*Quay lại quá khứ….(một ngày trước)
Cuộc trò chuyện giữa Boss và Wayie:
-Được rồi! Ngươi ra ngoài đi!( Boss)
Wayie cúi chào, quay ra ngoài định bước thì Boss rút súng ra và “Đoàng!!!!!!!!!!!”
Wayie/Key/Đức ngã xuống sàn một cách đau đớn tột cùng, máu…..loang lổ ra sàn….hắn bị bắn trúng tim!
Hắn quay ra với vẻ mặt xanh đét:
-Hự…..Sao?
-Hừ, ngươi thật là ngu ngốc, ngươi bị lộ rồi, ko biết sao?
-Hự…..Lộ?
-THẬT NGU NGỐC!!( Boss nói lớn)
Bỗng, Wayie cười mãn nguyện:
-Hừ, ngài đã cứu tôi, giờ có giết tôi thì….coi như mạng trả mạng….Nhưng xin ngài…..làm ơn….nếu cô ấy có làm gì sai…..hãy tha cho cô ấy, đừng….hự…..để cô ấy….nhúng tay vào vụ này…hự….Xin….xin…..
Wayie chưa kịp nói hết thì đã tắt thở hoàn toàn.
-Ixs, lôi xác nó ra ngoài!( Boss ra lệnh)
-Rõ!!(Ixs)
-Khoan đã!(Boss)
Boss đi xuống cạnh chỗ Wayie nằm và lấy điện thoại của hắn.
-Rồi, dọn dẹp đi, sạch vào!( Boss)
Ixs mang xác Wayie ra ngoài, Boss nhìn chiếc điện thoại trầm ngâm hồi lâu.
*Rane từ ngoài đi vào thì bắt gặp Ixs ở cổng.
-Lại có một con chuột nữa chết à?(Rane)
-Ừm.(Ixs trả lời ngắn gọn rồi đi tiếp)
-Ơ….này!!(Rane)
-Gì?(Ixs)
-Cho t xem qua cái xác một chút!
Cô ta mở chiếc khăn trắng ra……là Wayie!!!!
-S….sao….cậu ta…lại?( Rane bàng hoàng)
-Chắc là bị lộ.
-Bị lộ? Tại sao chứ?
-Ai mà biết.
Rane chạy một mạch tới phòng Waraky.
-Có chuyện gì mà hốt hoảng vậy?( Boss)
-Tại sao chứ? Tại sao lại giết Wayie?( Rane)
-Hừ….thông tin nhanh đấy!(Boss)
-TẠI SAO?
-Hắn phản bội tôi!
-Phản bội ư?
-Em thì biết gì? Đừng nhúng tay vào chuyện của tôi!
-Trả lời đi! Tại sao lại có thể tàn nhẫn như thế chứ!
-RA NGOÀI.( Boss quát)
-….
*Quay lại hiện tại*
-Kẹo của cậu ngon đấy!(Quân)
-Thích thì ăn nhiều vào(Duyên)
-Nhà cô đẹp thật!
-Quá khen!
Họ cứ nói chuyện thân mật…..
Cuối cùng 2 tiếng cũng trôi qua.
-Muộn rồi, tôi về nhé!( Quân)
-C….cậu…ko có phản ứng gì à?(Duyên)
-Phản ứng…gì?
-À….ko có gì.
-Hay là….muốn giữ tôi lại, 1 nam 1 nữ trong căn nhà này thì nên làm gì đây?
-Cậu thật là! Về đi.
-Giờ t lại muốn ở đây với cô rồi.
-Về đi mà!
“Chụt” – Cậu ta hôn trộm cô rồi phi ra ngoài, chỉ kịp í ới nói “Tạm biệt, lần sau t sẽ làm “cái gì” đó khác đấy!”
Cô cười và thầm nghĩ “Mình nghĩ nhiều quá rồi, ko phải cậu ta đâu”