Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 52: Thân kỳ võ




Hoàng Phủ Huyền Đức mặt mày trầm xuống hắn dĩ nhiên minh bạch là Thân Thấm Ngọc đang nói cái gì, hổ phủ cũ chính là hổ phù của Tấn An hoàng đế, lúc đó không chỉ riêng Hà Lũng tiết độ sứ có mà tất cả bảy tiết độ sứ khác đều có sự tình đã qua bốn mươi năm, Tấn An chi biến cũng không còn là cấm kỵ trong triều, tại sao lại còn có lời đồn này?

Hoàng Phủ Huyền Đức liếc qua Thân Thấm Ngọc thấy nàng vẫn còn cười nhưng nụ cười có một vẻ gì đó mất tự nhiên, Hoàng Phủ Huyền Đức lập tức hiểu ra đây là chủ ý mà Thân Quốc Cữu muốn đánh cho Hà Lũng tiết độ sứ.

Hoàng Phủ Huyền Đức trong lòng có phần không vui hắn cũng không trả lời, hắn từ từ uống chèn trà xong liền cười nhạt một tiếng:

- Tử Đồng bảo dưỡng thân thể cho tốt, sinh thêm một tiểu long tử cho ta.

Nói xong hắn đứng lên nói:

- Khởi giá.

Thân Thấm Ngọc kinh hãi:

- Bệ hạ đêm nay không ngủ tại chỗ thần thiếp sao?

- Không được hai tháng nay ta không gặp Hoa phi rồi trong lòng thấy áy náy đi xem một chút.

Nói xong hắn quay người đi ra ngoài.

Thân Thấm Ngọc trơ mắt nhìn theo hoàng đế đi xa trong lòng nàng bỗng nhiên có một cảm giác bất lực với nàng, hoàng thượng đi gặp Hoa phi chính là mẫu thân của Lỗ vương năm nay mới hai mươi sáu tuổi, bởi vì dính vào một vụ bán quan cho nên bị thất sủng, hoàng thượng hôm nay muốn đi gặp nàng, chẳng lẽ muốn sủng ái nàng ta sao?

Thân Thấm Ngọc trong lòng cảm thấy hối hận, sớm biết như vậy nàng không nên nói chuyện của Trương Sùng Tuấn ra, hắn vừa mới thắng trận hoàng thượng tín nhiệm hắn mà mình lại gièm pha hắn, đại ca đúng là tìm việc cho mình.

Buổi tối Thân Quốc Cữu nhận được tin tức từ trong nội cung của Thân hoàng hậu ở dưới ánh nên Thân Quốc Cữu cũng lộ ra vẻ bất định, Thân hoàng hậu mang tâm phúc thái giám để lại một lời nhắn, hoàng thượng không tỏ thái độ khiến cho nàng không rõ tâm tư của hoàng hậu.

- Quốc cữu gia.

Phụ tá Tào Kiến Quốc ở bên cạnh cẩn thận nói:

- Không phải nói Trương Sùng Tuấn từ Tửu Tuyền trận mang tới tin chiến thắng sao, có lẽ thời cơ của chúng ta không đúng, hoàng thượng đang khen ngợi Trương Sùng Tuấn cho nên không muốn nghe tin tức bất lợi với Trương Sùng Tuấn.

- Không không phải ý như vậy.

Thân Quốc Cữu không nhận bãi bỏ phỏng đoán của Tào Kiến Quốc, trên mặt lộ ra một biểu lộ ngoài dự liệu.

- Đây chính là điều ta muốn, nếu như ta đoán không sai hoàng thượng đã hiểu rõ ý của hoàng hậu, hoàng thượng hiểu đây là do ta thông qua hoàng hậu mà nhắn cho hoàng thượng.

- Thế nhưng mà hoàng thượng cũng không tỏ thái độ đây là có ý gì?

- Tiên sinh chẳng lẽ vẫn chưa rõ sao? Không tỏ thái độ cũng là một cách tỏ thái độ.

Thân Quốc Cữu thấy Tào Kiến Quốc vẫn hồ đồ liền nói:

- Tiên sinh suy nghĩ một chút, nếu như ta lập công lớn mà có người nói xấu ta hoàng thượng sẽ nghĩ thế nào?

- Hoàng thượng nhất định sẽ giận tím mặt.

Tào Kiến Quốc bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ:

- Hoàng thượng có ý là đang muốn chờ đợi chứng cớ.

Thân Quốc Cữu gật đầu:

- Đúng thế, hoàng thượng đúng là có ý này, hoàng thượng đang chờ chứng cứ hoàng thượng không muốn nghe lời đồn đãi mà chỉ muốn chứng cứ.

Nói tới đây Thân Quốc Cữu kiên quyết nói với Tào Kiến Quốc:

- Ta lo lắng tên Bao Hồng Vũ ngu xuẩn kia làm hư mất chuyện hiện tại thay người cũng không còn kịp tiên sinh hay là tới giúp hắn, có thể nắm chắc hơn một chút.

Tào Kiến Quốc đứng dậy thi lễ:

- Ty chức tuân mệnh.

Tào Kiến Quốc đi rồi Thân Quốc Cữu hơi mỏi mệt, hắn đứng dậy chuẩn bị trở về phòng thì đúng lúc này ở ngoài cửa vang lên một thanh âm của con hắn:

- Phụ thân hài nhi có thể vào không?

- Vào đi.

Đứa con này của Thân Quốc Cữu tên là Thân Kỳ Võ Thân Kỳ Võ năm nay hai mươi hai tuổi lớn lên rất giống cha của hắn, cao cao mập mập hơn nữa còn khôn khéo tài giỏi, lão thành ổn trọng ở nhà giúp phụ thân làm mọi chuyện rất được Thân Quốc Cữu yêu thích.

Hắn tiến lên thi lễ:

- Hài nhi tham kiến phụ thân.

Thân Quốc Cữu thích nhất đứa con trai này, khiến cho hắn nhớ tới mình lúc còn trẻ liền gật gật đầu hòa ái mà cười nói:

- Còn một tháng nữa là khoa cử tới rồi con đã chuẩn bị thế nào?

Ân sư của Thân Kỳ Võ là hàn lâm đại học sĩ Triệu Hành Chi, hắn tuy là con của quốc cữu nhưng chăm học rất được Triệu Hành CHi coi trọng xem hắn là một trong ba học sinh giỏi nhất, đương nhiên trong này có một phần vỗ mông ngựa Thân Quốc Cữu.

Thân Kỳ Võ cung kính đáp:

- Bẩm phụ thân ân sư nói trình độ hiện tại của hài nhi đã tương đương với ba mươi tiến sĩ năm ngoái.

- Nếu thật sự như vậy thì vi phụ an tâm rồi.

Thân Quốc Cữu giải thích cho hắn:

- Năm nay vì cho phép kinh khoa thi tiến sĩ cho nên số tiến sĩ cũng tăng lên gấp đôi đã có hai vạn sĩ tử vào kinh rồi, cho nên lại bộ cũng xin chỉ thị, mở rộng từ ba mươi người đậu tiến sĩ lên sáu mươi người, chỉ cần con phát huy tốt thì không có vấn đề gì.

Thân Kỳ Võ do dự một chút:

- Thế nhưng mà hài nhi muốn vào giáp bảng tiến vào ba người đầu tiên, muốn đoạt vinh quang cho Thân gia.

Tiến sĩ trung tuyển chia làm Ất Giáp lưỡng bảng trong đó mười người đứng đầu là Giáp bảng, người trúng tuyển Giáp Ấn lưỡng bảng đều gọi là tiền sĩ, nhưng mười người trong Giáp Bảng có cơ hội thi đình do hoàng đế tự mình tổ chức, xác định trạng nguyên bảng nhãn thám hoa cuối cùng, hơn nữa tham gia kỳ thi đình trên cơ bản đã có thể phong chức quan trên thất phẩm cho nên đám sĩ tử xem giáp bảng là vinh quang của tiến sĩ cũng là hợp tình hợp lý.

Thân Quốc Cữu hiểu ý của nhi tử, muốn lợi dụng quyền thế của mình giúp hắn một tay, mà hắn trong lòng cũng hi vọng như vậy hoàng thượng có thể nể mặt mũi của mình mà cho hắn vào trong ba người dẫn đầu mấu chốt là cái cửa vào giáp bảng cũng không phải dễ dàng, năm nay chủ khảo vẫn là quốc tử giám Tế Tửu Tô Tốn, người này công chính liêm minh, không nể mặt ai, Thân Quốc Cữu trong lòng rõ ràng chính vì Tô Tốn như vậy cho nên hoàng thượng mới tín nhiệm hắn.

Nghĩ vậy hắn liền cười cười;

- Ngươi trước hết không cần cân nhắc quá nhiều toàn tâm toàn ý học tập tốt, chuyện khác hãy nói.

- Vâng.

Thân Kỳ Võ đáp ứng sau đó lại nói:

- Phụ thân con của Quan lang trung Quan Hiền Câu vào kinh rồi, hắn mời hài nhi ngày mai gặp hắn, không biết phụ thân có đồng ý hay không?