Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 656: 656: “ta Bảo Ngươi Cút…”





Rất nhanh, rượu mạnh của tộc La Sát đã được đem lên, cả hai bắt đầu cạn chén, uống đến cao hứng, An Na chỉ vào Đa Đoạt mà mắng…
“Đồ nam nhân vô sỉ, chơi đùa ta xong thì chạy, ngươi là tên cầm thú…ta nói cho ngươi biết, nếu không phải vì Khắc Đa, ta sẽ giết ngươi ngay bây giờ…”
“Ngươi biết ta mệt mỏi như nào không hả? Khắc Đa vừa ra đời liền bị người ta chỉ trỏ, là ta…ta hi sinh thế nào mới nuôi nó lớn khôn…nam nhân các người chẳng có kẻ nào tốt đẹp…”
Advertisement
An Na không ngừng chửi, người phiên dịch cũng vô cùng nghiêm túc dịch từng câu.

Đa Đoạt chỉ cảm giác đầu càng ngày càng nóng, thấy người phiên dịch liên tục chửi mình, thế là nổi khùng.

“Con mẹ ngươi, ngươi bị đuổi việc, cút đi…”
“Hả, Đa tướng quân, ta không dịch sai đâu…”

“Ta bảo ngươi cút…”
Người phiên dịch trông dáng vẻ liêu xiêu của hai người, nói: “Đa tướng quân, ngài uống nhiều rồi, ta dìu ngài trở về nhé?”
Đa Đoạt thật muốn nổi cáu, ngươi ngu thật hay ngu giả, hắn ta rút thanh đao bên người một tiếng “xoẹt”.

“Ta đếm đến năm…ngươi còn không cút, ta sẽ chém chết ngươi”.

Người phiên dịch giật nảy mình, quả nhiên say rồi: “Đừng, đừng…Đa tướng quân, ngài uống nhiều rồi, nguy hiểm quá, giờ ta sẽ đi ngay…”
Dứt lời liền chạy mất, chỉ còn hai kẻ say mềm, đối mắt nhìn nhau…
An Na vẫn không ngừng chửi mắng, Đa Đoạt không quản nhiều nữa, ăn mặc vậy cũng quá mê người đi, lão tử hôm nay không tới, sẽ bị người ta chê cười.


Đa Đoạt nhấc bổng An Na lên, hôn sâu xuống…
An Na lúc này hoàn toàn không có sức kháng cự, chỉ giãy dụa vài cái, sau đó cuốn lấy hắn ta…
Đây gọi là củi khô bén lửa, một nữ nhân xinh đẹp như vậy, Đa Đoạt sao có thể khống chế bản thân, rất nhanh đã cởi sạch y phục, khi hắn ta đang chuẩn bị đụng vào y phục An Na, đột nhiên có người xông vào…
Bị bắt tại trận…
An Na xấu hổ vùi mặt vào lòng Đa Đoạt, Đa Đoạt thì nộ khí xung thiên trừng mắt nhìn người kia, chỉ thấy cận vệ đứng đầu chắp tay nói: “Tướng quân, đây…đây không thể trách bọn ta, là…là tên phiên dịch kia nói ngài đang động đao, ta…chúng ta mới…chúng ta chưa thấy gì hết, lập tức rút lui…”
“Đúng, đúng…chúng ta chưa thấy gì hết…”
“Ai da…mắt ta mù rồi…”
Đa Đoạt nhìn tên phiên dịch bỏ chạy không hề ngoảnh lại, thật sự muốn giết người…
Sáng hôm sau, Đa Đoạt tỉnh dậy đã là trên giường, An Na nằm ấp trên người hắn ta, Đa Đoạt nhịn không được nhìn chăm chú, nói thực lòng, đẹp quá đi mất…
An Na lúc này cũng đã tỉnh, ngước mắt nhìn, tuyệt nhiên không còn vẻ cao ngạo thường ngày, thay vào đó là nét ngượng ngùng của một thiếu nữ, rúc mặt vào lòng hắn ta…
“Chúng ta…cái này…”
Đa Đoạt muốn nói gì đó, nhưng nàng ta nghe không hiểu, làm sao giờ?
Không ngờ An Na lại đột nhiên kề sát tai hắn ta, dùng tiếng Trung Nguyên khập khiễng nói: “Ngài ngầu lắm…ta rất thích…”