Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 866: Thánh Thú Kỳ Lân




Tồn tại liên quan tới Chân Ma, cả Vô Lượng ma vực đã còn rất ít người biết. ngay cả những võ giả có lão tư lịch cũng quên hết những truyền thuyết này rồi.

Nhưng Âm Huyết cuồng ma lại biết rằng, đây không phải truyền thuyết gì cả. Bởi vì y ở trong một cổ tích, có được võ học ghi trên một tờ giấy da dê, mà trong đó còn ghi chép rõ ràng chuyện vô số võ giả của Vô Lượng ma vực đã bị hủy trong tay những sinh vật hắc ám này.

"Nếu như thật sự là thật, e rằng không thể nào chạy thoát được."

Âm Huyết cuồng ma trong lòng dâng lên một loại minh ngộ. Tựa hồ như ứng với suy đoán của y, ở đằng xa truyền tới một trận kinh hô.

"Chuyện gì vậy, thông đạo không gian không thấy đâu nữa rồi!"

Từng đợt tiếng kinh hô từ đằng xa vang lên.

Ở sâu trong thế giới của ma nhân, Phương Vân nhìn cánh tay khổng lồ đỉnh thiên lập địa thò ra từ trong biển nham thạch nóng chảy, trong lòng kinh hãi tới tột đỉnh. Hắn nhận ra cỗ khí tức này, tuy hoàn toàn không có cỗ khí thức của Hỏa chân nhân, nhưng quả thực chính là Hỏa chân nhân.

"Đây rốt cuộc là sinh vật gi?"

Phương Vân hiểu rất rõ, chiêu vừa rồi chính là đòn công kích mạnh nhất của mình.

Ngay cả công kích mạnh như vậy cũng không giết được y, Phương Vân không biết loại sinh vật này còn có gì có thể giết được nó. Hắn không biết rằng, loại sinh vật này chính là Chân Ma, trong truyền thuyết của Vô Lượng ma vực có thể hủy diệt tất cả.

"Ong!"

Phương Vân triệu ra Thiên Địa vạn hóa chung, thân hình thu nhỏ lại, độn vào trong đó. Thiên Địa vạn hóa chung không gì có thể phá hủy được, ngay cả kiếm khí của Đế Nhất cũng không đả thương được nó. Đây chính là thủ đọan giữ mạng lớn nhất của hắn.

Có thể dự liệu được, một kích này của Hỏa chân nhân, uy lực cựckỳ đáng sợ, có thể cản được hay không thì phải trông vào vận khí rồi.

"Ha ha ha, Hỏa chân nhân, ngươi cuối cùng cũng lộ mặt thật rồi!"

Đúng vào lúc này, một tiếng cười to vang lên bên cạnh. Đại Địa cung chủ Kỳ Lân yêu thánh một mực không có động tĩnh gì cuối cùng cũng lên tiếng, rất bất ngờ, đối diện với dị biến của Hỏa chân nhân, Kỳ Lân yêu thánh lại lộ ra vẻ cao hứng cực kỳ: "Lão ma đầu ngươi, bản tọa đợi ngươi rất lâu rồi! Ha ha ha!"

Trong tiếng cười to, thân thể khôi ngô của Kỳ Lân yêu thánh đón gió bành trướng nhanh chóng. Xương cốt toàn thân kêu lách cách, ở giữa những khớp xương phát ra thanh âm giống như là sấm đánh.

Trong ánh mắt chấn kinh của Phương Vân, đầu của Kỳ Lân yêu thánh nứt ra, một cái đầu kỳ lân màu tím to đùng trực tiếp từ bên trong thò ra.

"Ha ha ha"

Kỳ Lân yêu thánh lúc này đã cao lên tới mấy ngàn trượng, hoàn toàn hiển hóa ra bản tướng kỳ lân của mình, từng mảng vảy to như bồn nước phủ khắp người. Cỗ yêu khí trùng thiên đã sớm đã không còn sót lại chút gì, ngược lại bị một cỗ thánh khí cuồn cuộn thay thế, thánh khí vô cùng bao trùm trên người y

"Địa Hồn cảnh!"

Phương Vân lập tức biến sắc, khí thức mà Kỳ Lân yêu thánh vào lúc này tán phát ra giống như là đại địa vậy. Bất kể là chất lượng chân khí hay là độ hùng hậu đều không phải là mình có thể so sánh được.

Phương Minh Nguy giống như là một con thuyền, trong cuồng phong sóng lớn, nhấp nhô lên xuống, tùy thời đầu có thể lật. Cảnh ở trước mặt khiến hắn sợ hãi. Kỳ Lân yêu thánh và tên Hỏa chân nhân gì đó thực lực vốn ngang ngửa với hắn. Nhưng hiện tại không ngờ lại bạo tăng lên một bậc, hoàn toàn vượt xa mình.

Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Thủy Ma nguyên thư chẳng qua chỉ là một Tam Tượng pháp khí, võ giả mạnh nhất mà nó có thể chấp nhận được cũng chỉ là truyền kỳ cảnh. Hơn nữa còn là ngụy Truyền Kỳ cảnh, không có tu vi và không có loại lực lượng đó. Nhưng sao ở nơi này lại có thể tồn tại hai võ giả Địa Hồn cảnh. Tu vi đạt tới loại cảnh giới này, ngưng luyện Mệnh hồn và Địa hồn trong tam hồn, vậy thì sao có thể lại bị một kiện Tam Tượng pháp khí vây khốn được.

Trong đầu Phương Vân đầy nghi vấn, hắn cảm thấy mình đột nhiên từ một người tham dự chiến trường biến thành một người bàn quan râu ria không quan trọng. Hơn nữa, hắn tựa hồ như vô ý bị cuốn vào một trường âm mưu đấu đá lẫn nhau giữa hai loại tồn tại đáng sợ.

"Kỳ Lân, không ngờ lại ở đây!" Phương Vân tỏng đầu lóe lên vô số ý nghĩ, vị Đại Địa cung chủ hào xưng Kỳ Lân yêu thánh này bản thân cũng yêu khí trùng thiên. Hắn vốn cho rằng, đây chẳng qua là một dị chủng có được kỳ lân tinh huyết, không ngờ lại chính là thánh thú kỳ lân.

Ở Trung Thổ Thần Châu, kỳ lân chưa hề tồn tại. Chỉ được lưu truyền chứ không có bất kỳ ai nhìn thấy. Thậ chí ngay cả truyền thuyết liên quan tới thánh thú cũng không có. Chỉ mơ hồ biết rằng, đây tựa hồ như là thánh thú cùng đản sinh với chân long ở thời địa viễn cổ.

Nhưng đản sinh ra lúc nào và biến mất vào lúc nào, làm sao mà biến mất, làm sao mà được loại thực lực này thì không có ai biết được cả. Phương Vân dù là thế nào cũng không ngờ rằng, thánh thú kỳ lân trong truyền thuyết, thánh thú duy nhất trong thiên địa không ngờ lại không ở Trung Thổ Thần Châu mà lại ở Vô Lượng ma vực.

Hơn nữa, vào thời đại cận cổ khi Cửu Đại Chân Long biến mất, con thánh thú này không ngờ vẫn còn sống, hơn nữa một mực tiềm phục trong pháp khí không gian, đợi gì, hoặc là trấn áp gì đó.

"Thế này rốt cuộc là sao?"

Tất cả những gì phát sinh ở trước mặt đã vượt quá nhận thức của Trương Dương. Thời gian hắn tới đây quá ngắn, tin tức có được quá ít, không thể nào từ cảnh ở trước mặt mà đoán ra được chân tướng của sự thực.

"Tiểu tử, hắc hắc, nể tình ngươi giúp ta dụ được con Chân Ma này chạy ra, ta giúp ngươi một lần!"

Giọng nói của Kỳ Lân yêu thánh, hoặc có thể nói là thánh thú kỳ lân vang lên trong tai Phương Vân, lập tức một cỗ cự lực khổng lồ đột nhiên đẩy Phương Vân ra khỏi trung tâm giao chiến. Cỗ lực lượng này đã vượt quá cực hạn lực lượng mà Phương Vân hiện tại có thể tiếp xúc được. Ở trước mặt cỗ lực lượng này, lực lượng của Phương Vân vô cùng nhỏ bé, căn bản không có sức phản kháng.

Quang mang lóe lên, Phương Vân bị một cỗ quái lực ném ra khỏi trungtâm giao chiến. Mà trước khi bị ném ra, cảnh cuối cùng mà hắn nhìn thấy là thánh thú kỳ lân đột nhiên bay lên, miệng há ra, thi triển Giới Tử thần thông, ngoạm lấy cánh tay khổng lồ đó.

"Rầm rầm!"

Ở đằng xa, trời sập đất lún, hỏa quang trùng thiên. Thánh khí vô cùng với ma khí chí âm van chạm với nhau, diễn hóa thành một cỗ phong bạo quang và ám, cỗ khí thế đó tựa hồ như muốn phả hủy cả đệ tam trọng thế giới.

Phương Vân triệt để bỏ ý đồ can thiệp vào trận đấu này. Loại lực lượng với cấp bậc này, hắn không thể nào tham dự vào được. Hắn chỉ đứng ở rất xa, chứng kiến trận chiến đấu kinh thiên động địa này.

"Kỳ lân, quả nhiên là ngươi. Ta đã đoán được Đại Địa cung chủ là hóa thân của ngươi mà!"

Giọng nói âm trầm, khàn khàn vang lên ở trung ương chiến hỏa. Cỗ thân âm đó có lực lượng ăn mòn cực kỳ cường đại. Chỉ vừa nghe thấy đã cảm thấy thần hồn hỗn loạn, trong lòng cực kỳ phiền muộn, ghê tởm.

"Ha ha ha, ma vật ngươi cũng có chút thông minh, không ngờ lại xây dựng Liệt Hỏa chi cung, trong tám ngàn năm một mực tiềm phục bất động, ngay cả ta suýt nữa cũng bị ngươi lừa rồi."

Tiếng của kỳ lân vang như chuông đồng. Thanh âm đó truyền ra, quán thông trong thánh khí cuồn cuộn của thiên địa, sấm sét chớp động. Sấm sét đó không ngờ là Dương Lôi chí cương chí dương trong thiên địa mà chỉ Tam Tượng pháp khí mới có!

"Rầm rầm!"

Lại là một trận tiếng nổ kinh thiên động địa, thánh khí và ma khí trùng thiên, đã hoàn toàn che lấp bóng người của hai loại tồn tại đáng sợ rồi. Phương Minh Nguy loáng thoáng như nghe thấy một tiếng hự khẽ. Trong nháy mắt, ma vật khổng lồ chìm xuống dưới, nhanh như thiểm điện độn về sâu trong đại địa.

"Hừ! Muốn chạy à!"

Kỳ Lân tức giận hừ một tiếng, lập tức hạ xuống đuổi theo. Tốc độ của hai người nhanh đến mức bất khả tư nghị.

Ngay cả Ức vạn không gian độn hình đại pháp của Phương Vân cũng không bằng được. Chỉ trong nháy mắt, triệt để biến mất trong cảm tri của Phương Vân.

"A!"

Trước khi triệt để biến mất, một tiếng gầm bạo lệ, mang theo một loại thúc giục, hoặc là một loại kêu gọi từ sâu trong lòng đất truyền tới.

"Ong!"

Giống như là một loại tín hiệu điên cuồng, "ma nhân" trong cả thế giới ma nhân đều điên cuồng, nham thạch nóng chảy sôi sục, hàng ngàn hàng vạn ma nhân hưng phấn gào thét liên miên bất tuyệt.

Từng tên ma nhân dữ tợn, hỏa diễm cuồn cuộn, nhanh chóng từ trong tầng nham thạch nóng chảy bò ra. Ban đầu chỉ có hơn vạn tên, nhưng rất nhanh, số lượng càng lúc càng nhiều, ở sâu trong lòng đất dường như ẩn tàng một thế giới khác vậy, ma nhân vô cùng vô tận từ sâu trong lòng đất hiện ra.

Trong nháy mắt, ở bên trên nham thạch nóng chảy toàn bộ đều là ma nhân dữ tợn khủng bố. Số lượng không còn là một vạn mà là trăm vạn, ngàn vạn.

"Giết!"

Một tiếng quát kinh thiên động địa vang lên, vô số ma nhân từ sâu dưới đất lao ra. Ở phía sau không ít ma nhân thậm chí còn mọc ra cánh đỏ như cánh dơi, bọn chúng từ bốn phương tám hương, nhanh như thiểm điện lao về phía tất cả võ giả trên mặt đất.

"Bộp, bộp, bộp!"

Trong tiếng vỗ cánh dày đặc, cả bầu trời đều là ma nhân đáng sợ, tên nào tên nấy mắt lấp lánh vàng, quỷ dị đáng sợ. Những ma nhân này gần như tương tương Thiên Tượng cấp, trực tiếp ngang ngửa với võ giả Thần Thông cảnh.

"Ma nhân, sao lại nhiều ma nhân đến vậy!"

"Không gian thông đạo quay về Vô Lượng ma vực đã bị phong bế rồi, làm sao đây!"

"Xong rồi, xong rồi! Không ngờ chuyến này không những không có thu hoạch, ngược lại còn táng mạng ở đây!"

"Đi mau, hội hợp với những người khác, nếu không mọi người đều chết ở đây đó!"

Ở các nơi vang lên những tiếng kinh hô. Những ma nhân xuất hiện đột ngột, hơn nữa còn không ngừng tăng số lượng khiến mọi người tim trầm xuống đáy nước.

"Sao lại như vậy? Sao lại như vậy? Chân nhân sau lại là một ma vật!"

"Đừng nói nữa, có lẽ chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao y có thể khiến chúng ta không phải chịu ảnh hưởng của quy tắc thiên địa."

"Chuyện đã vậy, có nói nhiều cũng vô ích, trước tiên mau nghĩ cách kích sát những ma vật này đi!"

Lúc này, những người có tâm trạng phức tạp nhất chính là lục hung cùng Hỏa chân nhân tới đây, bọn họ bởi vì bị Hàn Băng cung chủ khiến cho bị thương, ngược lại lại thoát khỏi một kiếp. Nhưng lúc này lại vẫn không được lạc quan lắm.

Sáu người không ai ngờ được rằng, gần mấy ngàn năm, Hỏa chân nhân mà họ cực kỳ tín nhiệm lại là một ma vật của thế giới ma nhân, căn bản không phải là người!

"Chết hết cho ta!"

Một tiếng quát phẫn nộ từ sâu trong lòng đất truyền tới. Một cỗ hàn sương phô thiên cái địa, trong nháy mắt làm đông kết không gian gần ngàn dặm. Vô số ma nhanh, ngay cả tên còn đang ở trong nham thạch nóng chảy sôi sục cũng bị đóng băng, vỡ nát.

Lam quang lóe lên, một bóng người nho nhỏ từ sâu trong lòng đất bắn ra. Trên đỉnh đầu nàng ta, đóa hoa sen chậm rãi xoay chuyển, chính là Hàn Băng cung chủ lúc trước đã bị Phương Vân đánh bật vào trong lòng đất.