Hoàng Tử Lạnh Lùng

Chương 4: Chương 4: Đi Chơi





Anh đứng ra giải hòa cho 2 người anh mà không giải hòa không biết sao cho hết cãi nhau nửa. Cả 3 đang nằm trên sopha thì anh nói lớn:
- Anh mới về hay là tối nay mình đi chơi đi.
- Á đi chơi hả được được á 2- Nó đáp nhanh đơn giản vì nó rất thích đi chơi.
Anh nhìn Hắn hỏi : - Còn mày thì sao ?
- Sao cũng được- Hắn đáp
- OK quyết định vậy đi tối gặp. 7h là phải có mặt đầy đủ nhá ai không tới thì ở nhà - Anh dõng dạt
Đến đây, ai về phần nấy anh em họ Dương lên lầu chuẩn bị cho tối đi chơi, còn hắn thì không về biệt thì mà đến nhà em gái của mình.Tới nhà em gái hắn bấm chuông, 1 cô gái nhỏ nhắn ra mở cửa cô vừa hoảng hốt vừa mừng. Hoảng hốt vì đáng lí ra bây giờ anh trai cô phải ở Mỹ bất ngờ vì không nghĩ anh sẽ về lại Việt Nam. Cô bảo hắn vào nhà rồi huyên thiên hết hỏi cái này đên hỏi cái kiàlam cho hắn muốn nổ banh cái đầu, cô nói gì hắn cũng gật đầu chẳng nói năng gì, hồi lâu cô nhìn lại thì anh trai cô đã ngủ cô ngừng nói lấy chăb đắp mềm cho anh.
Khoảng 6h chiều hăn dạy tắm xong thay đồ bước xuống nhà, cô thấy vậy nên hỏi:
- Anh đi đâu vậy?
- Đi chơi với bạn của anh, em đi không- Đối với cô hắn rất dịu dàng và ôn nhu hình như chỉ có cô là người mà anh cởi mở nhất từ trước giờ nhưng bây giờ hình như hắn cảm thấy có thêm nó nửa thì phải
- Được không đó- Cô hỏi lại

- Được mà- hắn đáp rồi kéo cô lên phòng bảo cô thay đô rồi hắn dẫn cô đi. Tới nhà nó là đúng 6h45 p.m. Nó thấy hắn vào lên giọng mỉa mai:
- Đến sớm hơn quy định
- Liên quan gì tới cô - Hắn đáp
Bây giờ cô mới đê ý người núp sau lưng hắn nó thấy quen nhưng không chắc chắn nên nó kêu nho nhỏ:
-Huyền có phải Huyền Anh không
- Cô nghe ai gọi tên mình thì ngước lên nhìn cô gọi to:
- Ủa sao mày lại ở đây ?
- Nhà tao không ở đây chứ ở đâu - nó đáp hài
- À- cô đáp. Đúng lúc đó anh xuống bảo:
- Xong chưa em ?

- Dạ em xong rồi? - Nó đáp
Cô thấy anh thì bỗng cảm thấy nôn nao, tim có phần nhanh hơn, cô đang nggâu ngốc trước vẻ đẹp của anh thì bị nó gọi:
- Này làm gì nhìn giữ vậy?
- À không.. Không có gì.., à mà bạn trai mày sao, sao tao không nghe mày nói gì vậy.- cô vừa nói vừa chỉ anh
- Ui da - cô kêu rõ to, sau đó thì quát :
- sau mày đánh tao?
- Mày khùng hả, đó là anh trai tao chớ không phải bạn trai hay bồ biết gì hết á. Còn mày đp là bạn trai mày sao - nó nói xong thì chỉ hắn
- Giống mày, anh trai tao chớ không pgải bạn trai như mày nghĩ đâu.
- Thôi được rồi mình đi thôi nào - Anh giờ mới lên tiếng
- Mà đi đâu hả anh? - Nó hỏi
- Bar thẳng tiến- Anh trả lời
- OK- Đồng thanh
ra tới gara anh nỗi hứng bảo hôm nay đi môtô hóng mát lâu rồj chưa được tận hưởng không khí ở đây, anh nói vại nên mọi người đồng ý, anh phân công luôn, anh chở cô và hắn chở nó, lúc đầu thì nó phản ứng quyết liệt nhưng sau một hồi anh nói thì nó cũng chịu lên xe hắn chở. Và xe bắt đầu lăn bánh chạy trên con đường quen thuộc .
MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ NHA , MINH SẼ RA CHAP NHANH NHẤT CÓ THỂ, LẦN ĐẦU VIẾT TRUYỆN MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ, CÓ GÌ SAI SÓT MONG NỌI NGƯỜI BỎ QUA ĐỪNG NÉM ĐÁ MINH NHA. MINH IU MOI NGƯỜI