Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 662: Liên tục xông cửa (2)




Tự nhiên là không dám, trước mắt tam hệ công pháp của nàng đều đạt đến cảnh giới đỉnh phong, nếu không có đột phá mà cố ăn linh đan, kết cục duy nhất là bạo thể mà vong! Dù cho không bạo, cái dược lực kia cũng sẽ lãng phí.

- Vậy thì đứng đó đi!

Lâm Lạc ngồi qua một bên, lấy ra đan dược bắt đầu luyện hóa.

- Đáng giận!

Đường Điềm nhả ra cái lưỡi nhỏ thơm tho.

- Người ta cũng không phải nhất định phải hiện tại ăn, có thể cất giấu mà!

Ba viên linh đan ở chín canh giờ sau toàn bộ luyện hóa, sáu hệ công pháp của Lâm Lạc toàn bộ đạt đến Huyền Linh cảnh, lần nữa thực hiện lĩnh vực tiểu thế giới hoàn toàn!

Trong đó, Hỏa hệ tạo thành mười tám khỏa đan hạch, Lôi hệ thì là chín khỏa, Mộc hệ bảy khỏa, Kim, Thủy, Thổ thì đều là năm khỏa! Lần này đột phá cảnh giới quá nhiều, hiện tại Lâm Lạc bắt đầu hoài nghi thời điểm hắn ly khai nơi này, xuất hiện Lôi kiếp sẽ kinh khủng bực nào!

Cho dù hắn là hậu duệ Thiểm Điện tộc, lại có Thần khí phòng ngự như Tử đỉnh, nhưng sáu đạo lôi kiếp cùng tới mà nói, Lâm Lạc cũng không biết có thể kháng được xuống hay không!

Đều do ở đây ngăn cách cả thiên địa cảm ứng, nếu không đột phá một lần độ lôi kiếp một lần, nào có phiền toái như vậy! Hiện tại việc đã đến nước này, phàn nàn cũng không có ý nghĩa, chỉ hy vọng lĩnh vực tiểu thế giới của Lâm Lạc có thể phát uy, ấn ký tia chớp lại hiển lộ thần thông, mà Tử đỉnh y nguyên cường đại, cái này mới có thể vượt qua kiếp nạn.

Lữ Nguyệt Đồng cũng rốt cục luyện hóa xong dược lực, nàng đã ở Huyễn Linh cảnh đỉnh phong nhiều năm rồi, lĩnh ngộ nên có cũng không sai biệt lắm đủ rồi, chỉ là khiếm khuyết một bước lâm môn, ở dưới dược lực cường đại của linh đan trùng kích, nàng hoàn thành đột phá!

Không giống với Hỗn Độn Dung Lô của Lâm Lạc chỉ có thể đem dược lực hoàn toàn chia đều cho sáu hệ công pháp, Lữ Nguyệt Đồng là tập trung dược lực ở chủ tu Kim hệ công pháp, cái tích lũy này tuyệt đối vậy là đủ rồi, thậm chí cũng có hơn phân nửa lãng phí!

Nhưng cái này cũng không có cách nào, bọn hắn nhiều hơn một Huyền Linh cảnh cao thủ, đối với mấy vòng khảo nghiệm còn không có biết kế tiếp cũng nhiều hơn một phần tin tưởng! Mà Lữ Nguyệt Đồng đột phá cũng ý nghĩa nàng có thể lại phục một viên linh đan!

Tuy linh đan này phục dụng ở Huyền Linh cảnh hiệu quả đã bắt đầu giảm mạnh!

Mười hai canh giờ đi qua, nhóm thứ tư hung thú thình lình đột kích!

Đây là năm đầu Giác Ưng thú, toàn thân màu xanh lá cây đậm, chỉ có một đôi mắt huyết hồng như nhuộm, trên đầu mọc ra một cái một sừng, giống như tê giác, chớp động lên hàn mang um tùm!

Ở bên trong năm hung thú, bốn cái là Huyễn Linh cảnh đỉnh phong, mà một đầu hơi lớn chút ít là đạt đến Huyền Linh cảnh sơ kỳ, so với Lữ Nguyệt Đồng còn mạnh hơn một đường!

Đáng tiếc chính là, hiện tại sáu hệ công pháp của Lâm Lạc toàn bộ tiến vào Huyền Linh cảnh, lĩnh vực tiểu thế giới vừa phát, hoàn toàn nghiền áp bất luận võ giả, hung thú nào cùng cảnh giới, trừ khi đồng dạng có Ngũ Hành tiểu thế giới mới có thể chống đỡ!

- Sừng của Giác Ưng thú là bảo bối!

Giải thích Lữ Nguyệt Đồng cho mọi người nói, đối với những “thổ dân” như Lâm Lạc ở Nam Châu mà nói, quá nhiều vật có giá trị là bọn hắn không có khả năng biết đến.

- Đã có thể làm đan dược, có thể giải bách độc, lại có thể chế tạo binh khí, có được đặc hiệu bỏ qua lĩnh vực nhất định!

Lữ Nguyệt Đồng chậm rãi nói lên, tuy những Giác Ưng thú này ở trước mặt Lâm Lạc không chịu nổi một kích, nhưng đó là bởi vì Ngũ Hành tiểu thế giới quá cường đại.

- Thứ tốt! Thứ tốt!

Đường Điềm ra tay cực nhanh, xoát xoát xoát vài cái, năm đầu hung thú toàn bộ bị nàng thu đi.

- Này uy uy, làm người không thể như vậy!

Lâm Lạc cười nói, nhưng Tử đỉnh có thể ngăn cách hết thảy độc tố, hắn lại càng thêm ưa thích dùng nắm đấm của mình đánh nhau, bởi vậy đối với mấy Giác Ưng thú này cũng không có hứng thú gì, chỉ là trêu chọc Đường Điềm mà thôi.

Ma nữ đối với hắn giả làm cái mặt quỷ, trốn đến sau lưng Lữ Nguyệt Đồng.

Ở trong tiếng cười của mọi người, ba chai thuốc từ trên trời giáng xuống, cái chai là dùng thủy tinh làm, hoàn toàn trong suốt, có thể chứng kiến chất lỏng màu tím sậm trong đó.

- Thần huyết dược tề!

Lâm Lạc, Lăng Kinh Hồng, Tô Mị cùng kêu lên kinh hô.

Lúc trước khánh điển Càn Nguyên Quốc, trong Thiên Lạc sơn mạch đã tiến hành giải thi đấu săn bắn, Lâm Lạc dựa vào Lam hỏa lĩnh vực nghịch thiên, sinh sinh từ trong tay Dịch Hưng Ba cướp lấy thứ nhất, thành công nhận được một lọ Thần huyết dược tề.

Hơn nữa chai Thần huyết dược tề này hiệu quả vẫn là cường đại trước nay chưa có, ở trong trái tim Lâm Lạc tạo ra cả ba giọt Tử Huyết sinh cơ vô hạn, nhiều lần trợ giúp Lâm Lạc vượt qua cửa ải khó.

Thần kỳ chi vật như vậy cho dù ở Linh Cảnh cũng y nguyên cường đại, đáng tiếc chính là, dùng thực lực bây giờ của Lâm Lạc, y nguyên không cách nào gia tăng số lượng Tử Huyết, lại để cho hắn mỗi lần nhớ tới đều là thập phần tiếc nuối.

Nhưng Thần huyết nha, cũng chỉ có đạt tới Thần Cảnh mới có thể có được, phàm trong cơ thể con người nếu chảy xuôi theo Thần huyết, chẳng phải là sẽ bị hạ giới bài xích, trực tiếp Phi Thăng rồi sao?

- Thần huyết dược tề?

Lúc này đến phiên Lữ Nguyệt Đồng không hiểu.

Cấp độ võ đạo của Đông châu cao là sự thật, nhưng chính là bởi vì Linh Cảnh cao thủ khắp nơi đi trên đất, cực độ không đáng tiền, dùng cấp độ Lữ gia cũng chỉ có thể cố thủ một góc. Nhưng Thần huyết là làm sao tới hay sao? Phải tìm vùng khỉ ho cò gáy khắp thiên hạ, mới có thể ngẫu nhiên tìm được một hòn đá nhuộm thần huyết, lại thêm tinh luyện mà thành!

Lữ gia căn bản không có điều kiện này!

Lăng Kinh Hồng hướng nàng giải thích một phen, Lữ Nguyệt Đồng giờ mới hiểu được cái Thần huyết dược tề này trân quý!

Thần minh chi huyết, tăng lên huyết mạch chi lực! Hơn nữa nếu vận khí thật tốt có thể như Lâm Lạc đồng dạng tạo ra vài giọt Tử Huyết mà nói, cái kia càng là cho tánh mạng của mình lên vài tầng bảo hiểm!

- Hì hì, cái này không phải Thần huyết!

Đường Điềm đột nhiên nói:

- Tuy người ta chưa từng gặp qua Thần linh, lại biết Thần linh chi huyết là thất thải chi sắc, không phải màu tím!

Ân?

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, đồng thời hướng nàng nhìn sang, để cho tiểu ma nữ một hồi thẹn thùng, xoa góc áo nói:

- Các ngươi đừng ngưỡng mộ nhìn xem người ta như vậy, ta là sẽ thẹn thùng đấy! Bất quá, các ngươi thật muốn sùng bái ta mà nói, vậy thì gọi ta là Điềm Điềm đại tiên a!

- Ai không muốn học lại học Bảo Bảo đại tiên, ngươi cũng càng sống càng đi trở về!

Lâm Lạc nở nụ cười.

- Làm sao ngươi biết Thần huyết là thất thải?

- Trong huyết mạch người ta có truyền thừa trí nhớ….

Đường Điềm đột nhiên dừng miệng lại, hừ một tiếng.

- Đại phôi đản, lại muốn lôi kéo ta nói, thật sự là đáng giận!

Nhưng nàng lập tức lại trơ mặt ra nói.

- Cái Thần huyết dược tề này cho ta đi, các ngươi đều không có gì dùng!