Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 772: Lẫn vào (2)




Ở trong dạng tranh đoạt này, Tinh vực chí tôn mới là quan hệ quyết định thắng bại, cho dù là Chủ Linh cảnh cao thủ cũng chỉ là pháo hôi mà thôi! Hơn nữa, tuổi còn trẻ ý nghĩa tiềm lực càng lớn, vạn nhất có thể lớn đến Tinh Đế mà nói, đó chính là giúp đỡ tuyệt đối rồi!

Nhưng muốn thu nạp nhập tộc, này tự nhiên không phải người nào nói một câu là được, dù sao hiện tại Thiểm Điện tộc ở vị trí "phản quân", vạn nhất trà trộn vào một gian tế, thời gian đại chiến ở hậu phương phá hư, này sao có thể chịu được?

Phải điều tra Lâm Lạc rõ ràng.

Bất quá, cố sự của Lâm Lạc tương đối đơn giản, trước một mực trong núi khổ tu, ngẫu nhiên gặp cường địch, sau đó được Lôi Trì vạn năm tích súc phá tan hạn chế của Nam Châu linh khí loãng, nhảy vào Linh cảnh, sau đó đi tới Đông Châu.

Lúc còn lại là bị cuốn vào Thần chi thí luyện tràng, phá tan Tinh vực chi môn, toàn bộ cố sự hầu như không có địa phương có thể khảo chứng!

Mà địa phương then chốt nhất ở chỗ, chỉ cần trải qua tổ Lôi Trì rửa tội, hắn là có thể hiện ra hắn tộc văn ở chỗ mắt cá chân, được tiếp nhận nhập Thiểm Điện tộc! Về phần vì sao tộc văn sẽ ở chỗ mắt cá chân mà không phải cái trán, cái này để cho Tinh Hoàng Tinh Đế lão tổ suy nghĩ phá đầu a!

Lâm Lạc trở lại khách sạn, lúc tiến nhập gian phòng, lông mày cũng nhíu lại. Bởi vì, ở trong phòng hắn hơn một người, là Tinh Vương chí tôn cả người bao vây trong vải đen, ngay cả là nam hay nữ cũng phân biệt không được!

- Giao ra Hắc Nguyên Châu, bằng không… tử!

Hắn lạnh lùng nói, chỗ mắt hiện lên một đạo hắc sắc u quang, dày đặc đến đáng sợ.

Lâm Lạc sửng sốt, nhưng lập tức hiểu được, dùng ba người Lý Ngọc Thiền đối với Hắc Nguyên Châu chí ở nhất định phải có, khẳng định sẽ giám thị mọi người ngày đó tham dự cạnh tranh, người nào cùng dược tràng có tiếp xúc, bọn họ sẽ lập tức sát tới cửa.

Lâm Lạc không khỏi cười nhạt, đừng nói trong tay hắn không có Hắc Nguyên Châu, cho dù có cũng sẽ không giao cho đối phương, tu luyện loại công pháp thâm độc này, tất nhiên thương thiên hại lý, không biết tàn sát bao nhiêu người mới có thể đi tới một bước này!

Nếu để hắn đạt được Hắc Nguyên Châu, thì chỉ làm hắn đi hại càng nhiều người!

Lâm Lạc cười nói:

- Xin lỗi, Hắc Nguyên Châu cũng không ở trong tay của ta!

- Nói dối!

Thần bí nhân cười nhạt.

- Ngươi cho là bản tọa không có thấy người dược tràng vừa triệu kiến ngươi sao? Giao Hắc Nguyên Châu ra đây, bằng không bản tọa sẽ hấp khô ngươi!

Phương thức hấp khô này của hắn cùng mị thuật thải bổ hút khô hoàn toàn là hai việc khác nhau, không phải hút khô trên mặt chữ, mà là chân chính hấp đã khô!

- Âm Thi tông?

Trong lòng Lâm Lạc mạnh mẽ nhảy lên một cái danh từ, khí tức của đối phương cùng Tề Thiên phi thường tương tự.

- Ân? Âm Thi tông ta đã có hơn mười vạn năm không có xuất thế, không ngờ còn có người biết uy danh của bản tông?

Thần bí nhân cười nhạt.

- Nếu nghe qua uy danh của bản tông, vậy không cần lời vô ích, mau mau giao Hắc Nguyên Châu ra đây!

- Uy danh? Nhiều nhất chỉ là tiếng xấu lan xa mà thôi!

Lâm Lạc cũng không nhìn mặt đối phương, ngược lại dược tràng cũng biết hắn là Tinh vực cấp, hắn căn bản không cần giấu diếm thực lực, trái lại phải triển lộ chiến lực của hắn một chút, cho bản thân thêm lợi thế!

- Lớn mật!

Thần bí nhân gầm lên một tiếng.

- Dám chửi bới uy danh bản tông, bản tọa muốn tru cửu tộc ngươi!

- Hắc hắc sách, Thanh Mộc đạo trưởng thật đúng là nhanh a, tuy rằng bản tiên nương đạt được tin tức liền chạy tới, nhưng Thanh Mộc đạo trưởng đã tới trước rồi!

Một tiếng cười duyên, chỉ thấy thân ảnh đầy ắp không gì sánh được kia của Lý Ngọc Thiền cũng xuất hiện ở ngoài cửa sổ.

Thần bí nhân được xưng là Thanh Mộc đạo trưởng kia hừ lạnh, ánh mắt yếu ớt không hề tình cảm đảo qua thân thể khêu gợi của Lý Ngọc Thiền, cũng không dậy nổi một tia gợn sóng, hắn sớm đã hóa thành Âm Thi chi khu, tự nhiên không có thất tình lục dục nữa, Lý Ngọc Thiền lại mê người ở hắn xem ra chỉ là một đống thịt tươi mà thôi.

- Tiên nương đến, sợ rằng Thạch huynh đã ở lân cận a?

Thanh Mộc đạo trưởng nhìn bầu trời nói.

- Ha ha ha, Thạch Cảm Đương ở đây!

Một tiếng cười to, thân ảnh lão giả vóc người khôi ngô kia đã ở ngoài cửa sổ hiện ra.

- Tiểu huynh đệ, ngươi ta liên thủ cưỡng chế hai cái sát phong cảnh kia đi, lại đưa Hắc Nguyên Châu cho bản tiên nương, bản tiên nương cùng ngươi hoan hảo được không?

Lý Ngọc Thiền hướng Lâm Lạc cho một cái mị nhãn tràn ngập mê hoặc.

- Ha ha ha, đã là lão quái bà sống mấy vạn năm, cư nhiên còn dựa vào thân thể để sống, Lý lão thái bà, ngươi cũng có thể hàm di dưỡng tôn rồi!

Khôi ngô lão giả Thạch Cảm Đương cười to nói, người này tính tình quả nhiên cùng vóc người như nhau, rất nóng nảy.

Ba người bọn họ đều là mang ý xấu, ai cũng không dám liên thủ, kia tự nhiên càng không hi vọng thấy ai cùng Lâm Lạc hợp tác rồi.

- Tiểu huynh đệ, lão thái bà này là có tiếng hấp tinh yêu phụ, ngươi muốn cùng nàng phong lưu, cẩn thận tráng niên mất sớm!

- Thạch lão quỷ, ngươi dám mắng bản tiên nương, không sợ bản tiên nương hủy Thạch gia bọn ngươi đi sao?

Lý Ngọc Thiền giận dữ, trong giọng nói tràn đầy uy hiếp.

Thạch Cảm Đương cũng không hề thua kém nói:

- Nếu ngươi không sợ Thạch gia Trảm Long Kiếm, vậy thì hoan nghênh ngươi tới tệ gia, ta sẽ cho một thân tu vi của ngươi toàn bộ biến mất!

Nhưng Lý Ngọc Thiền chỉ là hừ lạnh một tiếng, không có cãi lại. Tuy rằng tu vi của nàng là Tinh Vương nhị trọng thiên, nhưng Thạch gia trấn tộc chi bảo lại là Thánh khí Tinh đế cấp, một khi kích hoạt sẽ tự động ngăn địch, ngoài Tinh đế lão quái thì không thể chống đỡ.

Lâm Lạc cười ha ha, tùy ý nói:

- Các ngươi nói xong chưa, xong rồi thì cùng lên đi!

- Tiểu bối, khẩu khí thật lớn!

Thanh Mộc đạo nhân lành lạnh nói, tuy rằng Lâm Lạc ngụy trang thành đại hán ba mươi tuổi, nhưng so với mấy lão gia hỏa này xác thực tuổi còn trẻ không gì sánh được, huống hồ tu vi cũng kém một tiểu cảnh giới, xưng là tiểu bối cũng không quá mức.

- Vậy để ta đến lĩnh giáo công phu của ba vị một chút!

Thân hình Lâm Lạc bắn ra, đã phá ốc nhập không, nếu như ở đất bằng giao chiến mà nói, tính phá hư này quá lớn. Tuy rằng Thiểm Điện tộc cường giả khả năng sẽ ra tay hóa giải, nhưng hiện tại hắn nhất tâm muốn lẫn vào trong đó, đây là phải biểu hiện.

Ba người Lý Ngọc Thiền liếc mắt nhìn nhau, đều phá không đuổi kịp, ba người tranh tổng so với bốn người thì dễ dàng hơn a! Nếu như Lâm Lạc muốn làm chim đầu đàn, vậy trước tiên đá hắn ra ngoài cục!

Hơn nữa, Hắc Nguyên Châu còn đang ở trên người hắn, tự nhiên cũng phải xem hắn trở thành mục tiêu đệ nhất, bằng không ba người bọn họ lại tranh thế nào có cái ý nghĩa gì?

Hưu!

Ba người cũng đồng dạng phá không theo sát Lâm Lạc.

- Thuận Thiên đại nhân, ta có nên đứng ra giải quyết một chút hay không?

Trong Dược tràng, Nghiêm Phi Dương hướng tên lão giả kia nói.

Nghiêm Thuận Thiên hơi do dự một chút nói:

- Không cần vội vã xuất thủ, lão phu muốn nhìn tiềm lực của hắn làm sao, ngươi chỉ cần bảo đảm hắn không chết là được!

- Vâng!