Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 902: Vét sạch của cải




Nhưng nếu nói hắn không cần có con mình, tuyệt đối là không khả năng!

Hiện tại đột nhiên biết mình sắp làm cha, Lâm Lạc hưng phấn không cách nào hình dung, thét dài một tiếng, lật ra bổ nhào suốt mấy trăm lần trong không trung, há miệng cười vang ầm ĩ.

Tuy rằng thân phận Triệu Ngọc Phi có chút xấu hổ, còn tính là tiện nghi sư mẫu của hắn, còn là đại thánh mẫu Âm Dương thánh giáo, nhưng hiện tại Lâm Lạc không hề quan tâm, trời đất bao la, đứa con lớn nhất!

- Hắc hắc hắc…

Hắn ngây ngốc cười rộ lên, dùng tay sờ vào bụng Triệu Ngọc Phi lần nữa, giống như tiểu sinh mạng kia có thể lập tức xuất thế ngay lúc này.

- Nguyện đổ chịu thua, tiểu nam nhân ngươi có phải nên ngoan ngoãn nghe lời của ta không?

Nhìn bộ dáng vui sướng của Lâm Lạc, trong lòng Triệu Ngọc Phi cũng trở nên mềm mại, nhưng dù sao nàng cũng đứng đầu một giáo, dã tâm cùng khát vọng quyền lực không phải nói buông thì có thể buông.

Lâm Lạc trừng mắt nói:

- Theo ta quay về Thập Tuyền Hải!

Nhìn bộ dáng bá đạo của hắn, Triệu Ngọc Phi mơ hồ có cảm giác muốn đầu hàng nhận thua, ở lại bên cạnh hắn làm tiểu nữ nhân của hắn. Nhưng nàng lập tức đem tia yếu đuối đè nặng dưới đáy lòng, nói:

- Hiện tại nhà của ngươi không quá lớn, còn không giấu được kiều nữ như ta! Nếu biết thua, đem đồ trong bảo khố mang ra, thứ này có thể giúp ta mua chuộc quyền to trong giáo!

Tuy rằng nàng mất sự giúp đỡ của Mao Tử Nguyên cùng Thường Hiên, nhưng chỉ cần đem đại lượng tài nguyên tu luyện trong bảo tàng mang ra, còn có đan dược, tài liệu trân quý, còn sợ trọng thần trong giáo không đi nhờ vả nàng sao?

Bản thân nàng là Tinh Hoàng tam trọng thiên, lực áp tám thánh mẫu khác, chỉ cần thành viên bên dưới trung tâm với nàng, muốn độc chưởng Âm Dương thánh giáo cũng không phải khó khăn.

- Ngươi là nữ nhân của ta, theo ta đi!

Lâm Lạc lại nổi lên đại nam tử chủ nghĩa.

- Lạc lạc, người ta từ khi nào thành nữ nhân của ngươi đây?

Triệu Ngọc Phi cười duyên, nhưng chính nàng cũng không chú ý tới, tự xưng của nàng từ “bổn thánh mẫu” lui tới “ta”, hiện tại ngay cả từ “người ta” cũng đã mang ra.

- Ta chỉ là cùng ngươi sinh đứa bé, chẳng qua ngươi coi như là mượn loại là được! Muốn ta ngoan ngoãn nghe lời, chờ tu vi của ngươi vượt qua ta rồi nói sau!

Triệu Ngọc Phi nắm cằm Lâm Lạc, có điểm giống như ân khách trong thanh lâu.

- Ta sẽ không để cho con của mình sinh trưởng ở địa phương chướng khí mù mịt kia!

Lâm Lạc không hề có ý lùi bước, thật vất vả có đứa con, làm sao cũng phải cho nó đãi ngộ tốt nhất.

Triệu Ngọc Phi có chút khựng lại, lui một bước nói:

- Nếu như sinh nữ nhi, ta sẽ dẫn nó tới tìm ngươi, từ đó về sau buông tha hết thảy! Nhưng nếu sinh con trai, ta sẽ cho nó đứng đầu một giáo, ngươi cũng phải giúp nó, đem cả Ngân Nguyệt Tinh biến thành lãnh địa cho nó thống trị!

Nàng nói như đinh đóng cột, không hề có khả năng thương lượng, đây là kiên trì của một Tinh Hoàng.

Gọi là thương lượng, chính là ngươi lui một bước, ta lui một bước, làm cho tất cả mọi người đều có thể nhận, nếu vẫn kiên trì đi tới, không gọi là thương lượng, mà là khư khư cố chấp.

Lâm Lạc nghĩ nghĩ, miễn cưỡng đáp ứng, nhưng đứa nhỏ cần sinh ra cũng không phải là chuyện nửa năm một năm, hắn hoàn toàn có thể tiến vào Tinh Đế trước khi Triệu Ngọc Phi sinh nở, đến lúc đó nữ nhân này không nghe lời thì trực tiếp đánh đòn, đem nàng áp tải về Thập Tuyền Hải.

- Lấy ra hết đồ vật!

Triệu Ngọc Phi đưa ra ngọc thủ trắng nõn, bộ dáng khẳng định.

Lâm Lạc thật sự bị bắt trúng nhược điểm, đành phải đem toàn bộ đồ vật lấy được trong bảo khố nôn hết đi ra. Nhưng ba thanh kiếm mở cửa Thiên Anh Điện cùng vài món thánh khí Lâm Lạc vẫn tàng tư, dù sao thứ này không có tác dụng gì quá lớn đối với Triệu Ngọc Phi.

- Thật nhỏ mọn, thứ này cũng không phải cho ta mà là cho nhi đồng tương lai của ngươi, đem cả Tử Đỉnh đưa ra!

Triệu Ngọc Phi như sư tử ngoạm, trực tiếp đòi vật trí mạng của Lâm Lạc.

- Không được!

Lâm Lạc lắc lắc đầu, cũng không phải hắn không muốn mà là Tử Đỉnh tương liên với thức hải của hắn, đã hoàn toàn cùng hắn dung hợp chung một chỗ, không phải giải trừ thì có thể thay đổi chủ nhân, bằng không nhiều đời tổ tiên Lâm gia vì sao không thể dịch động, thẳng phải đợi tới đời Lâm Lạc mới có thể thành?

- Ta có một môn dưỡng thai thuật, hiện tại nhi đồng là một bộ phận của thân thể ta, có thể chịu tinh vực lực rèn luyện thân thể, chỉ cần có đủ bảo vật sinh ra thậm chí có thể tiến vào Tinh Vương cảnh, ngươi còn thứ tốt gì thì đừng che giấu!

Triệu Ngọc Phi không chút khách khí nói, còn thiếu chút nữa muốn tự mình soát người.

Vừa ra đời chính là Tinh Vương?

Thật sự là quá cường đại đi!

Ngẫm lại Lâm Lạc phải trải qua bao nhiêu mưa gió mới tiến lên Tinh Vương cảnh, mà hắn còn là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, những Tinh Vương khác có người nào không phải đã trải qua muôn ngàn khó khăn mới đạt tới? Vừa xuất thế chính là Tinh Vương, quả thật là không có lẽ trời!

Nhưng so sánh với Phong Sở Liên vừa trưởng thành chính là Tinh Hoàng tam trọng thiên, còn kém rất nhiều, chỉ có thể nói là trụ cột thật tốt!

Hơn nữa điều kiện đầu tiên là mẫu thân phải cấp bậc Tinh Vực, việc này chẳng khác gì là không khả năng tới chín phần chín, bởi vì cấp bậc Tinh Vực thật khó khăn có được đời sau, hơn nữa nữ tính Tinh Vực chí tôn càng thêm ít!

Thứ hai thuật dưỡng thai cũng cần đại lượng tài nguyên trân quý, còn cần đại lượng thời gian dưỡng thai! Vận khí tốt cực điểm thì nhi đồng sinh ra mới là Tinh Vương cấp bậc, nếu không chỉ là Chủ Linh cảnh, một bước kém cỏi muôn đời khổ tu!

Sự tình quan hệ tới vận mệnh tiền đồ của con mình, Lâm Lạc cũng không dám qua loa, nói:

- Muốn cái gì đây?

Triệu Ngọc Phi báo ra một nhóm lớn tài liệu trân quý, nghe được khiến Lâm Lạc không ngừng líu lưỡi, cũng không biết nàng vì thai nhi trong bụng hay nhân cơ hội bỏ túi tiền riêng.

Nhưng không có biện pháp, ai bảo nàng mang thai con của hắn.

Lâm Lạc lấy ra những thứ tốt lấy được bao năm nay, ngay cả thịt của mẫu trùng Huyết Nhuyễn Trùng cũng đem ra – đồ vật này là ký sinh trùng trong cơ thể Ngân Nguyệt thú, ăn vào thật sự là thần liệu, trong thịt súc tích một tia mảnh nhỏ thần đảo, là thứ tốt tuyệt đối!

Bởi vì cảnh giới áp chế tồn tại, ngoại trừ yêu nghiệt như Lâm Lạc căn bản không ai giết được mẫu trùng, thịt mẫu trùng tự nhiên chưa từng xuất hiện tại nhân gian.

Triệu Ngọc Phi là Tinh Hoàng tam trọng thiên, làm sao có đạo lý không nhìn được hàng, chỉ thấy trong thịt có một cỗ khí tức trong suốt sáng loáng vô cùng, tuyệt đối không phải vật phàm! Nàng biết Lâm Lạc lấy ra thứ tốt, không chút khách khí lấy đi thịt mẫu trùng, nũng nịu nói:

- Còn gì nữa không?

Nữ nhân này không đem của cải của hắn vét sạch sẽ không bỏ qua sao?

Lâm Lạc lắc đầu, tuy rằng hắn còn có vài miếng Thần Đạo quả, nhưng mỗi phần đều đã phân cho đầu người, thật sự không thể phân ra thêm nữa.

- Tạm thời không có, nhưng những thứ này cũng có thể dùng một thời gian, ta sẽ đi tìm thêm thứ tốt! Đại khái khi nào thì ngươi sinh?