Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 420: Mưu kế của Cao Ngang Dã (hạ)




Là muội phu của hắn, là trưởng sử Tề quận, hắn nhất định biết tình huống của người nhà mình, Lưu Hán Chương liền vui mừng.

Tiến vào trướng muội phu của hắn nói to;

- Đại ca vì người nhà mà lo lắng lắm phải không?

Lưu Hán Chương kéo hắn lại nói:

- Ngươi mau nói cho ta biết, người nhà của ta làm sao, mẫu thân của ta có sao không?

Mẫu thân của Lưu Hán Chương năm nay bảy mươi tuổi là ở Tế Nam thành Lưu Hán Chương không lo lắng cho thê nhi chỉ lo lắng cho bà nhất.

Đại ca yên tâm, phủ đệ của đại ca có quân đội gác, không có người nào dám vào quấy rầy trước kia ta cùng với tam nương còn đi thăm mẹ già, thân thể của bà rất tốt lại còn đưa cho ta mang một vật tới đây.

Nói xong y lấy ra một vòng ngọc đặt trên bàn Lưu Hán Chương nhận ra đây là vật của mẫu thân, hắn kinh ngạc nói;

- Ngọc nương không có tin sao?

Ngọc nương là vợ của hắn, mẫu thân không sao hắn liền lo lắng cho vợ.

Lưu Hán Chương gật đầu; trưởng nữ của hắn gả cho Chu Đậu Hiếu ở Ích Đô huyện, vừa mới sinh ra một đứa con trai.

- Không biết mẫu thân của ta có nhắn gì không?

- Mẫu thân của huynh nói huynh nên thức thời thuần phục hoàng đế Đại Ninh.

Lưu Hán Chương trầm mặc ý của mẫu thân hắn hiểu được nhưng hắn đang vững đội không muốn thuần phục người khác hắn lại từ từ mở thư trong thư thê tử của hắn có viết một câu nói hắn không nên công Tề châu nếu không tính mạng của cả nhà khó bảo toàn.

- Đại ca huynh tại sao không hỏi ta?

Hắn cười cười nói.

-Ngươi, hỏi ngươi cái gì?

Lưu Hán Chương liếc qua muội phu của mình bỗng nhiên hỏi được nhất định y đã đầu hàng Vô Tấn, cho nên mới gặp mẹ của mình được, Lưu Hán Chương không khỏi cười lạnh:

- Ta không cần hỏi ngươi hẳn là ngươi đã đầu hàng Hoàng Phủ Vô Tấn đúng không?

- Đúng thế đệ xác thực đã đầu hàng hắn không chỉ đệ mà đại bộ phận quan lại ở Tề châu đều nguyện ý thuần phục huynh biết tại sao không?

- Vì sao?

- Rất đơn giản, vì hắn là cháu trai của Tấn An hoàng đế, tất cả mọi người đều cho rằng hắn là chính thống, với lại dùng danh nghĩa con rể Tô Tốn ở Tề Châu chỉ sợ người cự tuyệt hắn cũng không nhiều.

Lưu Hán Chương lắc đầu:

- Hắn là cháu trai của Tấn An hoàng đế ta thừa nhận hắn có thể danh chính ngôn thuận đăng cơ, nhưng hiện tại là hoàng đế Đại Ninh vương triều thì hơi sớm còn về phần con rể Tô Tốn đó là cái nhìn của kẻ sĩ không quan hệ tới ta.

- Đại ca huynh vẫn hồ đồ sao không minh bạch ý của mẹ, ý của mẹ là không muốn huynh thuần phục Tề vương hiểu không? Tề vương có dã tâm nhưng hắn dựa vào đâu mà đăng cơ thiên hạ không ai phục hắn hắn đăng cơ chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi mà Lạc kinh Hoàng Phủ Hằng sắp bị diệt tới nơi, đại thần chạy trối chết hầu như không còn đương nhiên sẽ không thuần phục hắn, còn lại chỉ có Ung kinh và Hoàng Phủ Vô Tấn, chẳng lẽ đại ca muốn thuần phục Thân gia sao?

Lưu Hán Chương dao động, những lời này cũng không thuyết phục hắn mà là vì mẹ già đang ở trong tay của hắn, hắn cảm thấy phong hiểm ở đây liền nói;

- Để ta suy nghĩ một chút.

- Được rồi.

Hắn lại lấy ra hịch văn của Hoàng Phủ Vô Tấn;

- Huynh xem một chút đi Triệu quốc công Phạm Dương tiết độ sứ, đại ca kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Sáng sớm Thân Quốc Cữu đạt được tin tình báo khẩn cấp, U Châu Lưu Hán Chương đầu hàng Hoàng Phủ Vô Tấn, cho dù kết quả này nằm trong dự liệu của Thân Quốc Cữu nhưng Thân Quốc Cữu vẫn không hiểu sao tim đập nhanh lên.

Hôm nay Thân Quốc Cữu vì mệt nhọc quá độ mà muốn ngã bệnh, hắn muốn nhàn rỗi một phen, nhưng vì tin cấp báo cho nên hắn không có cách nào nghỉ ngơi đành phải lập tức đi gặp thiếu niên hoàng đế.

Thân Quốc Cữu đã thay đổi triều phục, bước nhanh vào trong xe ngựa, vừa đi tới xe ngựa một gã tiểu quản gia vội vàng hấp tấp chạy vào, hắn trầm mặc xuống không vui hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại bối rối như vậy?

- Lão gia thục châu phái người tới. có tin tức trọng yếu cần bẩm báo.

Thân Quốc Cữu cảm thấy đau đầu một hồi, chuyện U Châu còn chưa xử lý xong, Thục Châu lại tới đây tình báo chẳng lẽ Hoàng Phủ Vô Tấn lại tiến công Thục Châu rồi sao? Ngẫm lại cũng không có khả năng, chẳng lẽ lại là chuyện khác.

- Người ở nơi nào, để cho hắn tới gặp ta.

Một lát sau một nam tử báo tin tiến tới khom người thi lễ:

- Ty chức là huyện úy Vương Bình của Tam Đông quận, ty chức đặc biệt bẩm báo với tướng quốc, từ Giang Ninh phủ đi tới rất nhiều người đều là thành viên của Thân thị gia tộc còn có Quảng Lăng hứ sử Thân Uyên cuang Giang Ninh phủ thiếu doãn Thân Kỳ Võ, đây là thư mà thiếu doãn giao cho tướng quốc.

Nói xong vị Vương huyện úy này lấy ra một phong thư giao cho Thân Quốc Cữu, Thân Quốc Cữu sửng sốt nửa ngày, su đó từ từ tiếp nhận thư chỉ thấy trên đó có viết bốn chữ phụ thân đại nhân thân khải, chính là bút tích của con hắn, hắn vội vàng cuồng hỉ vội vàng mở thư ra xem.

Thân Quốc Cữu nằm mơ cũng không ngờ đưới Hoàng Phủ Vô Tấn lại đem nhi tử Thân Kỳ Võ và tất cả gia đình Thân gia ở Giang Ninh phủ tới Thục châu, cả trai lẫn gái lão nhân hài tử bảy tám chục người kể cả ba thân thúc thúc và cô phụ của hắn.

Thân gia là đại tộc ngoại trừ phần nhở ở Ung kinh thì đa phần đều ở lão trạch ở Giang Ninhh, Hoàng Phủ Vô Tấn sau khi phát động binh biến đã bắt tất cả người nhà họ Thân, Thân Quốc Cữu canh cánh trong lòng không yên chuyện này không ngờ bây giờ bọn họ đã được thả ra điều này khiến cho Thân Quốc Cữu vui mừng và hoang mang tại sao Hoàng Phủ Vô Tấn lại làm như vậy?

Nhưng hiện tại Thân Quốc Cữu tạm thời không muốn cân nhắc thêm nữa mấu chốt là bình an của người nhà hắn liền vội hỏi:

- Bọn họ giờ đang ỏ đâu?

- Ty chức lúc này phát hiện bọn họ ở Tỷ Quy huyện hiện tại đoán chừng đang trên đường tiến vào Ung Kinh, bởi vì Thân thiếu doãn cùng với Thân thứ sử kiên trì trở về Ung kinh.

Thân Quốc Cữu trong lòng buông lỏng, hắn vội vàng phân phó cho quản gia.

- Mang vị Vương huyện úy này đi nghỉ ngơi, thưởng cho hắn năm trăm lượng bạc.

- Đa tạ tướng quốc ban thưởng.

Vương huyện úy đại hỉ, thi lễ, theo sau quản gia mà đi.

Người nhà cuối cùng cũng nhận được an ủi mà Thân Quốc Cữu mang tới, Hoàng Phủ Vô Tấn bắc tiến giống như một tảng đá nặng trịch trong lòng hắn hắn vội vàng lên xe ngựa tiến vào trong hoàng cung.

Xe ngựa dưới sự hộ vệ của vài trăm tên thị vệ tiến vào trong hoàng cung, trong xe ngựa Thân Quốc Cữu lộ ra tâm tình vô cùng trầm trọng cảnh tượng hắn không nguyện ý nhất đã xuất hiện, Hoàng Phủ Vô Tấn đã hướng về phía Trung Nguyên.