, quy định này không thể phá được, một khi tôi làm hỏng
nó thì khó thể răn đe hay giám sát những người làm nhiệm vụ được, tổ chức đã phát triển rồi, không
còn là nhóm nhỏ lúc trước nữa, không cần khoan dung với tôi, huống chi… Nếu là Triệu Đường thật thì
tôi có lỗi với cô ấy, tôi muốn vứt bỏ thân thể này, hủy đi tu hành cả đời rồi nghĩ cách lấy linh
hồn của cô ấy về, cho dù là sống lại hay chuyển thế đều được.”
Phi Liêm không ngạc nhiên, ông rất hiểu Dịch Hoan, tính cách của cô vẫn giống như hồi mới tham gia
tổ chức, ân oán rõ ràng, sai là sai, cô sẽ không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ cách đền bù thôi.
Ông gật đầu rồi nghe cô bảo, “Còn có chuyện tôi muốn nhờ ông, phiền ông nghĩ cách mang hiệu trưởng
Thi Thành của Học viện Phản diện tới đây, tôi có vài lời muốn nói với ông ta.”
“Được.” Phi Liêm đồng ý.
======================================================
===

Thi Thành đứng trong phòng giam thở dài, năm đó ông bị cuốn vào chuyện này mà chả hiểu tại sao, ông
chỉ muốn đi tìm chuyển thế của Cùng Kỳ về trấn Học viện Phản diện theo như yêu cầu của Tổ chức Phản
diện mà thôi, ai ngờ lại bị dính vào cái chuyện vu oan nhau như này, còn giết hại cả Triệu Đường,
rồi bắt cóc Cùng Kỳ, đặt bẫy Thao Thiết… Mặc dù ông là phản diện nhưng ông không đủ năng lực làm
vậy đâu.
Năm đó phi Liêm xuất hiện ở thế giới muốn dẫn ông đi tìm Dịch Hoan, đúng lúc đấy, Cùng Kỳ mạnh mẽ
hủy đi kết nối với ông, rời khỏi Học viện Phản diện, muốn chạy tới Liên minh Chính Phái để cứu mẹ
nuôi anh về.
Thật ra năm đó Dịch Nhiên cũng có tình nghĩa phết, anh hủy kết nối chỉ vì muốn cứu mẹ nuôi của
mình, sợ liên lụy đến Học viện Phản diện nên anh không chừa đường lui cho mình, anh mang theo suy
nghĩ của một thằng nhóc trẩu tre, một là cứu mẹ nuôi của mình, hoặc là hủy luôn Liên minh Chính
Phái để giết Thao Thiết báo thù.
Hơn nữa Thi Thành cũng để ý Lục Nhiên, lần đầu ông nhận được tin Cùng Kỳ chuyển thế là do Lục Nhiên
cố ý để người báo cho ông.
Đợi đến khi ông đến nhà Triệu Đường thì cả cha và cô gái kia đều đã chết, Dịch Hoan đã mang trứng
Cùng Kỳ rời đi, ông chỉ ở trong căn phòng không người kia tìm được linh hồn của Triệu Đường đang bị
nhốt trong phòng tắm.

Ông mang linh hồn của Triệu Đường về Học viện Phản diện.
Lần thứ hai, Lục Nhiên gửi tin cho ông là khi Dịch Hoan lái xe tông vào biển, Dịch Nhiên bế thân
thể không linh hồn kia vào bệnh viện.
Lúc đó Dịch Nhiên rất đáng thương, ôm một thân thể không linh hồn chạy như điên trên đường, nhưng
khi vào bệnh viện, bác sĩ lại bảo anh không cứu
được.
Anh ngồi ngơ người ở đó, bất lực quỳ trước giường bệnh khóc lớn.
Cho dù anh là một Hung thú Thượng Cổ Cùng Kỳ mạnh mẽ cỡ nào thì lúc đấy anh chỉ là một cậu nhóc
mười tám tuổi, lúc đó Dịch Hoan là cả thế giới của anh.
Khi đó Thi Thành xuất hiện trước mặt anh, ông thấy Triệu Đường nằm trên giường thì thầm mừng trong
lòng, thân thể này chính là thân thể của linh hồn ông nhặt được hôm đấy còn gì?
Lúc đó ông cũng lo chuyện Học viện Phản diện sắp phải đóng cửa, vội muốn đưa Cùng Kỳ về học viện
nên mới dùng điều kiện cứu sống mẹ nuôi của anh để làm điều kiện kết nối với Dịch Nhiên.
Kết nối chẳng tốn bao nhiêu sức lực nhưng ông không yên tâm về Dịch Nhiên, sợ anh đổi ý bỏ chạy, để
tìm anh, Thi Thành đã đi rất nhiều thế giới trong nhiều năm bởi vậy Thi Thành đưa ra điều kiện anh
về Học viện Phản diện với mình, dùng nhẫn huy chương của Học viện Phản diện để kết nối anh với hệ
thống học viện.
Hệ thống học viện đáng tin hơn hệ thống phản diện nhiều, chỉ cần mang nhẫn huy chương học viện để
kết nối thì trừ khi kết hợp đồng hoặc được chủ nhân của hệ thống chấp nhận bỏ kết nối thì mới có
thể rời khỏi học viện, nếu không dù anh giết chết chủ nhân của hệ thống thì vẫn không thoát được,
không thể trốn khỏi kết nối của học viện.
Đắc Kỷ, Tengu và Ivan cũng kết nối hệ thống này, bọn họ ký 4000 năm.
Nhưng lại xảy ra chuyện lúc bọn họ trở về Học viện Phản diện, Dịch Nhiên cực kỳ sảng khoái kết nối
hệ thống với ông, mang nhẫn huy chương, mà đến khi Thi Thành đến nơi cất giấu linh hồn của Triệu
Đường thì phát hiện linh hồn của cô ta đã biến mất.
Lúc đó Ivan và Đắc Kỷ đều đang dạy học, chỉ có Tengu trông cửa nên không biết ai vào học viện trộm
người.
Sau này Thi Thành mới biết Lục Nhiên đã mua được một học viên của Học viện Phản diện trộm linh hồn

của Triệu Đường ra ngoài.
Không thấy linh hồn của Triệu Đường, Dịch Nhiên tưởng ông lừa anh, càng khiến anh phát điên là cái
hệ thống học viện này, mỗi lần anh muốn đến thế giới kia thì cứ thông báo đây là nhiệm vụ của người
làm nhiệm vụ chính pahsi đang làm, yêu cầu anh không được vào.
Anh đâu quan tâm chứ, mặc kệ quy định mà vọt vào, trở lại bệnh viện thì phát hiện không thấy mẹ
nuôi của mình đâu hết, anh nổi điên, không quan tâm gì đến quy định mà chạy về biệt thự.
Thi Thành bây giờ nghĩ lại thì thấy Dịch Nhiên cũng khá tốt đấy chứ, mặc dù anh luôn nói Thi Thành
không phải thứ tốt gì, lừa anh nhưng lúc Phi Liêm xuất hiện, sử dụng Học viện Phản diện và ông để
ép Dịch Nhiên dừng tay rồi rời khỏi nhiệm vụ này, Dịch Nhiên vẫn nhịn mà rời đi, trở về học viện
hủy kết nối với ông mới đi cứu mẹ nuôi của anh.
Không thể không nói, Dịch Hoan đã dạy Dịch Nhiên trở thành….

Một người hiền lành tốt bụng.
Sau đấy Thi Thành bị Phi Liêm mang đến căn cứ gặp Dịch Hoan, hai người nói chuyện với nhau mới biết
mình bị Lục Nhiên lừa.
Lục Nhiên lợi dụng Thi Thành để đặt bẫy Dịch Hoan, khiến Dịch Hoan và Dịch Nhiên xảy ray hiểu nhầm
không thể giải thích rõ được, bởi vì hiểu nhầm này vốn bao luôn chuyện Dịch Hoan đặt bẫy Dịch Nhiên
để kết nối.
Thi Thành biết không thể đụng vào Dịch Hoan nên nói thẳng với cô, bây giờ Học viện Phản diện không
còn tốt như trước nữa, sắp phải đóng cửa nên ông mới muốn tìm Cùng Kỳ về để xây dựng lại Học viện
Phản diện, ông không có ý đối nghịch với Dịch Hoan, nếu Dịch Hoan cần thì ông có thể đến Liên minh
Chính Phái làm chứng việc Dịch Hoan bị Lục Nhiên đặt bẫy.
Ông cũng giúp cô giải thích với Dịch Nhiên.
Dịch Hoan lắc đầu nói với ông, “Lục Nhiên đáng chết nhưng tôi đã nuốt linh hồn của Triệu Đường, tôi
không thể trốn tránh trách nhiệm này được.

Huống chi….” Cô ngẩng đầu nhìn Thi Thành nói: “Bà đây
lười giải thích với Dịch Nhiên, cậu ta tin hay không thì tùy, cậu ta không tin tôi cũng tìm cách
kết nối cậu ta.”
Thi Thành bị cô nhìn mà lạnh sống lưng, chột dạ hỏi cô: “Ngài….

Vẫn muốn làm nhiệm vụ mười sao kia
à? Bây giờ Dịch Nhiên nhìn thấy ngài là nghĩ đến chuyện giết ngài đấy.” Sao có thể chấp nhận kết
nối cơ chứ? Huống chi bây giờ anh vẫn còn kết nối với hệ thống của học viện đó.
“Làm chứ, lúc trước tôi cứ nghĩ nhiệm vụ mười sao này dễ chết đi được, chỉ cần nuôi lớn rồi kết nối
là xong.” Dịch Hoan cười, “Nhưng khó khăn bây giờ mới xứng với mười sao này, nói không chừng Lục
Nhiên chính là cản trở bắt buộc của nhiệm vụ này.”
Thi Thành nhìn cô sợ hãi, người làm nhiệm vụ lâu năm của Liên minh Chính Phái này đúng là… là một
tên cuồng làm nhiệm vụ mà, cứ như trong mắt cô chẳng có gì khó, khiêu chiến càng lớn thì càng thích
thú, rõ ràng cô vừa bị người thân thiết đặt bẫy rồi trở mặt thành thù với Dịch Nhiên, “Vậy ngài…
tính làm sao?”
Dịch Hoan ngồi xếp bằng trong lồng sắc thủy tinh trong nhà giam, Người Chấp hành không dám khóa
lồng, dù sao có khóa cũng chẳng nhốt được cô.
Cô dưa ngón tay chỉ về phía Thi Thành cười nói, “Làm theo kế hoạch của tôi, chỉ là phải thay đổi

một chút, cũng cần hiệu trưởng Thi giúp tôi một chút.”
Thi Thành cảm thấy có gì không ổn nhưng thấy cô vẫy tay thì vẫn đi tới, ông do dự đi tới, ngồi xổm
xuống nghe cô nói nhỏ: “Không phải ông muốn xây
dựng lại Học viện Phản diện à? Dịch Nhiên là của tôi rồi, ông không tranh được đâu, nhưng tôi có
thể giúp ông xây dựng lại Học viện Phản diện.” Thi Thành giật mình: “Cô?” Vừa định đứng dậy thì bị
cô kéo áo xuống.
“Nhỏ giọng một chút, đừng để tổ chức nghe được.” Dịch Hoan nhỏ giọng nói: “Tôi đồng ý giúp ông xây
dựng lại Học viện Phản diện trăm năm, chỉ cần ông trả giá cho học viện một tí.”
“Trả giá gì?” Thi Thành nhỏ giọng hỏi cô.
Dịch Hoan nhướn mày: “Tôi nghe bảo ông từng có một cô con gái nhỉ? Nhưng buồn thay là cô bé đã qua
đời, ông còn nhớ Người Chấp hành của chúng tôi giúp cô bé đầu thai tốt đúng không?”
Thi Thành sợ hãi nhìn cô chằm chằm, chuyện này ngay cả bên phản diện cũng rất ít người biết, nhưng
sao cô lại biết… Cô muốn gì?
“Đừng sợ, tôi không có ý đụng vào con gái ông, cô bé đã sớm chuyển thế thành người trong sạch rồi.”
Dịch Hoan nói: “Tôi chỉ muốn dùng thân phận con gái của ông, Dịch Hoan tôi làm con gái của ông mà
ông còn không vui à?”
Thi Thành bị dọa tới mức đơ người: “Cô, cô, cô muốn làm con gái của tôi? Nhưng mà… con bé chết rồi,
cô không có thân thể thì sao bám linh hồn vào được?”
“Không bám vào mà chuyển thế.” Dịch Hoan dứt khoát nói: “Tôi sẽ tự sát, hủy đi tu hành kiếp này để
lấy linh hồn Triệu Đường về, sau đó tách linh hồn ra khỏi chân thân, chân thân sẽ ngủ say trong
phòng giam này, linh thể sẽ chuyển thế lần nữa.” Cô nhìn Thi Thành: “Vừa lúc hung thú bọn tôi
chuyển thế sẽ dùng hình thái của trứng, ở trong trứng đến khi ba tuổi mới nở, tôi sẽ nhờ Phi Liêm
ấp tôi trước, tôi chỉ chuyển thế linh hồn nên không mất thời gian để lớn giống Dịch Nhiên, chỉ cần
nửa năm đã thành hình người, tôi cho ông nửa năm để chuẩn bị và dặn dò các thành viên trong Học
viện Phản diện của ông, sau đó phải chuyển thế cùng tôi.”
“Tôi chuyển thế cùng cô??” Thi Thành không rõ tại sao ông phải đi chung?
“Tôi làm thế vì tốt cho ông đấy.” Dịch Hoan nói: “Tôi chuyển thế bằng linh hồn còn gì, bởi vậy rất
khó che giấu dị năng của mình, việc tôi có dị năng sẽ khiến những người có dị năng khác chú ý, hơn
nữa chân thân sẽ gọi tôi mãi chẳng ngừng, chỉ cần tôi gặp chuyện phiền toái gì thì sẽ làm chân thân
tỉnh lại, đến lúc đấy thân phận của tôi sẽ bị lộ, nếu bị lộ thì bên Liên minh Chính Phái sẽ cho
người bắt tôi về tổ chức, thế thì tôi sao có thể xây dựng lại Học viện Phản diện cơ chứ?”
Thi Thành nghe mà trợn mắt há mồm, cô đứng dậy nói: “Cho nên linh hồn của ông phải ở trong chân thể
của tôi khi chuyển thế, giúp tôi áp chế dị năng và hơi thở của mình, đợi có cơ hội tôi trở về chân
thân thì ông rời đi.”
Thi Thành bị cô nói ngơ người, đây là muốn ông dính vào luôn á! Ông vội hỏi: “Khi nào có cơ hội?”
Dịch Hoan nghĩ nghĩ, sau đó nhìn chằm chằm cánh cửa phòng giam, cô nghe thấy tiếng bước chân của
Phi Liêm.
Quả nhiên Phi Liêm đi vào nói với cô: “Lục Nhiên đã thoát khỏi nguy hiểm, không bao lâu nữa có thể
tỉnh rồi, còn có….”
Dịch Hoan quay đầu nói với Thi Thành: “Đợi đến khi tôi tán được Dịch Nhiên, Lục Nhiên xuất hiện tìm
tôi thì đã đến lúc.”
Thi Thành càng khó hiểu, trước không nói sao cô chắc chắn mình tán được Dịch Nhiên, mà cô dùng cái
gì để kết luận Dịch Nhiên sẽ tìm cô?
Cô nhìn Phi Liêm đi vào, nói thẳng với Phi Liêm quyết định của mình, cô yêu cầu Phi Liêm làm cho cô
hai việc, một là sau khi cô tự sát, ông đi tìm linh hồn của Triệu Đường rồi đưa về thân thể của cô
ấy.
Hai là ấp chuyển thế của cô.
Phi Liêm sửng sốt, nói tiếp câu sau: “Dịch Nhiên tìm tới, cậu ta muốn cứu mẹ nuôi của mình, Người
Chấp hành sợ cậu ta gây chuyện rồi làm hỏng gân cốt của căn cứ nên bảo tôi tới ỏi cô, cô muốn tiếp
tục làm nhiệm vụ mười sao này không? Có muốn trở lại thân thể Triệu Đường để dỗ cậu ta kết nối
không?”
“Không cần.” Dịch Hoan cau mày, “Tôi muốn dùng chân thân để kết nối cậu ta, khiến cậu ta cam tâm
tình nguyện bị tôi kết nối, không giải quyết hiểu nhầm này thì cậu ta thì tôi sẽ không kết nối cậu
ta.”

Cô nhìn Phi Liêm, “Tôi thay đổi chủ ý, sau khi tôi tự sát, ông giúp linh hồn của Triệu Đường chuyển
thế, vinh hoa phú quý bình an cả đời, cô ấy muốn gì thì cho cô ấy cái nấy, đền bù cho sự ngu xuẩn
của Cùng Kỳ.

Còn thân thể của cô ấy….

Các ông xử lý cho tốt vào.”
“Dịch Nhiên à…” Cô nhìn Phi Liêm nói: “Chắc ông có cách để lừa cậu ta nhỉ? Cứ lừa trước, đợi tôi
chuyển thế.”
Phi Liêm nhìn cô thở dài: “Cô muốn hủy tu hành đời này à? Cô từ bỏ trăm năm của mình thế hả?”
“Từ bỏ.” Dịch Hoan nghe thấy tiếng nổ bên ngoài, quay đầu nhìn qua tường thủy tinh nhưng không thấy
Dịch Nhiên, cô lạnh nhạt nói: “Nếu là nhiệm vụ mười sao, còn là đồng loại của tôi thì tôi phải dùng
chút thành ý chứ.”
Thi Thành ở cạnh nghe mà sợ, dùng mọi giá luôn… Đây là sử dụng trăm ngàn năm tu vi và kinh nghiệm
để tán Dịch Nhiên á, đây đúng là để cả thân xác bị phá hủy chỉ để kéo hoàng đế xuống ngựa mà… Hung
thú Thượng Cổ chơi với nhau tàn nhẫn dữ thế à?
Ông nhịn không được mà hỏi: “Lỡ như… Sau khi cô chuyển thế mà thất bại thì sao? Tôi nói Dịch Nhiên
không gặp được cô hoặc Lục Nhiên không tới tìm cô thì tôi và Học viện Phản diện….” Phải làm sao
giờ?
“Sao có thể chứ?” Dịch Hoan cười với ông, “Ông yên tâm, chờ sau khi tôi chuyển thế, ông chọn thời
điểm thích hợp để người bên Học viện Phản diện của ông tới tìm tôi, mang tôi về học viện thì tôi sẽ
xây dựng lại Học viện Phản diện cho ông, cái khác ông không cần lo.”
Sao Lục Nhiên không đi tìm cô được chứ? Hắn mất công tính kế như vậy không phải để cản trở cô và
Dịch Nhiên à? Lục Nhiên sẽ bắt lấy cơ hội này, muốn tìm được chuyển thế của cô trước khi Dịch Nhiên
tìm được cô.
Còn Dịch Nhiên….

Cô là kẻ thù giết mẹ mà anh xác nhận, sao anh không đi tìm cô được cơ chứ?
=======================================
Hình ảnh cuối cùng trong ký ức của Dịch Hoan là cảnh cô tự sát trong phòng giam, Dịch Nhiên kinh
hãi siết chặt ngón tay khi thấy hình ảnh đó.
Gương mắt chảy đầy máu của cô đập vào mắt anh, hình ảnh đó tan nát như thủy tinh vỡ.
Một tiếng “rầm” vang lên, ánh sáng đen bao phủ lấy toàn bộ phòng giam, mọi người vội lùi về sau,
ánh sáng màu đen mạnh mẽ khiến họ không thấy được cái gì.
Mấy giây sau, căn phòng giam yên tĩnh vang lên tiếng thở dài cứ như con thú bị nhốt ngàn vạn năm đã
thức tỉnh, sau đó thở ra một cái.
Dịch Nhiên vội đi qua theo tiếng động kia, anh nhìn thấy một bóng người đứng trên đỉnh lồng giam
thủy tinh trong ánh sáng màu đen mờ ảo, anh không thấy rõ mặt cô nhưng thấy được mái tóc đen dài
đang rủ bên người cô, cô nhắm mắt đứng trên cao, hơi nghiêng đầu, rên rỉ nho nhỏ sau đó mở mắt ra.
Đôi mắt đen thui hơi sáng lên cứ như sao trong trời đêm, ánh mắt kia nhìn anh khiến trái tim anh
nhảy dựng.
Gương mặt của cô càng lúc càng gõ nét, trừ cặp mắt đen cùng với một ít vảy Thao Thiết lúc ẩn lúc
hiện dưới gương mặt cô thì cô vẫn là Thi Ân, vẫn là Ân Ân, cho dù biến thế nào thì cô vẫn là Ân Ân.
“Thi Ân…” Dịch Nhiên gọi cô muốn đi tới, dưới chân cô là những mảnh thủy tinh vỡ, anh muốn đỡ cô
xuống theo bản năng.
Cô lại lướt qua nhìn Ivan, Khổng Lệnh và Tengu rồi cười nói: “Cảm ơn.” Ivan mỉm cười nhìn cô, vươn
tay bảo, “Đây là vinh hạnh của chú.”
Cô đặt tay vào lòng bàn tay của Ivan, đỡ tay ông đi xuống mảnh đất toàn là thủy tinh vỡ.
Dịch Nhiên đứng đơ tại chỗ, lòng anh lạnh lẽo, cô… cô không quan tâm anh.

Cô đứng dưới lồng, nhìn
Lục Nhiên rồi ngoắc tay với hắn bảo, “Lục Nhiên, tới đây.”.