Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 969: Mở Ra Thông Đạo




Võ đạo không có trước sau, chỉ có yếu mạnh!

Cảnh giới của Phương Vân dường như là thấp nhất ở đây, luận thực lực võ đạo cũng không bằng rất nhiều cường giả Địa hồn cảnh giới ở đây. Nhưng nếu so khả năng xuyên qua không gian thì Ức vạn không gian thuẫn hình của hắn có thể nói là ngạo thị thiên hạ!

Thời thượng cổ, Thương khung ma quân chính là nhờ công pháp này mà hạ được rất nhiều cường giả có cảnh giới hơn ông một tầng. Vào trong tay Phương Vân, công pháp này càng phát huy tác dụng. Có thể nói, Phương Vân nếu tự nhận là đệ nhất, tất cả cường giả thượng cổ trong vực sâu bi thương không có ai dám xưng đệ nhất!

Dù là Đao thần thượng cổ và Sát Liêu kiếm tông chưởng giáo, so với Phương Vân thì cũng có chỗ không bằng! Nhưng, thực lực hai người này không phải là thứ Phương Vân có thể so sánh được. Phương Vân cũng không muốn trong lúc này dẫn đến sự chú ý và sát ý của Đao thần thượng cổ! Có nhiều con đường đoạt bảo, không nhất thiết phải hô giết hô cướp.

Thượng thừa dùng trí, tiểu thừa dùng sức!

Điều này Phương Vân sớm đã dùng vô số trải nghiệm kiểm chứng. Cho dù là đoạt Hỗn bằng tinh huyết trong Bắc Minh lão tổ động phủ hay là trên chiến trường thượng cổ, theo dấu Hoàng đế vận mệnh Quân Niệm Sinh, đoạt lấy Tà thần chi noãn, những gì Phương Vân dùng không phải là sách lược chém giết tàn bạo!

Vụt! Một cánh cửa không gian hình vòm xẹt qua, đi trước phát sau Phương Vân, chớp mắt lướt qua tầng tầng không gian, xuất hiện ở cửa lỗ đen. Lắc mình một cái, hắn lập tức bước vào không gian phía sau. Còn trong lúc này, ngoài những cự đầu khoáng thế nha Sát liêu kiếm tông chưởng giáo Lý Phùng Đạo, Đao thần thượng cổ, Vô thượng tông tông chủ, Thượng cổ Yểm ma tông chủ, thì chỉ có lác đác vài người vào được không gian phía sau lỗ đen.

“Muốn chết sao!” Trong lỗ đen, một cự đầu Địa hồn ngăn những người phía sau lại, đang toàn thần chú ý nhìn những đồng đạo thượng cổ gần mình nhất, đang định ra tay, không ngờ, ánh mắt thoáng qua một thân ảnh lại đi sau mà đến trước. Khi mà hắn còn đang chưa biết chuyện gì thì cự đầu Địa hồn này lập tức bị thái độ thờ ơ như không có ai xung quanh của Phương Vân làm cho nổi giận, hắn gào lên tung chưởng chém về phía Phương Vân.

Chưởng này vừa xuất ra, một khí tức nặng nề phủ khắp mặt đất lập tức như triều lũ. Trong lòng bàn tay người này có một hư ảnh xoay chuyển với thế như vũ bão. Nếu đòn này rơi xuống, thì cả đại lục chắc sụt xuống một mảng!

“U u u!” Phương Vân không thèm nhìn lại, hắn lắc mình rồi điệp ảnh không gian vô cùng mở ra, đòn kia của cự đầu Địa hồn còn chưa hạ xuống thì cả người hắn đã biến mất!

Ức vạn không gian thuẫn hình sau khi viên mãn thì bá đạo đến vậy, nhanh đến vậy. Dù là cự đầu Địa hồn thì cũng không theo được tốc độ của hắn!

“Bình!” Một chưởng tung ta, chảm vào chỗ trống, gây nên tiếng nổ kinh thiên, nhưng Phương Vân sớm đã biến mất tăm vào trong lỗ đen!

“Đi thôi! Nếu không để cho hắn nẫng mất à!” Trong tiếng gào thét, từng thân ảnh không ngừng nhảy vào lỗ đen, vào trong không gian thần bí phía sau. Trâu đến trước được uống nước trong, đạo lý này ai cũng hiểu.

Kho báu có giá trị nhất vực sâu bi thương chính là ở đây, vào chậm, tuy không đến nỗi chết, nhưng e là tay trắng!

Cường giả Địa hồn trong Cuồng bạo lôi trường cũng chỉ có hai ba mươi người, cũng chẳng bao lâu đã biến mất hết trong thế giới phía sau lỗ đen.

Đợi một hàng người biến mất toàn bộ, cả hư không chợt trở nên yên tĩnh.

“Tiểu tử Phương gia này lại đã mạnh đến mức đó rồi sao?!”

Sau giây lát, hồng quang vạn trượng đến từ phía đông, trong hồng quan, một vầng thái dương chói mắt lao về phía lỗ đen, chính là Doanh hoàng hải ngoại.

Võ giả sau khi đạt tới Mệnh hồn cảnh giới, thất hồn ngưng tụ, siêu thoát khỏi cuồng hạo nhục thân, có thể biến hóa thành các dạng ngoại tướng. Vầng thái dương này chính là Doanh hoàng gia chủ đương đại của Đế Thang, biến hóa dựa vào tuyệt học đế Thang.

Doanh hoàng vào vực sâu bi thương cũng không chậm hơn Phương Vân là bao, nhưng Phương Vân bế quan bảy tám ngày liền, mà hắn cũng biến mất bảy tám ngày. Đến lúc này, mọi người đều vào rồi.

Trong hạt nhân thái dương đỏ rực vừa mới hiện thân thiêu đốt hừng hực hư không có thể thấp thoáng thấy một ngọc tỷ đang ôn dưỡng trong đó,toát lên một khí tức cao quý khó tả, chính là ngọc tỷ nghiệp đế Thang mà Đại đế Thang thượng cổ dùng!

Ngọc tỷ đế Thang chính là ấn chương đế hoàng mà vị đại đế Thang thượng cổ cuối cùng dùng, ra lệnh, hiệu lệnh thiên hạ đều dùng vật này. Về sau hỏa sơn xuất hiện quá nhiều Viêm Ma, tàn sát bừa bãi lương dân. Mười hai quân vương Viêm Ma thượng cổ nhất thể tương thừa, chính là Viêm Ma đại đế có thể hóa thành thực lực cấp đại đế!

Đế Thang vì đối phó với mấy Viêm Ma hủy diệt này mà dùng Ngọc tỷ đế Thang tượng trưng cho thiên mệnh và quyền lực hoàng đế đặt vào Doanh hoang trấn áp mươi hai Viêm Ma này. Viêm Ma bất diệt sẽ không hiện chân thân với chí bảo đại đế thượng cổ này!

Ban đầu trong Thương cốc, rất nhiều cường giả tranh giành nhau chí bảo đại đế này, nhưng lại cũng không ngờ rằng, Ngọc tỷ đế Thang này lại là vật đế Thang truyền cho con cháu. Doanh hoang lại dưới sự thông trị của con cháu đế Thang, điều này không khác gì cướp trước mắt người, sao có thể được lâu.

Ngọc tỷ đế Thang này ắt là vật quy nguyên chủ, trở về trong tay con cháu đế Thang.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chờ sẵn. Doanh hoàng ẩn mình, không phí chút sức lực nào mà đã thông đạo trung tâm đã được mở ra, lại được chứng kiến thực lực của mọi người. Thực lực của Đao thần thượng cổ và Sát Liêu kiếm tông chưởng giáo đương nhiên là khiến mọi người nghi ngại, nhưng cái thực sự khiến hắn chú ý là năng lực Phương Vân thể hiện!

Không lâu trước đó, Phương Vân còn cần sức mạnh của hắn, để xung kích Mệnh tinh cảnh giới, vậy mà giờ, hắn lại nhảy mấy cấp đến Truyền kỳ cảnh giới. Thậm chí đến mấy cự đầu Địa hồn thượng cổ còn chẳng là gì với hắn, mà lại còn có giao tình với Sát Liêu kiếm tông chưởng giáo thượng cổ.

Điều này không khỏi khiến Doanh hoàng ngạc nhiên!

“Thực lực tên nhóc này đúng là quá kinh người! Ta vốn chuẩn bị bỏ qua hắn rồi, nhưng giờ xem ra thì càng không thể tha cho hắn. Nếu có hắn làm đồng minh thì ta đâu còn lo đại nghiệp không thành! Chỉ tiếc là, tiểu tử này rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt, lại không chịu hợp tác! Về sau không chừng, phải dùng chút thủ đoạn thôi!”

Doanh hoàng thoáng qua một suy nghĩ, quang mang sáng lên rồi lập tức đi vào không gian phía sau lỗ đen!

Năng lực Phương Vân thể hiện ra càng mạnh, giá trị thể hiện càng lớn! Doanh hoàng càng khó bỏ qua hắn, bất luận thế nào, trong kế hoạch Cửu châu chi chủ, Phương Vân đều là người được chọn tốt nhất cho hoàng triều tương lai! Nếu không phải bất đắc dĩ thì Doanh hoàng tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!

Là người ai cũng có khuyết điểm, Phương Vân cũng không phải ngoại lệ.

Hắn có nhược điểm cực lớn, chính là trọng tình. Doanh hoàng tin rằng, Phương Vân sớm muộn cũng đầu quân về mình. Dù gì quan hệ hai nhà không chỉ là lợi dụng.

Thời thượng cổ, quan hệ giữa đế Thang và đế Vũ, thời này, quan hệ giữa hắn và Phương Dẫn, lại đến quan hệ giữa Phương Vân và Khổng Tước, quan hệ giữa hai nhà tiền định không chỉ đơn giản là lợi dụng! Điểm này, Doanh hoàng có không gian rất lớn!

“Lão hồ ly này, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!”

Doanh hoàng để lại một vết lửa cháy trong hắc ám, biến mất trong lỗ đen không lâu, hai người đang ông cao gầy từ từ bước vào, xuất hiện trong hư không.

“Phụ thân, vẫn là người cao minh! Doanh hoàng cuối cũng đã không chịu được, còn xuất hiện hình tích nữa!” Minh vương thái tử nhìn phụ thân đứng cạnh nói.

“Khà! Có thể đạt đến Địa hồn, chẳng ai là người đơn giản cả. Chính là Sát Liêu kiếm tông chưởng giáp thượng cổ Lý Phùng Đạo và Đao thần Vệ Trường Thanh, trước đó chỉ chần chừ không ra tay, chưa chắc đã không cảm thấy sự tồn tại của chúng ta!” Minh tông tông chủ phất y bào, điềm nhiên cười nói.

“Nhưng, chúng cuối cũng vẫn không ra tay đúng không?” Minh vương thái tử nói.

“Hừ! Đó là chúng cuối cùng đã thống nhất được. Chó địa ngục ba đầu đã gián tiếp giúp chúng. Với cường giả Địa hồn cấp động thiên, chỉ có cường giả cấp động thiên mới đáng làm chúng nghi kị. Ngoài ta và Doanh hoàng, những người khác mới chỉ là tu vi Sơn hà Địa hồn sơ kỳ, căn bản không gây nguy hiểm!” Minh tông tông chủ nheo mắt lắc đầu nói, lời nói của hắn đã tiết lộ một tin mật trong võ đạo.

Người ngoài chỉ biết võ đạo chia thành sáu thần thông cảnh giới, nhưng không biết giữa tứ trọng Địa hồn cảnh giới và ngũ trọng Huyền minh cảnh giới còn có một số tầng thứ. Khoảng cách giữa mỗi tầng thứ lại không ngắn hơn khoảng cách giữa các cảnh giới trước đó.

Điều này không khó đoán! Bình thường, đạt tới Huyền minh cảnh giới chỉ có vài người: Nhân Hoàng, Hoang Kích Thôi Không Đại Đế, Huyền Kình Liệt Hải Đại Đế, Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế, Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế, Tà thần! Ngoài ra, những cường giả khác toàn là Địa hồn cảnh giới!

Bọn Xích Mị đều là Địa hồn cảnh giới, Sát Liêu tông chủ, Minh tông tông chủ là Địa hồn cảnh giới, Hỗn độn lão tổ cũng là Địa hồn, thậm chí đệ nhất hắc ám đế quân trung cổ cũng chỉ là Địa hồn cường giả! Cũng là Địa hồn, nhưng khác biệt giữa những người đó thì không thể nào tính được.

Mười Xích Mị cũng chưa chắc đã là đối thủ của Sát Liêu kiếm tông chưởng giáo. Còn Hỗn độn lão tổ, thời thượng cổ theo kiếm tông tông chủ, thực lực đó mới là mạnh!

Chỉ là, cách hành như cách sơn. Đối với ngườ chưa đạt tới cảnh giới này mà nói, vĩnh viễn không thể hiểu được sự huyền diệu trong đó! Đến Phương Vân, mới bước vào Truyền kỳ cảnh giới, cũng không hiểu được hết điều kỳ diệu trong đó. Chỉ cảm thấy những võ giả Địa hòn như Xích Mị và võ giả Địa hồn như Lý Phùng Đạo có khoảng cách quá xa!

Lý Phùng Đạo không phải là người mà Xích Mị có thể đối đầu được!

Minh vương thái tử nói: “Chỉ tiếc con chó địa ngục ba đầu đó, đây chính là thánh thú thủ hộ khác của Minh tông chúng ta. Không biết vì sao, bị người ta sung làm thủ hộ thú, phong ấn đất này. Phụ thân vừa nãy ra tay không chừng lại cứu được nó!”

Minh tông tông chủ nghe vậy thì cười ung dung nói: “Muốn cứu nó không chỉ có một con đường, giờ cứu nó cũng không muộn!”

Minh tông tông chủ dứt lời, phất ống tay áo, một đại điểu đen lướt qua hư không, xuất hiện ở một bên của lỗ đen, lật bàn tay lên, trong bóng đêm liền xuất hiện một vật không đẹp mắt.

“Tâm diện địa ngục chi!” Minh vương thái tử theo dõi mọi việc, thấy thứ trong tay phụ thân mà kinh ngạc.

“Địa ngục khuyển là sinh vật viễn cổ, có cùng nguồn gốc với Minh thần. Minh thần có thể chưởng sinh không tử, hung vật này sao có thể chết dễ như vậy được!”

Minh tông tông chủ nói, đặt tim của chó địa ngục ba đầu vào trong tay Minh vương thái tử: “Cầm lấy! Từ nay về sau, mỗi ngày dùng máu và Minh tông chân khí nuôi dưỡng nó, sau bốn chín ngày, con chó sẽ trọng sinh, về sau tương ứng với tâm thần con, giúp con mọi chuyện! Đây là bí mật chỉ có Minh tông tông chủ kế nhiệm mới biết! Đợi con chấp chưởng sẽ biết được nhiều hơn!”

Minh vương thái tử sững sờ nhận lấy. Điển tích của Minh mông hắn cơ bản đã đọc qua, nhưng có một số điển tích chỉ có tông chủ mới được đọc. Bí mật của chó địa ngục hắn không biết.

“Đi thôi!” Tiếng gió gào lên, Minh tông tông chủ giục Minh vương thái tử, cũng biến mất trong lỗ đen …