Phó bản thứ bảy: Ma quỷ (7).
_____________________________
Ở trong một thế giới tà ác không ngừng nảy sinh tà linh tùy thời họa loạn, thì một người ngay cả khi cả đời không đụng trúng quỷ, thì trong cơ thể cũng sẽ hoặc nhiều hoặc ít bị tà uế xâm nhập, ngày thường không cảm giác được không đúng, nhưng quanh năm suốt tháng chồng chất lại, thì thân thể cũng có đủ loại ốm đau hay chết sớm.
Cho nên rượu linh lực đều được mỗi người trên dưới cả nước, từ tổng thống, cho tới khất cái săn lùng, bởi vậy nên đề tài về rượu linh lực rất nhanh đã đứng đầu bản đề tài trên mạng xã hội.
Sau đó không lâu, official weibo của tập đoàn Ninh thị phát ra thông cáo, sẽ bổ sung 5000 bình rượu linh lực, giá cả vẫn là 500 như cũ, một vạn bình này là do khai trương mới bán đại hạ giá, lúc sau sẽ khôi phục giá gốc, 5000 bình cuối cùng, mỗi người mua một lọ, nhanh tay thì có chậm tay thì không, cướp được chính là kiếm được.
Tăng giá là chuyện mọi người dự kiến được, mọi người cũng đều cho rằng dùng linh lực hiệu quả tốt lại trân quý để sản xuất như vậy, thì 500 xác thật là quá tiện nghi một chút, ngẫm lại thì một bình rượu nho tốt nhất không có linh lực gì cũng bán mấy vạn đến trên chục vạn hay trăm vạn đều có, một bình rượu tinh lọc sạch sẽ âm uế trong cơ thể, so với thuốc còn dùng tốt hơn này, thì 500 quá cải trắng.
Nhưng mà trong cơ thể có âm uế thì là bệnh chung của tất cả mọi người trên dưới cả nước, nếu biến thành giá trên trời, phần lớn dân chúng bình thường căn bản là mua không nổi, biến thành hàng xa xỉ chỉ có kẻ có tiền mới có thể hưởng thụ được.
Nghĩ đến này, không khỏi bi thương, một bên chuẩn bị trang bị tranh đoạt, một bên lên mạng nhắn lại:
【 Bệnh nghèo quả nhiên vẫn là bệnh không có thuốc chữa……】
【 Khó chịu a, hy vọng giá gốc sẽ không quá cao. 】
【 Nghĩ đến tôi lúc trước có thể có được một bình rượu linh lực, lại bị tôi tự tay hoàn lại, khóc chết mất.】
Chờ đến khi mở bán, mọi người lập tức dùng vô ảnh tay hoả tốc mua sắm trả tiền, nhưng mà từ lúc bắt đầu cho đến khi bán hết, chỉ có ngắn ngủn vài giây, rất nhiều người đều cảm thấy bản thân vừa mới tiến vào một giây, thì một giây sau 5000 bình liền một bình cũng không còn.
Người cướp được thì hoan thiên hỉ địa, người không cướp được thì như sóc đồng thét chói tai. Chỉ có thể khóc lóc đến dưới official weibo của Ninh thị hỏi khi nào lại bổ sung, còn hỏi giá gốc được định giá rốt cuộc là bao nhiêu……
Ngay khi trong đầu các cư dân mạng bổ não giá rượu linh lực phải tăng lên bao nhiêu vạn, thì Ninh thị bên kia lại phát thông báo, mọi người ùa vào thì thấy, phát hiện giá gốc cư nhiên chỉ gấp mưới lần giá cũ!! 5000 cũng không tính là con số nhỏ, mà một bình rượu lại có tới 150 ml, nữ hài tử cũng phải uống năm sáu ngụm mới uống xong, nhưng mà bởi vì bọn họ bổ não quá cao, lại nhìn 5000 này, chỉ cảm thấy CMN tiện nghi, đại bộ phận gia đình đều chịu nổi a! Ngay cả không thể xa xỉ một ngày một chén nhỏ, thì ba bốn tháng mua một bình một nhà bốn người một người phân một ly, thanh lọc âm uế trong cơ thể cũng rất lợi cho thân thể nha!
Bởi vì đã mở chức năng đặt trước, cho nên mọi người sôi nổi ùa vào chốt đơn, không đến một giờ lượng tiêu thụ đã vượt qua trăm vạn bình, Ninh Kiêu lúc trước vì bán đi quá ít mà phát sầu, hiện tại lại bởi vì đơn đặt hàng quá nhiều mà phát sầu, lo lắng cho thân thể An Thúy chịu không nổi.
“Linh lực là tài nguyên tái sinh, không phải dùng một chút liền ít đi một chút.” An Thúy đứng ở trong viện kéo cung, nhìn bia ngắm xa hơn 50 met, nói: “Đừng quên ác khí ở Hắc Lan Sơn có bao nhiêu.”
Mũi tên rời cung, hưu một chút bay về phía trước, trúng ngay hồng tâm, mười điểm!
Linh lực của cô khôi phục thật sự rất nhanh, bởi vì cô thường xuyên lật xem và lý giải những danh tác huyền học ở trong đầu, càng lý giải, thì linh lực càng đầy, cô dùng hết toàn bộ linh lực là có thể tinh lọc một lần hết ác khí đặc sệt bao xung quanh Hắc Lan Sơn đến không còn một mảnh, những bình nhỏ 150 ml đó, không biết phải có bao nhiêu cái mới có thể tiêu hết linh lực như Hắc Lan Sơn.
……
Bồ Hồng Đề nhìn danh tiếng và đánh giá ở trên mạng đột nhiên xoay chuyển, cùng với tốc độ xếp hạng lượng tiêu thụ của shop online của An Thúy ở cửa hàng thiên sư bay lên như tên lửa, khiến cô ta tức đếm nghiến răng nghiến lợi, chỉ cảm thấy cái người An Thúy này quả thực tựa như con gián đánh hoài không chết, hơi không cẩn thận thì lại nhảy ra.
“Lạc Ương, một người chưa được hiệp hội thiên sư chứng thực có thể tùy tiện buôn bán sao? Sản phẩm đủ tư cách cần phải được chứng minh như thế nào? Vừa dùng một chút là thứ tốt, vạn nhất là đồ dỏm thì sao? Hiệp hội Thiên Sư có nghĩa vụ phải tiến hành điều tra loại đồ dỏm đó đi?” Bồ Hồng Đề mắt lạnh nhìn về phía đồ tôn nói.
Lạc Ương cười khổ nói: “Tôi đã hiểu, thưa sư tổ.”
Lạc Ương đi ra cửa, vẻ mặt ở địa phương Bồ Hồng Đề nhìn không tới trầm xuống, hắn gọi điện thoại cho cha của mình hiện tại là chưởng môn, nói với ông ấy chuyện Bồ Hồng Đề lại muốn làm với An Thúy.
“Con rốt cuộc còn phải ở cùng cô ta tới khi nào? Tuy rằng cha nói đi theo cô ta có thể học được rất nhiều thứ, nhưng con đến bây giờ cũng không có học được bao nhiêu thứ, cô ta cũng không nguyện ý dạy con, căn bản chính là coi con là hạ nhân mà sai sử. Cô ta thật sự chính là sư tổ thành lập phái Huyền Linh sao? Vì sao mà lòng dạ lại hẹp hòi như thế? Con cũng không biết vị kia đã đắc tội cô ta như thế nào, loại thiên tài này vốn là phải tới học viện của nhà chúng ta.” Lạc Ương nhịn không được mà phát tiết một phen, ba tháng trước An Thúy vẫn là người vô danh tiểu tốt tới học viện Huyền Linh của bọn họ cầu học, ba tháng sau cô tự học thành tài dùng một mũi tên tinh lọc Hắc Lan Sơn, này nơi nào chỉ là tư chất tuyệt hảo, rõ ràng là thiên tài được không? Thiên tài này vốn dĩ hẳn là người của phái Huyền Linh bọn họ.
Nam nhân trung niên ở đầu bên kia điện thoại nói: “Không được nói lung tung! Đại nghịch bất đạo! Nếu bị sư tổ nghe được thì không xong! Thứ quan trọng nhất trên người sư tổ con không phải là phù chú trận pháp thất truyền, mà là mấy quyển chân kinh toàn thư trong đầu cô ta! Chờ tới khi cô ta bổ toàn chân kinh, phái Huyền Linh của chúng ta sẽ trở thành đại môn phái đệ nhất, tất cả người của Huyền môn đều đến dựa vào chúng ta, vị thiên tài kia có lợi hại thì như thế nào? So với giá trị của sư tổ, thì không đáng nhắc tới.”
Bởi vì Bồ Hồng Đề, nên phái Huyền Linh bên kia phái ra người của mình ở hiệp hội Thiên Sư, đến cục cảnh sát một chuyến, mang theo đám cảnh sát cá mè một lứa với bọn họ, tìm được địa chỉ hiện tại của An Thúy.
Cùng lúc đó, trên mạng xã hội có một số thiên sư phát lên tiếng nghi ngờ An Thúy, lượng fans của bọn họ lên đến mấy trăm vạn, dẫn chiến một chút, thì dư luận bắt đầu xoay ngược lại, số lượng đơn hàng đặt trước không ngừng đi lên bắt đầu chậm lại. Mà mấy thiên sư này đều không ngoại lệ tất cả đều là người của Huyền Linh phái.
……
An Thúy đang ở cùng mấy quan lớn chính phủ gặp mặt. Cha Ninh cười tủm tỉm mà giới thiệu hai bên: “Phương cục, Hàn thư ký, vị này chính là An đại sư.”
“Hân hạnh hân hạnh, rất vui khi gặp ngài……”
“Một mũi tên kia của An đại sư thật sự đúng là xuất sắc xưa nay chưa từng có!”
An Thúy tuy rằng thoạt nhìn tuổi còn trẻ, nhưng phân khí độ cùng với cảm giác thần thánh tỏa ra từ bên trong, đều sẽ không khiến người khác khinh thường cô. Hai bên đều rất nhanh đã kéo gần lại khoảng cách, sau đó không lâu liền ngồi xuống dưới mái hiên.
Phong cảnh trong viện rất đẹp, nhưng lúc này bọn họ đều không có công phu đi thưởng thức. Ánh mắt của bọn họ đều rơi trên chất lỏng bên trong trong chén rượu xanh biếc của An Thúy không thể dời đi, tay An Thúy vừa mới đưa chén rượu qua, liền có chút gấp không chờ nổi mà duỗi tay nhận lấy.
Không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không, mà luôn cảm thấy chỉ cần ngửi mùi vị của một chén rượu này cũng cảm thấy rất thoải mái.
Nhìn lẫn nhau một cái, đồng thời một ngụm uống hết, quả thực là lập tức cảm nhận được hiệu quả, hoàn toàn có thể cảm nhận được sau khi chất lỏng tiến vào yết hầu, đi qua nơi nào thì nơi đó một trận thoải mái mát lạnh cùng với một chút cảm giác bỏng cháy không khó chịu khuếch tán ra, dường như tất cả âm uế đều bị đốt cháy hầu như không còn, đồng thời, khối thịt hư thối bị ăn mòn kia cũng lại được tẩm bổ.
Đặc biệt là Hàn thư ký, hắn khi còn nhỏ đã từng bị người sửa mạng, mệnh cách vạn sự có thể thành cực phú cực quý bị chiếm đoạt, khiến cho hắn từ nhỏ đã bệnh tật ốm yếu, vận đen liên tục. Nếu không phải cuối cùng có người phát hiện manh mối, gia tộc khuynh tẫn toàn lực mời đại sư khắp nơi đến, thì hắn chỉ sợ đã sớm chết đi. Tuy rằng còn sống sót, nhưng rốt cuộc cũng đã từng bị âm tà nhập thể mấy năm, để lại di chứng, thường xuyên sẽ cảm thấy nội thể phát lạnh, ngẫu nhiên thì cốt tủy đều đau. Loại cảm giác lạnh lẽo phát ra từ trong thân thể này, bất luận có bật máy sưởi lên cao nhất, thì cũng không làm nên chuyện gì. Nhưng mà sau khi uống hết chén rượu này, tuy nói không có hoàn toàn biến mất, nhưng hắn cũng cảm giác được cổ âm uế kia đã bị tinh lọc không ít, cả người thoải mái hơn nhiều.
“Rượu linh lực của An đại sư quả thực là không giống bình thường. Chỉ là linh lực trân quý như thế, các đại sư khác đều quý trọng tiểu tâm sử dụng, lãng phí một chút cũng phải vô cùng đau đớn, An đại sư xa xỉ như thế, cô không đau lòng, nhưng chúng đều đau lòng thay cô nha.” Hàn thư ký tươi cười ôn hòa nói, gương mặt đeo kính nho nhã có một ít lực tương tác, không cẩn thận liền sẽ bị mê hoặc, cho rằng hắn là người rất dễ ở chung.
An Thúy: “Các đại sư khác muốn tiết kiệm linh lực dùng để đối kháng tà ma ngoại đạo, tự nhiên là sử dụng thận trọng, mà tôi lúc trước bởi vì không biết nguyên nhân nào mà đắc tội với phái Huyền Linh, tất cả viện huyền học trên dưới cả nước đều cự tuyệt tôi ngoài cửa, cho nên tôi vừa không biết vẽ bùa chú cũng không hiểu trận pháp, thứ duy nhất còn lại thì chỉ có một thân linh lực này. Ngày thường có các chư vị đại sư khác bảo hộ nhân gian an bình, còn tôi tới bảo hộ tổ quốc cường đại.”
Lời nói ý vị của An Thúy, khiến Hàn thư ký vừa lòng mà ha ha cười lên, “Tốt, tốt, tốt…… Đại sư thật khẳng khái, đây chính là chuyện tốt lợi dân lợi quốc, nếu có yêu cầu cần trợ giúp, thì cứ việc nói ra……”
An Thúy bên này liêu hưng chính hàm, thì người của hiệp hội Thiên Sư cùng với cảnh sát cũng tới rồi, ngay từ đầu cũng rất hung, xông tới liền nói muốn mang An Thúy về cục điều tra, còn muốn lục soát xem trong phòng này có rượu linh lực hay không để lấy đi điều tra, chờ khi thấy Phương cục cùng Hàn thư ký trầm khuôn mặt đi ra, mấy tiểu chân chó sợ tới mức run bần bật, mấy cái mặt mo của hiệp hội Thiên Sư cũng có chút khó coi.
Sắc mặt của hai vị quan lớn đều khó coi, khi nào mà hiệp hội Thiên Sư được điều tra một công dân, không cho phép công dân có quyền lợi buôn bán vật phẩm? Lại còn có có thể động đến nhân viên cảnh vụ của quốc gia, không có lệnh điều tra không có đăng báo trình tự, liền xâm nhập vào nhà dân, muốn bắt người muốn lục soát nhà!
Khi xã hội phát triển trở thành dáng vẻ này, khi trong cảm nhận mọi người ngoại trừ chính phủ ra, thì lại xuất hiện một cực khác có thế lực, thời điểm huyền học có thể cùng khoa học ganh đua cao thấp, thì hợp tác và đánh cờ giữa hiệp hội Thiên Sư và chính phủ bắt đầu rồi. Mà thực hiển nhiên năm gần đây, hiệp hội Thiên Sư bên kia ẩn ẩn có dấu hiệu ở vào thế thượng phong, thế lực của bọn họ thẩm thấu vào bên trong chính phủ, có rất nhiều nhân viên công vụ đều là tín đồ của bọn họ, một công nhân nghe hai lão bản nói, vậy có thể làm tốt sao? Quốc gia còn có thể đi lên sao?
Tại loại thời điểm này, bọn họ cần tìm thấy một điểm đột phá, An Thúy chính là điểm đột phá này, một đại sư không phải người của Huyền môn lại có năng lực ganh đua cao thấp với bọn họ, không chỉ không phải là người Huyền môn, mà đại sư thậm chí còn có thể nói là có thù oán với bọn họ.
Cho nên mấy người chạy tới tìm tra này, không những không có tìm tra thành công, ngược lại còn bị xe cảnh sát mang đi. Sau đó không lâu, các quan lớn chính phủ chuyển phát thông báo của tập đoàn Ninh thị, hơn nữa là còn khen An Thúy và Ninh thị định giá lương tâm, cơ hồ là vì công ích mà bán rượu, rõ ràng đang thành minh cho An Thúy, cũng đính chính công hiệu của rượu linh lực.
Chính phủ cũng đã lên tiếng, thì những người khác có nghi ngờ thì cũng phải vô lực, mấy thiên sư đạo trưởng vẫn luôn nghi ngờ An Thúy trầm mặc tập thể, hơn nữa còn yên lặng xóa ngôn luận lúc trước rất nhanh.
Ngay sau đó, nghênh đón chính là có thể nói là một lượng đơn đặt hàng nổ mạnh, nhưng không thể hoàn tiền, ngay cả cuối cùng lựa chọn không cần rượu, thì cũng sẽ không hoàn tiền, nói cách khác, số tiền này là chân chân chính chính vào túi. Cha Ninh thấy trong khoảng thời gian ngắn mà kiếm nhiều tiền như thế, thì cười ha ha, bảo nhóm nhân viên phụ trách chuyện này tan tầm sớm một chút để đi chúc mừng, mà nhóm nhân viên của ông cũng không không keo kiệt mà giơ ngón tay cái lên với ông, không hổ là người có thể làm lão bản đại tập đoàn, ánh mắt này, sự quyết đoán này, chính là không giống người thường.
Bồ Hồng Đề thật sự không nghĩ tới cư nhiên cuối cùng chính phủ sẽ ra tới chặn ngang một chân, cô ta mỗi khi muốn đem An Thúy đấm xuống, thì An Thúy liền sẽ quay đầu càng dùng sức mà đánh đầu cô ta đầy sao xẹt, tức giận đến nổ tung.
Nhưng mà Lạc Ương lại cảm thấy, chuyện này không phải là đương nhiên sao? Loại rượu linh lực này, đừng nói người thường, trong đám đồng đạo của bọn họ cũng có người rất muốn mua uống, trân quý như thế, hơn nữa nó cuối cùng thay đổi không phải một hai người, mà là một quốc gia, dân cường tắc quốc cường, quốc dân cường kiện thân thể cùng thọ mệnh, là một quốc gia có căn cơ cường đại.
Bồ Hồng Đề tức muốn hộc máu còn muốn làm cái gì, chính là hiện tại động tĩnh lớn như vậy, các trưởng lão trong hiệp hội Thiên Sư không xuất thân từ phái Huyền Linh của bọn họ đã bị kinh động, điều tra một chút liền biết là phái Huyền Linh ở sau lưng làm động tác nhỏ, bọn họ bị nghiêm khắc cảnh cáo, tuy rằng ngoại trừ cảnh cáo ra thì cũng sẽ không bị thế nào, nhưng không có khả năng lại nhẹ nhàng động động mồm mép đối phó An Thúy.
Bồ Hồng Đề bị đè nén vạn phần, trong lúc nhất thời tìm không ra biện pháp đối phó với An Thúy, cũng may trong đầu linh quang chợt lóe, cô ta đột nhiên nhớ lại tới con Quỷ Vương có nhân khí rất cao trong nguyên tác kia. Nhân vật An Thúy tiến vào chính là Trần Lị Hương, con Quỷ Vương kia lại có thù tất báo, ngay cả nữ chính cũng chỉ có thể dựa vào tro cốt của hắn mới có thể chế trụ hắn, có thể thấy được là có bao nhiêu cường đại tàn bạo. Trần Lị Hương trong nguyên tác cũng là nhân vật bị trả thù.
Tính tính thời gian, hẳn là không sai biệt lắm là nên xuất hiện rồi chứ?
……
Âm phong từng trận bên trong sơn cốc, huyết tinh nồng đến tanh hôi, nơi nơi đều là huyết nhục phần còn lại của chân tay đã bị cụt, từ vật liệu quần áo trên người bọn họ, thì đại bộ phận đều là áo đạo sĩ màu xanh đen, là người trẻ tuổi còn chưa chính thức thông qua khảo hạch của hiệp hội Thiên Sư, mới tốt nghiệp từ viện huyền học không bao lâu mới ra đời.
Chắc là nam nữ trẻ tuổi hẹn cùng nhau ra ngoài rèn luyện, đi khắp cả nước, sát quỷ trảm ma, bọn họ không nghĩ tới, lại có thể hội ngộ một thứ tà đạo như vậy, càng không nghĩ tới chính là gã còn có một người hầu là lệ quỷ rất đáng sợ.
“Ha ha ha ha ha thật là quá vui sướng, hương vị của máu tươi, A Ngư, ăn hồn phách tràn ngập chính nghĩa cảm thấy như thế nào?” Người đàn ông trung niên vẻ mặt vui sướng tươi cười với nô bộc trung thành phía sau gã.
Gã, Hách Nhiên chính là người thiết lập trận pháp nào đó ở trong sơn động trước kia, hấp dẫn vô số oán quỷ khiến cho bọn họ giết hại lẫn nhau, luyện chế quỷ cổ.
Mà phía sau gã, là một thiếu niên có tướng mạo cực kỳ tuấn tú, thoạt nhìn rất mảnh khảnh, mặt vô biểu tình, một đôi mắt đài hoa vốn nên thập phần xinh đẹp lại tối tăm chết lặng, móng tay của hắn có chút dài, hơn nữa còn hiện ra hình tam giác nhòn nhọn, là màu đen, lúc này đang tích táp chảy máy xuống, hiển nhiên tất cả những người vừa nãy đều là hắn giết. Toàn bộ thân thể của hắn phảng phất như bao phủ ở bên trong một loại ánh sáng xanh âm trầm, vừa thấy là biết chính là quỷ không phải người.
Một con quỷ nguy hiểm như vậy đi phía sau nhưng gã đàn ông không hề phòng bị, một chút không sợ hãi, bởi vì đây là người hầu bị gã khống chế, gã bảo hắn đi hướng đông, thì hắn chỉ có thể đi hướng đông, gã bảo giết người, thì hắn không thể cứu người. Bởi vì hắn được luyện chế trong quá nhiều oán quỷ mà có được quá nhiều ký ức, bởi vì quá nhiều ngược lại cái gì cũng không nhớ rõ, lại bị gã dùng thủ đoạn, hắn liền thành rối gỗ để gã giật dây, không có tư tưởng của riêng mình, chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo hiệu lệnh của gã. Hơn nữa, gã còn tích một giọt máu ở đầu tim, nếu hắn dám thương tổn gã, thì thần hồn của lệ quỷ cũng thừa nhận thống khổ bị xé rách.
Gã đang nghĩ ngợi, thì đột nhiên cả người cứng đờ, gã trừng lớn đôi mắt, cúi đầu, nhìn thấy trước ngực mình có một bàn tay đâm vào từ phía sau, bàn tay kia thon dài xinh đẹp, ngay cả móng tay màu đen dường như cũng chỉ thêm vài phần yêu dị cho hắn. Bàn tay kia rút về phía sau, thời điểm đi