Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 227: Tới Giang Ninh(hạ)




Mai Hoa vệ tạm thời đóng quân ở quân doanh, việc này đã có Trưởng sử của phủ đại Đô đốc thay hắn giải quyết, còn phủ đệ của hắn, việc này do Giang Ninh phủ giải quyết.

Phủ đệ của hắn ở phía nam thành của huyện Giang Ninh, do Trương Dung một tay an bài, nguyên lai, phủ trạch của Chuyển Vận Sử Sở Châu là Trương Bố Vân, ba năm trước, Chuyển Vận Sử cùng Diêm Thiết Ti xác nhập, Trương Bố Vân được điều đi Kinh Châu nhận chức Kinh Châu Diêm Thiết Chuyển Vận Ti, nên phủ đệ này liền để trống.

Phủ đệ này chiếm diện tích mười tám mẫu, tuy không phải phủ đệ lớn nhất, nhưng điều kiện tốt nhất, phong cảnh xung quanh rất đẹp, tòa nhà tựa sông, có một bến tàu tư nhân, nước sông thanh bích, liễu xanh buông cành, phía tây là Bảo Tướng tự, phía đông cách một đầu sông là Mai lâm nổi tiếng nhất Giang Ninh phủ, rừng mai chiếm diện tích gần trăm mẫu, thời điểm đầu mùa xuân, hoa mai nở rộ, hoa hoa khoe sắc, giống hệt biển hoa.

Phủ đệ trước sau chia làm ba viện một viên (kiểu phòng này còn gọi là tứ hợp viện), tiền viện là phòng của hạ nhân cùng phòng bếp, kho hàng, trung viện là phòng khách, sương phòng cùng phòng nghỉ cho khách, hậu viện là chổ ở của chủ nhân, sau cùng là một hậu hoa viên chiếm diện tích ước chừng tám mẫu, có trên trăm gốc cây quý giá, đại thụ che trời, rậm rạp bóng mát, còn có vài chục đình tạ lầu các, thấp thoáng bên trong cây xanh, ở giữa rừng cây là một hồ nước rộng chừng hai mẫu, nước trong hồ là lấy từ nước sông bên ngoài, từ lòng đất đi lên, nước xanh như suối tuôn ra, trong hồ lá sen mơn mởn, thỉnh thoảng còn có vài bầy cá vui đùa bơi lội, bên cạnh bờ, liễu xanh rủ xuống, hương hoa cẩm tú, phong cảnh dị thường tao nhã.

Tô Hạm vừa thấy đã thích hậu hoa viên, đây cũng là thiên tính yêu đẹp của nữ nhân. Bất quá, tòa phủ đệ này chiếm diện tích quá lớn, bọn họ tổng cộng chỉ có mười hai người, việc này làm cho nàng có chút phát sầu.

Lần này xuôi nam, ngoại trừ nàng, Kinh Nương, cùng với thiếp thân nha hoàn của là A Xảo ra, Lan Lăng quận Vương lại để cho Nhị quản gia Triệu Trung dẫn theo bốn nha hoàn cùng ba vú già đi theo, chủ tớ mười hai người, ở trong một phủ đệ mười tám mẫu, quả thật là lạnh lẽo a.

Nhưng tạm thời cũng không có cách nào, Tô Hạm trước chỉ có thể an bài chỗ ở cho mọi người, Nhị quản gia Triệu Trung cùng ba vú già ở tiền viện, bốn nha hoàn cùng các nàng ở hậu viện.

Cũng may những vật phẩm, đồ dùng khác, trong nhà đã đầy đủ hết, không cần bọn hắn mua sắm thêm gì, bọn hắn chỉ cần mua một ít trướng che, vải đệm, chăn màng, cùng các loại đồ dùng sinh hoạt cơ bản nhất, Nhị quản gia Triệu Trung lập tức mang theo hai vú già đi mua.

Tô Hạm tạm thời an bài bốn nha hoàn ở tại hậu viện, đây là một tòa lâu hai tầng, có tất cả sáu gian phòng, dựa theo quy củ của đại gia tộc, nàng cùng Vô Tấn ở hai gian phòng mặt đông, một gian phía tây là nội thư phòng, bên cạnh phòng ngủ là phòng của Kinh Nương, a Xảo vốn là ngủ phòng nha hoàn, cũng ưng thuận ở phòng ngoài, nhưng Vô Tấn không chịu, để cho nàng một gian phòng ốc, còn lại một gian chính là phòng khách.

Bốn nha hoàn thì ở tầng dưới, hai người ở một gian, mặt khác còn có phòng ăn cùng phòng tắm.

Mặc dù sau lưng tiểu lâu là hậu hoa viên, có thể trông thấy phong cảnh ưu mỹ, nhưng lúc này, các nàng ai cũng không có thời gian thưởng thức phong cảnh, đều đang bận rộn thu dọn đồ đạc.

Trong phòng mặc dù có giường của chủ nhân trước chưa mang đi, nhưng Tô Hạm không dùng, nàng không dùng giường mà người khác đã ngủ qua, nàng đã cho quản gia giúp nàng mua một cái giường mới tạm thời, giường mà nàng muốn nằm lâu dài, phải làm từ Long Não Hương Mộc, loại gỗ này chỉ có ở Dự Chương quận, giá cực kỳ đắt đỏ, muốn làm một cái giường lớn, ít nhất phải tốn hơn ngàn lượng bạc.

Những vật khác, Tô Hạm có thể không để ý, nhưng giường là thứ mà nàng để ý nhất.

- Kinh Nương, Vô Tấn đâu rồi?

Tô Hạm đã một hồi lâu không trông thấy Vô Tấn, nên kỳ quái hỏi.

Kinh Nương đang sửa sang lại quần áo, cười nói:

- Hình như là ở trong thư phòng, cùng Trương thiểu doãn nói chuyện, đại tỷ nếu như tìm hắn có việc, ta sẽ đi gọi hắn.

- Không có chuyện gì quan trọng cả, chỉ là ta chợt nhớ, năm mươi mấy rương sách của chúng ta còn ở trên thuyền, lúc nào họ mới đưa tới cho chúng ta.

- Cái này thì ta biết!

Kinh Nương chỉ vào bên ngoài tường vây, cười nói:

- Ta nghe công tử nói, sách trên thuyền đã được đưa xuống, nhưng để ở ngoài bến tàu, ngày mai sẽ có Mai Hoa vệ thay chúng ta chuyển vào.

Kinh Nương nhắc đến Mai Hoa vệ, cũng làm cho Tô Hạm nhớ tới một việc, Vô Tấn nói cho nàng biết, sẽ có bốn mươi tên Mai Hoa vệ ở trong phủ bọn họ, với tư cách thân binh thị vệ, nàng còn chưa kịp an bài chỗ ở cho bọn hắn.

Nàng vỗ nhẹ trán của mình một cái, tự trách mình:

- Xem trí nhớ của ta này, bốn mươi tên binh sĩ kia buổi tối sẽ tới, ta còn chưa có an bài chỗ ở cho bọn hắn, còn việc ăn uống của bọn hắn giải quyết như thế nào, chuyện này ta lại quên mất mới chết chứ.

Kinh Nương nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:

- Không bằng để cho bọn hắn ở tạm phòng nghỉ của khách nhân, ta đã xem qua, có hai mươi mấy gian phòng, lại có hai cái sân nhỏ, trong sân còn có giếng nước, ở bốn mươi người tuyệt đối không có vấn đề, cơm tối hôm nay, chúng ta có thể nhờ tửu điếm đưa tới, ngày mai chúng ta sẽ đi tuyển đầu bếp nữ, lại bảo Trung thúc thuê thêm mười nha hoàn, đại tỷ, ngươi xem như vậy có được hay không?

Tô Hạm tuy là tiểu thư khuê các, nhưng xử lý những sự tình này, lại thua xa Kinh Nương, nàng thật không thể nghĩ tới, có thể thuê tửu điếm làm cơm, trong nội tâm âm thầm kêu may mắn, may mà có Kinh Nương bên cạnh, nếu không nàng đã loạn một đoàn rồi.

- Cứ làm theo như ngươi nói, trước tiên ứng phó hôm nay, buổi tối chúng ta lại thương lượng một chút, coi còn có sự tình nào cần an bài hay không.

Đang lúc nói chuyện, cầu thang có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, một nha hoàn vội vàng tiến đến nói:

- Phu nhân, bên ngoài đến rất nhiều xe ngựa, nói là Tề gia mang đồ tới.

Tô Hạm cả kinh, vội vàng hướng Kinh Nương nói:

- Ngươi đi nói cho Vô Tấn một tiếng, ta ra ngoài xem trước.

Mọi người cũng bất chấp phong cách thục nữ, Kinh Nương chạy tới ngoại thư phòng tìm Vô Tấn, Tô Hạm thì mang theo thiếp thân nha hoàn a Xảo hướng ngoài cửa lớn đi ra.

Cũng như những phủ đệ khác, tòa phủ đệ này của Vô Tấn cũng chia làm ngoại thư phòng cùng nội thư phòng, ngoại thư phòng, trên thực tế chính là nơi hắn tiếp đãi khách nhân quen thuộc, ở trong thư phòng trò chuyện, có thể kéo gần khoảng cách lẫn nhau hơn, mà nội thư phòng, thì là nơi diễn ra những cuộc nói chuyện cơ mật, tiếp đãi thân tín...

Trong ngoại thư phòng không có sách, giá sách dựa vào tường đều trống trơn, nhưng bàn ghế nói chuyện vẫn còn. Lúc này, trong ngoại thư phòng, Vô Tấn đang cùng Trương Dung nói chuyện.