Hoàng Tử Trường Nữ Sinh (Gilenchi)

Chương 21




Trở lại trường học sau kỳ nghỉ tôi đã được mẹ thành công vỗ béo và tăng tận ba cân. Lúc gặp lại mấy cô bạn cùng phòng mọi người đều phải kinh ngạc trước khả năng tăng cân của tôi. Tường Vi thậm chí còn cầm hai má của tôi kéo kéo để xem có phải cậu ấy nhìn nhầm hay không. Hại tôi đau tới chảy cả nước mắt..

Công việc đầu tiên phải làm khi trở lại trường là tham gia cuộc họp của hội học sinh để lắng nghe và đưa ra ý kiến cho các hoạt động trong học kỳ mới này. Lúc Gil và tôi gặp nhau ở phòng họp cậu ta cũng giống hệt mấy cô bạn cùng phòng mà lên tiếng trêu tôi mập. Không hiểu sao bị nghe lời nói đó từ Gil tôi lại có chút xấu hổ và buồn bực,dù không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng tôi lại âm thầm tự nhủ với bản thân là phải giảm cân,phải lấy lại vóc dáng mi nhon như hai tuần trước..

Chiều thứ hai chúng tôi trở lại dẫn chương trình truyền thanh như thường lệ. Bởi vì cuộc chiến trước kia giành phần thắng nên tôi được là người lựa chọn âm nhạc cho chương trình. Tất nhiên là tôi luôn chọn một số ca khúc đang hot của các ca sĩ Việt Nam như Mỹ Tâm , Khởi My, Đông Nhi,Issac và của các nhóm nhạc Kpop như T-ara, SNSD,BigBang,Davichi… Lâu lâu cũng sẽ nhường Gil phát mấy ca khúc nhạc âu mỹ của Taylor Swift,Selena Gomez hay Justin Bieber… Nhìn chung là chúng tôi được khen rất nhiều ở khâu chọn lựa âm nhạc.

Một tuần sau đó bản danh sách thứ tự xếp hạng học sinh cũng được nhà trường công bố. Khi nghe tin tôi liền vội vàng chạy đi xem,trong lòng vô cùng hồi hộp. Lúc tận mắt thấy tên mình nằm thứ 2 trong danh sách năm nhất tôi vẫn có chút không tin tưởng nên vội nhéo vào tay mình. Kết quả là đau gần chết,nhưng mà đây cũng là sự thật,tôi xếp thứ 2 của năm nhất và người xếp thứ nhất vẫn là cái tên quen thuộc Lê Thanh Trúc..

Năm hai và năm ba cũng là những cái tên quen thuộc. Chị Khánh Trang xếp đầu năm hai như tôi dự đoán,lúc tôi vừa dời khỏi chỗ dán bảng danh sách thì đụng phải chị ấy. Chị ấy có lẽ cũng tới xem kết quả,thấy tôi chị ấy liền mỉm cười rồi hỏi.

– Em cũng tới xem kết quả thi à. Thành tích thế nào.

Tôi cũng mỉm cười đáp lại chị ấy.

– Kết quả cũng tốt ạ. Em xếp thứ hai.

Chị Khánh Trang cười khẽ lại nói.

– Vậy thì đứng nhất chắc chắn là tiểu quỉ kia rồi…

Tôi cũng biết “tiểu quỉ” mà chị ấy muốn nói tới là ai nên cũng cười khẽ đáp.

– Vâng,em lại một lần nữa thua cậu ta tâm phục khẩu phục.

Chị Khánh Trang cũng gật đầu nói.

– Từ nhỏ Gil đã rất thông minh rồi. Dù rất là bướng bỉnh và nghịch ngợm nhưng thực sự là một thiên tài đấy.

Tôi nghe vậy liền hơi tò mò hỏi lại.

– Chị và Gil hình như rất thân thiết phải không.

Chị Khánh Trang cười đáp.

– Gil không nói với em à. Chị là bạn học của anh trai Gil từ hồi cấp 1 tới tận hết cấp 2. Hơn nữa nhà của tụi chị cũng gần nhau nên hay qua lại nhà nhau.

Tôi nghe vậy cũng hiểu ra một chút. Hình như Gil cũng có nói với tôi rồi thì phải,nghĩ lại thấy mình hỏi vậy cũng có chút không thích hợp nên tôi chỉ đành miễn cưỡng cười khẽ rồi nói .

– Hình như Gil cũng có nói rồi mà em không nhớ.

Thấy cũng không có gì để nói nữa nên tôi liền chào chị Khánh Trang rồi trở về phòng. Thật trùng hợp là trên đường về phòng lại gặp Gil đang đi về phía mình. Lúc tới gần Gil liền lên tiếng hỏi tôi.

– Cậu đi xem danh sách xếp hạng về hả.

Tôi có chút ngạc nhiên hỏi lại.

– Sao cậu biết.

Gil đáp.

– Trong thời gian ôn thi cậu nổ lực như vậy tôi cũng đoán được là cậu rất để tâm tới kết quả rồi. Tất nhiên là công bố thì cậu phải ngay lập tức chạy đi xem.

Tôi có chút không vui nói.

– Nổ lực mà vẫn thua người lúc nào cũng nhởn nhơ. Ông trời đúng là bất công .

Gil nghe vậy liền bật cười rồi nói.

– Cái này chỉ có thể trách số mệnh thôi. Tôi sinh ra vốn là để trở thành một người hoàn mỹ mà. Vừa đẹp trai,học giỏi,chơi thể thao cũng giỏi .

Tôi bữu môi nói.

– Cậu cứ ở đó mà tự kỷ đi. Tôi về phòng đây.

Gil lại nói.

– Đi uống nước đi. Xem như ăn mừng chúng ta đạt thứ hạng cao trong kỳ thi.

Tôi đáp.

– Cậu đi đi. Tôi không muốn uống.

Gil nói.

– Thế cậu không định cảm ơn tôi à. Tôi đã giúp cậu rất nhiều khi ôn tập đấy.

Tôi hơi buồn bực một chút nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng cùng Gil đi căng tin uống nước. Dù sao chuyện Gil giúp tôi là sự thật.. Còn Gil sau khi lôi kéo được tôi thì gương mặt tràn đầy đắc ý.. Tôi thì thầm thề trong lòng rằng tôi sẽ đánh bại cậu ta,tôi phải trở thành người đứng hạng nhất. Tôi sẽ thực hiện điều này ở học kỳ hai này..

Nhưng mà mọi việc thì hãy đợi kỳ nghỉ tết qua rồi tính..

Mỗi năm cứ vào những ngày cuối năm là khí trời sẽ chuyển lạnh vào đêm khuya và sáng sớm. Cho dù khí hậu miền Nam không có mùa đông như ngoài Bắc nhưng vẫn sẽ có vài ngày trời khá lạnh. Kỳ nghỉ tết âm lịch bắt đầu từ ngày 22 cho tới hết ngày mùng 07. Từ nhỏ tôi đã rất thích những ngày tết,bởi vì sẽ được rất nhiều tiền lì xì của ba mẹ và mọi người. Năm nay không biết tôi có còn được nhiều như mọi năm không nữa,dù sao cũng đã mười sáu tuổi rồi.. Mười sáu là cái tuổi rất đẹp của các cô gái,biết điệu đà,biết làm đẹp và biết rung động trái tim.

Có lẽ với tôi thì cái tuổi mười sáu vẫn còn khá đơn điệu khi mọi thứ chỉ xoay quanh sách vở và thức ăn. Thế nhưng tôi vẫn luôn tin vào những điều tốt đẹp sẽ đến ở trong tương lai.

……

Chương này viết hơi vội nên cũng khá ngắn. Nhưng vẫn quyết định up vì thà có còn hơn không.

Chúc các #daiacma ngủ ngon nhé. G9