Nghĩ mãi mới có ý tưởng, cùng xem nhé!
Sandy nhìn Anna nằm trên giường mà thở dài, nói:
_Sao mày í lộn sao bạn lại nói vậy? - Sandy mém cắn lưỡi
_Tui sợ chị ấy sẽ... - Anna nhắm mắt lại
_Thôi, tạm thời đừng nghĩ tới nữa, có nhiều chuyện quá rồi! - Sunny thở dài
Tối đó, cả 3 ngủ chung với nhau như lúc nhỏ, nhìn cứ như là có 3 thiên thần ánh sáng đang chìm vào giấc mộng đẹp, xung quanh có những
chiếc lông vũ trắng bay bay. Còn 3 chàng kia thì buồn rồi, hồi nãy đã
không nghe tụi nó nói gì, giờ còn không được ngủ chung nữa. Có mở được
cửa phòng Anna đâu, sao mà vào đem cô ấy về phòng mình như ở Phú Quốc
được. Tự nhiên nhớ sáng hôm đó ghê!
~~~Trở lại buổi sáng hôm đó~~~( lúc này vẫn xưng hô mày tao nha mọi người!)
Ơ, sao hôm nay con Sunny bự thế nhỉ, nó béo rồi hay sao vậy ta?
Sandy mắt nhắm mắt mở tưởng đó là Sunny nên ôm thêm chút nữa. Ế, khoan
đã, đây không phải là Sunny, từ từ nhìn kĩ lại, đó là Gin mà! Nhưng tối
qua mình ngủ với Sunny, sao giờ lại là Gin. Anh chàng vẫn ngủ ngon lành. Thì ra đó là trò của mấy người đúng không? Được rồi! Sandy mặt gian hẳn nhưng Gin vẫn say giấc nồng.
Yosh, yosh, xong rồi! Sandy phủi tay nhìn lại tác phẩm. Mình sẽ đặt tên cho nó là: Gin bánh
cuốn (Tg: Cho xem tác phẩm với!)! Nhìn xem, Sandy đã lấy cái mền quấn
chặt Gin vào, buộc thêm mấy cái dây, lấy bút màu vẽ lên mặt nữa, giờ
nhìn cũng na ná cái bánh cuốn thật. Giờ sao ta? Sandy bắt đầu thấy chán
rồi, thôi để ảnh nằm đó đi, mình ra ngoài chơi! Hihi!
Vừa bước ra ngoài thì Sandy thấy Sunny cũng đang bước ra, mặt hầm hầm sát khí. Sandy hỏi:
_Mày có chuyện gì à! - Sandy hơi rụt rè
_Hừ, nó dám hợp tác với nhau để tách 2 đứa mình ra ngủ riêng! - Sunny đấm 2 tay vào nhau
_Vậy việc đó là do Long với Cường làm đó hả? - Sandy bất ngờ, công nhận là nghi đâu đúng đó
_Chứ còn thằng nào nữa! - Sunny bực bội
_Vậy giờ Long sao rồi? - Sandy
_Tự đi xem đi, nhắc làm bực mình hà! - Sunny đi vào phòng tắm, chân dậm đùng đùng xuống sàn, làm nó muốn sập luôn
Sandy chầm chậm bước vào phòng Sunny. Á, làm giật mình, đầu tóc
bù xù, người bầm tím, nói chung tè le hết! Sunny làm ghê thật, ảnh ngất
luôn rồi kìa! Sandy sợ hãi, mặt tái mét lại.
~~~Trong phòng tắm~~~
Sunny đang đứng trước gương đánh răng, nghĩ tới hồi nãy là thấy tức à. Tự chà bàn chải nhanh và mạnh để xả giận. Lấy khăn lau mặt, nhìn lại mình trong gương, ok rồi! Sau đó bước ra ngoài. Ngồi nói chuyện với Sandy 1 lúc để hạ hỏa thì tới giờ tập trung.
~~~Hết nhớ lại~~~
Anna nằm trên giường nhìn qua, Sandy với Sunny ngủ mất tiêu, chỉ có mình là trằn trọc nãy giờ thôi. Nhẹ nhàng ngồi dậy bước xuống giường rồi đi ra ngoài. Từng bước chân chầm chậm tiến đến sân thượng, 1 trong
những nơi cô thích nhất.
Giờ cũng khuya rồi nên
không khí lành lạnh, Anna lại mặc đúng 1 cái đầm ngủ hơi mỏng manh, đứng ngắm cảnh. Sao dạo này mình cứ bị khó ngủ hoài vậy ta? Cô thắc mắc, cứ
theo cái đà này thì có ngày mắt mình thành mắt gấu trúc mất! Anna thở
dài. Hình như có người đang tới, cô nhìn ra phía sau. Người đó bỏ tay
vào túi, mặt hơi ngái ngủ nói:
_Giờ này sao chưa ngủ? - Kin nhìn Anna
_Không ngủ được - Anna quay ra ngoài ngắm cảnh
Hình như có cái gì đó đặt lên lưng mình, rất ấm áp. Chạm tay
vào, là 1 cái áo choàng dày, Kin làm chắc luôn. Anh nói với giọng trầm
ấm nhẹ nhàng:
_Tối lạnh đó, mặc vậy thế nào cũng thành cục đá cho mà coi! - Kin cười
_Cảm ơn anh! - Anna cười
_À giờ anh tính đi xuống ngủ đây, em muốn đi chung không? - Kin
_Có chứ, hihi! - Anna chạy lại nắm tay Kin
Cả 2 cùng đi xuống dưới lầu, tới phòng Anna, cô tinh đi vào thì
có người giữ chân mình lại. Anh ôm cô từ đằng sau, 1 cái ôm đầy tình cảm và ngọt ngào, đặt cằm mình lên vai cô, nói nhỏ:
_Ngủ ngon nha em! - Kin
_Anh cũng vậy nha! - Anna hơi giật mình nhưng sau đó cũng lấy tay mình đặt lên tay Kin
Cái ôm đó kéo dài khoảng 5 phút, sau đó anh buông cô ra rồi cả 2 tách nhau đi về phòng ngủ, với lại trả cái áo khoác cho Kin luôn! Nằm
trên giường, kế bên là Sandy và Sunny, hơi ấm của cái ôm đó vẫn còn đọng lại nên mới 1 chút là Anna đã ngủ mất tiêu. 2 người đều có 1 giấc mơ về người kia. Thật hạnh phúc quá đi!
~~~Sáng ngày mai~~~
Cả đám đang ngồi đùa giỡn với nhau ở ghế salon do không biết
động đất sóng thần hay cái gì đó đang diễn ra hay sao, mà ai cũng dậy
sớm nên bây giờ dư thời gian. Sực nhớ ra, cô ra hiệu chỉ mình Sandy và
Sunny biết. 2 chị kia cũng trao đổi với nhau bằng cách đó để những người còn lại không biết (Tg: Mình còn không biết nữa nói gì mấy má!/ Tụi
hắn: *lườm*/ Tg: À quên thêm mấy ba nữa, được chưa?/ Tụi hắn: *gật
đầu*). Nhưng nhìn nét mặt thì thấy chắc nó quan trọng lắm, vì thấy sự
căng thẳng lộ rõ trên gương mặt của 3 chị ấy. Mà thôi! Bỏ qua khúc này
đi, hãy tiến đến học viện với cả đám nào!
Mấy bạn đừng hối mình nữa, gấp quá làm không kịp đâu, cứ từ từ thôi nha!
Cho nên chap này sẽ hơi kì kì 1 chút. Hãy đón xem chap sau nhé!