Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1190: Triệu kiến (2)




Đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, Lâm Lạc đưa bọn hắn một ít đan dược, song phương liền âm thầm tạm biệt, hiện tại Tân gia, Vệ gia tất nhiên theo dõi hắn, để cho người bắt lấy tay cầm mà nói sẽ phi thường khó chịu, tuy quan hệ của bốn người Hậu Kim cùng Lâm Lạc kỳ thật cũng không lớn.

...

Tân gia.

Tân Bằng cùng Vệ Cao Ca ngồi đối diện nhau, sắc mặt hai người đều tương đối ngưng trọng.

- Vệ huynh, ngươi nói giá cũng quá lớn đi, 500 vạn thượng phẩm Thần tinh. Bản tọa là tuyệt đối cầm không ra được!

Tân Bằng lắc lắc đầu nói.

- Hừ, nếu không vì thỉnh cầu của ngươi, Vệ Thập Thất sẽ chết sao?

Vệ Cao Ca biểu lộ âm hàn.

Trong lòng Tân Bằng cũng là hỏa diễm bão táp, hắn còn chưa nói bởi vì Vệ Thập Thất vô dụng, Tân gia bọn hắn lại tổn thất một trăm chín mươi vạn thượng phẩm Thần tinh! Nhưng ai bảo Vệ gia là gia tộc đệ nhất Trung Nguyên Thần của Phi Vũ thành, Tân gia bọn hắn không thể trêu vào!

- Vệ huynh, cho bản tọa một chút thời gian, ngươi cũng biết, bổn gia vừa mới tổn thất 200 vạn thượng phẩm Thần tinh, không có khả năng thoáng cái xuất ra nhiều tiền như vậy!

Tuy Vệ Cao Ca từ trong tay Tân Bằng gõ đến 500 vạn thượng phẩm Thần tinh, nhưng sắc mặt y nguyên không đẹp mắt, bởi vì gia tộc hao phí ở trên người Vệ Thập Thất là xa xa không chỉ số này!

Nhưng Tân gia cũng là tổn thất cực lớn, hắn muốn mau chóng lấy tiền, cũng phải cẩn thận chó dồn vào đường cùng sẽ cắn người a!

- Về phần cẩu tạp chủng kia, ngươi có biện pháp gì giải quyết hắn không?

Vệ Cao Ca nhàn nhạt nói ra, nhưng trong giọng nói vẫn là toát ra một tia hận ý.

- Mặc dù Phi Vũ đại nhân không có nói rõ, nhưng đối với hành vi của chúng ta có chỗ bất mãn, nếu như ở trong thành giết người mà nói, chỉ sợ sẽ động Lôi Đình giận dữ!

Tân Bằng đồng dạng mặt có vẻ giận dữ, đầu sỏ hết thảy gây nên tự nhiên là Lâm Lạc rồi!

- Chỉ có nghĩ biện pháp dẫn hắn xuất thành…

- Nói nhảm, hiện tại hỗn đãn kia còn dám ly khai Phi Vũ thành sao!

Vệ Cao Ca nhịn không được ngắt lời nói.

Trong nội tâm Tân Bằng bất mãn, tuy Tân gia không thể so với Vệ gia, nhưng hắn dầu gì cũng là Trung Nguyên Thần đỉnh phong, cũng không yếu hơn Vệ Cao Ca, hùng hổ dọa người như thế không khỏi có chút quá đáng.

Vệ Cao Ca chứng kiến Tân Bằng hiện ra sắc mặt giận dỗi, cũng biết mình làm có chút quá mức, liền nói ngay:

- Tân huynh còn có ý kiến gì hay không?

Một tiếng Tân huynh, ý nghĩa đem địa vị hai người lần nữa đặt tới độ cao giống nhau, mặc dù không có ở ngoài sáng xin lỗi, nhưng Tân Bằng coi như là vãn hồi một chút mặt mũi, không đến mức kế tiếp trở mặt, nhất phách lưỡng tán.

- Có thể cho hắn làm cái chức vụ gì đó, để cho hắn chạy khắp nơi!

Tân Bằng nghĩ nghĩ nói ra.

Như Ngũ An Dịch năm đó phái Lâm Lạc đi tiêu diệt không sai biệt lắm, cũng là muốn điều Lâm Lạc ra khỏi chủ thành, mới không kiêng nể gì cả hạ sát thủ.

Vệ Cao Ca có chút suy tư, nhưng đột nhiên thân thể khẽ giật mình, mục hiện kỳ quang, mà Tân Bằng cũng lộ ra vẻ mặt giống như vậy.

- Minh Ngục chiến tranh... Lại muốn bắt đầu rồi!

Vệ Cao Ca đột nhiên cười ha ha:

- Trời ban cơ hội tốt, căn bản không cần chúng ta ra tay, cơ hội tự mình đến rồi!

- Minh Ngục chiến trường, nghĩa địa chung kết Thần linh, mười vạn Thần linh đi vào, khả năng có thể còn sống đi ra một cái cũng không có!

Tân Bằng cũng cười ha hả.

- Phàm là Thần linh dưới Trung Nguyên Thần, không ở trong danh sách chức quan Thần Quốc đều phải tham gia!

- Hắn chết chắc rồi...



- Phi Vũ Thiên Sương đại nhân muốn gặp ta?

Lâm Lạc có chút khiếp sợ mà nhìn về phía Đinh Đại Dung mời hắn tiến đến làm khách, vị nữ lão bản sòng bạc này hôm nay mặc váy dài màu đỏ bó sát người, đem dáng người trước sau lồi lõm đầy đặn của nàng hoàn toàn phác hoạ đi ra, bờ mông tròn vo, hai ngọn núi như chọc vào mây, để cho người mắt nhìn cũng có thể rơi ra.

- Ngươi phải nên cảm tạ ta a, nếu không phải ta nói tốt cho Lâm công tử, vị đại nhân kia là sẽ không thèm để ý tới ngươi!

Đinh Đại Dung hơi cúi thấp hơn, hai gò ngực lộ ra, ngực một mảnh sóng cả mãnh liệt.

Lâm Lạc cười cười, đối với gặp Phi Vũ Thiên Sương ngược lại là không có kích động gì, lại không phải là không có nhìn thấy Thượng Thiên thần, tuy lúc trước là ở vào mặt đối lập.

Bất quá, Tân, Vệ hai nhà bị tổn thất nặng cũng không có động tác gì, hiển nhiên là vì Phi Vũ Thiên Sương chấn nhiếp, có thể thấy được vị Thượng Thiên thần này trị hạ vẫn là tương đối nghiêm khắc, để cho ấn tượng đầu tiên của Lâm Lạc tốt lên rất nhiều.

Chỉ là vị Thượng Thiên thần này rõ ràng là người có địa vị cao lại muốn gặp hắn, không khỏi làm cho Lâm Lạc có chút khó hiểu.

- Lâm công tử, để cho vị đại nhân kia đợi lâu là sự tình rất thất lễ!

Đinh Đại Dung có chút dí dỏm nói.

Lâm Lạc không nhịn được cười một tiếng nói:

- Kính xin phu nhân dẫn kiến!

Hai người lên trên xe ngựa, tự nhiên vẫn là vị xa phu Trung Nguyên Thần kia điều khiển tọa kỵ, vô thanh vô tức mà chạy, rất nhanh liền đi tới trung tâm của Phi Vũ thành… Phi Vũ điện.

- Lâm công tử, mời!

Đinh Đại Dung ở phía trước dẫn đường, bờ mông đầy đặn bị váy dài bó chặc tạo thành đào mật mê người, uốn éo đến phong tình vạn chủng, nam nhân nào nhìn còn có thể chuyển được ánh mắt

Nữ nhân này tuy không phải đẹp đến hít thở không thông, nhưng không thể nghi ngờ am hiểu đạo hấp dẫn nam nhân sâu sắc, khó trách có thể trở thành Phi Vũ Thiên Sương chuyên sủng, độc chưởng sòng bạc trong thành, uy vọng không kém bảy đại Trung Nguyên Thần cường thế chút nào.

Đừng nói Lâm Lạc vốn là đối với nàng không có tâm tư gì, cho dù có, cũng sẽ không to gan lớn mật đến đào góc tường trước mặt Thượng Thiên Thần.

Bất quá, sau khi dứt bỏ ý nghĩ xấu xa gì đó, thưởng thức mỹ nữ luôn là một sự tình làm cho thể xác và tinh thần người sung sướng, khóe miệng của Lâm Lạc không khỏi hiện lên một dáng tươi cười, nghĩ đến có nên để cho các nàng Tô Mị hấp dẫn hắn thoáng một phát như vậy hay không.

Không bao lâu, Đinh Đại Dung liền dẫn Lâm Lạc tới trước một gian thư phòng, cũng nhẹ nhàng gõ cửa.

- Vào đi!

Bên trong truyền tới một thanh âm khàn khàn, ngay cả là nam hay là nữ cũng không cách nào phân biệt.

Đinh Đại Dung đem cửa phòng đẩy ra, đối với Lâm Lạc làm một thủ thế mời, đợi sau khi Lâm Lạc đi vào, nàng vốn cũng muốn cùng đi vào, lại nghe người ở bên trong nói ra:

- Dung nhi, ngươi đi lấy một cây ngải hương đến!

Cặp môi đỏ mọng của nàng lập tức nhếch lên, biết rõ đây là muốn bài xích nàng ở bên ngoài, tự nhiên có chút không vui rồi. Nhưng nàng cũng không dám phản đối cái gì, chỉ là trừng mắt nhìn Lâm Lạc, sau đó đem cửa thư phòng đóng lại một lần nữa.

Lâm Lạc bị nàng trừng mà thầm kêu khó chịu, cái này liên quan gì tới hắn!

- Ngồi đi!

Người trong thư phòng kia nói, này mới khiến Lâm Lạc có công phu nhìn sang vị Phi Vũ thành đệ nhất nhân này.