Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1151: Bát hoang chấn động (1)




Tuy hắn dùng phương thức như "bơi" tiến tới, nhưng chỉ là Tử Đỉnh giao phó năng lực thần kỳ cho hắn, bản thân núi đá y nguyên vô cùng chắc chắn, bởi vậy hắn cũng không cần lo lắng Hoàng Tuyền thạch bên trong sẽ chạy loạn.

Dùng phương thức một vòng một vòng quấn xuống, Lâm Lạc ngắn ngủn trong vòng nửa canh giờ đã thu thập đến hơn hai mươi khối Hoàng Tuyền thạch, năm không giống nhau, mà hắn cũng rốt cục đi tới trung tâm núi đá.

Một cây trụ cực lớn hiện ra ở trước mặt của hắn, một mặt đối diện lấy hắn thình lình có khắc một đồ án huyền ảo không hiểu, tựa hồ ẩn chứa bí mật vô tận!

Ông!

Tử Đỉnh tự động từ thức hải của Lâm Lạc tuôn ra, cây cột đá cực lớn kia cũng phát ra run rẩy, đột nhiên hướng Tử Đỉnh bay đi.

Mà ở trong quá trình này, cột đá cũng đang không ngừng thu nhỏ lại, hóa thành một cái chân vạc, cùng Tử Đỉnh kết hợp đến chung một chỗ!

Oanh!

Một đạo chấn động vô cùng khủng bố lập tức truyền khắp toàn bộ Thần giới.

Một chỗ hẻo lánh trong Thần giới rộng lớn, một mảnh địa cực đóng băng, trong pháp tắc chí cao gió rét nhộn nhạo, tựa hồ ngay cả Thần Vương cũng có thể lập tức đóng băng!

Trong gió lạnh, một Vương Tọa tiếp thiên bay lên, vô cùng cực lớn!

Mà ở trên Vương Tọa thình lình ngồi ngay ngắn một nam nhân hắc y, một đôi mắt đóng vô số năm mạnh mẽ mở ra, hướng phương xa nhìn sang, tựa hồ có thể xuyên thấu toàn bộ Thần giới, trên khuôn mặt lãnh khốc đến vạn năm không thay đổi lộ ra có chút kinh ngạc.

- Truyền nhân của gười kia... xuất hiện?

...

Thần giới không có tinh hà, chỉ có một mặt trời rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ Thần giới.

Hỏa diễm chi cầu cực lớn này, được xưng là Liệt Hỏa chi nguyên, Hỏa hệ chí cao pháp tắc ở Hư Không xa xôi, ngăn cách bất luận Thần linh nào tiếp cận, chỗ đó Thần linh xâm nhập tiến đến chỉ có một kết quả… bị sinh sinh đốt thành tro tàn.

Nhưng ở chỗ sâu nhất trong ngọn lửa tàn sát bừa bãi này, lại đột nhiên truyền đến một chấn động mãnh liệt, một Thần Điểu chín đuôi bay múa mà ra, ở bên trong Liệt Diễm cuốn động, hóa thân thành một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, so với Phong Sở Liên cũng là không chút thua kém.

Nàng khẽ nhíu mày, hướng lục địa phía dưới nhìn lại:

- Thoạt nhìn lại có chút phiền toái!

...

Thanh Thương Thụ, trong truyền thuyết là Thần thụ nương theo lấy Thần giới cùng một chỗ sinh ra đời, vạn mộc chi mẫu, rễ trải rộng toàn bộ Thần giới, đỉnh nối liền Thương Khung chi đỉnh, nhưng khỏa thần mộc này ở đâu, không ai biết rõ.

Nhưng bây giờ có một nam nhân áo trắng bồng bềnh từ trong Thanh Thương thụ hiển hiện mà ra, trong tay mang theo một cái bầu rượu, rót cho mình một ly, lông mày mở ra cười nói:

- Tiểu đỉnh kia đã tìm được chủ nhân mới rồi? Ai, thật là làm cho người không bớt lo!

...

Trong một sơn cốc, Kim hệ chí cao pháp tắc không ngừng diễn hóa ra đủ loại hình dạng binh khí, quay quanh người một thiếu niên, nhưng bỗng nhiên ngay lúc đó, thiếu niên lộ ra một vòng khắc nghiệt chi khí, tất cả binh khí ngay ngắn chấn minh, sát công chi ý trực tiếp xé rách tinh không, hiện ra một vết rách cực lớn.

- Lâm gia... Còn có hậu nhân?

...

Cực Thiên Hải, bao quanh toàn bộ Thần giới, vùng biển này rộng là bất luận kẻ nào cũng không thể tưởng tượng nổi!

Mà cho tới bây giờ không ai có thể tiến về cuối cùng của Cực Thiên Hải, chỗ đó động vật biển cấp bậc Thượng Thiên thần hoành hành, hơn nữa số lượng nhiều đến để cho người tức lộn ruột, dù là Thần Vương đi vào cũng sẽ bị số lượng kinh khủng kia mài chết!

Nhưng ở trong hải vực một mảnh không người tiến vào đó, có một tòa cung điện tọa trấn ở đáy biển. Một vòng sáng màu xanh da trời bỗng nhiên xoay quanh bay lên, hóa thành một thanh niên áo lam, có uy nghiêm Vô Thượng.

- Hi vọng lần này phiền toái sẽ không quá lớn!

...

Ở chỗ sâu vô hạn trong lòng đất, một lão giả nhẹ nhàng khẽ động thân thể, toàn bộ Thần giới lập tức phát ra một mảnh oanh chấn, thậm chí tác động đến biển cả sóng lên, không trung chim bay trì vũ.

- Âm hồn bất tán!

...

Ở bên trong thời không không biết, vô số nam tử dáng người khôi ngô đang nhìn chuyện lạ, nhưng chỉ cần thoáng lưu ý, liền có thể phát hiện những người này kỳ thật đều là cùng một người!

Đây là điệp loạn thời không, quá khứ, tương lai, hiện tại đan vào, đủ để cho bất luận kẻ nào đều lâm vào mê hoặc, chưa qua hiện tại, lại từ quá khứ lập tức nhảy lên đến tương lai, thời gian hỗn loạn không gian, thần kinh bất luận kẻ nào đều sẽ sụp đổ.

Ông!

Một đạo chấn động kỳ dị qua đi, những nam tử này đồng thời ngừng lại, bành bành bành, tất cả thời không lập tức nứt vỡ, những nam tử kia nhao nhao tụ hợp, cuối cùng biến thành một cái lẻ loi trơ trọi.

Hắn mục hiện hình đồng hồ cát, nhưng lập tức lại khôi phục nguyên trạng, lẩm bẩm nói:

- Có phá đỉnh kia bảo hộ, không cách nào phỏng đoán tương lai đi qua! Hừ, lúc này đây, liền đem phá đỉnh kia triệt để đánh nát!

...

Trong hư không, một tòa cung điện lơ lửng, không gian loạn lưu ngay cả Thần Vương cũng phải nhíu mày như là dòng suối vuốt tường ngoài của cung điện, nhưng một tia dấu vết cũng không có để lại.

Trong điện, chấn động kỳ diệu tuôn qua, một nữ tử mỹ đến để cho người mê muội đột ngột xuất hiện, lại có thể ở trong không gian hư vô thuấn di!

- Một trận chiến năm đó, vẫn còn rõ mồn một trước mắt, bất tri bất giác, đã là ba kỷ nguyên rồi!

Cô gái này một thân cung trang hoa lệ, khí tức tôn quý như Vạn Vương Chi Vương.

- Sư phụ!

Lại một đạo nhân ảnh xuất hiện, là một nữ tử lãnh diễm tuổi khoảng hai mươi, tuy vô cùng xinh đẹp, nhưng so với nữ tử cung trang lại thua một bậc, nàng hướng nữ tử cung trang cung kính quỳ gối:

- Sư phụ, ngài như thế nào xuất quan?

- Một chút phiền toái nhỏ, cũng khả năng là phiền toái rất lớn!

Cung trang nữ tử thuận miệng nói ra.

Nữ tử lãnh diễm không khỏi hoảng sợ, sư phụ nàng có bao nhiêu năng lực nàng tự nhiên tinh tường, có thể được đối phương xưng là phiền toái nhỏ, trăm triệu năm đến cũng không có mấy lần! Hơn nữa, dùng năng lực của sư phụ nàng, còn có phiền toái không giải quyết được sao?

Nhưng nàng lập tức nhớ lại một chuyện nói:

- Bán Yên nhất thời sơ sẩy, lại để cho sư muội lén rời khỏi, thỉnh sư phụ trách phạt!

- Nha đầu kia!

Cung trang nữ tử lắc đầu, đột nhiên lộ ra một dáng tươi cười kinh diễm tuyệt thế.

- Có thể bị thương nàng, cũng biết thân phận của nàng; không biết thân phận nàng, căn bản không gây thương tổn nàng nổi! Được rồi, để cho nàng đi chơi một hồi, cũng trách vi sư một mực không có thời gian cùng nàng!

Cung trang nữ tử nghĩ nghĩ, cuối cùng không yên lòng nói:

- Ngươi vẫn là đi một chuyến, âm thầm nhìn xem, đừng cho nàng biết rõ. Đợi lúc nào nàng chơi chán rồi, lại mang nàng trở về!

- Vâng, sư phụ!

Nữ tử lãnh diễm tự xưng Bán Yên cung kính cúi đầu, ngược lại lui ra ngoài, sau đó thân hình lóe lên, đã đi ra Hư Không, đi tới bên cạnh một tòa hồ nước, nàng có chút cảm ứng một phen, sau đó một bước bước ra, lập tức vượt qua vô số không gian.