Hoàng Tử Trường Nữ Sinh (Gilenchi)

Chương 48




Bởi vì đã xác định ước mơ của mình nên tôi bắt đầu tập chung hơn vào những môn học sẽ thi đại học. Tất nhiên cũng không thể bỏ bê những môn khác vì tôi vẫn còn kỳ thi tốt nghiệp ở phía trước.

Tôi cũng không còn quá đặt nặng vấn đề xếp hạng trong mỗi kỳ thi nữa. Bởi vì từ khi quen Gil tôi sẽ có cảm giác là cậu ấy xếp hạng nhất cũng như tôi xếp hạng nhất vậy. Cho nên chỉ cần không bị trượt khỏi top 3 là tôi đã vui vẻ lắm rồi.

Cũng bởi vì không còn áp lực nên tôi đã có một học kỳ rất nhẹ nhàng. Khi rảnh rỗi sẽ cùng Gil hoặc các bạn cùng phòng tới thư viện đọc sách. Khi lười biếng một chút thì cùng Gil và các bạn ra ngoài chơi , hiện tại tôi mới nhận ra tuổi học trò lẽ ra nên phải như vậy. Có lúc sẽ ngoan ngoãn nhưng có lúc cũng nên biếng lười nổi loạn một chút.

Kỳ thi cuối kỳ năm hai cũng đến rất nhanh,bởi vì không đặt nặng xếp hạng nên tôi làm bài rất thoải mái. Thế nhưng kết quả thì vẫn khiến tôi có chút bất ngờ. Ngày công bố kết quả tôi cũng không nôn nóng đi xem mà đang ở phòng sắp xếp hành lý chuẩn bị cho kỳ nghỉ hè sắp tới. Khi ấy Linh Lan và hai cô bạn còn lại từ ngoài vội vã đi vào rồi vây quanh tôi và nhìn tôi với ánh mắt đầy soi mói khiến tôi có chút hoang mang trong lòng.

- Có chuyện gì mà ba người nhìn tôi ghê vậy.

Tôi không yên lòng mà hỏi. Linh Lan thì làm vẻ mặt nghiêm túc như công an hỏi cung mà hỏi tôi.

- Cậu và Gil thực sự không thi cùng phòng ngồi cùng bàn chứ.

Tôi chẳng hiểu ra sao nhưng vẫn thật thà đáp lại.

- Thì đó là chuyện cả trường này đều biết rồi mà. Tôi thi ở lớp tôi Gil thi ở lớp Gil.. Cậu bị làm sao vậy Linh Lan..

Không chờ Linh Lan trả lời Tường Vi lại lên tiếng.

- Thế khi cùng ôn bài các cậu có ôn tủ bài nào không.

Tôi cũng thành thật mà trả lời.

- Có,ôn cả một đống tủ ấy chứ. Nhưng mà trật lất hết cả rồi còn đâu.. Mà sao các cậu cứ hỏi những câu kỳ cục vậy.

Minh Nguyệt giọng nghiền ngẫm mà lên tiếng.

- Có khi là do thần giao cách cảm giữa hai trái tim đang yêu nhau cũng nên á.

Cả Linh Lan và Tường Vi đều gật gù tán đồng với ý kiến mà Minh Nguyệt vừa nêu ra còn tôi thì vẫn lơ ngơ như bò đội nơ vì chẳng hiểu gì cả. Linh Lan bây giờ mới quay sang hỏi tôi.

- Cậu biết kết quả thi và bảng xếp hạng học kỳ này chưa.

Tôi đáp.

- Chưa, giờ mới chuẩn bị đi xem nè. Mà có vụ gì hot sao...

Tường Vi nói.

- Không hot vì quá hot ấy chứ. Bà cứ ra là biết..

Minh Nguyệt cũng lên tiếng.

- Nghe đồn là từ khi thành lập trường tới giờ chưa xảy ra chuyện này bao giờ đâu.

Tôi bị ba cô bạn khiến cho đầu muốn rối như tơ vò luôn. Linh cảm mách bảo là chuyện này có liên quan trực tiếp tới tôi và Gil nhưng tôi lại không biết là chuyện gì mà có thể khiến cho ba cô bạn vốn quen với bạo động của tôi tỏ thái độ như vậy.

Dưới sự tò mò tôi đành tự mình đi tìm câu trả lời. Thật trùng hợp khi vừa ra khỏi ký túc xá thì cũng gặp Gil đang đi ra. Tôi đứng đợi Gil rồi cùng nhau đi,trên đường đi Gil hỏi tôi.

- Em có nghe chuyện gì chưa.

Tôi đáp.

- Ba cô bạn cùng phòng cứ úp úp mở mở không chịu nói rõ nên xem như biết mà thật ra lại không biết gì.

Gil cười nói.

- Phải ha. Các cô bạn cùng phòng của em thì giống như trung tâm thu thập tin tức rồi. Có chuyện gì ở trường mà thoát khỏi tai mắt của họ chứ. Gil cũng hơi bất ngờ khi lần này họ lại giữ được bí mật đến giờ đấy.

Tôi trừng Gil một cái rồi nói.

- Không cho Gil nói xấu bạn em.

Gil thản nhiên đáp.

- Gil chỉ đang tả thực thôi mà.

Tôi cũng mặc kệ Gil luôn. Cái miệng luôn cứ thích nói những lời trêu tức người khác như vậy đó..

Chúng tôi tới chỗ bảng thông báo xếp hạng thì có rất nhiều người ở đó. Khi thấy chúng tôi họ cũng tự động tránh ra cho chúng tôi vào xem. Tôi còn nghe cả âm thanh máy chụp hình vang lên liên tục,tất nhiên là không thể thiếu những lời bàn tán nho nhỏ về chúng tôi như mọi khi.

- Công Chúa và Hoàng Tử tới rồi kìa.

- Họ đi với nhau thật sự rất đẹp đôi.

- Công chúa rất đẹp gái và Hoàng Tử thì quá đẹp trai.

- Cặp đôi hoàn hảo.

- Tôi không thể ngừng yêu họ.

- Hai người ấy sinh ra là để giành cho nhau..

....

....

.....

Bởi vì đã nghe nhiều lần rồi nên tôi cũng không còn cảm giác gì nữa. Điều tôi quan tâm nhất chính là bảng xếp hạng trước mắt mình, giờ thì tôi đã hiểu vì sao ba cô bạn cùng phòng lại tỏ thái độ như vậy.. Tôi cũng cảm thấy rất bất ngờ.. Học kỳ này năm hai chúng tôi có hai người xếp vị trí thứ nhất , và không ai khác chính là tôi và Gil.

Sở dĩ chuyện này trở thành chuyện được thảo luận nhiều như vậy là vì ở Angle không bao giờ xếp đồng vị trí. Nếu như trong một kỳ thi có hai hoặc nhiều hơn học sinh làm bài đạt số điểm tối đa thì hội đồng chấm thi sẽ họp lại với nhau và cùng so sánh phân tích các bài thi ấy và chọn ra người có cách làm bài độc đáo sáng tạo hơn để xếp vị trí cao nhất và tiếp theo. Cho nên chuyện tôi và Gil được xếp cùng hạng nhất là một điều quá hi hữu..

Tôi và Gil đều không hẹn mà nhìn nhau rồi cười. Chuyện này đối với chúng tôi cũng không quan trọng nên cũng không để tâm. Chúng tôi đang quan tâm hơn tới buổi lễ tổng kết vào ngày mai và kỳ nghỉ hè ngắn ngủi sắp tới.

Hè này chúng tôi chỉ được nghỉ vỏn vẹn một tháng vì sắp tới chúng tôi sẽ bước vào năm ba,năm học quan trọng nhất của đời học sinh.

Trong buổi lễ tổng kết tôi và Gil sẽ vẫn làm MC như cũ. Chúng tôi đã hợp tác quá quen thuộc với nhau nên việc phải tập kịch bản trước là không cần thiết nữa. Chỉ cần trao đổi một chút về nội dung buổi lễ là xong,năm nay là năm mà khóa của chị Khánh Trang sẽ ra trường,dù biết đây là một điều tất yếu và chúng tôi vẫn sẽ còn gặp nhau ở bên ngoài mái trường nhưng trong lòng tôi không thể giấu được cảm giác buồn bả lưu luyến. Chị Khánh Trang là một người mà tôi rất ngưỡng mộ,từ khi tôi mới bỡ ngỡ bước chân vào ngôi trường này cho tới hôm nay thì chị ấy là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Chị Khánh Trang cho tôi cơ hội để vào hội học sinh,cho tôi cơ hội trở thành một người dẫn chương trình. Có thể nói ước mơ của tôi cũng chính là được chị Khánh Trang thắp sáng.

Tôi luôn xem chị Khánh Trang là một người chị gái thân thiết và một tiền bối giỏi giang mà mình cần học hỏi. Giờ chị ấy dời xa ngôi trường này khiến cho tôi cảm thấy hơi hụt hẫng và buồn.

Trong khi chờ đợi để bắt đầu buổi lễ chị Khánh Trang đã cùng tôi và Gil trò chuyện. Khi biết tôi không nỡ xa chị ấy thì chị ấy liền cười khẽ rồi nói với tôi.

- Có một người em gái như em chị cũng rất hạnh phúc. Em xem, Linh Lan dù là em họ cũng chưa chắc đã lưu luyến chị bằng em.

Gil ở bên cạnh cũng lên tiếng hùa vào trêu tôi.

- Bạn Gấu thì luôn là người mít ướt rồi tâm hồn lại đa sầu đa cảm nữa mà chị.

Tôi lườm Gil một cái rồi quay sang nói với chị Khánh Trang.

- Cho dù chị có đi học đại học ở xa thì cũng nhắn tin cùng em nha. Em sẽ rất nhớ chị đó.

Chị Khánh Trang mỉm cười chỉ Gil rồi nói.

- Em xem.. Em vừa nói nhớ chị một chút là có người mặt xụ ra rồi.

Tôi đáp.

- Kệ người ta đi chị..

Gil bị tôi cho ăn bơ thì rất bất mãn. Cậu ấy cứ giơ tay giựt mấy cọng tóc của tôi rồi lại làm cái mặt tỉnh bơ như chưa hề làm gì. Thật sự khiến cho tôi muốn giận cũng không sao giận được..

Buổi lễ tổng kết cuối cùng cũng diễn ra xuôn xẻ và kết thúc tốt đẹp. Trường Angle lại chia tay một khóa học sinh tài năng và xinh đẹp.. Chị Khánh Trang đại diện cho học sinh năm ba lên phát biểu và cảm ơn thầy cô cùng tất cả mọi người ở ngôi trường này. Bài phát biểu khiến cho tất cả thầy cô rất xúc động. Cá nhân tôi tin tưởng rằng cho dù có bao nhiêu khóa học sinh đến rồi đi chăng nữa thì chị Khánh Trang vẫn sẽ là một trong những học trò ưu tú nhất và các thầy cô sẽ không bao giờ quên..

.......

Hôm nay thấy vui vui nên nửa đêm up truyện nè. Ai đọc thì comment cho tui biết coi, nhớ vote nữa nha..