Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 398: Tổ mẫu tới thăm (thượng)




Chu Tín gật nhẹ đầu thấp giọng nói:

- Ty chức vừa rồi có một suy nghĩ thái hoàng thái hậu muốn tới đồng thời cũng mang tới ưu thế chính trị tại sao chúng ta không mượn cái này đánh giá sự tình lại.

Hắn trầm ngâm một lúc nói:

- Ngày hôm qua ty chức được tình báo từ Giang Ninh, thân thế của chúng ta đã được truyền xôn xao, điều này khiến ty chức rất kỳ quái, rốt cuộc là ai truyền ra ngoài.

- Chuyện này ta cũng nghe nói ta cảm thấy có người tận lực truyền ra ngoài.

- Đúng thế.

Vô Tấn cũng khẳng định gật đầu:'

- Là có người thao tác chuyện này rất giống phong cách của Thân Quốc Cữu.

- Thân Quốc Cữu hắn làm sao lại biết bí mật này?

- Ngươi đã quên rồi sao, Trần Kỳ hiện tại sống chết không rõ, hắn liệu có thể rơi vào trong tay của Thân Quốc Cữu rồi không?

- Ừ rất có thể tuy nhiên Thân Quốc Cữu tại sao phải làm vậy?

- Hừ.

Vô Tấn cười lạnh một tiếng:

- Hắn chỉ châm ngòi cho quan hệ của ta vơi shp Hằng, sau biến ở Tấn Châu Ung Kinh cùng với Tề vương đã tạo thành xu thế kìm hãm Hoàng Phủ Hằng, Hoàng Phủ Hằng làm sao không thể xin ta giúp đỡ cho nên Thân Quốc Cữu cân nhắc lúc này chính là thân thế của ta, với sự đa nghi của Hoàng Phủ Hằng hắn sẽ lo lắng, do đó Hoàng Phủ Hằng không cách nào hợp tác với ta, chỉ tiếc Thân Quốc Cữu vẫn xem thường Hoàng Phủ Hằng rồi.

- Ý của điện hạ là, Hoàng Phủ Hằng muốn tới xin giúp đỡ?

- Đúng thế nếu không thì Hoàng Phủ Hằng tuyệt đối không để thái hoàng thái hậu tới đây hắn sẽ cân nhắc lợ hại ta cảm thấy được thái hoàng thái hậu sẽ giúp đỡ hắn.

Hai ngày nay Hoàng Phủ Vô Tấn kỳ thực cũng đang suy nghĩ thế cục trước mắt Tấn Châu sau khi bị Ung Kinh cướp lấy, Hoàng Phủ Hằng rơi vào hoàn cảnh rất xấu nếu như một khi Ung Kinh và Tề vương liên minh liên thủ đánh Hoàng Phủ Hằng, Hoàng Phủ Hằng chắc chắn phải thua, mà nếu như mình tham chiến thì khác, cho nên Hoàng Phủ Hằng mới để thái hoàng thái hậu tới đây.

Chu Tín không suy nghĩ khoáng đạt như Hoàng Phủ Vô Tấn, hắn cân nhắc thân phận chân thật của Vô Tấn, liệu có thể lợi dụng cơ hội này công khai hay không, đây là cơ hội tốt nhất.

- Điện hạ Hoàng Phủ Hằng đã xin người vậy thì dứt khoát ra điều kiện để Hoàng Phủ Hằng thừa nhâ người là cháu của Tấn An hoàng đế ta cảm thấy được như vậy mới là danh chính ngôn thuận, điện hạ dùng thân phận Lương vương tranh giành thiên hạ dù sao cũng không phù hợp, danh bất chính ngôn bất thuận, tuy nhiên hiện tại công khai thân phận, là cháu của Tân An hoàng đế con của Thiên Phượng thái tử thì khác.

- Ngươi nói rất có đạo lý đây đúng là cơ hội nhưng chuyện này chúng ta không cần phải gấp cần phải chờ thời cơ tốt nhất mới đạt được lợi ích lớn nhất.

Chu Tín thấy Vô Tấn cũng có tâm tư này thì lòng buông lỏng xuống hắn nghĩ nghĩ lại hỏi:

- Điện hạ cho rằng Tề vương cùng Ung Kinh có bao nhiêu khả năng kết minh.

Vô Tấn mỉm cười:

- Cái này ta cho rằng có bảy thành, xa thân đánh gần, tề vương chắc chắn không cùng Hoàng Phủ Hằng kết minh, trừ phi Hoàng Phủ Hằng phái trọng binh giúp Tề vương đánh Tấn Châu cuối cùng đem Tấn Châu tặng cho Tề vương, nhưng Hoàng Phủ Hằng sẽ không làm, quan trọng hơn là Tề vương nằm mơ đều muốn thay thế Hoàng Phủ Hằng cho nên cuối cùng Thân Quốc Cữu có thể đáp ứng điều kiện của Hoàng Phủ Chung hay không mới là quyết định.

Đoàn thuyền của thái hoàng thái hậu xuôi theo sông hoàng hà mà đi, cuối cùng cũng tới sông hoài.

Mặc dù ở trên thuyền điều kiện vô cùng tốt nhưng tiết trời nóng bức cũng khiến cho lữ trình đặc biệt gian nan, trong Bích Tiên nội cung không có hoạn quan chỉ có cung nữ, theo nàng tới sở châu.

Các cung nữ đều ở trong khoang thuyền tránh nóng, nhưng mà cũng có rất nhiều người tò mò ngó ra ngoài ngắm cảnh.

Thái hoàng thái hậu có thuyền gọi là Bách Phượng thuyền, kỳ thực là một chiếc lâu thuyền ba nghìn thạch có ba tầng, thái hoàng thái hậu ở tầng thứ hai do tâm phúc cung nữ của bà hầu hạ, mấy ngày nay tâm tình của thái hoàng thái hậu không tốt cho lắm, tin tức Triệu vương chết khiến cho bà vô cùng bi thương.

Ở trong khoang thuyền bốn thiếp thân nha hoàn đang cẩn thận hầu hạ thái hoàng thái hậu ăn cơm trưa, Diệp Vấn Thiên tuy là thái hoàng thái hậu nhưng thức ăn của bà vô cùng đơn giản, chỉ một chén cháo và một khối đậu hũ, bà tu hành mấy chục năm đều ăn như vậy.

- Các ngươi có thấy không đây là sông Hoài mẫu thân của ta là người Thọ Xuân quận, hiện tại gọi là Hoài Nam quận, hạn hán thiên tai liên tục, vô cùng khổ sở.

- Lão tổ mẫu hay lần này chúng ta tới Hoài Nam quận thăm một hen.

Một cung nữ cười hỏi.

- Không đi không đi nổi nữa.

Diệp Vấn Thiên thở dài:

- Lần này ta đến thăm tôn tử, nếu như có thể ta muốn ở Sở châu một thời gian ngắn, mấy cháu trai kia của ta tranh nhau người sống ta chết, thật khiến ta thương tâm, hơn nữa Giang Ninh phủ là chốn cũ của ta, ta ở đó vài năm, ở Giang Ninh ta cũng sinh ra Huyền Đức.

Nàng vừa dứt lời đột nhiên thuyền chậm lại, chỉ thấy một cung nữ hấp tấp chạy vào:

- Lão tổ mẫu phía trước là thuyền lớn chúng ta không đi vào được.

- Vậy nhất định là Vô Tấn đã đến, đám nhỏ này đỡ ta lên.

Bốn cung nữ đỡ Diệp Vấn Thiên, ở phía trước vài dặm một đội thuyền đông nghịt xuất hiện, mạn thuyền đứng đầy quân đội tinh kỳ phấp phới, phô thiên động địa.

Diệp Vấn Thiên dựa vào mạn thuyền, một quan quân ở bên bờ hô to:

- Thái hoàng thái hậu Lương vương điện hạ nghênh đón.

Diệp Vấn Thiên nở ra nụ cười, nói với mấy cung nữ bên cạnh:

- Có trông thấy không ta biết là cháu của ta sẽ tới đón ta

Hoàng Phủ Vô Tấn leo lên Bách Phượng thuyền, tới trước mặt tổ mẫu cung kính dập đầu:

- Tôn nhi Hoàng Phủ Vô Tấn dập đầu chúc tổ mẫu khỏe mạnh sống lâu trăm tuổi.

- Bé ngoan mau đứng lên.

Diệp Vấn Thiên bắt đầu dò xét Vô Tấn cao thấp lộ ra nụ cười từ ái:

- So với năm trước thì đen nhiều hơn, gầy nhiều hơn cũng tinh ranh nhiều hơn, ừ có bộ dáng chư hầu một phương rồi.

Vô Tấn cười nói:

- Vốn Tô Hạm cũng muốn tới đón tổ mẫu nhưng nàng hai ngày nữa phải sinh rồi thật sự không sinh được hơn nữa Phượng Vũ cũng mang thai.

- A, Tề tiểu thư cũng mang thai rồi sao, được tốt nhất là cháu dâu của ta ai cũng mang thai sinh ta một đống chắt trai chắt gái.

Nhìn thấy cháu trai Vô Tấn, đau thương mấy ngày nay của Diệp Vấn Thiên không còn nữa, tâm tình trở nên vui vẻ.

Nàng kéo bốn tâm phúc cung nữ lên cười nói với Vô Tấn:

- Bốn giai nhân xinh đẹp này để lại cho ngươi hi vọng các nàng tương lai cũng có thể sinh ra tôn tử cho ta.