Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 872: Oán thù Lữ - Bạch (2)




- Xú nha đầu, trong mắt ngươi còn có phân tôn ti trưởng ấu sao?

Lữ Đạo Thành lồm cồm bò lên, ngoài mạnh trong yếu nói, tuy rằng vừa rồi hắn bị đánh bất ngờ, nhưng có thể một chưởng đánh bay hắn ít nhất phải cao hơn hắn một đại cảnh giới mới làm được!

Nói cách khác Lữ Nguyệt Đồng đã có được tu vi cấp lão tổ.

- Ngươi muốn giết cha mẹ ta, còn muốn ta nhận thức ngươi làm trưởng bối?

Ánh mắt Lữ Nguyệt Đồng phát lạnh, khí tức Chủ Linh cảnh tràn ra, nhất thời chấn động mọi người run rẩy.

Lâm Lạc cũng phiêu nhiên hiện thân, trình tự tu vi của hắn cao hơn mọi người rất nhiều, bọn hắn trái lại không cảm giác Lâm Lạc lợi hại, chỉ mơ hồ có cảm giác làm tim đập nhanh mà thôi.

- Sao lại thế này?

Hắn nhìn về phía một người, thản nhiên hỏi.

Dưới uy áp của Tinh Vực cấp bậc, người nọ căn bản không khởi lên nổi ý niệm chống cự trong đầu, đem sự tình nói lại một lần đầu đuôi.

- Người của Bạch gia đáng giận, các ngươi cũng đáng hận!

Sát khí của Lữ Nguyệt Đồng bùng nổ, những người này còn muốn đem mẫu thân của nàng ra tế cờ, thật sự không thể tha thứ.

- Nguyệt Đồng…

Lữ gia lão tổ phiêu nhiên đi tới, biểu tình trên mặt tràn ngập vui mừng, bởi vì ngay cả hắn cũng không cảm ứng được thực lực sâu cạn của Lữ Nguyệt Đồng, chỉ biết khí tức đối phương thâm trầm như biển khơi, vượt xa tông chủ Kỳ Nguyên Tông!

Gia tộc thế nhưng có thể xuất hiện đời sau cường đại như thế, tự nhiên chính là chuyện vô cùng may mắn, Lữ gia lão tổ vui mừng lộ rõ, điều này đại biểu Lữ gia chẳng những có thể khôi phục vinh quang năm xưa, thậm chí còn bước lên một bậc thang!

Càng ngày càng nhiều người chạy tới, nhìn chằm chằm “phản đồ” đã rời nhà mấy chục năm kia, đương nhiên nhìn thần sắc vô cùng vui mừng trên mặt lão tổ, tự nhiên không có người nào ngu ngốc nhắc tới hai chữ “phản đồ”.

- Ai muốn giết mẫu thân của Lữ Nguyệt Đồng này, đều đứng ra cho ta xem!

Thần tình Lữ Nguyệt Đồng như sương lạnh, nàng vốn có tính khí như mẫu bạo long, nếu không phải những người này đều là Lữ thị tộc nhân nàng đã sớm chụp một chưởng đem cả Lữ gia san bằng, đương nhiên tuyệt đối sẽ không chịu bỏ qua.

Tất cả mọi người thấy nàng có điểm chuyện nhỏ xé ra to, thật cho mình là lão tổ gia tộc sao, thần khí như vậy!

- Nguyệt Đồng, ngươi phản bội gia tộc bỏ trốn, làm hại gia tộc bị khuất thân dưới Bạch gia, ngươi còn không nhận tội?

Lữ Đạo Thành chịu nhục trước mặt mọi người, trên mặt mũi làm sao không trở ngại, ỷ có lão tổ tại đây Lữ Nguyệt Đồng sẽ không dám xằng bậy, không chút khách khí nhắc tới nợ cũ.

Trong mắt hắn Lữ Nguyệt Đồng tối đa chỉ tới Tịch Linh cảnh, cùng một cảnh giới với lão tổ! Dù sao chỉ qua vài chục năm, có thể tăng lên hai đại cảnh giới cũng đã chiếm được thiên đại cơ duyên, làm sao còn cao hơn được nữa!

- Nhận tội?

Đây thật sự là tự vạch áo cho người xem lưng, lúc trước Lữ Nguyệt Đồng bị bắt rời nhà, mặc dù không có việc này nói không chừng nàng vĩnh viễn cũng không có cơ hội nhận thức Lâm Lạc, nhưng đó lại là một chuyện khác, trong lòng nàng làm sao được thoải mái?

Hiện tại nàng đang nổi giận, lời của Lữ Đạo Thành như lửa cháy đổ thêm dầu, thành công khiến Lữ Nguyệt Đồng nổi lên sát khí.

Đại gia tộc luôn có nhiều người, rất nhiều người thậm chí còn không nhận ra mặt nhau, Lữ Đạo Thành vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh của Lữ Kính Vệ, Lữ Nguyệt Đồng đương nhiên không hảo cảm đối với hắn, những chuyện này gia nhập cùng nhau, làm cho Lữ Nguyệt Đồng quyết định giết gà dọa khỉ!

- Ngươi muốn giết cha mẹ của ta, Nguyệt Đồng này làm con, há có chuyện không báo thù!

Nàng lành lạnh nói, đại đao tế ra, hướng Lữ Đạo Thành chém tới.

- Ngươi dám!

Lữ Đạo Thành hét lớn, tế ra một cây trường thương, hướng đại đao chống đỡ. Hắn không trông cậy mình có thể đánh thắng Lữ Nguyệt Đồng, nhưng chỉ cần đánh vài hiệp hắn không tin lão tổ chỉ có thể ngồi xem.

- Nguyệt Đồng, hạ thủ lưu tình!

Lữ gia lão tổ kinh hô một tiếng, nhảy ra muốn ngăn trở thế công của Lữ Nguyệt Đồng, dù sao Lữ Đạo Thành là nhân vật trọng yếu của Lữ gia, ngàn năm sau nói không chừng có thể đột phá Tịch Linh, trở thành lão tổ mới của Lữ gia.

- Người này, phải chết!

Lữ Nguyệt Đồng vung tay lên, Lữ gia lão tổ giống như bị định thân thuật, nhất thời không thể động đậy, mà đao của nàng không chút lưu tình chặt đứt trường thương của Lữ Đạo Thành!

Lữ Đạo Thành khủng hoảng, vội vàng hóa thành một đạo hỏa diễm, cố gắng dùng lĩnh vực chi khu lẩn tránh thương tổn. Nhưng Huyền Linh cảnh cùng Chủ Linh cảnh kém tới vài cảnh giới lớn, đây là sự chống cự không hề có ý nghĩa, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, hắn lập tức từ hình thái hỏa diễm bị đánh hồi trở về, đầu lâu bị chém rụng, cổ phun đầy máu tươi.

Một đao này khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, hàn khí không ngừng dâng lên tận đáy lòng.

Có thể phất tay định trụ lão tổ, một đao chém cao thủ Huyền Linh cảnh, đó là tu vi khủng bố bực nào? Chỉ sợ ngay cả tông chủ Kỳ Nguyên Tông cũng không có kỹ năng lớn như vậy!

Vừa nảy sinh kính sợ vô hạn đối với Lữ Nguyệt Đồng, tộc nhân Lữ gia cũng sản sinh dã tâm mãnh liệt, có cao thủ như vậy trấn thủ, lo gì Lữ gia không thịnh vượng? Nói không chừng còn có thể đem Kỳ Vân Tông lôi xuống ngựa, hoàng đế luân phiên làm!

- Hôm nay người muốn hại cha mẹ ta, đều phải bị nghiêm trị!

Lữ Nguyệt Đồng lạnh lùng nói, nàng từng là thống lĩnh Hắc Sát quân, giết chóc đối với nàng mà nói cũng không phải chuyện gì khó có thể thừa nhận.

Võ giả trời sinh tôn trọng cường giả, Lữ Nguyệt Đồng dùng một đao lập uy, uy vọng nháy mắt siêu việt lão tổ, nhất thời cũng không cần Lữ gia lão tổ phân phó, liền có mấy người lôi những người đi theo Lữ Đạo Thành kéo xuống.

Bọn hắn muốn vỗ mông ngựa Lữ Nguyệt Đồng, những người kia rơi xuống trong tay bọn hắn kỳ thật càng thảm hại hơn, ngay cầu chết nhanh cũng không thể nào.

Cảnh giới Lữ gia lão tổ cao nhất, cũng cảm giác được khí tức mạnh mẽ kinh khủng trên người Lữ Nguyệt Đồng, trong lòng luôn kinh hoàng, đợi khi sắc mặt Lữ Nguyệt Đồng hòa hoãn mới nói:

- Nguyệt Đồng, mấy năm nay ngươi không chịu đau khổ gì đi?

Lão nhân biết lúc này Lữ Nguyệt Đồng vô cùng cường đại, bởi vậy thay đổi cách dụ dỗ, muốn dùng thân tình gia tộc chậm rãi cải thiện quan hệ với Lữ Nguyệt Đồng, dù sao lúc trước nàng bị bức bách rời đi.

Lữ phụ cùng Lữ mẫu mới thực sự quan tâm tới nữ nhi, nghe được lời ấy cũng dùng ánh mắt nhìn qua, lại không ngừng dao động trên người Lâm Lạc, nhìn ra được người này có quan hệ không tầm thường với con gái mình!

Lữ Nguyệt Đồng có thể không để ý tới lão tổ, nhưng không khả năng bỏ mặc cha mẹ mình, đành phải đem những chuyện trải qua đơn giản kể lại một lần.

Nàng cũng không nhiều lời về chuyện của Lâm Lạc, bởi vì chuyện kia quan hệ trọng đại, tựa như Ngân Nguyệt Tinh chính là Ngân Nguyệt thú làm sao có thể nói ra để dọa người đây? Bởi vậy người của Lữ gia cũng đem tu vi của nàng đột nhiên tăng mạnh quy kết vào cuộc thí luyện thần chi, nếu có quan hệ tới thần linh, như vậy cảnh giới tăng nhanh cũng có thể lý giải.

Ban đêm Lữ gia triển khai tiệc rượu tẩy trần cho Lữ Nguyệt Đồng, chúc mừng nàng trở về, quy mô vô cùng long trọng.