Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 366: Đế vương qua đời




La Chí Ngọc thở dài:

- Nguyên nhân cụ thể thì không rõ tuy nhiên thái y đang kiểm nghiệm đoán chừng có liên quan đến đan dược của nữ vu kia, hôm nay bọn họ lại đưa tới một hộp, kỳ quái chính là Mã công công cũng cùng lúc qua đời.

Thân hoàng hậu kinh hãi:

- Mã công công cũng qua đời rồi sao?

- Vâng!

La Chí Ngọc bỗng nhiên nhớ tới thái tử cũng bị nhốt trong cung, mong rằng đừng xảy ra chuyện gì, trong lòng hắn liền lo lắng nói:

- Nương nương xin ở đây thần muốn đi dò xét nội cung, xin nương nương yên tâm thần sẽ dốc lực bảo vệ sự an toàn của nương nương.

- Được rồi, đại tướng quân đi đi.

La Chí Ngọc đứng dậy đi rồi, Thân hoàng hậu cảm thấy lòng mình rối loạn, nàng lại nghĩ tới con mình, trong lòng xiết chặt nhanh chóng chạy tới ngự thư phòng của hoàng đế, mấy trăm tên hộ vệ quanh nàng, nàng vốn tưởng rằng ngự thư phòng có Mã Nguyên Trinh chủ trì đại cục, không ngờ Mã Nguyên Trinh đã chết như vậy bên ngự thư phòng lúc này cũng loạn thành một bầy.

Nàng vội vàng tới ngự thư phòng chỉ thấy mấy trăm tên thị vệ đang bao vây quanh đây, thị vệ trưởng Triệu Vũ thấy hoàng hậu tới thì liền nói:

- Nương nương tốt nhất không nên đi vào.

- Lớn mật.

Thân hoàng hậu giận tái mặt mắng:

- Ta là hoàng hậu Đại Ninh vương triều hoàng thượng băng hà ta chính là chủ trong nội cung, ngươi dám cản trở ta?

- Ty chức không dám.

Triệu Vũ bất đắc dĩ đành phải tránh ra để lộ một con đường không dám ngăn cản nữa, Thân hoàng hậu mang theo mười tên hoạn quan đi vào, đây là tẩm cung của hoàng đế, cũng là ngự thư phòng, lúc này di thể của hoàng đế đã bị dọn ra nhưng Thân hoàng hậu không đi tẩm cung mà tới thẳng ngự thư phòng.

Cửa lớn của ngự thư phòng đã đóng chặt vai tên hoạn quan hoảng loạn mà đứng ở cửa ra vào, đối với bọn họ sợ hãi hơn là bi thương, hoàng đế băng hà vậy mà toàn bộ bọn họ không ở bên cạnh, Mã công công cũng qua đời khiến cho bọn họ rơi vào tội danh bất trung.

- Hoàng hậu nương nương tới rồi.

Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người đều quỳ rạp xuống đất, Thân hoàng hậu giơ một ngón tay chỉ cửa của ngự thư phòng:

- Đem nó mở ra cho ta.

Một hoạn quan trung niên cuống quít cầm lấy chìa khóa, Thân hoàng hậu cất tiếng hỏi:

- Đồ vật của hoàng thượng có ở đây không?

- Hồi bẩm nương nương không ai dám động vào.

Lúc đó trong ngự thư phòng chỉ có vài tên thái y và hoạn quan mang di thể của Hoàng Phủ Huyền Đức và Mã Nguyên Trinh đi, không có nhân vật quan trọng tiến tới, trong phòng vẫn bảo trì y nguyên như lúc Hoàng Phủ Huyền Đức băng hà.

Thân hoàng hậu liếc mắt nhìn thấy quốc tỷ ở trên bàn, đây chính là ký hiệu quyền lực nhất của Đại Ninh vương triều, ban ngày đặt lên trên người hoàng đế buổi tối do Phù Bảo lang chưởng quản, mà lúc này Phù Bảo lang Trương Kiền vẫn ở bên ngoài cung, chưa tới đã bị Thân hoàng hậu bước trước một bước.

Thân hoàng hậu không hề do dự bước tới ôm quốc tỷ vào trong ngực, lại từ trong ngan kéo lấy ra Ngọc lân phù điều động mấy chục vạn đại quân, hai vật này đều ở đây Thân hoàng hậu mừng rỡ vô cùng nàng vội vàng phân phó cho mấy tên hoạn quan phía sau:

- Lập tức đem ngọc tỷ của hoàng thượng, thiên tử kiếm nấ phù, kim bài cùng với thánh chỉ toàn bộ cất vào cho ta.

Hoạn quan tâm phúc của nàng minh bạch đồng loạt động thủ một lát sau những vật trọng yếu của ngự thư phòng đã bị thu vào, Thân hoàng hậu lúc này mới từ từ thở ra rời khỏi Ngự thư phòng tới tẩm cung của mình giờ khắc này nàng vẫn chưa có thời gian đi khóc than di thể trượng phu.

Thân hoàng hậu vừa chạy tới cửa đã gặp thị vệ trưởng Triệu Vũ ngăn chặn lại, Triệu Vũ đang lo lắng hoàng hậu đi ngự thư phòng hắn không phải là người của thái tử hắn là phái trung gian hắn biết hiện tại đồ vật của hoàng thượng trong ngự thư phòng không ai có thể động vào.

Hắn vội vàng hô to:

- Nương nương đồ vật đó không thể mang đi.

Thân hoàng hậu lui về phía sau mấy bước, nàng thấy thị vệ của mình từ cửa nhỏ nhảy vào thì chỉ vào Triệu Vũ mà hô to:

- Triệu Vũ có ý đồ tạo phản, ai giết hắn bổn cung thưởng một vạn ngân lượng.

Bọn họ vệ ùa lên đại môn đại loạn một hồi.

Ở phía bắc Hoa Thanh cung là một tòa công trình kiến trúc tường cao vách dày nơi này dùng để nuôi một số chó săn và chim ưng, nhưng thực tế đó lại là ngục giạm một số cung hay hoạn quan phạm tội đều bị giam ở nơi này, trước mắt hiện tại nó đang giam dữ người kế vị Đại Ninh vương triều Hoàng Phủ Hằng.

Ngay lúc Hoàng Phủ Huyền Đức băng hà không lâu sau thì thị vệ trưởng trông nội cung Hoàng Bỉnh Khôn suất lĩnh hai trăm thủ hạ nghĩ cách cứu viện thái tử, toàn bộ Hoa Thanh quân do Vũ Lâm quân ở bên ngoài bảo hộ, ở trong nội cung thì có một nghìn thị vệ, thị vệ không có đầu lĩnh bọn họ chia làm năm đội, mỗi đội có một tên thị vệ trưởng do nội thị Mã Nguyên Trinh thống nhất điều phối.

Hoàng Bỉnh Khôn chính là thân tín mà Hoàng Phủ Hằng xếp vào trong cung, điều này Mã Nguyên Trinh rất rõ ràng nhưng Mã Nguyên Trinh lại chưa từng bán đứng thái tử, vào thời khắc mấu chốt tác dụng của Hoàng Bỉnh Khôn đã được cho thấy.

Bọn thị vệ võ công cao cường cho dù là tường cao bọn họ cũng nhanh chóng tiến vào, mở cửa, hai trăm tên thị vệ lập tức lao vô.

Hoàng Phủ Hằng bị nhốt ở trong một gian phòng trống, hiện tại thứ hắn duy nhất trông cậy chính là thị vệ thân tín của mình có thể cứu mình.

Hắn đang chắp tay ở trong phòng đi qua đi lại thì đúng lúc này truyền tới một hồi bước chân dồn dập, một nhóm lớn thị vệ tiến tới người cầm đầu đúng là thân tín Hoàng Bỉnh Khôn của hắn, y khống chế tổng quản nơi này đá một cước gác đao lên cổ rồi hung hăng nói:

- Mở cửa ra nhanh.

Tên tổng quản kia sợ hãi mà nhanh chóng mở cửa sắt ra, đám thị vệ lập tức vọt lên, Hoàng Bỉnh Khôn vội vàng la lên:

- Điện hạ mau theo chúng ta, hoàng thượng băng hà rồi.

- Cái gì?

Hoàng Phủ Hằng bị tin tức này làm cho chấn động, hắn bỗng nhiên nắm lấy tay Hoàng Bỉnh Khôn khóc rống nói:

- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

- Chuyện cụ thể thì ty chức cũng không biết nhưng Mã công công nói Hoàng Phủ Dật Biểu bán đứng điện hạ để ta đi giết Hoàng Phủ Dật Biểu không lâu sau thì nghe tin hoàng thượng băng hà, Mã công công cũng đã chết.

- Ngươi đem Hoàng Phủ Dật Biểu giết chết?

- Vâng là thuộc hạ chặt bỏ đầu của hắn.

Hoàng Phủ Hằng cảm thấy lòng mình mờ mịt hắn thế nào cũng không ngờ Hoàng Phủ Dật Biểu chết cùng với phụ thân băng hà có quan hệ gì, Hoàng Bỉnh Khôn vội vàng la lên:

- Điện hạ mau thừa dịp loạn lạc thoát ra nếu không không còn kịp nữa.

- Không.