Sau khi tế luyện Ngũ Ngục
Cốt Hoàng, tốc độ tiến lên của Phương Vân nhanh hơn rất nhiều. Từng trận phong bão hắc ám vẫn ập tới, tinh hoa phong nguyên tố hắc ám bị Ngũ
Ngục Cốt Hoàng hấp thu vào, hóa thành từng rổ tinh thạch, trở thành một
phần của cốt lạc.
Phương Vân cảm thấy sức mạnh vật lý thuần túy trong Ngũ Ngục Cốt Hoàng
đang không ngừng tăng lên. Khi mới bắt đầu tế luyện, sức mạnh thuần túy
chỉ tương đương với bán bộ mệnh tinh, gần với sức mạnh của một chân
long. Sau đó, Phương Vân liên tục thêm các loại nguyên vật liệu thượng
phẩm vào, khiến sức mạnh của bộ xương ngày càng lớn lên.
Sức mạnh của Ngũ Ngục Cốt Hoàng sẽ không trùng lặp lại với sức mạnh của
Phương Vân, tức là, một khi Phương Vân tế Cốt Hoàng thì sức mạnh của bản thân lập tức sẽ lặp lại một tầng, sẽ tăng thêm một sức mạnh chân long
nữa.
Chỉ là, pháp khí này là pháp khí quan trọng quan thông thiên địa của
Phương Vân, kết nối năng lượng thiên địa. Cái gọi là liên quan đến tính
mạng, không thể có sai sót, vì vậy, Phương Vân có thể không sử dụng thì
cố gắng không sử dụng!
Ngũ Ngục Cốt Hoàng không ngừng gia tăng sức mạng, sau giây phút, toàn
thân Ngũ Ngục Cốt Hoàng đã hội tụ phong diệm màu đen, một hắc cự long
xuất hiện ngoài cơ thể Ngũ Ngục Cốt Hoàng.
Con cự long này có bốn xúc tu lớn, vảy lớn óng vàng, hai mắt nó như hai
quả chuông đồng, phát ra uy lực khiến người nhìn vào sợ hãi. Cả người
con rồng như một sợi dây leo, quấn lấy Ngũ Ngục Coort Hoàng, ẩn ẩn hiện
hiện.
“Hả!”
Phương Vân cũng cảm thấy sự thay đổi của Ngũ Ngục Cốt Hoàng: “Đây là
Minh long của cửu đại chân long, Ngũ Ngục Cốt Hoàng sau khi hấp thu hắc
ám phong nguyên tố thì lại ngưng kết thành chân long!”
Hình dáng rồng này Phương Vân đã từng nhìn thấy. Dưới đáy biển Minh
hoang, trong thế giới viễn cổ, lão tổ tông hải tộc Diệp Khải Long từng
biến thành hình thái này.
Trong ngũ hành nguyên tố của Ngũ Ngục Cốt Hoàng, phong nguyên tố sau khi đạt tới đỉnh điểm thì sẽ xuất hiện hình thái chân long, điều này khiến
Phương Vân hơi bất ngờ, nhưng nghĩ kĩ lại thì âu cũng là điều tất nhiên.
Ngũ Ngục Cốt Hoàng ngoài pháp lực ra thì sức mạnh vật lí đơn thuần cũng
đạt tới mức chân long, ngầm hợp với quy luật của một sức mạnh nào đó
trong thiên địa, tự nhiên sản sinh long tướng. Tính chất của hắc ám
phong nguyên tố thuộc sức mạnh hắc ám, tương hợp với tính chất của sức
mạnh minh long hư vô trung sáng thế, nên mới xuất hiện hình thái minh
long này!
Phương Vân không quá chú ý đến hình dạng con rồng này, chín chân long
sáng thế, sớm đã hình thành pháp tắc sức mạnh thiên địa, lấy rồng làm
đơn vị đo. Cái làm Phương Vân chú ý đến là: Ngũ ngục trong Ngũ Ngục Cốt
Hoàng là địa, hỏa, thủy, phong, kim. Ngũ Ngục Cốt Hoàng ở trong vực sâu
bi thương hấp thu đủ phong bão hắc ám, ngưng kết thành long hình. Chẳng
nhẽ, Ngũ Ngục Cốt Hoàng này phải lần lượt hóa thành năm long hình mới có thể tiến cấp, luyện thành Diêm ma thiên tử?”
Trong lòng Phương Vân nặng trĩu, đây chỉ là phán đoán, vẫn chưa biết
thật giả, quá ít thông tin về Diêm ma thiên tử, nhưng đây cũng là một
hướng đi.
Cũng không biết được bao lâu, Phương Vân cuối cùng đã xuyên qua phong
bão hắc ám, đến được rìa ngoài của nó, bước vào khu vực sâu hơn.
“Sức mạnh pháp tắc không gian thật mạnh!”
Phương Vân hóa thành Cốt Hoàng, từng bước tiến lên, hắn cảm thấy, pháp tắc không gian phía trước ngày càng mạnh lên.
Trong những lớp sóng đó, năng lượng triều tịch cùng trào lên.
Pháp tắc không gian trong cơ thể võ giả cũng chỉ là một phần của pháp
tắc không gian. Sóng pháp tắc nhỏ còn có thể ứng phó, nhưng một khi gặp
phải chấn động pháp tắc quá mạnh, phối hợp với triều tịch có năng lượng
lớn thì không thể đối phó nổi.
“Bình!”
Cũng không biết tự lúc nào, phong bão hắc ám mênh mông bất tận chợt tán
đi, trước mặt hiện ra một không gian trắng xóa hun hút, vẳng vẳng bên
tai là tiếng hàng vạn đao kiếm sát vào nhau.
“Đây là…”
Phương Vân còn chưa kịp phản ứng thì một con sóng lớn đột nhiên đập lên
người Ngũ Ngục Cốt Hoàng, Phương Vân cảm giác như có một quả cầu hàng tỷ tấn đập vào người, Ngũ Ngục Cốt Hoàng phát ra tiếng gãy giòn, khiến
Phương Vân hoa mắt chóng mặt.
“Ầm! ầm! ầm!” bảy, tám đợt phong bão hắc ám bị đập vào Ngũ Ngục Cốt Hoàng, bị tản ra xung quanh.
“Đây là cái gì, sức mạnh thật là đáng sợ!” Phương Vân rất kinh ngạc,
đòn tấn công vừa nãy khiến hắn không thở nổi, với thực lực của hắn hiện
nay, có thể một đòn khiến hắn thế này không có nhiều.
Con sóng lớn đập lên người hắn vừa nãy, sức mạnh tương đương với võ giả
truyền kì cảnh giới sơ kỳ. Đáng sợ nhất là bản thân sức mạnh này như
đại dương, kéo dài vô tận, từng đợt từng đợt, giống như vô số cường giả
đáng sợ, lớp này kế tiếp lớp trước, không ngừng tấn công, khiến người ta không kịp thở.
Phương Vân định thần lại, điều khí, rồi lại tiến lên, lần này, hắn đi
chậm lại, cuối cùng hắn lại xuyên qua khu vực phong bão hắn ám.
“Ào, ào!” Cùng với tiếng sóng nước, trước mặt Phương Vân hiện ra một
uông dương thực sự, trên mặt nước toàn là những hải lang lớp lớp. Những
hải lang này rất chói mắt, mỗi lớp hải lang đều mạnh mẽ, mang trong mình sức mạnh hủy diệt.
Trên mặt uông dương, còn có một hải lang lớn đang gào thét nhấp nhô, hải lang lớn lần này mang trong mình sức mạnh của pháp tắc không gian cuồng bạo, gấp những ngọn hải lang khác nghìn lần.
Phương Vân vừa bị một trong những cự lang đó đánh phải!
“Phong nguyên tố thật lớn!”
Phương Vân lẩm bẩm, hắn không dám mạo hiểm bước tiếp nữa. Mảng uông
dương này trông thì không đáng sợ như phong bão hắc ám, nhưng phong
nguyên tố trong đó thì mạnh hơn trong phong bão hắc ám nhiều. Về ý nghĩa thông thường, những phong nguyên tố này chắc kết thành rồi, bền chặt
hơn cả kết cấu tinh thạch trong vàng. Nhưng mảng uông dương này không
hiểu vì sao lại xuất hiện trong hình thành thủy!
Phương Vân quan sát phong chi uông dương tầng thứ hai của vực sâu bi
thương một cách cẩn thận, phong nguyên tố nơi đây dường như tương đương
với thiết thủy, mức độ cuồng bạo của không gian cũng lợi hại hơn khu vực phong bão hắc ám.
Nhưng, bình tĩnh mà nghĩ, những điều này không uy hiếp được Phương Vân,
cái đáng phải cẩn thận là những thứ giống cá mập khổng lồ kia đang bơi
trong những phong lang của mảng uông dương này. Nếu bị đập phải thì đến võ giả truyền kì cũng bị trọng thương!
Hàng nghìn hàng vạn cự lang nổi lên rồi lại chìm xuống, không hề tuân
theo quy luật nào, đối với người trong vực sâu bi thương mà nói, đây là
một uy hiếp lớn.
Ánh mắt Phương Vân bất định, trầm ngâm không nói, hắn cố thu nhận thông
tin về mảng uông dương này và thức hải, nhanh chóng phân tích những
thông tin đó.
“Hải lang ở đây căn bản không có quy tắc, muốn tìm được một con đường
an toàn là không thể. Nếu cắm đầu mà bước thì sớm muốn cũng bị hải lang
đập phải, chỉ vài giờ là hao tốn toàn bộ chân khí, biến thành từng mảnh
vụn.
Phương Vân chợt thoáng qua một suy nghĩ: “Cách duy nhất, chính là đi
theo sau những lớp sóng này! Xung quanh mỗi lớp sóng đều không thể đủ
năng lượng để sản sinh lớp sóng thứ hai. Chỉ cần theo sát con sóng trước thì có thể an toàn!”
Nghĩ tới đây, Phương Vân không chần chừ nữa, nhấc chân lên lập tức bước vào mảng uông dương kia.
“Gừ…ào..ooo…!” Lại một chuỗi những tiếng gào chói tai, giống như hàng
vạn oan linh, những tiếng gào đó theo bước chân Phương Vân đi vào thức
hải hắn. Những âm thanh này giống như tiếng đao kiếm sát vào nhau, khó
mà tập trung tinh thần được.
“Bình!”
Phương Vân chỉ ngón tay, khó chịu đóng lục thức lại. Những tiếng gào ồn
ào tràn vào thức hải hắn quả nhiên nhỏ đi nhiều. Bước chân lên phía
trước, thân hình hắn lắc lư, lập tức xuất hiện ngay sau một con sóng
lớn.
Một cảm giác chân thực truyền tới chân hắn, giống như giẫm lên mặt đất
thật vậy, Phương Vân thử hấp thu sức mạnh của gió nơi đây, nhưng kết quả thì ngoài dự đoán, nước biển dưới chân hắn không hề nhúc nhích.
“Thật là một sức mạnh kì lạ!”
Phương Vân cảm thấy, đại dương dưới chân, trông như một vốc lên, nhưng
thực tế, cả đại dương lại là một thể hợp nhất, giống như một tảng đá
lớn. Nếu muốn hấp thu phong nguyên tố thì ngang với hấp thu cả đại dương mênh mông này vào người.
Đại dương này lớn từng nào, năng lượng bao hàm trong đó được đến đâu, e
là khó mà tưởng tượng được. Phương Vân không dám tưởng tượng, có ai lại
có thể trong thời gian ngắn hấp thu hết cả đại dương. Muốn có được năng
lương đó, Ngũ đế thượng cổ có lẽ làm được, Tam hoàng viễn cổ cũng có thể dễ dàng làm được.
Nhưng Phương Vân vẫn chưa có năng lượng này, không phải năng lực của Ngũ ngục cốt hoàng không đủ, mà là muốn hấp thu năng lượng trong đó đã vượt quá rồi. Đáng tiếc! Nếu Ngũ ngục cốt hoàng có thể hấp th năng lượng
trong đó, e là tông chủ Phệ ma tông, lần sau mà có gặp thì một tay đập
chết.
Phương Vân cảm thấy khống chế khu vực này là một sức mạnh đặc thù mà
vượt khỏi tầm hiểu biết của bản thân, ít nhất hoàn toàn khác với những
pháp tắc mà hắn đã biết.
Sóng lớn lui đi, năng lượng tán bớt, cuối cùng biến mất, Phương Vân ung
dung vượt qua một sau một con sóng lớn khác, âm thầm tiến lên.
Cứ như vậy, Phương Vân mượn phong chi uông dương mà vượt ngang vực sâu bi thương, vào sâu trong vực hơn.
Đột nhiên có một tiếng gầm lớn vang lên sâu trong đại dương, tiếng gầm
này khiến cả đại dương chấn động, sức mạnh của tiếng gầm đó không khỏi
khiến người ta kinh hãi.