Cao Ngang xuất thân là tiến sĩ, không chỉ có mưu trí, hơn nữa còn tài hoa hơn người,
là người chính trực, không gỏi a dua nịnh hót. Hoàng Phủ Vô Tấn nhìn
trúng anh ta một điểm, trọng dụng anh ta làm người phò tá của mình.
Cao Ngang đang xử lí văn thư, ngẩng đầu nhìn hai người Trương Tấn Tiết
và Triệu Bỉnh Minh rời đi, vội vàng khom người hành lễ cười nói:
-Hai vị đại nhân, điện hạ đang đợi.
Trương Tấn Tiết thẳng thắn, liền chỉ vào gian phòng cười nói:
-Mình điện hạ phải không?
-Không, Bùi tướng quân, Ngu thượng thư, Lô thượng thư bọn họ cũng đang ở trong đó rồi.
Trung Tấn Tiết gật gật đầu, trực tiếp đi vào phòng.
Trong phòng, Hoàng Phủ Vô Tấn đang nói chuyện với mấy trọng thần. Tả
tướng Quốc Bùi Kỹ đảm nhiệm chức Hạ Thị lang trong thời đại Hoàng Phủ
Huyền Đức, là tả tướng của Hoàng Phủ Hằng, bây giờ vẫn được làm Tả hữu
môn hạ kiêm Lễ Bộ thượng thư, Hình bộ thượng thư Ngu Trung Kế nguyên là
Hình bộ tả thị lang, Hộ Bộ thượng thư Lô Huyễn nguyên là Thái Phủ Tự
Khanh, Binh Bộ Thượng Thư là Hạ Thiên Tuyệt, ông ta đã từ quân chức,
chuyển sang làm quan văn, đây chính là điểm thông mình mà Thân Quốc Cữu
đánh giá về hắn, kịp thời giao quân cho Hoàng Phủ Vô Tấn, từ tướng làm
tướng.
Hơn nữa hữu tướng của Trương Tấn Tiết kim Lại Bộ Thượng Thư, vậy thiếu
một Công Bộ Thương thư Tô Hàn Xương, hắn đang trên đường từ Giang Ninh
về Lạc Kinh.
-Chúng Ta tới muộn!
Trương tấn Tiết cùng Triệu Bỉnh Minh đi vào phòng, chắp tay cười nói:
-Chính là đợi hai người.
Hoàng Phủ Vô Tấn cười, mời bọn họ ngồi xuống, hai người ngồi xuống, Trương Tấn Tiết cười nói với mọi người:
-Thần và Triệu Thị Lang đi Lạc Thủy nhìn thấy rất nào nhiêt, sao các ngài không đi?
Mọi người nghe bọn họ đi Lạc thủy, nhanh chóng tỉnh táo tinh thần, liên tục hỏi thăm tình hình, Trương Tấn Tiết nói:
-Đã xong rồi, hơn tám trăm người một đao chém xuống, cảnh tượng đó, Ta không dám nhìn.
Hắn lại cười nói với Hoàng Phủ Vô tấn:
-Phỏng chừng tối nay, Lạc Kinh rất nhiều người tôn điện hạ như thần, đạo này hạ xuống, điện hạ chính là thần tiên trong lòng bọn họ.
Hoàng Phủ Vô Tấn cười cười, hắn nghe thấy giọng bỡn cợt của Trương Tấn
Tiết ít nhiều có chút bất mãn. Biết hắn không hề tán thành mình giết
người quy mô lớn như vậy, Hoàng Phủ Vô Tấn không nghĩ nhiều đến chuyện
này, liền nói tránh đi:
-Không ngờ Trương Tướng Quốc và Triệu Thị Lang đến rồi, vậy chúng ta bàn chuyện chính sự thôi!
Trương Tấn Tiết cười nói:
-Có thể trước tiên không để hé lộ một chút chủ đề của hội nghị này không? Để Ta có sự chuẩn bị tâm lý.
Thông thường Hoàng Phủ Vô Tấn triệu tập mọi người họp đều sẽ phát một số tư liệu, thời gian cụ thể, địa điểm và nội dung cộc họp trước, để mọi
người có sự chuẩn bị. Nhưng hôm nay lại rất đột ngột, cho nên Trương Tấn Tiết liền đoán được, Ung Kinh xảy ra chuyện lớn gì đó?
Hoàng Phủ Vô Tấn gật gật đầu, khiến ánh mắt Bùi Kỷ Sử, đưa một tệp công văn trong tay Bùi Kỷ cho Trương Tấn Tiết.
-Đây là tin tình báo mới nhất được gửi từ Ung Kinh, ba vạn sĩ tử phản
đối Thái Hậu **, quân của Thân Tể bị đàn áp đẫm máu, nghe nói đã chết
hơn 500 người tại hện trường, sau đó hơn một trăm người bị thương không
thể chữa trị, đã chết gần bảy trăm người, dường như toàn bộ đều là Thái
học sinh.
Trương Tấn Tiết nhìn sổ gí chép tin tức một lần, hắn cau mày lại, tại
sao có thể tàn bạo như vậy, chẳng lẽ Ung Kinh đương quyền ngay cả đạo lý tối thiếu cũng không hiểu sao? Đắc tội với sĩ tử, bọn họ hoàn toàn đã
mất đi tính hợp pháp của triều đình. Bây giờ thiên hạ đã lên án Ung Kinh là Vương Triều của Thân gia, nếu tin này truyền ra thiên hạ, e rằng
ngay cả Tấn Châu và Thục Châu cũng sẽ không ủng hộ triều đình này nữa.
Lúc này, Hoàng Phủ Vô Tấn chậm rãi nói:
-Thân Tể là một quân nhân, nghe nói hắn vẫn đang lộ diện ở hiện trường
giết người, có thể hắn thật sự không hiểu sự lợi hại trong đó. Nhưng
Thái Hậu chắc là hiểu. Nghe nói Bạch Minh Khải còn chuyên khích lệ
người, cuối cùng vẫn xuất hiện kết quả này. Chỉ nói rõ một việc, tranh
chấp quyền lực giữa tướng và thái hậu ở Ung Kinh, đã đến mức gay gắt.
Nghe nói Thân Quốc Hữu sau khi tái nhậm chức, không đi qua cung Thái Hậu một lần, Thân Thái Hậu chịu áp lực chính trị cực lớn. Bà ta bị ép dùng
thủ đoạn trấn áp Thái Học Sinh.
Hoàng Phủ Vô Tấn dừng một lát lại nói:
-Việc này đối với Ta, là một việc tốt, Ta đã suy nghĩ nhiều lần, Ta
quyết định làm chuyện này, đây cũng là nguyên nhân Ta triệu tập mọi
người lại. Ta định lập Đường chính trị ở Lạc kinh.
Ánh mắt mọi người cùng lúc sáng lên, không nhịn nổi có chút kích động, Hoàng Nam Vô Tấn mỉm cười nói:
-Sáu đại thần ngồi ở đây, thêm một Công bộ thượng thư Tô Hàn Xương, tổng cộng có bảy người. Do bảy người chính thức xây dựng đường chính sự của
Lạc Kinh, chế độ của Ung Kinh không tranh được bằng máu, chúng ta đến áp ụng với lạc Kinh.
Sở Quân chiếm Lạc Kinh đã nửa tháng, thành Lạc Kinh cũng dần dần khôi
phục lại như xưa, ngày càng nhiều người Lạc Kinh trở về với nhà, rất
nhiều đại thần thoát chết cũng lần lượt về lại Lạc Kinh, tìm kiếm vị trí của mình trong Vương triều mới. Hoàng Phủ Vô Tấn đồng loạt để bọn họ
hồi phục nguyên chức, đồng thời bổ nhiệm Trương Tấn Tiết làm hữu tướng,
lệnh cho hắn mau chóng khôi phục lại triều đình Trung ương hoạt động
bình thường.
Sáng hôm nay, bên Lạc Thủy rất náo nhiệt, mấy chục vạn người dân Lạc
Kinh dìu già dắt trẻ đi tới bờ Nam Lạc Thủy, hôm nay sẽ là một ngày vui
của thành Lạc Kinh.
Qua nửa tháng thẩm vấn và xác định, Sở Quân đã xác định hơn tám trăm
binh sĩ quân tệ phạm trọng tội trong cả vạn quân Tề. Bọn chúng phạm các
loại trọng tội như giết người, phóng hỏa, hiếp dâm với dân chúng Lạc
Kinh, Hoàng Nam Vô Tấn hạ lệnh đồng loạt xử tử hình bọn chúng, công khai chém đâu trước dân.
Điều này sẽ có tác dụng quan trọng trong việc lấy lòng dân chúng. Thông
tin này trước đó ba ngày đã có quan sĩ tuyên truyền trong kinh thành, ai ai cũng biết, cho nên ngày hôm nay đến, thành Lạc Kinh vui như ngày lễ
lớn, không cần ai phát động, cả vạn dân Lạc Kinh đều ồ ạt tự tổ chức,
đến bên Lạc Thủy rầm rộ nhìn kẻ sát nhân.
Quân Tề phạm tội liên tục hơn một tháng trong Lạc Kinh, bắt đầu từ cướp
bóc về đem rồi dần dần về sau công khai hành bạo có tổ chức vào ban
ngày, từ khắp các gia đình quan lại dần dần đến cả kinh thành. Hầu hết
mọi người đều bị thương tổn không nặng thì nhẹ, cửa hàng bị đốt, tài sản bị cướp, hơn nữa là rất nhiều phụ nữ sau khi bị hãm hiếp vì xấu hổ và
giận dữ mà tự tử, từng đống tội ác của chúng khiến cho người dân Lạc
Kinh từ trên xuống dưới đều căm hận thấu xương tủy, quyết định của Hoàng Phủ Vô Tấn chắc chắn khiến cho dân chúng Lạc Kinh vỗ tay khen ngợi, vui mừng khôn siết.