Hoàng Tử Lạnh Lùng

Chương 6: Chương 6: Cảm Giác Gì Đây ?





Nó đưa hắn về nhà hắn. Vừa về đến nhà thì nó nói :
- Tôi phải về lo cho anh 2. Anh tự mình lo liệu, tôi về trước
- Cô này hay nhỉ ? Tôi cũng bị thương cơ mà. Mà còn nặng hơn cả anh 2 cô nửa vã lại tôi bị như thế này cũng là do cứu anh 2 cô, cô không trả ơn mà còn thẳng thừng như vậy, nói đúng hơn bên cạnh anh 2 cô đã có em gái tôi chăm sóc không cần cô lo. Việc cô bây giờ là ở lại chăm sóc tôi đi- hắn đáp chưa bao giờ hắn nói nhiều như vậy, mà hắn cũng không biết tại sao mình nói nhiều như vậy nữa ( bó tay cho anh ta). Nó thấy cũng đúng nên đành lòng ở lại coi như trả ơn cho hắn vì đã cứu anh 2. Ở nhà hắn cả buổi chiều hắn hất sai cái này đến cái khác nó không làm thì anh nói đang bị thương đau vai thế này thế nọ nên nó phải làm, riết rồi nó không biết là nó đang chăm sóc bệnh nhân hay đang làm ôsin cho hắn nữa.
Một lúc, thì hắn bảo đói, nó xuống bếp nấu cháo cho hắn. Hắn cứ tưởng cô là một đại tiểu thư có lẽ việc bếp núc này nó không biết nhưng hắn đã lầm nó còn nấu ngon hơn nửa là khác. Nấu xong nó bưng lên phòng hắn thì hắn bảo:
- Tay tôi bị đau, cô bón cho tôi đi
- Nề anh đừng tưởng anh bệnh là tôi không làm gì anh đâu nha, anh quá đáng lắm, sao anh nở hành hạ một người con gái chân yếu tay mềm như tôi chứ hả, tôi là chăm sóc anh chứ không phải ôsin anh, anh hiểu không hả đồ tồi.- Nó sổ 1 tràn dài nói xong nó thở hồng hộc nhìn hắn với vẻ mặt tức giận rồi bỏ đi. Thấy nó nói hắn chỉ nhìn nó bằng ánh mắt tròn xoe lần đầu tiên lần đâu tiên trong đời có người dám chửi vào mặt hắn, thấy nó đi hắn bước xuống giừơng kéo nó lại, do quá đà 2 người cùng ngã nhầu xuống giừơng nó đè lên hắn. Tim nó và hắn cùng lỗi nhịp, lâu rồi hắn chưa có cảm giác này với ai từ khi chia tay bạn gái ở bên Mỹ. Hắn tự hỏi " Cảm giác này là gì ? ". Nó vội vã đẩy hắn ra rồi đứng dậy quay lưng đi không nói lời nào thấy vậy hắn lên tiếng:

- Cô lợi dụng xong rồi định bỏ đi
- Tôi.. tôi.. Tôi lợi dụng anh khi nào là do anh làm tôi ngã tôi không bắt đền anh là may rồi anh còn dám nói, cái đồ tồi này anh muốn gì hả- nó nói xong thì chạy thẳng ra khỏi phòng đi về.
Cô và anh thì đã về nhà nó. Cô rửa vết thương cho anh, vết thương nah không nặng bằng hắn chỉ trầy xước ngoài da. Cô đang bôi thuốc cho anh thì nó chạy vào. Nó nói lớn:
- À thì ra là hay người trốn tôi để không bị làm phiền chứ gì
- Ơ . Không có mà mày nói gì vậy Linh- cô nói

- Ơ Ơ cái gì quá rõ rồi còn gì. Thôi tao không đôi co với mày nửa tao đi nghỉ đây tao mệt rồi - nó nói
- Ê mày anh tao sao rồi, sao mày không lo cho ổng- cô nói tiếp
- Mày yên tâm tên đó lì lắm không chết được đâu mà lo, thôi tao ngủ đã - nó đáp thẳng thừng.
Nó không biết là khi nó bước ra thì hắn đã đuỉô theo nó, khi nó vừa lên phòng được một lúc thì dưới phòng khách là hắn tới. Cô thấy hắn tới nói to:
- Hai sao hai ở đây có bị gì không
Hắn xua tay chạy thẳng vào phòng nó. Đạp mạnh cửa cách cữa bậc ra ( Cửa: em có tội tình gì mà anh nỡ đối xử với em như vậy )
RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA CÁC BẠN ĐỢI CHAP MỚI NHÁ. CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ